LINGORM - Người bảo vệ trái tim (Dựa trên Pilot Only You)
Chương 18: Khoảnh khắc lạc mất nhau
Đã hai ngày trôi qua kể từ vụ tai nạn kinh hoàng. Tawan vẫn nằm bất động trên giường bệnh, gương mặt tái nhợt nhưng trông như đang yên bình trong một giấc ngủ sâu. Đầu được băng lại bằng những lớp vải trắng, che đi phần tóc và những vết thương nghiêm trọng. Lớp băng quấn quanh trán, tạo thành một dải trắng nổi bật trên làn da tái nhợt của cô, cho thấy vết thương ở vùng đầu khá nặng.Gương mặt có vài vết trầy xước, một số vết xước dài ở má trái, mí mắt sưng lên như bị tác động mạnh. Tuy nhiên, dù có vết thương, cô vẫn toát lên vẻ đẹp bình yên như thể mọi cơn sóng gió đã trôi qua, vẫn duy trì được nét thanh thoát và kiên cường trong mỗi đường nét.Ayla kiên nhẫn ngồi bên cạnh cô, bàn tay dịu dàng lau đi từng vệt mồ hôi trên trán Tawan bằng chiếc khăn ẩm.Ánh sáng từ cửa sổ hắt lên gương mặt Ayla, tô điểm thêm vẻ đẹp mạnh mẽ nhưng mỏi mệt. Bỗng cánh cửa phòng bệnh mở ra. Ayla quay lại, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông trung niên bước vào. Người đàn ông toát lên khí chất uy quyền. Ông mặc một bộ vest màu xám nhạt, đường cắt may tỉ mỉ, mái tóc muối tiêu gọn gàng, tay cầm một chiếc gậy đen bóng làm từ gỗ quý. Đi bên cạnh ông là một người đàn ông trẻ tuổi hơn, ăn mặc lịch lãm với cặp kính gọng vàng, gương mặt điềm đạm nhưng nghiêm nghị.Ayla thoáng lúng túng, nhưng trước khi cô kịp nói gì, người trợ lý đã lên tiếng, giọng nói dứt khoát nhưng lịch sự:
"Xin chào, tôi là trợ lý của Chủ tịch Kritsada, đây là ông Kritsada — bố nuôi của cô Tawan."Ayla bất giác đứng lên, đôi mắt nhìn chăm chăm vào ông Kritsada. Cô chưa từng nghe Tawan nhắc đến bố nuôi của mình, càng không ngờ rằng người đó lại xuất hiện ở đây, trong tình huống này.Ayla cúi đầu lịch sự, sau đó bình tĩnh giới thiệu:
"Cháu là Ayla Sirikit, bạn gái của Tawan."Nét mặt ông Kritsada thoáng khựng lại khi nghe Ayla nói vậy. Đôi mắt sắc bén của ông liếc qua cô như muốn đánh giá, nhưng rất nhanh, ông lấy lại sự điềm tĩnh. Một nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi ông, nhưng trong ánh mắt ấy lại không có chút ấm áp nào."Bạn gái của Tawan?" ông nhắc lại, giọng điệu như vừa ngạc nhiên vừa đầy ẩn ý. "Tawan quả thật có nhiều mối quan hệ... thú vị."Ayla nhìn thẳng vào ông, cố giữ sự tự tin. Cô cảm nhận rõ ràng sự không đồng tình trong lời nói và ánh mắt của ông Kritsada, nhưng điều đó không làm cô lùi bước."Cháu và Tawan yêu nhau." Ayla nói, giọng bình thản nhưng chắc chắn, đôi tay nắm chặt lấy chiếc khăn vẫn còn ướt.Ông Kritsada không đáp lời, chỉ khẽ gật đầu rồi bước đến gần giường bệnh. Ông quan sát Tawan đang nằm bất động, ánh mắt thoáng chút cảm xúc nhưng rất nhanh lại trở về vẻ lạnh lùng."Tôi cần nói chuyện riêng với cô Ayla đây," ông nói ngắn gọn, khẽ quay sang trợ lý của mình. Người trợ lý gật đầu, quay bước rời phòng bệnh."Cháu mời chủ tịch ngồi, để cháu rót nước" - Ayla khẽ rụt rèÔng chủ tịch, đứng bên cạnh với phong thái uy quyền, không trả lời lại câu nói của Ayla. Ông lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo một sắc thái khó đoán:
"Thật kỳ lạ. Tawan chưa bao giờ nhắc gì đến cô với tôi. Hai người đã quen nhau lâu chưa?"Câu hỏi bất ngờ khiến Ayla khựng lại trong chốc lát, rồi cô trả lời, giọng khẽ nhưng đầy quả quyết:
"Chúng cháu không bên nhau quá lâu, nhưng khoảng thời gian đó đủ để cháu hiểu và yêu chị ấy bằng tất cả trái tim mình."Ông chủ tịch nhíu mày nhẹ, như thể cân nhắc từng lời nói. Ánh mắt ông lướt qua Ayla, một cái nhìn dò xét không hề giấu giếm. Sau một lúc im lặng, ông cất giọng:
"Tawan là một người rất đặc biệt. Từ nhỏ, nó đã luôn hướng đến những điều lớn lao. Tôi đã dạy dỗ nó với kỳ vọng rằng một ngày nào đó, nó sẽ đứng vững trong những thử thách lớn nhất."Ayla gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:
"Cháu hiểu. Và cháu tin rằng Tawan có thể đạt được mọi điều chị ấy mong muốn. Cháu sẽ luôn ở bên chị ấy, dù là trong hoàn cảnh nào."Ông chủ tịch khẽ nhếch môi, một nụ cười nhạt gần như chế giễu:
"Cô nói hay lắm. Nhưng chẳng phải nó nằm đây là vì cô à? Tôi tự hỏi, với công việc của cô – một môi trường giải trí đầy rẫy sự phức tạp và thị phi – liệu cô có thể giúp gì cho sự nghiệp của Tawan hay không? Nó cần những mối quan hệ thực sự vững chắc, những người có thể đưa nó tiến xa hơn. Cô có nghĩ mình phù hợp với điều đó không?"Lời nói của ông như một nhát dao ẩn ý, sắc bén nhưng không lộ liễu. Ayla cảm nhận rõ sự chế giễu và ám chỉ trong từng câu chữ. Tim cô nhói lên, nhưng cô vẫn giữ bình tĩnh."Cháu có thể không có những mối quan hệ như chủ tịch nghĩ. Nhưng cháu tin rằng, sự yêu thương và ủng hộ của cháu sẽ giúp Tawan vượt qua mọi khó khăn. Cháu sẽ chăm sóc chị ấy bằng tất cả những gì mình có," Ayla đáp lại, giọng nói run run nhưng kiên định.Ông chủ tịch im lặng, ánh mắt sắc lạnh như đang đo lường ý chí của Ayla. Cuối cùng, ông không nói thêm gì, chỉ quay mặt đi, đôi vai toát lên vẻ thờ ơ lạnh lùng. Bóng ông cùng người trợ lý biến mất qua hành lang, để lại Ayla ngồi đó, lòng đầy những cảm xúc phức tạp.Ayla nhìn lại Tawan, đôi mắt ánh lên một nỗi buồn nhẹ nhàng. Nhưng trong đó, quyết tâm bảo vệ người mình yêu vẫn cháy bỏng. Dù bị coi thường, dù bị nghi ngờ, cô biết mình không thể bỏ cuộc. Tawan là cả thế giới của cô, và không gì có thể thay đổi được điều đó.---------------------------------------------------Bên ngoài bệnh viện, chiếc xe hơi đen bóng đỗ ở khu vực đón khách VIP. Trong xe, không khí nặng nề bao trùm. Chủ tịch Kritsada - bố nuôi của Tawan ngồi trên ghế sau, ánh mắt u tối nhìn ra cửa kính. Người trợ lý trẻ ngồi đối diện, vẻ mặt căng thẳng, hai tay nắm chặt như sẵn sàng chờ lệnh.Ông chủ tịch lên tiếng, giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực:
"Chuyện này không thể chấp nhận được. Ta đã cảnh báo cô ta rồi. Không được vượt quá giới hạn, nhưng giờ thì sao? Tawan suýt mất mạng."Người trợ lý cúi đầu, giọng khẽ:
"Thưa ngài, theo những gì tôi điều tra được, Nira đã hoàn toàn hành động vượt quá lệnh của ngài. Việc đánh bom này không nằm trong kế hoạch. Có vẻ như cô ta muốn đẩy nhanh tiến độ để đạt được mục đích của mình."Ông chủ tịch siết chặt cây gậy trong tay, đôi mắt hằn lên những tia giận dữ:
"Đẩy nhanh tiến độ? Hay là cô ta muốn thử thách quyền lực của ta? Tawan chính là người mà ta dốc công bồi dưỡng. Vậy mà cô ta dám hành động bất cẩn như thế."Người trợ lý cẩn trọng tiếp lời:
"Nira nghĩ rằng ngài không dám làm gì cô ta, vì mối liên kết giữa hai người trong những dự án trước đây. Nhưng lần này, tôi e rằng cô ta đã đi quá xa."Ông chủ tịch nghiến răng, bàn tay gõ nhịp lên cây gậy, từng nhịp vang lên đầy nặng nề trong không gian yên tĩnh:
"Cô ta nghĩ ta sẽ để yên sao? Nira không phải là người duy nhất ta có thể sử dụng. Kẻ phản bội cần phải trả giá, và ta sẽ đích thân dạy cho cô ta bài học này."Người trợ lý hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt dò hỏi:
"Ngài muốn xử lý thế nào? Tôi có thể cho người theo dõi cô ta, chờ thời cơ thích hợp."Ông chủ tịch khẽ gật đầu, giọng lạnh lùng:
"Làm đi. Nhưng nhớ, không để lại dấu vết nào liên quan đến ta. Nira đã dám động đến Tawan, thì không xứng đáng được sống."Người trợ lý nhanh chóng đáp:
"Vâng, thưa ngài. Tôi sẽ xử lý mọi chuyện một cách kín đáo."Chiếc xe lăn bánh rời khỏi bệnh viện, để lại phía sau sự im lặng đáng sợ. Trong mắt ông chủ tịch ánh lên sự lạnh lùng tuyệt đối, như thể việc loại bỏ Nira chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch lớn của ông. Những người xung quanh ông, kể cả kẻ thân cận, đều biết rõ: một khi ông đã ra tay, không ai có thể thoát.--------------------------------------------Buổi tối cùng ngàyCăn phòng bệnh viện yên tĩnh, chỉ có tiếng máy móc theo dõi sức khỏe phát ra âm thanh nhịp nhàng. Ayla ngồi bên giường Tawan, ánh mắt lặng lẽ nhìn người con gái mà cô yêu thương đang chìm trong giấc ngủ sâu. Trên tay cô, chiếc vòng tay Tawan tặng dường như thắt chặt thêm những cảm xúc đang dâng trào.May và Nip bước vào, mang theo một luồng không khí nhẹ nhàng. Cả hai không nỡ phá vỡ sự trầm tư của Ayla, nhưng May nhẹ nhàng lên tiếng:
"Ayla, em đã ở đây cả ngày rồi. Đừng tự dằn vặt bản thân như thế. Tawan chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy em buồn."Ayla khẽ quay đầu, đôi mắt đỏ hoe nhưng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Cô cười nhẹ, nhưng nụ cười không giấu nổi sự mỏi mệt. May nhận ra điều đó ngay lập tức, cô ngồi xuống bên cạnh Ayla, nhẹ nhàng hỏi:
"Ayla, em có chuyện gì sao?"Ayla lưỡng lự một chút, ánh mắt hướng xuống đất:
"Sáng nay... bố nuôi của Tawan đến thăm chị ấy. Em không biết ông ấy sẽ xuất hiện, càng không biết Tawan có người bố như vậy."May và Nip thoáng bất ngờ, cả hai nhìn nhau như muốn xác nhận mình không nghe nhầm. Nip nhíu mày hỏi lại:
"Bố nuôi của Tawan sao? Ý cô là... chủ tịch Kritsada?" Ayla ngước lên nhìn Nip, gật đầu:
"Vâng, ông ấy tự giới thiệu như vậy. Còn mang theo trợ lý đi cùng. Em không biết Tawan có bố nuôi, chị ấy chưa bao giờ nhắc gì với tôi về ông ấy cả."May đặt tay lên vai Ayla, ánh mắt lo lắng:
"Ông ấy nói gì với cô?"Ayla hít một hơi thật sâu, giọng nói cố giữ bình tĩnh:
"Ông ấy bảo... tôi không phù hợp với Tawan, rằng công việc của tôi quá phức tạp và không thể giúp gì cho sự nghiệp của chị ấy. Ông ấy còn nói nhiều điều khiến tôi cảm giác... như mình không xứng đáng."May nhíu mày, định nói điều gì đó nhưng Nip đã lên tiếng trước, giọng anh trầm lại như đang suy nghĩ:
"Bố nuôi của Tawan... Ông ấy thật sự đến đây sao? Đã rất lâu rồi ông ấy không liên lạc gì với Tawan, bây giờ đột nhiên xuất hiện... Ayla, cô đừng để những lời của ông ấy làm cô lung lay."Ayla tò mò nhưng vẫn còn chút bối rối, khẽ gật đầu. Nip kéo ghế ngồi xuống đối diện cô, bắt đầu kể lại câu chuyện về quá khứ của Tawan và bố nuôi – từ việc ông nhận nuôi cô, mang cô sang Mỹ, đến những xung đột khiến Tawan quyết định rời khỏi vòng kiểm soát của ông để tự mình gây dựng sự nghiệp.May im lặng nghe hết, đôi mắt ánh lên vẻ đồng cảm với Ayla. Khi Nip kể xong, anh quay sang Ayla, nhẹ nhàng lên tiếng:
"Ayla, tôi biết cô đang rất buồn, nhưng cô phải hiểu một điều: Tawan yêu cô. Những gì ông ấy nói không phải là điều Tawan nghĩ. Tôi tin rằng nếu Tawan tỉnh dậy, chị ấy sẽ không để cô phải chịu đựng bất kỳ sự tổn thương nào."Ayla lặng người một lúc, bàn tay siết chặt chiếc vòng trên cổ tay như để tìm chút sức mạnh. Cô gật đầu nhẹ, ánh mắt đã có chút kiên định hơn:
"Em sẽ không để những lời đó làm em mất niềm tin vào Tawan. Em sẽ ở đây vì chị ấy."May và Nip gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng vào Ayla, hy vọng rằng cô có thể tiếp tục vững vàng để chờ Tawan tỉnh lại.Đột nhiên, Ayla thoáng thấy bàn tay Tawan khẽ cử động. Trái tim cô đập mạnh, như bị ai đó bóp nghẹt, cô vội vàng lao tới:
"Tawan... Tawan! Chị tỉnh rồi phải không?"Nip ngẩng đầu nhìn về phía Ayla, nhận ra sự bất thường, anh nhanh chóng chạy ra ngoài gọi bác sĩ. Ayla nắm chặt tay Tawan, giọng nói run rẩy xen lẫn sự mừng rỡ và lo lắng:
"Tawan, là em đây..."Tawan từ từ mở mắt, ánh nhìn lờ mờ như đang cố tập trung vào khuôn mặt trước mặt mình. Nhưng thay vì một nụ cười hay một lời đáp, đôi mắt cô chỉ tràn đầy sự bối rối và xa lạ. Tawan khẽ cất giọng yếu ớt: "...Cô là ai?"Ayla cảm giác như toàn bộ thế giới của mình sụp đổ trong khoảnh khắc đó. Cô sững sờ nhìn Tawan, đôi môi run rẩy nhưng không thể nói nên lời.Bác sĩ và y tá nhanh chóng bước vào, bắt đầu kiểm tra tình trạng của Tawan. Ayla đứng sang một bên, ánh mắt không rời khỏi cô dù chỉ một giây. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, bác sĩ nhẹ nhàng nói với Ayla, Nip và May:
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, nhưng có vẻ cú chấn thương đã ảnh hưởng tới trí nhớ. Đây có thể là mất trí nhớ tạm thời, nhưng chúng tôi không thể khẳng định khi nào cô ấy sẽ nhớ lại, nếu có thể."Cả căn phòng rơi vào im lặng. Ayla không thể đứng vững thêm nữa, đôi chân cô như mất hết sức lực. May vội vàng đỡ lấy Ayla khi thấy cô lảo đảo, nhưng Ayla gạt tay May ra, bước nhanh ra ngoài.Ngoài hành lang dài và vắng vẻ, Ayla dựa lưng vào tường, rồi ngồi thụp xuống. Những giọt nước mắt mà cô kìm nén suốt những ngày qua giờ tuôn trào không thể kiểm soát. Cô bật khóc, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên như một đứa trẻ bị tổn thương sâu sắc, không còn sức để gắng gượng.Cô ôm lấy chiếc vòng trên cổ tay mình, như tìm chút an ủi từ kỷ vật của Tawan. Nhưng giờ đây, điều đó chỉ làm cô đau đớn hơn khi nghĩ đến việc người mà cô yêu thương nhất đã không còn nhận ra mình nữa.------------------End Chap--------------------
"Xin chào, tôi là trợ lý của Chủ tịch Kritsada, đây là ông Kritsada — bố nuôi của cô Tawan."Ayla bất giác đứng lên, đôi mắt nhìn chăm chăm vào ông Kritsada. Cô chưa từng nghe Tawan nhắc đến bố nuôi của mình, càng không ngờ rằng người đó lại xuất hiện ở đây, trong tình huống này.Ayla cúi đầu lịch sự, sau đó bình tĩnh giới thiệu:
"Cháu là Ayla Sirikit, bạn gái của Tawan."Nét mặt ông Kritsada thoáng khựng lại khi nghe Ayla nói vậy. Đôi mắt sắc bén của ông liếc qua cô như muốn đánh giá, nhưng rất nhanh, ông lấy lại sự điềm tĩnh. Một nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi ông, nhưng trong ánh mắt ấy lại không có chút ấm áp nào."Bạn gái của Tawan?" ông nhắc lại, giọng điệu như vừa ngạc nhiên vừa đầy ẩn ý. "Tawan quả thật có nhiều mối quan hệ... thú vị."Ayla nhìn thẳng vào ông, cố giữ sự tự tin. Cô cảm nhận rõ ràng sự không đồng tình trong lời nói và ánh mắt của ông Kritsada, nhưng điều đó không làm cô lùi bước."Cháu và Tawan yêu nhau." Ayla nói, giọng bình thản nhưng chắc chắn, đôi tay nắm chặt lấy chiếc khăn vẫn còn ướt.Ông Kritsada không đáp lời, chỉ khẽ gật đầu rồi bước đến gần giường bệnh. Ông quan sát Tawan đang nằm bất động, ánh mắt thoáng chút cảm xúc nhưng rất nhanh lại trở về vẻ lạnh lùng."Tôi cần nói chuyện riêng với cô Ayla đây," ông nói ngắn gọn, khẽ quay sang trợ lý của mình. Người trợ lý gật đầu, quay bước rời phòng bệnh."Cháu mời chủ tịch ngồi, để cháu rót nước" - Ayla khẽ rụt rèÔng chủ tịch, đứng bên cạnh với phong thái uy quyền, không trả lời lại câu nói của Ayla. Ông lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo một sắc thái khó đoán:
"Thật kỳ lạ. Tawan chưa bao giờ nhắc gì đến cô với tôi. Hai người đã quen nhau lâu chưa?"Câu hỏi bất ngờ khiến Ayla khựng lại trong chốc lát, rồi cô trả lời, giọng khẽ nhưng đầy quả quyết:
"Chúng cháu không bên nhau quá lâu, nhưng khoảng thời gian đó đủ để cháu hiểu và yêu chị ấy bằng tất cả trái tim mình."Ông chủ tịch nhíu mày nhẹ, như thể cân nhắc từng lời nói. Ánh mắt ông lướt qua Ayla, một cái nhìn dò xét không hề giấu giếm. Sau một lúc im lặng, ông cất giọng:
"Tawan là một người rất đặc biệt. Từ nhỏ, nó đã luôn hướng đến những điều lớn lao. Tôi đã dạy dỗ nó với kỳ vọng rằng một ngày nào đó, nó sẽ đứng vững trong những thử thách lớn nhất."Ayla gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm:
"Cháu hiểu. Và cháu tin rằng Tawan có thể đạt được mọi điều chị ấy mong muốn. Cháu sẽ luôn ở bên chị ấy, dù là trong hoàn cảnh nào."Ông chủ tịch khẽ nhếch môi, một nụ cười nhạt gần như chế giễu:
"Cô nói hay lắm. Nhưng chẳng phải nó nằm đây là vì cô à? Tôi tự hỏi, với công việc của cô – một môi trường giải trí đầy rẫy sự phức tạp và thị phi – liệu cô có thể giúp gì cho sự nghiệp của Tawan hay không? Nó cần những mối quan hệ thực sự vững chắc, những người có thể đưa nó tiến xa hơn. Cô có nghĩ mình phù hợp với điều đó không?"Lời nói của ông như một nhát dao ẩn ý, sắc bén nhưng không lộ liễu. Ayla cảm nhận rõ sự chế giễu và ám chỉ trong từng câu chữ. Tim cô nhói lên, nhưng cô vẫn giữ bình tĩnh."Cháu có thể không có những mối quan hệ như chủ tịch nghĩ. Nhưng cháu tin rằng, sự yêu thương và ủng hộ của cháu sẽ giúp Tawan vượt qua mọi khó khăn. Cháu sẽ chăm sóc chị ấy bằng tất cả những gì mình có," Ayla đáp lại, giọng nói run run nhưng kiên định.Ông chủ tịch im lặng, ánh mắt sắc lạnh như đang đo lường ý chí của Ayla. Cuối cùng, ông không nói thêm gì, chỉ quay mặt đi, đôi vai toát lên vẻ thờ ơ lạnh lùng. Bóng ông cùng người trợ lý biến mất qua hành lang, để lại Ayla ngồi đó, lòng đầy những cảm xúc phức tạp.Ayla nhìn lại Tawan, đôi mắt ánh lên một nỗi buồn nhẹ nhàng. Nhưng trong đó, quyết tâm bảo vệ người mình yêu vẫn cháy bỏng. Dù bị coi thường, dù bị nghi ngờ, cô biết mình không thể bỏ cuộc. Tawan là cả thế giới của cô, và không gì có thể thay đổi được điều đó.---------------------------------------------------Bên ngoài bệnh viện, chiếc xe hơi đen bóng đỗ ở khu vực đón khách VIP. Trong xe, không khí nặng nề bao trùm. Chủ tịch Kritsada - bố nuôi của Tawan ngồi trên ghế sau, ánh mắt u tối nhìn ra cửa kính. Người trợ lý trẻ ngồi đối diện, vẻ mặt căng thẳng, hai tay nắm chặt như sẵn sàng chờ lệnh.Ông chủ tịch lên tiếng, giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực:
"Chuyện này không thể chấp nhận được. Ta đã cảnh báo cô ta rồi. Không được vượt quá giới hạn, nhưng giờ thì sao? Tawan suýt mất mạng."Người trợ lý cúi đầu, giọng khẽ:
"Thưa ngài, theo những gì tôi điều tra được, Nira đã hoàn toàn hành động vượt quá lệnh của ngài. Việc đánh bom này không nằm trong kế hoạch. Có vẻ như cô ta muốn đẩy nhanh tiến độ để đạt được mục đích của mình."Ông chủ tịch siết chặt cây gậy trong tay, đôi mắt hằn lên những tia giận dữ:
"Đẩy nhanh tiến độ? Hay là cô ta muốn thử thách quyền lực của ta? Tawan chính là người mà ta dốc công bồi dưỡng. Vậy mà cô ta dám hành động bất cẩn như thế."Người trợ lý cẩn trọng tiếp lời:
"Nira nghĩ rằng ngài không dám làm gì cô ta, vì mối liên kết giữa hai người trong những dự án trước đây. Nhưng lần này, tôi e rằng cô ta đã đi quá xa."Ông chủ tịch nghiến răng, bàn tay gõ nhịp lên cây gậy, từng nhịp vang lên đầy nặng nề trong không gian yên tĩnh:
"Cô ta nghĩ ta sẽ để yên sao? Nira không phải là người duy nhất ta có thể sử dụng. Kẻ phản bội cần phải trả giá, và ta sẽ đích thân dạy cho cô ta bài học này."Người trợ lý hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt dò hỏi:
"Ngài muốn xử lý thế nào? Tôi có thể cho người theo dõi cô ta, chờ thời cơ thích hợp."Ông chủ tịch khẽ gật đầu, giọng lạnh lùng:
"Làm đi. Nhưng nhớ, không để lại dấu vết nào liên quan đến ta. Nira đã dám động đến Tawan, thì không xứng đáng được sống."Người trợ lý nhanh chóng đáp:
"Vâng, thưa ngài. Tôi sẽ xử lý mọi chuyện một cách kín đáo."Chiếc xe lăn bánh rời khỏi bệnh viện, để lại phía sau sự im lặng đáng sợ. Trong mắt ông chủ tịch ánh lên sự lạnh lùng tuyệt đối, như thể việc loại bỏ Nira chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch lớn của ông. Những người xung quanh ông, kể cả kẻ thân cận, đều biết rõ: một khi ông đã ra tay, không ai có thể thoát.--------------------------------------------Buổi tối cùng ngàyCăn phòng bệnh viện yên tĩnh, chỉ có tiếng máy móc theo dõi sức khỏe phát ra âm thanh nhịp nhàng. Ayla ngồi bên giường Tawan, ánh mắt lặng lẽ nhìn người con gái mà cô yêu thương đang chìm trong giấc ngủ sâu. Trên tay cô, chiếc vòng tay Tawan tặng dường như thắt chặt thêm những cảm xúc đang dâng trào.May và Nip bước vào, mang theo một luồng không khí nhẹ nhàng. Cả hai không nỡ phá vỡ sự trầm tư của Ayla, nhưng May nhẹ nhàng lên tiếng:
"Ayla, em đã ở đây cả ngày rồi. Đừng tự dằn vặt bản thân như thế. Tawan chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy em buồn."Ayla khẽ quay đầu, đôi mắt đỏ hoe nhưng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Cô cười nhẹ, nhưng nụ cười không giấu nổi sự mỏi mệt. May nhận ra điều đó ngay lập tức, cô ngồi xuống bên cạnh Ayla, nhẹ nhàng hỏi:
"Ayla, em có chuyện gì sao?"Ayla lưỡng lự một chút, ánh mắt hướng xuống đất:
"Sáng nay... bố nuôi của Tawan đến thăm chị ấy. Em không biết ông ấy sẽ xuất hiện, càng không biết Tawan có người bố như vậy."May và Nip thoáng bất ngờ, cả hai nhìn nhau như muốn xác nhận mình không nghe nhầm. Nip nhíu mày hỏi lại:
"Bố nuôi của Tawan sao? Ý cô là... chủ tịch Kritsada?" Ayla ngước lên nhìn Nip, gật đầu:
"Vâng, ông ấy tự giới thiệu như vậy. Còn mang theo trợ lý đi cùng. Em không biết Tawan có bố nuôi, chị ấy chưa bao giờ nhắc gì với tôi về ông ấy cả."May đặt tay lên vai Ayla, ánh mắt lo lắng:
"Ông ấy nói gì với cô?"Ayla hít một hơi thật sâu, giọng nói cố giữ bình tĩnh:
"Ông ấy bảo... tôi không phù hợp với Tawan, rằng công việc của tôi quá phức tạp và không thể giúp gì cho sự nghiệp của chị ấy. Ông ấy còn nói nhiều điều khiến tôi cảm giác... như mình không xứng đáng."May nhíu mày, định nói điều gì đó nhưng Nip đã lên tiếng trước, giọng anh trầm lại như đang suy nghĩ:
"Bố nuôi của Tawan... Ông ấy thật sự đến đây sao? Đã rất lâu rồi ông ấy không liên lạc gì với Tawan, bây giờ đột nhiên xuất hiện... Ayla, cô đừng để những lời của ông ấy làm cô lung lay."Ayla tò mò nhưng vẫn còn chút bối rối, khẽ gật đầu. Nip kéo ghế ngồi xuống đối diện cô, bắt đầu kể lại câu chuyện về quá khứ của Tawan và bố nuôi – từ việc ông nhận nuôi cô, mang cô sang Mỹ, đến những xung đột khiến Tawan quyết định rời khỏi vòng kiểm soát của ông để tự mình gây dựng sự nghiệp.May im lặng nghe hết, đôi mắt ánh lên vẻ đồng cảm với Ayla. Khi Nip kể xong, anh quay sang Ayla, nhẹ nhàng lên tiếng:
"Ayla, tôi biết cô đang rất buồn, nhưng cô phải hiểu một điều: Tawan yêu cô. Những gì ông ấy nói không phải là điều Tawan nghĩ. Tôi tin rằng nếu Tawan tỉnh dậy, chị ấy sẽ không để cô phải chịu đựng bất kỳ sự tổn thương nào."Ayla lặng người một lúc, bàn tay siết chặt chiếc vòng trên cổ tay như để tìm chút sức mạnh. Cô gật đầu nhẹ, ánh mắt đã có chút kiên định hơn:
"Em sẽ không để những lời đó làm em mất niềm tin vào Tawan. Em sẽ ở đây vì chị ấy."May và Nip gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng vào Ayla, hy vọng rằng cô có thể tiếp tục vững vàng để chờ Tawan tỉnh lại.Đột nhiên, Ayla thoáng thấy bàn tay Tawan khẽ cử động. Trái tim cô đập mạnh, như bị ai đó bóp nghẹt, cô vội vàng lao tới:
"Tawan... Tawan! Chị tỉnh rồi phải không?"Nip ngẩng đầu nhìn về phía Ayla, nhận ra sự bất thường, anh nhanh chóng chạy ra ngoài gọi bác sĩ. Ayla nắm chặt tay Tawan, giọng nói run rẩy xen lẫn sự mừng rỡ và lo lắng:
"Tawan, là em đây..."Tawan từ từ mở mắt, ánh nhìn lờ mờ như đang cố tập trung vào khuôn mặt trước mặt mình. Nhưng thay vì một nụ cười hay một lời đáp, đôi mắt cô chỉ tràn đầy sự bối rối và xa lạ. Tawan khẽ cất giọng yếu ớt: "...Cô là ai?"Ayla cảm giác như toàn bộ thế giới của mình sụp đổ trong khoảnh khắc đó. Cô sững sờ nhìn Tawan, đôi môi run rẩy nhưng không thể nói nên lời.Bác sĩ và y tá nhanh chóng bước vào, bắt đầu kiểm tra tình trạng của Tawan. Ayla đứng sang một bên, ánh mắt không rời khỏi cô dù chỉ một giây. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, bác sĩ nhẹ nhàng nói với Ayla, Nip và May:
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, nhưng có vẻ cú chấn thương đã ảnh hưởng tới trí nhớ. Đây có thể là mất trí nhớ tạm thời, nhưng chúng tôi không thể khẳng định khi nào cô ấy sẽ nhớ lại, nếu có thể."Cả căn phòng rơi vào im lặng. Ayla không thể đứng vững thêm nữa, đôi chân cô như mất hết sức lực. May vội vàng đỡ lấy Ayla khi thấy cô lảo đảo, nhưng Ayla gạt tay May ra, bước nhanh ra ngoài.Ngoài hành lang dài và vắng vẻ, Ayla dựa lưng vào tường, rồi ngồi thụp xuống. Những giọt nước mắt mà cô kìm nén suốt những ngày qua giờ tuôn trào không thể kiểm soát. Cô bật khóc, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên như một đứa trẻ bị tổn thương sâu sắc, không còn sức để gắng gượng.Cô ôm lấy chiếc vòng trên cổ tay mình, như tìm chút an ủi từ kỷ vật của Tawan. Nhưng giờ đây, điều đó chỉ làm cô đau đớn hơn khi nghĩ đến việc người mà cô yêu thương nhất đã không còn nhận ra mình nữa.------------------End Chap--------------------
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store