Lingorm Abo Xin Lan Nua Yeu Em
Quảng Linh Linh đến điểm hẹn vào đúng giờ, bầu trời có vẻ sắp mưa nên không khí trong rừng càng thêm ẩm ướt. Cô đi vào bằng chuyên cơ quân dụng chứ không phải lối vào thường ngày của Trần gia , và hình như kẻ hẹn cô ra cũng như vậy. Kẻ này chắc chắn có liên quan mật thiết với Trần lão tứ, vì chỉ có người Trần gia mới biết được tiếp giáp khu rừng già này, chính là vực chiến trường năm xưa. Một địa điểm mà chẳng ai muốn đặt chân đến, vì độ phóng xạ khá cao có thể gây nguy hiểm bất kỳ lúc nào nếu ở quá lâu. Và sự thật không nằm ngoài dự đoán của Quảng Linh Linh, người đứng đó chờ cô đến chính là Trần lão tứ, cháu trai hắn Trần khôn và một kẻ nữa là Tống Liễn... Nghĩ đến chuyện nhà họ Tống, Quảng Linh Linh cuối cùng cũng có câu trả lời cho mình , là vì sao họ có thể nhận ra được chuyện em ấy vốn không thuộc về thế giới này. Nếu đã như vậy thì gom cá một mẻ luôn cho gọn...--- Quảng tiểu thư thật là người làm ăn có khác, đến rất chi là đúng giờ. Nhưng không biết cô có chơi đúng luật đã định không, thế nên để trừ việc không mong muốn xảy ra, mời Quảng tiểu thư tắt đi quang não.__ người lên tiếng là Tống Liễn, hắn đúng là một con cáo già mà. Nếu tắt đi quang não, sẽ chẳng ai tìm được vị trí chính xác của cô trong ít phút. Vị trí hắn hẹn lại nằm khuất rất sâu trong lòng khu rừng... Hiểm độc. --- Quảng tiểu thư yên tâm, cái chúng tôi cần chỉ là tinh tệ, còn cái Quảng tiểu thư cần là chúng tôi giữ kín miệng đúng không ?? __ Trần Khôn cười nham nhở ánh mắt cứ lâm le hai chiếc vali cô đem theo. Thực chất là kế hoạch đáng lí ra còn phải chuẩn bị thêm, nhưng khoản nợ hắn thiếu lại càng lúc càng nhiều, mấy tên tinh tặc kia lại không phải ăn chay , đã nhiều lần tìm đến cửa đập tung hết mọi thứ. Buộc lòng phải mau chóng kiếm tiền trả cho xong, dù gì thì Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh sẽ phải trở thành cây rụng tiền cho họ, bởi bí mật đều bị họ nắm trong tay không sợ không có tiền tiêu. --- kín miệng, các người nói cái gì tôi nghe không hiểu, nhiều lần gửi thư nặc danh tống tiền không nói , còn thêm tội phỉ báng vô chứng cứ nữa, các người định lừa con nít, hay coi rẻ luật pháp đế quốc đây __ Quảng Linh Linh thông thả mà nhìn ba kẻ này diễn trò, trong lòng hừ lạnh không thôi. Cứ để họ tập diễn cho xong tuồng kịch đi, phía sau còn nhiều cơ hội để họ trổ tài lắm..--- Quảng tiểu thư không hiểu cũng không sao, chứ mấy lão già viện nghiên cứu kia chắc sẽ hiểu mà. Tôi nghe nói Trần Mỹ Linh đắc tội hầu hết người ở viện nghiên cứu rồi, nhân cơ hội này... Ừm chắc có lẽ bọn họ sẽ rất hứng thú khi biết chuyện này__ Tống Liễn mặt vẫn không đổi sắc, hắn chỉ xem cô như một đứa con nít học làm người lớn. Cả nhà họ Trần đều bị diệt chỉ sau một lời tiên tri của cha hắn, thì chỉ vỏn vẹn một đứa con gái là Trần Mỹ Linh , hắn không tin hắn không nắm cán được nàng. --- Ông cậu , nói nhiều với cô ta làm gì... Một là đưa tinh tệ, hai là tao tiễn luôn mày một đoạn __ Trần khôn đúng là đứa đầu to óc nhỏ, hắn nghe lời khiêu khích từ cô thì đã không nhịn được, mà rút ra khẩu súng giấu sẵn trong người chỉ thẳng về phía cô. Quảng Linh Linh nhíu mày lại, không nghĩ bọn chó này lại có sẵn vũ khí cấm . Cô lùi lại một bước, tự ngẫm còn 5' nữa là nữa tiếng, chỉ cần cầm chân bọn họ ở lại đây 10' thôi , là mọi chuyện sẽ được giải quyết xong. --- A Khôn, bỏ súng xuống, con làm Quảng tiểu thư sợ rồi kìa... Thôi nào Quảng tiểu thư nếu đã chịu đến đây, thì cũng tự hiểu những gì tôi nhắc nhở trong đó rồi. Nói cho cô biết, năm xưa chỉ cần một câu nói của Lão tống gia tôi, thì chậc chậc.. cả nhà họ Trần đều chết thảm , haiizzz thật là đáng tiếc mà hahahhaha __ Tống Liễn nham hiểm mà cười phá lên, Trần lão đầu đứng kế bên như rơi vào sương mù, còn chưa kịp mở miệng thì đã bị ghim một phát đạn vào đầu , chỉ kịp ú ớ rồi ngã xuống đất chết không nhắm mắt. --- lão già chết tiệt, định càm ràm thứ gì nữa, cho lão đi sớm chầu ông bà cho rảnh chuyện __ Người bắn chết lão chẳng ai khác là đứa cháu đích tôn lão sống chết yêu thương. Trần Khôn còn mỉa mai chả thèm vuốt mặt cho lão đi, mà chẳng thương tiếc quẹt đi giọt máu vô tình bắn lên mặt hắn. --- các người muốn tinh tệ tôi đã chuẩn bị đủ, vậy tôi lấy gì để tin tưởng rằng các người sẽ giữ bí mật này. Chỉ có người chết mới im miệng thôi..__ Quảng Linh Linh siết chặt tay vào vali cả người cô đều phát lạnh. Cô không nghĩ đến có quá nhiều tin tức chấn động đến như vậy. --- mày có tư cách để trả giá với tao, Ông cậu bớt nhảm nhí với nó đi, đưa tinh tệ đây không tao cho mày nát sọ như lão già này __ Trần Khôn gầm lên, nếu hôm nay không lấy được số tiền này, thì chưa chắc bọn kia để hắn thấy mặt trời ngày mai. Dù gì thì cũng vào bước đường cùng rồi, hắn mà chết thì cũng phải kéo theo mất tấm đệm lót lưng. Quảng Linh Linh trong lòng run lên, cô đếm từng giây để người viện trợ có thể đến. Cố tình câu giờ với kẻ điên là điều không nên, cô quăng một vali về hướng đó trước cho hắn. --- Trần Khôn, thứ anh cần tôi đã cho .. nhưng các người cũng phải có thành ý chút chứ nói suông kiểu này mà kêu tôi đưa 10 tỷ tinh tệ thì quá đắc rồi đấy. Tôi muốn biết các người biết bao nhiêu chuyện về em ấy, thì mới xem xét nó đáng giá bao nhiêu tinh tệ. Còn nữa lấy xong tinh tệ , thì phải cút khỏi đế quốc không quay lại nữa, con số tùy mấy người quyết định __ cô chú ý động tác trên tay hắn , thấy hắn lo chạy lại lấy chiếc vali mà kiểm tra, có vẻ hài lòng với những thứ trong đó. --- hừ ... Đúng là nhãi con, mày nghĩ tao biết cái gì. Tống gia tao có một bí thuật truyền thừa , nhìn được quá khứ và một ít tương lai. Lão đây đã phải đánh đổi 10 năm thọ mạng để lấy được cái tin này, thì liệu giá bao nhiêu là đủ đây 20 tỷ, 50 tỷ hay thậm trí là 100 tỷ hahahaha __ Tống liễn cười điên cuồng trong vọng tưởng giàu sang, nhưng nụ cười chưa kịp tắt thì hơi thở đã tắt trước rồi. -- lão già tham lam, ông nghĩ cũng hay lắm... Xem Trần Khôn tôi như con chó mà giẫm dưới chân, thì bây giờ xuống địa ngục mà mơ tưởng __ Trần Khôn như kẻ điên, hắn đồng ý với ý tưởng mà Quảng Linh Linh đưa ra . Cái hắn muốn chỉ có tinh tệ, hắn sẽ ôm số tinh tệ lớn đó đi sang một nơi khác , sống cuộc sống phú quý vinh hoa. Hưởng thụ hết mà chẳng sợ hết tinh tệ nữa rồi, còn mấy lão gia hỏa thường ngày hay mắng chửi hắn là đồ vô dụng, thì tốt nhất nên chôn thây ở nơi này. Thân hình hắn cao lớn lại là Alpha , nên hắn chỉ cần đá một phát thật mạnh vào hai cái xác, thì chúng đã rơi xuống vực sâu chết không chứng cứ. --- còn mày , đưa cái vali còn lại đây cho tao nhanh. Xong tao cho mày 2 ngày chuẩn bị thêm 50 tỷ, tao sẽ theo ý mày biến khỏi đế quốc này. Mày cứ yên tâm chuyện của con nhỏ kia chỉ có 3 người biết, giờ thì hahhaHah chỉ còn mỗi tao thôi. Nhưng tao nhắc cho mày nhớ, Trần Khôn tao đã dám làm tới bước này rồi, thì chẳng còn gì để mất đâu __ hắn nói rồi chờ mong chiếc vali còn lại từ phía cô, nhưng thứ được mang đến lại là tiếng chuyên cơ bay khắp nơi trên không trung, tiếng cảnh sát quân đội cảnh cáo đầu hàng khiến hắn phát điên lên. --- Quảng Linh Linh mày ..con chó.. tao có chết cũng kéo mày theo chung __ Hắn gầm lên giơ súng xả đạn vào hướng của cô. Nhưng trước đó Quảng Linh Linh luôn chú ý đến động tác của hắn , nên vội vàng trốn cả người nấp sau thân cây lớn. Cô không bị trúng đạn càng khiến hắn phát cuồng, phía trên không trung nghe được tiếng súng cũng gấp rút chuẩn bị công tác khống chế. Hắn vừa ôm vali tinh tệ vừa chống trả lại, di chuyển gần về phía cô muốn tóm lấy cô làm con tin. Sự việc đang diễn ra cực căng thẳng thì sự xuất hiện của Trần Mỹ Linh đã làm vỡ tan hết mọi thứ. Chiếc váy cưới đang thử còn chưa kịp thay ra, nàng chạy trên đôi chân trần giờ này đã nhuộm đầy màu đỏ. Không thể tưởng tượng được lúc nàng vô tình biết được chuyện , Quảng Linh Linh đang dùng mạng mình để đổi cho sự yên ổn của cả hai sau này, nàng đã sợ đến nhường nào. Hầu như chẳng còn nghĩ được gì nhiều, nàng bỏ lại hết sự cản trở phía sau lưng, mà lao nhanh về hướng cánh rừng. Chẳng biết phải đi hướng nào và chạy đi đâu để tìm cô, đôi giày cao gót vướng bận khiến nàng vấp ngã đôi lần, chiếc váy cưới trắng tinh nhuộm đầy bùn đất. Orm chỉ biết theo trực giác mách bảo mà cứ chạy mãi, nàng muốn gặp cô muốn thấy cô ngay lúc này. Cả hai từng hứa với nhau sẽ nắm tay nhau đối mặt hết mọi hiểm nguy, cớ sao cô lại gạt nàng mà làm vậy. Nước mắt nhòe đi tầm nhìn rồi, nhưng Orm vẫn chạy mặc cho phía sau Trần Khiêm và rất nhiều người nhà họ Trần đang không ngừng đuổi theo nàng. An An được Trần Mỹ Ngọc ôm vào lòng, ngồi trên chuyên cơ do Mạnh lão lái mà liên tục khóc lớn. Orm cuối cùng cũng thấy được bóng hình người đó, nàng lao về hướng đó mà chẳng chú ý đến nguy hiểm đang cận kề. Trần Khôn vừa quay đầu thấy Trần Mỹ Linh đang chạy về phía này thì cười điên loạn...--- hahhaHaha Trần Mỹ Linh, mày đến đúng lúc lắm . Ông trời không phụ tao mà, để tao có bạn đi cùng.. mày chết đi __ hắn chĩa khẩu súng về hướng nàng định xả đạn, thì Quảng Linh Linh đã bất chấp mà quăng chiếc vali vào người hắn, khiến đường đạn bị lệch đi còn hắn thì chao đảo vài bước. Cô không kịp nghĩ nhiều mà lao nhanh đến , muốn khống chế khẩu súng trên tay hắn, thứ có thể giết chết người cô thương bất kỳ lúc nào. ---- Má nó... Tụi mày đều đáng chết, tất cả tụi mày đều đáng chết hết. Đi với tao.... hahahaha mày muốn chết thay chứ gì, vậy thì tao cho mày như ý nguyện __ Hắn bất ngờ buông ra khẩu súng, lợi dụng chiều cao hắn siết chặt lấy cổ cô từ phía sau.. bất ngờ lao nhanh về phía vực sâu hun hút phía sau lưng... Cả hai rơi xuống vực trong sự bất lực đến chết đứng của Orm, cùng với tất cả mọi người vừa chạy đến . Quảng Linh Linh chỉ kịp nhìn thấy nàng mặc bộ áo cưới cô tỉ mỉ lựa chọn, giọt nước mắt tiếc nuối rơi xuống khóe mi, cô có lỗi với nàng rồi... Không thể hoàn thành lời hứa, khiến nàng trở thành người con gái hạnh phúc nhất thế giới được nữa. ----- KHÔNG ... KHÔNG THỂ NÀO... QUẢNG LINH LINH... KHÔNGGGGGG.. ĐỪNG BỎ EM LẠI... ĐỪNGGGGG
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store