ZingTruyen.Store

[LINGORM] ĐỒ NHI NGỖ NGƯỢC

Chương 17 [H] [Hoàn]

Minhien


Ling Ling cùng MeiLing dự định sẽ đến Tứ Xuyên náo nhiệt của Tây Hạ. Thời gian này Ling Ling chuyên tâm châm cứu và giải huyệt cho MeiLing, Khâu Xứ đại nhân sau khi gặp MeiLing đã giúp nàng giải tỏa một phần nội công mà sư phụ để lại nhưng do công lực quá lớn chỉ có thể từ từ khai giải. Ling Ling cũng đã được Khâu Xứ truyền cho thuật kim châm, quả thực từ lúc khai huyệt nguyên khí trong người MeiLing đã tốt hơn rất nhiều, kinh mạch bị tổn thương dần dần hồi phục, nàng kết hợp bấm huyệt xoa bóp ở hai chân MeiLing.

MeiLing nhìn sư phụ chú tâm bóp chân cho nàng , lòng nàng vui vẻ nhưng vẫn là luyến tiếc sư phụ nhọc công.

"Sư phụ , ngươi để ta tự làm , những việc này ta cũng đều được ngươi chỉ qua."

Ling Ling lắc đầu, nàng không thể ở bên MeiLing lúc MeiLing đau đớn nhất, chính vì vậy nếu có cơ hội, nàng luôn muốn chính mình phục vụ MeiLing.

"Sư phụ, ngươi cũng đừng quá hi vọng, ta cơ thể tuy tốt hơn trước rất nhiều nhưng quả thực ta không dám nghĩ tới có thể bay nhảy đi đứng như bình thường nhân." Những lúc sư phụ không ở bên, MeiLing cũng đã lén lút bỏ nạn và tự đi nhưng đều thất bại, nàng không trụ được quá mười bước. Nàng kiên trì cố gắng mặc dù số bước đã tăng lên nhưng quả thực là đau đớn. Sau nhiều lần thất vọng nàng không muốn thử nữa.

"Nếu ngươi không thể bình phục, ta nguyện lấy thân mình làm nạn cho người, ngươi đừng như vậy mà lo lắng." Ling Ling chính là biết MeiLing tuy nói vậy nhưng thật chất vô cùng hi vọng có thể hồi phục hoàn toàn, bản thân nàng là đại phu, nàng vẫn biết không phải bệnh tật nào cũng đều có thể chữa khỏi, nhưng nàng vẫn là dốc hết sức.



Trước khi đến được Tứ Xuyên , MeiLing và Ling Ling đã cùng nhau đi đến Thiểm Bắc, Đôn Hoàng, Hoa Châu và dừng lại ở Nhâm Phúc để chữa bệnh cho bá tánh.

MeiLing ở quán trọ chờ Ling Ling trở về, đến chiều vẫn không thấy Ling Ling quay lại, khi nàng chuẩn bị đi tìm thì một nam nhân cao to, khuôn mặt tuấn tú bước vào, mà trên lưng hắn chính là Ling Ling của nàng. MeiLing hoảng hốt , nàng chống nạn đi tới , lúc này Khương Lý đã hạ Ling Ling từ trên lưng xuống ghế.

"Sư phụ, chân người bị làm sao vậy ?" MeiLing thấy chân của LingLing đã bị bó lại, còn nghe nồng nặc mùi cao dược, nàng lo lắng hỏi.

Khương Lý liền nhanh nhảu lên tiếng " Ling muội bị bong gân khi ở ngoài phố, cũng may ta tới kịp thời giúp nàng băng bó rồi đưa nàng trở về đây." Hắn muốn thể hiện một chút trước mặt hai mỹ nhân.

"Ta không hỏi ngươi." MeiLing lúc này nàng vô cùng khó chịu, sư phụ cùng người khác thân cận, hắn còn gọi sư phụ là Ling Muội, tức chết đi được.

Ling Ling không hiểu tại sao MeiLing lại như vậy , nàng liền lớn tiếng quở trách. "Linh Nhi, vô lễ." 

MeiLing càng tức giận, sư phụ vì nam nhân mà trách móc nàng. Nàng mặc kệ, liền bỏ hai người ở lại mà đi về phòng.

"Thật thất lễ, đồ nhi của ta tình tính ương ngạnh, mong Khương huynh không chấp nhất nàng."

Khương Lý xua tay nói vài câu với Ling Ling , dìu nàng tới cửa phòng rồi cũng quay về.


MeiLing ngồi ở trên giường nhìn Ling Ling khập khiễng đi tới , nàng cuối cùng vẫn là không nỡ, liền đến bên cạnh dìu nàng.

"Ngươi khi nãy vì cái gì mà sinh khí ?" Ling Ling gặng hỏi.

MeiLing im lặng hồi lâu mới mở miệng " Ta không thích ngươi cùng người khác thân mật."

Ling Ling thở dài, thì ra là có một hủ giấm chua đang bốc mùi " Ngươi đừng vô lý như vậy, hắn muốn giúp ta, chân ta không thể đi một quảng đường dài từ trấn về tới nơi này."

"Ngươi có thể nhờ người báo tin cho ta, ta có thể đến giúp ngươi." MeiLing vẫn không cho là đúng, nàng cố cãi.

"Ngươi còn nói, chân ngươi như vậy , còn muốn đến giúp ta." Lời vừa nói ra xong Ling Ling phát hiện tầm mắt MeiLing từ trên người nàng rơi xuống sàn nhà.

MeiLing hai tay bấu chặt đầu gối ,giọng buồn bã nói. "Chính vì chân ta như vậy ngươi mới để hắn cõng ngươi, vậy ta hẳn là người vô lý đi." 

"Linh Nhi, ta xin lỗi, ta không hề có ý đó, ta là lo lắng ngươi ở nhà trông ngóng, nên khi hắn mở lời ta mới đồng ý, ngươi đừng giận ta."

"Ta không có giận ngươi, ta chỉ.... chỉ là giận chính mình." MeiLing nói xong liền chống nạn ra khỏi phòng.

Ling Ling thật sự đau đầu, nàng cũng không cố ý nói như vậy. Nàng lại làm cho bảo bối của nàng buồn lòng.


Đến khi trời tối MeiLing mới trở lại, lúc này Ling Ling đã thay xong y phục ngủ ngồi ở giường chờ nàng.

"Ngươi vẫn chưa đi ngủ ."

"Ngươi còn giận ta, ta không dám ngủ."

"Ta đã nói ta không giận ngươi, ta xuống trấn mua một ít cao dược về." MeiLing kéo ghế đến trước mặt Ling Ling đang ngồi ở trên giường, nàng ngồi xuống nâng chân bị thương của Ling Ling lên, Ling Ling biết nàng muốn thay mình đắp cao nên cũng để nàng túy ý.

MeiLing nhẹ nhàng tháo lớp vải bọc, lấy hết cao cũ, đem khăn ướt vệ sinh sạch sẽ chân sư phụ, nàng sờ nhẹ tới chỗ sưng.

"Đau chỗ này đúng không ?" Ling Ling gật đầu xác nhận trước câu hỏi của MeiLing.

MeiLing cuối đầu thổi một hơi nhẹ vào chỗ sưng, rồi ngước nhìn sư phụ, lại tiếp tục thổi nhẹ.

"Không cần, ta đã bớt đau." Chân Ling Ling run nhẹ, nơi MeiLing thổi vào có chút tê dại. MeiLing không quan tâm nàng, tay nắn bóp xung quanh chỗ sưng, nàng bóp lên đến bắp chân, rồi cứ lặp lại động tác vô cùng nhẹ nhàng , Ling Ling cố thu chân về nhưng đã bị MeiLing giữ chặt, MeiLing kéo chân sư phụ để hẳn lên vai mình, động tác bất ngờ khiến Ling Ling ngả ngửa nằm ở trên giường. MeiLing đứng dậy trườn tới giường , tay chống ở hai bên vai của Ling Ling.

"Linh Nhi, ngươi định làm gì ?"

"Không phải đã quá rõ ràng rồi hay sao." MeiLing giọng điệu mê hoặc trả lời.

Chính vì quá rõ ràng nên Ling Ling không dám đối diện, hai nàng sau khi xác định cùng nhau một chỗ  thì cũng chỉ có cái kia hôn môi, nụ hôn cũng rất nhẹ nhàng, cũng chưa từng làm gì quá phận. Nàng đối với chuyện này vô cùng mới lạ kèm thiếu hiểu biết, nàng có chút lo lắng.

MeiLing thấy Ling Ling ngẩn người liền cúi xuống hôn nàng. Môi nàng nhẹ nhàng chạm vào môi Ling Ling, nàng bắt đầu dùng đầu lưỡi dịu dàng mơn trớn cánh môi kia, môi kề môi chà xát một cách táo bạo, rồi lại nhẹ nhàng thật khẽ lướt qua như cánh bướm. Ling Ling lần đầu cảm thụ được cảm giác mãnh liệt, nàng không kìm được mà phát ra tiếng rên rỉ nhỏ "Mmm.." Âm thanh phát ra khiến MeiLing hài lòng, nàng biết Ling Ling là đang tận hưởng nụ hôn của nàng. Nàng bây giờ mới ấn đầu lưỡi vào môi Ling Ling, Ling Ling vẫn không mở miệng để nàng tiến vào nhưng nàng rất kiên nhẫn lặp lại nụ hôn, lúc nhẹ nhàng, lúc mãnh liệt khiến môi Ling Ling nhẹ run lên phát ra âm thanh gợi tình, ngay khi Ling Ling hé môi rên rỉ thì lưỡi của MeiLing nhanh chóng tiến vào, lưỡi nàng như xà tinh muốn tìm kiếm bạn tình , đầu lưỡi nàng luồn lách mọi ngóc ngách trong khoang miệng của Ling Ling, cho đến khi dụ dỗ được đầu lưỡi của Ling Ling cùng nàng  nhảy múa.

Hơi thở của Ling Ling dường như bị rút cạn , nàng hai tay đẩy nhẹ MeiLing để thoát khỏi cảm giác xấu hổ này. MeiLing toàn thành cho nàng, cả hai dứt nhau ra khỏi nụ hôn, Ling Ling hơi thở vô cùng rối loạn, nàng chỉ kịp hít sâu lại vài hơi thì laị tiếp tục rên rỉ vì tay của MeiLing bắt đầu làm loạn trên đầu ngực dưới lớp xiêm y của nàng.

"Mmmmm..." Ling Ling mặt đỏ như huyết, nàng xấu hổ với âm thanh tự mình phát ra.

Tiếng rên rỉ của Ling Ling chỉ làm cho MeiLing càng thêm kích thích ,nàng kéo lên y phục của Ling Ling, tay nàng mạnh bạo xoa bóp một bên ngực của nữ tử bên dưới , cảm giác bầu ngực mềm mại tựa như bông, còn có cái kia đỉnh hồng cương cứng đối lập, thực khiến nàng mê muội , nàng đưa đầu lưỡi liếm láp luôn bên ngực còn lại, lưỡi nàng linh hoạt đảo xung quanh đỉnh hồng ,nàng há miệng ngậm vào như trẻ sơ sinh thèm khát sữa mẹ.

Ling Ling chịu không nổi lại rên lên vài tiếng, tiếng rên không còn nho nhỏ trong yết hầu mà bắt đầu vang vọng  khắp gian phòng. Ling Ling giãy giụa, hơi thở đứt quảng , nàng uốn éo thân thể, cảm giác một dòng nước ở dưới hạ thân muốn trào ra ngoài nhưng lại không được như ý, nó khiến nàng khó chịu vô cùng, như kiến bò làm nàng ngứa ngáy cùng khó nhịn.

MeiLing buông bỏ bầu ngực, nàng trườn lên mạnh bạo hôn Ling Ling môi, tay cũng lần mò tới nơi kia cấm địa của Ling Ling. Ling Ling giữ chặt tay nàng, nàng lại nhẹ nhàng thủ thỉ và tai Ling Ling.

"Sư phụ, ta muốn." Giọng MeiLing mị hoặc kèm hơi thở nóng rực phả vào tai Ling Ling. Nàng dùng lưỡi liếm vào vành tai rồi từ từ liếm tới cổ, tay nàng bên dưới chạm nhẹ vào nơi kia ẩm ướt của Ling Ling, cảm thấy Ling Ling cơ thể hơi thả lỏng nàng mới tiếp tục động thủ,  tay vừa chạm vào cửa huyệt chà xát vài cái nàng cảm giác ngay miệng huyệt  liền tuôn ra một dòng mật dịch.

"Mmmm...." Ling Ling rất nhanh đã tới cao trào, cảm giác khó chịu dưới thân đã giảm đi rất nhiều.

MeiLing lấy tay mình ra khỏi hạ thể Ling Ling, nhìn dịch trong suốt trên tay mình nàng đỏ mặt.

"Sư phụ, ngươi thực nhạy cảm." MeiLing đến bên tai Ling Ling trêu chọc.

Ling Ling điều chỉnh lại hơi thở, tức giận nhìn MeiLing. "Ngươi hỗn đản, có phải hay không ngươi tới tiệm thuốc không phải mua cao dược mà chính là mua xuân dược?" Nàng lần đầu trải qua cao trào , cơ thể nặng nề nằm trên giường trách móc MeiLing.

"Sư phụ vẫn còn sức mắng ta như vậy ,chúng ta liền tiếp tục." MeiLing lại lần nữa đưa tay xuống chạm vào bên dưới ẩm ướt Ling Ling.

"Ngươi......" Lời chưa kịp nói thì đã bị đôi môi MeiLing cướp đi, nàng yếu ớt chống cự. MeiLing tay vẫn tới lui chà xát dưới hạ thân nàng, cứ vài nhịp lại lướt nhẹ lên trên chạm vào nhụy hoa nhỏ rồi lại lướt xuống miệng huyệt , đầu óc nàng trống rỗng, bụng nàng như xoắn lại, một cỗ mật dịch lần nữa muốn tuôn ra ngoài. Ngay thời điểm nàng ưỡn người tiếp nhận đợt sóng đánh tới thì bên dưới thân nàng lại dâng lên cảm giác đau đớn. Miệng huyệt nhỏ bé bị dị vật xâm nhập khiến nàng không thở nổi , nàng cố gắng hớp từng ngụm khí, khóe mắt long lanh hai giọt lệ, khuôn mặt động tình như nhiễm một tầng sương.

MeiLing biết chính mình đang làm gì, nhưng nàng không muốn dừng lại, nàng khao khát có được nữ nhân trong lòng, nàng nằm trên người Ling Ling, da thịt cọ xát, nhỏ nhẹ bên tai Ling Ling an ủi cùng dụ ngọt.

"Sư phụ, tin tưởng ta, ngươi thả lỏng, để ta giúp ngươi vượt qua, giúp ngươi thoải mái."

Ling Ling như bị trúng bùa mê, nàng nghe theo MeiLing mà thả lỏng , mở chính mình cửa huyệt để ngón tay MeiLing dễ dàng di chuyển. Cảm giác đau đớn bắt đầu giảm dần, hơi thở nàng cũng giãn ra không ít, tay MeiLing cứ lại ra rồi lại tiến vào ở cửa huyệt làm Ling Ling thoải mái vô cùng, mật dịch tiết ngày càng nhiều, ướt một mảng trên sàn đan.

Ling Ling cảm giác hạ thể lại căng cứng bởi động tác của MeiLing ngày càng nhanh ra vào , vách thịt bên trong huyệt cọ xát với ngón tay thon dài của MeiLing khiến nàng không thể thả lỏng được nữa. "Linh Nhi, ngươi ...ngươi chậm một chút."

"Sư phụ, ta thương tật ở chân, tay của ta hoàn toàn lành lặn ,có lý nào lại chậm chạp như vậy." MeiLing không buông tha, động tác ngày càng nhanh, ngón tay cong lên chạm vào điểm nhạy cảm nhất của Ling Ling, kịch liệt khoái cảm khiến nàng đạt tới cao trào, mật dịch không ngừng tuôn ra, cơ thể Ling Ling vô lực thiếp đi, nàng kiệt sức mặc cho MeiLing tùy ý ôm nàng.




Ling Ling thức dậy thì mặt trời cũng đã lên tới đỉnh đầu, nàng cố gắng ngồi dậy nhưng cơ thể đau nhức, nhớ lại đêm qua một trận kịch liệt, mặt nàng như muốn xuất huyết. Nàng lại thả người nằm lại giường, chân nàng đã được MeiLing băng bó kỹ lưỡng, còn có nệm đã được thay mới, nàng thở dài trong lòng. Cả đời nàng cũng không bao giờ nghĩ mình sẽ có bộ dạng như vậy, động tình , ham muốn cùng khoái cảm. Lòng nàng cũng có một tia vui sướng, nàng bây giờ đã chân chính trở thành nữ nhân của MeiLing.

Đang trong vòng suy nghĩ thì MeiLing mở cửa tiến vào.

"Sư phụ , người đã tỉnh." MeiLing tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng nàng rất lo sợ. Đêm qua nàng đã quá làm càn rồi.

"Ngươi đêm qua bạo dạng như lang như hổ,  như thế nào hôm nay lại như rùa rút đầu." Ling Ling nhìn bộ dạng của MeiLing trong lòng phỉ nhổ.

"Ta mới không phải rùa, ngươi có nơi nào trong người khó chịu hay không , để ta xem? MeiLing khập khiễng đi tới bên giường. Nàng không nghe thấy Ling Ling trả lời mà chỉ nghe được một tiếng thở dài. Tâm nàng liền rơi xuống, sư phụ có lẽ không thích chuyện đêm qua, người tâm thanh quả dục nhiều năm như vậy, nàng lại hồ đồ mà hành sự không xin phép. Nhưng nàng tuyệt đối sẽ không hối hận.

"Sư phụ........Ling Ling, Quảng Ling Ling." MeiLing nghiêm túc đối mặt vấn đề, các nàng ở cùng nhau về sau lâu dài thì những chuyện như thế này nhất định nên nói thẳng.

Ling Ling nghe MeiLing gọi chính nàng đầy đủ tên họ nàng có chút bất ngờ quay sang lại thấy đôi mắt chân thành cùng kiên định, đôi mắt màu hổ phách luôn luôn chỉ có một mình nàng trong đó.

MeiLing nắm lấy hai tay Ling Ling lần nữa gọi tên nàng.

"Quảng Ling Ling, ta biết là ngươi hiện tại rất giận ta, nhưng ta không phải không suy nghĩ mà hành động như vậy. Hôm qua khi thấy Khương Lý cõng người về, trong phút chốc lòng ta cảm thấy hắn với ngươi thật sự xứng đôi, hắn lại là một nam nhân tốt, ta tự nghĩ đây có phải là quy luật tự nhiên, là luân thường đạo lý mà thiên hạ hay nói hay không. Ta buồn bực cùng ghen tuông, ngươi còn lại nói lời kia khiến ta phiền muộn, ta sinh khí với chính mình. Ta không biết phải làm thế nào để gạt bỏ suy nghĩ đó, chỉ có thể đem người chân chính là người của ta ,như vậy ta mới an tâm. Nhưng nếu ngươi không thích chuyện kia, ta liền không dám tái diễn, Ling Ling, ngươi đừng giận ta , đừng ghét bỏ ta có được không ? Ta chính là rất yêu, rất yêu ngươi."

Ling Ling thấy nàng rươm rướm nước mắt liền ôm nàng vào lòng.

"Ngươi đừng hiểu lầm, chuyện kia cũng là chuyện sớm muộn sẽ phát sinh, ta chỉ là muốn chuẩn bị tâm lý một chút, nào ngờ ngươi.....Haizzzz Trong lòng ta hiện tại hay mai sau đều duy nhất chỉ có một mình ngươi, ngươi dù có thế nào trong mắt ta ngươi cũng vẫn là đẹp nhất, là tốt nhất , đã quyết định đi cùng nhau thì thiên hạ nói cái gì ta đều không quan tâm, lời ngươi nói, cảm xúc của ngươi mới là thứ trọng yếu đối với ta. MeiLing, ngươi đừng hoài nghi chính mình, ta là một lòng một dạ yêu ngươi."



Các nàng sau khi trải lòng ngày càng thêm gắn kết, hai người tay trong tay cùng nhau ngao du sơn thủy, nhìn ngắm cảnh đẹp, tới nơi nào các nàng yêu thích , các nàng sẽ dừng chân hưởng thụ, cả hai còn đến y quán chữa bệnh , bốc thuốc, châm cứu miễn phí. Nơi các nàng đi qua, người dân ai nấy đều cảm mến , không ai quan tâm đến việc hai nữ tử hành xử thân mật. 







"Tỷ tỷ , người xem, chân ta đã đi lại được mà không cần dùng nạn gỗ rồi, có phải ta rất lợi hại hay không ?" MeiLing ngồi ở trên người Ling Ling vui vẻ nói. Nàng đã kiên trì cố gắng hơn một năm qua sau khi được Ling Ling khai giải hết nội lực bên trong người.

"Hảo lợi hại a, ngươi đã rất vất vả rồi." Ling Ling hai tay đặt ở MeiLing eo mà ôm nàng. Ling Ling càng ngày càng thích tiếp xúc thân mật với tâm can bảo bối của nàng.

"Ta lợi hại như vậy xứng đáng được thưởng có phải không ?"

"Được, ngươi muốn gì ta đều đồng ý." Ling Ling quả thực quá yêu chiều MeiLing.

"Vậy đêm nay ta muốn thượng ngươi." MeiLing vô cùng vui vẻ nói

Từ lần đầu tiên Ling Ling trao thân cho nàng đến nay, nàng đã bị Ling Ling ăn sạch sẽ vô số lần còn số lần Ling Ling để nàng thượng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nàng vô cùng bất mãn. Nàng quyết tâm đòi lại công đạo cho mình.

Thấy Ling Ling im lặng không trả lời , MeiLing thúc giục " Ngươi câu trước vừa nói ta muốn gì ngươi đều đồng ý giờ ngươi lại muốn không giữ lời. Vậy ngươi nói mãi mãi yêu ta cũng sẽ là không giữ lời như vậy , có đúng không ?"

Ling Ling nhíu mày, nàng đánh vào trán MeiLing một cái kêu rõ to. "Ta chỉ là đang suy nghĩ ngày mai có nên hay không xuống trấn chữa bệnh."

MeiLing hiểu ra  ý tứ của Ling Ling , nàng liền cười  đáp "Hahaha. Tỷ tỷ chính là không nên."



Đúng như Ling Ling dự đoán, MeiLing một đêm này không cho nàng nghỉ ngơi, liên tục đưa nàng lên cao trào, nàng không có cơ hội từ chối hoặc phản công, khí thế áp bức vô cùng mạnh mẽ, nàng xin tha cỡ nào bảo bối của nàng cũng không màng,  cảm giác MeiLing như bị bỏ đói lâu ngày, cho tới khi trời gần sáng, nàng sức cùng lực kiệt mà ngất đi thì MeiLing mới buông tha cho nàng.

Kết quả một đêm hoan ái điên cuồng là nàng không thể xuống giường, đến ngày thứ tư thân thể nàng mới trở lại trạng thái bình thường, nàng sau đêm này nhận ra chân lý, tốt nhất là vẫn nên thay phiên nhau, để bảo bối nàng đói như vậy thật sự không tốt cho nàng chút xíu nào.






Hoàn



p/s: Hoàn rồi nha mọi người ơi, cám ơn các độc giả đã luôn theo dõi truyện của mình đến cuối cùng. Hãy để lại cmt để đánh giá nhận xét để au có thêm động lực và khắc phục yếu điểm.

Mong mọi người vẫn luôn yêu mến hai sư đồ và ủng hộ LingOrm trong tương lại. 

Sư phụ và MeiLing xin nhả vía cho OTP.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store