Lichaeng Song Chung
Chaeyoung đi chợ mua một túi rau tươi trở về, vừa mới đến lối rẽ ở cầu thang, nàng liền nghe thấy tiếng cãi cọ phát ra từ phòng 203.Hai người bọn họ trung bình cứ một tuần lại cãi nhau một lần.Phần lớn tập trung vào ngày thứ hai.Mà hôm nay, lại là thứ sáu.Nàng thấy tình hình có vẻ không ổn, định xoay người đi xuống dưới tầng, đợi một lúc nữa rồi đi lên lại, nhưng đúng lúc này, chuyện ngoài ý muốn xuất hiện, nàng đột nhiên nghe thấy tên mình từ trong cuộc cãi vã."Song Kang, con mẹ nó, anh có biết xấu hổ hay không hả? Hả? Tôi hỏi anh có biết xấu hổ hay không? Chaeyoung, cô ấy đã từng ngồi tù rồi! Bây giờ ngay cả một công việc tử tế cũng chưa tìm được! Rốt cuộc cô ấy có điểm gì khiến anh chú ý tới? Có phải anh đã tính toán để anh và cô ấy được ở đây không? Hả? Tôi đang hỏi anh đó! Có phải anh muốn tôi nhường chỗ cho hai người đúng không?""Đừng náo loạn nữa, cô ấy chắc cũng sắp về rồi đấy..." Giọng của Song Kang vang lên."Được, cô ấy trở về thì càng đúng lúc! Tôi nhường chỗ cho hai người! Song Kang, anh chờ đó!"Cửa bị mở ra, trên mặt Sohyun toàn là nước mắt, cô ấy chạy tới thì chợt nhìn thấy Chaeyoung đang đứng ở hành lang.Cô ấy cũng không nói gì cả, lao xuống cầu thang rồi chạy như bay ra ngoài.Chaeyoung xách túi đồ đuổi theo.Sohyun cũng không chạy bao xa, cô ấy dừng lại ngay chỗ vườn hoa bên cạnh tòa nhà.Sau đó, lấy một điếu thuốc lá ra từ trong túi, vứt hút vừa ổn định tinh thần.Một lát sau, cô ấy nói với nàng: "Cậu dọn ra chỗ khác ở đi!""Ừ." Chaeyoung gật đầu.Sohyun nhìn nàng một cái rồi hỏi: "Cậu đang suy nghĩ gì thế?""Đang suy nghĩ xem nên đi đâu tìm nhà mới." Nàng thành thật trả lời.Sohyun xoay người, mặt đối mặt nhìn chằm chằm vào nàng hỏi: "Cậu không thích Song Kang?"Chaeyoung lắc đầu.Sohyun quả thực không biết nên khóc hay nên cười nữa: "Cậu biết không? Chỉ cần cậu nói với Song Kang là cậu cũng thích anh ta thì người bị đuổi ra khỏi nhà chính là tớ."Khuôn mặt của Chaeyoung không lộ ra cảm xúc gì, chỉ nhẹ nhàng vỗ vai trấn an Sohyun: "Tớ không thích anh ta, cậu đừng lo, chờ lát nữa tớ sẽ lên thu dọn đồ đạc rồi rời đi.""Cậu định đi đâu?" Sohyun hút một hơi thuốc lá.Nửa năm trước, Chaeyoung và Sohyun cùng nhau thuê chung một căn phòng, bởi vì không có việc làm ổn định, lại thích mấy công việc nội trợ như lau nhà, giặt quần áo, nấu cơm, sau đó Sohyun thấy năng lực tiết kiệm của nàng vô cùng lợi hại nên chủ động bảo nàng không cần trả tiền nhà, chỉ cần giúp mình dọn dẹp nhà cửa là được.Nhưng sáng sớm hôm nay, lúc cô ấy ngủ dậy, phát hiện Song Kang ở WC lén ngửi nội y của Chaeyoung...Hai ngươi lập tức cãi nhau một trận.Sohyun cảm thấy như bầu trời của mình sụp đổ, trong khoảnh khắc đó, cô ấy rất hận nàng, và càng hận bản thân mình nhiều hơn nữa.Ban đầu, cô ấy không nên tham tiền mà cho người thuê căn phòng thứ hai trong nhà, nếu vậy cô ấy sẽ không gặp Chaeyoung.Nàng nhẹ nhàng nói: "Lên mạng tìm."Sohyun thở dài một hơi: "Để tớ giới thiệu cho cậu một chỗ này, một người bạn của khách hàng bên tớ đang cần tìm người giúp việc, chỉ là nghe bảo tính khí của người đó có hơi kỳ quái.""Có bao ở không?" Chaeyoung chỉ quan tâm đến chuyện này mà thôi.Sohyun: "...""Cậu cũng kỳ lạ không kém đâu." Cô ấy lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số rồi gọi đi: "Có bao ở hay không đợi tớ hỏi đã.""Được." Nàng nói xong, chân thành mà nói với cô ấy: "Cảm ơn cậu.""Không cần cảm ơn." Sohyun xoa nhẹ đôi mắt đang sưng lên do khóc: "Tớ không muốn nhìn thấy cậu, đây là lời nói thật lòng.""Tớ biết." Chaeyoung vẫn mỉm cười.Sohyun lại nhìn nàng một cái.Lúc Chaeyoung vừa tới, tóc nàng rất ngắn, hầu như không dài hơn kiểu đầu đinh của đàn ông là mấy, đeo khẩu trang che gần hết mặt, da còn hơi vàng, cả người nhìn qua trông rất tiều tụy và yếu đuối, đoán chừng là không thể làm được việc gì.Ban đầu, cô ấy cảm thấy khá ghét nàng vì nàng thực sự quá xấu, vốn dĩ không định đồng ý cho nàng thuê, nhưng sau đó thấy tay chân của nàng nhanh nhẹn, làm việc cũng rất chịu khó nên cũng nhắm mắt đồng ý.Thời gian trôi qua nửa năm, tóc Chaeyoung đã dài ra rất nhiều, da cũng trắng hơn nữa, gương mặt được che sau lớp khẩu trang đó lại vô cùng xinh xắn và thuần khiết, không phải là kiểu con gái xinh đẹp khiến người khác nhìn một lần là phải ồ lên khen ngợi, gương mặt nàng là kiểu vô cùng ưa nhìn.Sohyun lúc đầu còn vui vẻ khen Chaeyoung, khen nàng càng lớn càng xinh đẹp, cho tới hôm nay, chính mắt nhìn thấy bạn trai của mình làm ra chuyện xấu hổ đó, cô ấy mới nhận ra bản thân đã sai lầm đến mức nào.____________Chaeyoung tìm tới địa chỉ Sohyun cung cấp.Gọi điện thoại không bắt máy.Gõ cửa không ai trả lời.Nàng đành ngồi xổm trước cửa chờ, mãi đến một giờ sau, cửa mới mở ra, đằng sau cánh cửa là một người phụ nữ cao gầy.Cô mặc áo thun trắng tinh, phía dưới là quần lửng màu cà phê, lộ ra cẳng chân rắn chắc.Làn da nhợt nhạt, lông mi cong vút, con ngươi đen nhánh không có cảm xúc, trước mắt như có con tằm đang nằm, một dấu vết vô cùng xinh đẹp, làm cho cặp mắt của cô trở nên cực kỳ mê người."Cô giúp việc?" Cô giương mắt đánh giá nàng, giọng nói và diện mạo của cô không quá phù hợp.Là kiểu giọng nói rất trầm.Âm sắc trầm thấp, hơi khàn.Đặc biệt...dễ nghe.Chaeyoung trả lời: "Vâng, Kim Sohyun giới thiệu tôi tới đây, xin chào, lần đầu gặp mặt, tên tôi là..."Nàng chưa kịp nói xong người phụ nữ đã đánh gãy lời nàng: "Phòng ở bên trong, cô tự mình thu dọn, có thể ở lại thì ở, không thể ở thì ra ngoài tự tìm nhà, hợp đồng ở trên bàn, nếu không có vấn đề thì ký, có vấn đề gì thì nhắn tin cho dãy số trên bàn.""...Được." Chaeyoung mỉm cười.Người phụ nữ đã xoay người đi vào.Nàng đuổi theo, đóng cửa cẩn thận mới đổi giày đi vào.Phòng khách và phòng ở không bừa lắm, chỉ có ít nước trái cây rớt trên sàn chưa kịp lau sạch, khô lại dính nhớp dơ bẩn.Nàng đi xem hợp đồng trước, xác nhận không có vấn đề, cầm chiếc bút bên cạnh ký tên, sau đó đặt hợp đồng trên bàn trà, đeo bao tay và mũ bắt đầu dọn dẹp.Nàng làm việc nhanh nhẹn, sau hai giờ đã quét dọn phòng sạch sẽ, cầm lấy chuỗi chìa khóa treo trên đầu nai con ở huyền quan, đi xuống lầu mua nguyên liệu nấu ăn đặt trong tủ lạnh.Nàng nghỉ ngơi một lúc lại bắt đầu nấu cơm.Đã một rưỡi trưa, người phụ nữ kia vẫn chưa ra khỏi phòng.Chaeyoung không quấy rầy cô, nấu cơm xong, ăn một ít rồi sang dọn dẹp căn phòng nàng sẽ ở tối nay.So với phòng ngủ chính thì nhỏ hơn một chút, thiết kế trong phòng thuộc dạng trung tính, có lẽ dùng làm phòng cho khách, nhưng do lâu không có ai ở nên khá nhiều bụi.Chaeyoung mở cửa sổ thông gió, đi mua mấy chậu lan điếu đặt trong phòng.Sau khi vệ sinh sạch sẽ, nàng dọn dẹp lần nữa, thu gom rác vứt đi, cẩn thận lau sạch sàn nhà.Lau sàn xong, nàng nhắn tin cho người phụ nữ:【Tôi về lấy hành lý, cơm đã xong, ở trên bàn.】Hành lý của nàng rất ít, nhưng có một chiếc máy tính và thiết bị ghi âm tương đối quý giá, nàng lo lắng ngồi phương tiện công cộng sẽ bị đè hư, hiếm khi gọi taxi.Lúc trở về, đồ ăn trên bàn đã ăn qua, nhìn ra cô có chút kén ăn, chỉ ăn thịt, không ăn rau dưa.Chaeyoung yên lặng ghi nhớ mấy món ăn cô thích, sau đó dọn dẹp bàn ăn, rồi mới nhấc hành lý vào phòng.Phòng này lớn hơn căn phòng lúc đầu của nàng.Nàng đặt máy tính và thiết bị ghi âm lên bàn trước, thay khăn trải giường rồi giặt sạch, bây giờ nàng mới có thời gian đi tắm rửa.Hôm nay nàng đổ rất nhiều mồ hôi.Tắm rửa xong, nàng về phòng, lấy khăn lông rửa mặt và bàn chải đánh răng chuẩn bị đi tới nhà tắm, kết quả vừa mở cửa, thấy người phụ nữ đang ở bên trong.Chaeyoung định giả bộ không nhìn thấy, chuẩn bị đóng cửa lại, thì người phụ nữ kéo quần lên, vô cảm bước tới trước mặt nàng.Lông mày nhíu lại, giọng nói trầm thấp gợi cảm."Vì để tránh cho lần sau chúng ta gặp lại sẽ xấu hổ, bây giờ cô đi tiểu đi."Chaeyoung: "..."🫧🤍
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store