Lichaeng Tieu Thu Con Hau
Nàng đan lấy đôi tay lạnh của cô, cả hai đi đến một nơi vắng bóng người. Park Chaeyoung thở nhẹ một hơi như đã rút bỏ hết những vỏ bọc che đậy bản thân. Cả hai ngồi xuống băng ghế sớm đã phũ đầy một lớp tuyết trắng.Ánh nắng biếng lười mà muộn màng ló dạng sau những thân cây trơ trụi chẳng còn lá.-" Lisa, em nói xem vì sao thứ tuyệt vời như tình yêu lại bị ngăn cản bởi giới tính? "Chaeyoung đưa mắt nhìn về hướng hàng rào nơi có ánh sáng, nàng bập bẹ hỏi cô từ câu từ chữ rõ ràng. Lalisa im lặng một lúc rồi cất lời.-" Tôi không biết...có lẽ việc tìm kiếm một bạn đời như thế nào đã được con người đặt ra quy tắc trói buộc từ xa xưa...nhiệm vụ của thế hệ sau là tiếp thu và duy trì nó "-" Vậy em nói xem giữa kết hôn với người em yên em tin tưởng và một kẻ xa lạ, như nào là hạnh phúc? "Cô trầm ngâm không trả lời câu hỏi đó, bản thân cô cũng đâu biết đáp án là gì, tình yêu đối với cô trước đến nay cũng chỉ dừng lại ở tình thân, một kẻ chưa từng nếm trải thì có tư cách gì để bình phẩm hay đánh giá.Chaeyoung nhìn xa xăm có chút chờ đợi câu trả lời nhưng rồi lại thất vọng thu ánh mắt về, hàng mi cong nhẹ cụp xuống. Lisa đáp lại câu hỏi ấy bằng một chủ đề khác cho bầu không khí bớt ngượng ngùng.-" Vì sao cô lại lựa chọn mở lòng với tôi? 16 năm qua vì sao lại im lặng? "Câu chuyện về nàng cô đã được nghe qua từ những người làm lớn tuổi ở đây, từ khi mẹ qua đời Chaeyoung luôn tự dằn vặt bản thân không thể thoát ra khỏi cái chết của mẹ, nàng luôn im lặng với tất cả mọi người mặc kề lời nói tốt đẹp hay những lời đồn ác ý về mình, dáng vẻ ấy đã kéo dài suốt 16 nằm ròng rã khiến cho nơi đây dường như chẳng còn ai nhớ đến chất giọng của tiểu thư Park nữa.-" Tôi là một đứa trẻ tồi tệ..."-"...Giọng nói của cô, tuyệt lắm! "-" Nó là những gì tốt đẹp duy nhất mà tôi có thể cho em thấy...ngoài ra chả có gì "Đúng thật đôi khi nàng trở nên phiền phức và khó hiểu, một kẻ lập dị là những từ ngữ để miêu tả con người nàng nhưng cho dù ra sao đến cuối cùng cũng chỉ là đứa trẻ đáng thương thiếu tình mẹ. Lisa có chút động lòng vì hoàn cảnh của cả hai đều như nhau, có chút thương xót nhưng lại cố gạt đi.-" Cô hãy tìm tình yêu, mọi người nói rằng nó thật sự tuyệt vời, rồi tình yêu sẽ chữa lành cô, thưa tiểu thư "Từng lời cô thốt ra khiến nàng có chút đau lòng, mặt cô vẫn lạnh tanh ánh mắt không chút giao động chỉ có khuôn miệng nhấp ra vài câu vô tình sát thương trái tim nàng.-" Em có cảm thấy tôi thật lười biếng? Đôi khi tôi cũng muốn tìm kiếm thứ gọi là tình yêu đó nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ tìm thấy..."-" Khi cô sinh ra, thượng đế đã sắp đặt rằng sẽ có một người yêu cô bằng cả sinh mạng "-" Em sẽ yêu tôi chứ? "Lisa lại rơi vào trầm tư không hé môi nữa.-" Nếu là tình yêu, tôi nghĩ bản thân mình đã yêu em rồi! "Chaeyoung hướng mắt về cô, ánh mắt ngây ngô chân thành xoáy vào những loại xúc cảm thường tình vốn đã bị vùi lấp nhiều năm trong cô. Nàng đan lấy tay cô và rồi nàng đặt tay còn lại lên trái tim mình để hiểu rõ từng nhịp đập bên trong, nắng xuyên qua từng sợi tóc vàng hoe ấy xuyên vào tâm hồn đang chờ đợi tình yêu đến.-" Không phải lúc này, em có thể ở bên tôi và cảm nhận nó dần. Tôi cũng không biết có phải là yêu hay không, cái dáng vẻ em ân cần chăm sóc tôi nó khiến tim tôi xao động và những lần da thịt chạm vào nhau cơ thể tôi như có thứ gì đó chạy qua, có lẽ tôi yêu em rồi Lalisa! "-" Cô có hiểu thế nào là tình yêu không? "-" Là em "
" Một lần thôi đấy "Không phải là quan tâm hay gì đâu! Chỉ là thấy chột dạ thôi, chỉ là chột dạ thôi, chỉ là chột dạ thôi.Cả trưa đó cô dốc sức bê hết đám hoa từ vườn ra bãi đất trống cọc cằn ấy, hết buổi thì bãi đất đó giờ cũng hóa thành một vườn hoa sặc sỡ sắc màu. Bất chợt đầu cô lại vô thức nghĩ về nàng, nàng như một bông hoa xinh đẹp! Một bông hồng bị trói buộc bởi lớp hàng rào sắt.
" Hoa hồng..."Đêm nay là lúc buổi tiệc tiếp đón nam tước Lee Yeong diễn ra, mặc dù đang giận dỗi thì cô và nàng vẫn phải đối mặt nhau. Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Chaeyoung bên nằm trên giường lớn bịt chặt tai vốn dĩ không muốn nghe.-" Tiểu thư, mở cửa cho tôi "Thấy Lisa chịu mở miệng ra xin cuối cùng nàng cũng không đành lòng để cô chờ đợi. Cạch! một tiếng mở cửa nhưng chẳng thấy bóng dáng Chaeyoung đâu, cô bước vào bên trong sắc mặt vẫn không tí cảm xúc. Nàng lấp ló đằng sau cánh cửa lườm lấy lườm để con người đáng ghét kia.-" Tiểu thư, tôi đã chuẩn bị đồ cho buổi tiệc đêm nay, giờ thì chúng ta phải đi tắm "Cô dẫn nàng vào nhà tắm song đang định rời đi thì bị nàng kéo lại./ Tắm cho tôi /-" Vâng "Chấp thuận thôi, mấy ngày hôm nay cô từ chối nhiều yêu cầu của nàng lắm rồi nhỡ đâu nàng nổi giận thì mạng cô khó mà giữ, phận làm con hầu thì nên biết thân biết phận.Bồn tắm trải đầy cánh hoa phập phồng, thêm tí tinh dầu hoa hồng khiến cả gian phòng thơm nức cho tới khi đã đảm bảo nước đủ ấm, cô giúp nàng cởi bỏ quần áo. Vai gầy eo nhỏ da thịt trắng nõn hiện ra, từng đường cong mềm mại từng đồi núi nhấp nhô trước mặt khiến cô nhìn nổ cả mắt vội quay đi nơi khác.Chaeyoung lườm một cái rồi bước nhanh vào bồn tắm ngâm mình, bên này Lisa đang dặn lòng bình tĩnh nhưng cổ họng cứ nuốt nước bọt ừng ực, sợ nàng nghe thấy Lisa chui tọt vào góc đứng.-" Chà người cho tôi, em đứng đó làm gì? "-" V..âng "Da thịt chạm vào nhau cả 2 có chút giật mình, bàn tay cô đi tới khắp nơi phía sau lưng nàng, cơ mặt hơi nóng mắt không dám mở.-" Phần trước thì sao? "-" Cái đó..."Chaeyoung mặt lạnh tanh rồi đuổi cô ra ngoài trong sự ngơ ngác chưa hiểu gì. Dù vậy Lisa vẫn ngoan ngoãn đứng bên ngoài chờ đợi cho tới khi nàng ra. Cô lấy cái đầm tiệc đã được chuẩn bị sẵn tự tay mặc lên cho nàng, đeo thêm tí trang sức trông nàng lộng lẫy không thua kém gì một nàng công chúa.Đang thắt dây đầm sau lưng thì nàng bất chợt quay người lại tay choàng lấy cổ cô, mắt cô lần nửa mở căng lên rồi nhanh cụp xuống dáng vẻ ban đầu. Tay ôm lấy eo nhỏ tiếp tục thắt dây mặc kệ nàng.-" Đêm nay, có thể tôi sẽ trở thành người của nam tước "-" Điều đó tốt thôi "-" Em biết đó, tôi yêu em! "-" Biết ơn là một đức tín tốt "-" Không tôi đã nghĩ về em rất nhiều ngay cả khi trên giường tôi vẫn luôn nhớ đến em, tôi không muốn trao nó cho kẻ xa lạ nào cả! "Nói rồi Chaeyoung đưa môi đến chộp lấy môi cô, muốn chóng cự nhưng cảm giác tê dại đầu môi khiến cô đành bất lực để nàng đùa giỡn. Nàng mút lấy môi cô một cách mãnh liệt rồi buông ra khi còn chút luyến tiếc mà dính vào nhau.-" Cô từng hôn ai rồi sao thưa tiểu thư? "-" Chưa từng "Nàng lắc lắc đầu phủ nhận, hai má ưng ửng hồng nhìn cô bằng ánh mắt thâm sâu.-" Lần đầu? "-" Lần đầu! "-" Tại sao lại cho tôi? "-" Vì đó là em! Lalisa, yêu em "Cô nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, chân thành đến khó tả nhưng rồi bản thân lại lơ đi. Dụi đầu vào hõm vai ôm nàng một chút, có lẽ cuộc sống trước nay quá mệt mỏi rồi, coi như bản thân mượn nàng làm nơi nương tựa " một chút ", thân hình cao lớn đó ôm trọn nàng vào vòng tay, âu yếm như một báu vật.
" Lalisa, em không thành thật chút nào..."_______________Vài đoạn dùng từ không được hay nhỉ :((
*****
Đáp lại câu trả lời ấy lúc sáng cô đã rời đi bỏ lại nàng, là vì ngại ngùng khó xử hay vì điều gì chính bản thân cô cũng khó xác định.Từ lúc đó nàng trở lại dáng vẻ lạnh lùng trước kia, lại là cô tiểu thư không chịu nói chuyện. Trong lòng cô có chút khó chịu, không phải là không muốn trả lời mà vốn dĩ bản thân cô không có câu trả lời! Tất nhiên rồi, cô đã yêu bao giờ đâu.Vừa dọn dẹp lại vườn hoa vừa chốc lát lại nhìn về khung cửa sổ hướng phòng nàng, từ sáng đến giờ nàng giam mình trong phòng nằm lì chẳng cho ai vào, nghĩ đi nghĩ lại có lẽ lỗi là do cô.Bãi đất cô đang đứng là nơi rõ nhất mà từ phòng nàng có thể nhìn xuống, bản thân có lỗi làm cô có chút chột dạ nghĩ thầm." Một lần thôi đấy "Không phải là quan tâm hay gì đâu! Chỉ là thấy chột dạ thôi, chỉ là chột dạ thôi, chỉ là chột dạ thôi.Cả trưa đó cô dốc sức bê hết đám hoa từ vườn ra bãi đất trống cọc cằn ấy, hết buổi thì bãi đất đó giờ cũng hóa thành một vườn hoa sặc sỡ sắc màu. Bất chợt đầu cô lại vô thức nghĩ về nàng, nàng như một bông hoa xinh đẹp! Một bông hồng bị trói buộc bởi lớp hàng rào sắt.
" Hoa hồng..."Đêm nay là lúc buổi tiệc tiếp đón nam tước Lee Yeong diễn ra, mặc dù đang giận dỗi thì cô và nàng vẫn phải đối mặt nhau. Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Chaeyoung bên nằm trên giường lớn bịt chặt tai vốn dĩ không muốn nghe.-" Tiểu thư, mở cửa cho tôi "Thấy Lisa chịu mở miệng ra xin cuối cùng nàng cũng không đành lòng để cô chờ đợi. Cạch! một tiếng mở cửa nhưng chẳng thấy bóng dáng Chaeyoung đâu, cô bước vào bên trong sắc mặt vẫn không tí cảm xúc. Nàng lấp ló đằng sau cánh cửa lườm lấy lườm để con người đáng ghét kia.-" Tiểu thư, tôi đã chuẩn bị đồ cho buổi tiệc đêm nay, giờ thì chúng ta phải đi tắm "Cô dẫn nàng vào nhà tắm song đang định rời đi thì bị nàng kéo lại./ Tắm cho tôi /-" Vâng "Chấp thuận thôi, mấy ngày hôm nay cô từ chối nhiều yêu cầu của nàng lắm rồi nhỡ đâu nàng nổi giận thì mạng cô khó mà giữ, phận làm con hầu thì nên biết thân biết phận.Bồn tắm trải đầy cánh hoa phập phồng, thêm tí tinh dầu hoa hồng khiến cả gian phòng thơm nức cho tới khi đã đảm bảo nước đủ ấm, cô giúp nàng cởi bỏ quần áo. Vai gầy eo nhỏ da thịt trắng nõn hiện ra, từng đường cong mềm mại từng đồi núi nhấp nhô trước mặt khiến cô nhìn nổ cả mắt vội quay đi nơi khác.Chaeyoung lườm một cái rồi bước nhanh vào bồn tắm ngâm mình, bên này Lisa đang dặn lòng bình tĩnh nhưng cổ họng cứ nuốt nước bọt ừng ực, sợ nàng nghe thấy Lisa chui tọt vào góc đứng.-" Chà người cho tôi, em đứng đó làm gì? "-" V..âng "Da thịt chạm vào nhau cả 2 có chút giật mình, bàn tay cô đi tới khắp nơi phía sau lưng nàng, cơ mặt hơi nóng mắt không dám mở.-" Phần trước thì sao? "-" Cái đó..."Chaeyoung mặt lạnh tanh rồi đuổi cô ra ngoài trong sự ngơ ngác chưa hiểu gì. Dù vậy Lisa vẫn ngoan ngoãn đứng bên ngoài chờ đợi cho tới khi nàng ra. Cô lấy cái đầm tiệc đã được chuẩn bị sẵn tự tay mặc lên cho nàng, đeo thêm tí trang sức trông nàng lộng lẫy không thua kém gì một nàng công chúa.Đang thắt dây đầm sau lưng thì nàng bất chợt quay người lại tay choàng lấy cổ cô, mắt cô lần nửa mở căng lên rồi nhanh cụp xuống dáng vẻ ban đầu. Tay ôm lấy eo nhỏ tiếp tục thắt dây mặc kệ nàng.-" Đêm nay, có thể tôi sẽ trở thành người của nam tước "-" Điều đó tốt thôi "-" Em biết đó, tôi yêu em! "-" Biết ơn là một đức tín tốt "-" Không tôi đã nghĩ về em rất nhiều ngay cả khi trên giường tôi vẫn luôn nhớ đến em, tôi không muốn trao nó cho kẻ xa lạ nào cả! "Nói rồi Chaeyoung đưa môi đến chộp lấy môi cô, muốn chóng cự nhưng cảm giác tê dại đầu môi khiến cô đành bất lực để nàng đùa giỡn. Nàng mút lấy môi cô một cách mãnh liệt rồi buông ra khi còn chút luyến tiếc mà dính vào nhau.-" Cô từng hôn ai rồi sao thưa tiểu thư? "-" Chưa từng "Nàng lắc lắc đầu phủ nhận, hai má ưng ửng hồng nhìn cô bằng ánh mắt thâm sâu.-" Lần đầu? "-" Lần đầu! "-" Tại sao lại cho tôi? "-" Vì đó là em! Lalisa, yêu em "Cô nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, chân thành đến khó tả nhưng rồi bản thân lại lơ đi. Dụi đầu vào hõm vai ôm nàng một chút, có lẽ cuộc sống trước nay quá mệt mỏi rồi, coi như bản thân mượn nàng làm nơi nương tựa " một chút ", thân hình cao lớn đó ôm trọn nàng vào vòng tay, âu yếm như một báu vật.
" Lalisa, em không thành thật chút nào..."_______________Vài đoạn dùng từ không được hay nhỉ :((
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store