Leweus
Bá tước Reus cảm thấy hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để yêu cầu rời đi, nhưng quê hương đang cần cậu ấy. Khi có giặc ngoại xâm, một lãnh chúa nên cùng người dân của mình để bảo vệ biên giới thay vì thu mình trong lâu đài và chỉ cử quân lính đi chiến đấu.Nhưng khi đứng ngoài thư phòng, cậu lại do dự."Marco, bệ hạ tâm tình không tốt, đừng chọc giận ngài." Sule đứng canh gác ân cần nhắc nhở khi thấy chung quanh không có người khác."Cảm ơn." Reus gật đầu cảm ơn. Là người làm ấm giường cho hoàng đế, cậu đương nhiên biết rõ điều này. Kể từ khi nhận được báo cáo về thánh chiến Tây Ban Nha một tháng trước, tính tình vua Robert đã thay đổi đáng kể. Sasha mắc phải một lỗi nhỏ cũng bị phạt không được tham gia mọi việc triều chính trong một tháng, những người khác trong cung điện đều như đang đi trên băng mỏng.Reus đoán có lẽ nó liên quan đến "Người đó".Hoàng đế đang xem văn kiện mà không ngẩng đầu lên, cũng không có ý định để ý tới cậu. Reus chỉ có thể lặp lại bản thảo đã chuẩn bị sẵn với giọng điệu chuyên nghiệp. Thái độ thờ ơ của Robert khiến cậu rất khó chịu, dù sao Westphalia cũng là vùng lãnh thổ của đế quốc, không thể nghĩ ra lý do nào để hoàng đế từ chối. Reus muốn nhân cơ hội này bỏ chạy và không bao giờ quay lại."Không." Robert lạnh lùng trả lời, thậm chí không thèm nhìn Reus cho đến cuối cùng."Tại sao? Ngài không thể tước bỏ quyền lợi và nghĩa vụ hợp pháp của tôi! "Bá tước tóc vàng không thể kiềm chế cơn tức giận, có lẽ cậu ta đã quen với việc cư xử tùy tiện trước mặt nhà vua, bước tới và đập tay lên bàn, chất vấn một cách thô lỗ và thiếu tôn trọng."Bá tước Marco, chú ý lời nói và hành vi của mình, nếu không ta nghĩ cậu cần phải học lại lớp lễ nghi hoàng gia với Alexander." Hoàng đế cuối cùng cũng ngước đôi mắt xanh như băng lên, vẻ mặt bình tĩnh. Trước khi cơn bão ập đến."Xin thứ lỗi cho tôi vì đã thất lễ, thưa bệ hạ." Reus cắn môi, sau đó quay lại vị trí ban đầu và cúi đầu."Ta đã biết yêu cầu của ngươi, sẽ sắp xếp một ngày để thảo luận với các đại thần trong hội nghị hoàng gia."Reus mím môi, muốn nói gì đó, lại nghe thấy hoàng đế tiếp tục hỏi: "Còn có chuyện gì sao?"Cậu cảm nhận một cơn ớn lạnh không thể giải thích được. Ngay cả khi lần đầu tiên đến cung điện và nói chuyện với hoàng đế như một con tin, cậu cũng không nghĩ Robert đáng sợ đến thế. Nhưng bây giờ..."Không có gì bệ hạ, thần xin cáo từ trước." Reus cúi chào rồi chuẩn bị rời đi."Marco" Robert ngăn lại "tối nay hãy đến phòng ngủ của ta."Cái gì, thật nực cười, sao tôi lại phải đến đó cầu xin ông đụ tôi trong khi ông chưa ngủ với tôi đã một tháng rồi? Reus giận dữ nghĩ. Cậu quay về, với chút may mắn cuối cùng, biết đâu nếu mình thỏa mãn được mong muốn của Robert thì ngài ấy sẽ đồng ý?Bản thân càng ngày càng trở nên rẻ mạt. Reus cảm thấy như mình có thể có được bất kỳ thứ gì bằng cách dạng chân ra.Cho đến khi khóa cửa lại, Reus mới nghĩ đến việc thuyết phục hoàng đế bệ hạ. Robert gần đây quả thật cáu kỉnh, nhưng ông ta không phải là một kẻ tầm thường bất tài hay cố chấp, ngài ấy sẽ lý trí cân nhắc ưu nhược điểm rồi đưa ra quyết định chính xác.Robert đang ngồi ở bàn uống rượu. Reus không khỏi nghĩ tới lần đầu tiên hai người gặp nhau. Đêm đó sau khi tắm rửa thay quần áo, cậu được phu nhân Emma dẫn vào phòng hoàng đế. Reus không phải kẻ ngốc, đương nhiên cậu biết điều này có nghĩa là gì. Robert nhìn thấy sự bối rối của chàng trai trẻ, cùng uống một ly rượu, trò chuyện một lúc. Sau khi người đối diện thư giãn một chút, nhà vua cởi thắt lưng đang đeo, nhẹ nhàng chạm vào eo đối phương, như thể đang đối xử với mèo con thật nhẹ nhàng và chậm rãi. Ngược lại, Reus là người thiếu kiên nhẫn vì bí mật lớn nhất cuộc đời sẽ bị phát hiện nên làm nhanh hơn thì tốt hơn. Cậu nắm lấy bàn tay của Robert trượt xuống. Hoàng đế khá bất ngờ trước sự chủ động của Reus, nhưng vẫn tiếp tục, lòng bàn tay ấm áp chạm vào nhị hoa mềm mại tinh tế giữa hai chân cậu...Reus bất giác thả lỏng một chút, gọi tên hoàng đế và đi về phía ông.Robert trên mặt không cắt tỉa râu nhìn có chút hốc hác, sự lo lắng làm cho đôi mắt màu xanh nhạt đi, đến mức chuyển sang màu xám.Thái độ của đức vua có phần dịu dàng hơn ban ngày nhưng vẫn khó đoán. Ông cầm chiếc chai thủy tinh lên, rót rượu vang đỏ sậm vào ly, nhẹ nhàng đẩy đến trước mặt và ra hiệu cho cậu uống.Reus thật sự không muốn uống, do dự một chút, sau đó thỏa hiệp nhấp một ngụm, cậu cau mày đặt ly trở lại."Uống đi" hoàng đế nói."Tôi không muốn uống nữa," Reus trả lời."Vào việc chính thôi, Robert.""Trước đây em không thích bàn chuyện công việc với tôi trên giường. Tôi tưởng đó là quy tắc ngầm của chúng ta." Robert đứng dậy nhấp một ngụm rượu, đặt ly xuống và nâng ly khác lên cho Reus."Ngoại trừ thời điểm tôi mở nụ của em."Reus đỏ mặt, khốn nạn, đám đàn ông cướp đi trinh tiết của các cô gái luôn thích nói như vậy, khoe khoang khắp nơi.Điều này có thể gọi là sự sỉ nhục."Tôi là người đã mở nụ hoa của em, phải không, Marco?" Robert đi vòng ra phía sau cậu và ghé sát vào dái tai đỏ như đang chảy máu. Ông đặt bàn tay lên vai Reus và tay còn lại nâng chiếc ly lên môi cậu."Ông!" Reus đột nhiên đứng dậy,không chịu được sự nhục nhã này "Ông có biết mình đang nói cái gì không?"Phản ứng của Robert không giống như một vị hoàng đế sống lâu trong cung điện. Những năm đầu trên ngai vàng, ông thường dẫn quân ra trận, cưỡi ngựa ra chiến trường và cầm kiếm hiệp sĩ để chống lại bọn phản động trong đế quốc và kẻ thù ngoại xâm. Bây giờ Robert không còn làm những việc này nữa, nhưng điều đó không có nghĩa là ông ấy đã trở nên sa sút thể lực. Đức vua thậm chí không làm rơi một giọt nào từ ly rượu trên tay dù gặp phải sự vùng vẫy của Reus."Cháu trai thân yêu Lewandowski của ta, không phải đã từng đụ em trước đó sao? Trước cả ta." Robert bước tới bóp cổ Reus, cưỡng chế mở miệng đổ rượu vào. Chờ đợi câu trả lời.Reus nắm lấy tay nhà vua, cố gắng đẩy ông ra. Sự giằng co quyết liệt khiến rượu tràn vào mũi cậu. Sự ngạt thở đã tước đi chút lý trí cuối cùng của chàng trai. Reus nhấc chân lên và đạp vào bụng của Robert. Nhà vua đã chuẩn bị sẵn và phản đòn, đẩy Reus ngã xuống mặt bàn cứng và lạnh. Phần sau đầu đập mạnh vào mép, khiến cậu ngay lập tức mất đi khả năng kháng cự."Ông... Vì sao ông lại nổi điên!" Reus choáng váng hét lên, không hiểu vì sao hoàng đế lại chủ động nhắc đến Lewandowski, đồng thời cũng tức giận trước hành động tàn bạo không thể lý giải được này.Khi quần của Reus được cởi ra, nhà vua đổ hết phần rượu còn lại vào vùng kín chàng trai trẻ. Rượu chảy qua âm vật và đổ vào khe hở, Reus chỉ cảm thấy phía dưới của mình ẩm ướt và khó chịu. Bết dính và ngứa ngáy, cậu muốn khép chân nhưng Robert đã giữ chúng lại. Ông ta cúi đầu lè lưỡi liếm bộ phận đẫm rượu, râu cứng cạ vào da thịt mềm mại chưa từng tiếp xúc ánh nắng, khiến phần thân dưới của Reus vô cùng nhạy cảm."Không! Không, tôi không muốn!" Reus đá chân ngẫu nhiên, "Dừng lại, Robert!"Hoàng đế nhắm mắt, giả điếc, giơ tay tát vào miếng thịt ngao sung huyết trước mặt. Reus lập tức cong lưng như một con cá có vảy chiên xù, cánh tay trở nên yếu ớt và không thể chống đỡ phần thân trên được nữa, nằm lên bàn.Robert cảm thấy trừng phạt còn chưa đủ, thế là lại tát cậu một cái, lần này trúng dương vật, cảm giác đau đớn truyền lên não, Reus hít một hơi khí lạnh rồi thở ra một tiếng kêu đau đớn."Thật sao? Tôi nghĩ em thực sự thích nó." Robert đẩy ngón tay vào âm đạo đang tiết dịch, cơn đau khiến Reus nhăn nhó. "Không phải nó ướt hết rồi sao? Marco, tôi chỉ tát em vài lần thôi. Có phải không?" Nhà vua đưa ngón tay ướt át lên miệng Reus. "Liếm nó nhiều hơn nếu em muốn dễ chịu."Reus không cần suy nghĩ cắn một cái, cậu đương nhiên sẽ không tức giận đến mất trí mà cắn đứt ngón tay của hoàng đế, nhưng cũng sẽ để lại một vết răng thật sâu.Người đàn ông lớn tuổi phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn và tức giận. Dù bị cắn nhưng Robert vẫn không rút ngón tay ra, vật lộn với người tình không vâng lời và tiếp tục đâm vào cổ họng cậu ấy bất chấp cơn đau. Ông chụm các ngón tay lại khuấy đảo trong miệng nhỏ. Reus cảm thấy nửa dưới khuôn mặt mình đã mất kiểm soát. Hàm đau đến mức không thể khép lại được. Nước bọt chảy ra từ khóe miệng và cổ họng sắp nghẹt thở vì bị vật lạ xâm nhập.Robert thấy vậy, "ân cần" rút bàn tay ra. Reus hít vội mấy hơi, phần dưới cơ thể lại cảm thấy đau đớn. Cậu đã là người tình của hoàng đế ba năm. Mặc dù Reus không nổi tiếng như một số người ở bên nhà vua từ đêm này sang đêm khác được mô tả trong các vụ bê bối và các bài hát khiêu dâm nổi tiếng, nhưng cách Robert đối xử khiến cậu thậm chí còn đáng khinh hơn cả gái điếm khu ổ chuột ở Vienna. Dương vật của Reus không hề cương cứng, nhưng lỗ nhỏ đã phập phồng dưới sự trêu chọc của những ngón tay ướt đẫm, thậm chí nó còn nuốt chửng ngón tay thứ ba một cách trơn tru."Quá nhanh rồi, Marco." Robert nói đùa. "Nó khiến em trông rẻ tiền. Bất kì ai cũng có thể đụ em chỉ với chưa đến một đồng groschen.""Ra khỏi đây!" Hoàng đế chết tiệt, Robert chết tiệt. Reus chộp lấy chai rượu thủy tinh gần đó vung về phía trước, nắp chai văng ra đập vào khóe môi của hoàng đế, phần rượu còn sót lại đổ lên khuôn mặt đặc biệt xa lạ của đêm nay. Chàng trai trẻ tức giận đến mức hai tay run rẩy, đánh rơi chai rượu xuống đất. Lính canh ngoài cửa không thể bỏ qua tiếng động lớn như vậy nữa, đám người trang bị đầy đủ lao vào phòng, nhìn thấy hai người họ. Bá tước Reus cuộn tròn trên mặt bàn, khuôn mặt tái nhợt, đùi lộ ra ngoài và bộ váy ngủ trắng tinh bị bao phủ bởi chất lỏng màu đỏ sậm.Hoàng đế của bọn họ che miệng xoay người, trong đôi mắt xanh thường ngày bình tĩnh lại tràn ngập phẫn nộ và tàn bạo hiếm có, chất lỏng màu đỏ sậm chảy xuống cằm, giống như một con sói đói bị quấy rầy khi ăn."Cút ra!" Các thị vệ tại chỗ sửng sốt, không biết xảy ra chuyện gì, cảm giác như vừa được ân xá, liền lui về sau, lại đóng cửa lại, mặc kệ xảy ra chuyện gì, sẽ không bao giờ làm phiền nữa."Tránh xa tôi ra!" Reus nhảy khỏi bàn, đôi chân yếu ớt của cậu gần như trượt vì không đủ sức, đi vòng sang một bên cách xa Robert nhất, như thể có một tuyến phòng thủ không thể phá hủy trước mặt."Tránh xa em ra?" Người đàn ông lớn tuổi lặp lại, cười giận dữ. "Marco, em muốn tôi tránh ra bao xa? Em không muốn gặp lại tôi và tôi cũng không quấy rầy cuộc sống của em như em mong muốn. Vậy tại sao em lại muốn rời đi? Ý chưa đủ xa à? Tại sao lại đến Tây Ban Nha? Em ghét tôi đến thế à? "Reus sửng sốt, không hiểu nhà vua đang nói gì, cậu càng tin chắc rằng ngài ấy tối nay đã say rượu hoặc phát điên, có thể là cả hai. Robert đang đứng ở bên kia bỗng nhiên ấn trán, vẻ mặt đau đớn ôm lấy góc bàn, trên đuôi lông mày rủ xuống và khóe mắt còn đọng lại vết rượu chưa lau. Như đang khóc ra máu. Vị hoàng đế thường ngày xa cách đang bất lực và suy sụp, đôi mắt đỏ ngầu, thậm chí có chút đáng thương. Trong giây lát, ông ấy phát ra vài tiếng nức nở đau đớn. Reus do dự một lúc, nhưng quyết định kiểm tra tình hình."Robert, ngài ổn chứ?" Cậu thận trọng đến gần. "Có cần gọi ngự y không?"Cậu dừng lại cách Robert một cánh tay, thăm dò vết bầm trên khóe miệng do nắp chai gây ra, đồng thời lau vết máu."Tôi bắt được em rồi." Giọng nói dịu dàng quen thuộc, nhưng lần này nó khiến Reus ớn lạnh sống lưng.Trong khoảnh khắc tay bị nắm chặt ném lên giường, Reus xoay người bò đi, bản năng chiến đấu khiến cậu đá Robert ra xa, chiếc gối ném lệch đi. Reus không biết mình đang chống cự điều gì. Cậu là người tình của hoàng đế, nói trắng ra là con điếm hoàng gia, phục vụ tình dục cho nhà vua là nhiệm vụ quan trọng nhất của cậu.Khi Robert muốn, cậu sẽ phải làm theo, bất kể yêu cầu gì, dang rộng đôi chân và để ngài ấy đụ mình."Em có phản kháng khi Robert làm tình với mình không?" Hoàng đế lại nhắc đến đứa cháu cùng tên."Liên quan gì đến anh ấy!" Reus bị ép vào đầu giường, không còn cách nào thoát ra. "Anh ta không có ở đây!""Không phải em đã bí mật gặp riêng nó sau lưng tôi sao?" Robert tiến về phía trước, giữ chặt tay chân chàng trai trẻ."Tôi chỉ làm điều đó với anh ấy vào đêm hôm đó. Ông đã yêu cầu điều đó! Lewy đã quay lại gặp tôi vào đêm hôm sau dưới đồng ý của ông! Emma không báo cáo với ngài rằng chúng tôi có làm điều đó hay không à?"Robert hôn, không, phải nói là cắn môi, trong miệng lập tức tràn ngập mùi máu tanh. Reus muốn đẩy đầu lưỡi ra, nhưng lại bị nụ hôn mạnh mẽ và thuần thục của nhà vua đánh bại."Nói dối." Hoàng đế mở rộng hai chân cậu ra, dùng sức đẩy vào, không chút do dự vạch trần người dưới thân. Reus rùng mình vì sự xâm nhập bất ngờ, âm đạo co rút mút chặt lấy dương vật to lớn, gần như thừa nhận lời nói dối của mình."Miệng dưới của em thành thật hơn và hữu ích hơn miệng trên." Robert không cho Reus thời gian để thích ứng và bắt đầu ra vào mạnh mẽ liên tục.Chỉ có một chiếc váy ngủ mỏng giữa Reus và những hình chạm khắc phức tạp trên đầu giường. Cậu đã vứt hết những chiếc gối khi nãy và giờ đang phải gánh chịu hậu quả. Những va chạm qua lại giữa xương và thịt khiến lưng đau rát.Robert cắn quả táo Adam trên cổ Reus như thể để trút cơn giận, mạnh đến mức tưởng như sắp cắn xuyên qua cổ họng, rút khí quản ra và cắn làm đôi. Reus không biết vì sao hoàng đế lại tức giận như vậy, chẳng lẽ là vì cậu cùng Lewandowski ngoại tình sao? Chà, đối với một người đàn ông có địa vị cao, việc người tình đi với người đàn ông khác (hoặc chính cháu ruột của mình) thì thật là xấu hổ, tức giận và đáng bị trừng phạt.Nhưng Reus không nghĩ rằng đối với hoàng đế bệ hạ, mình thực sự quan trọng như vậy. Không ai nguyện ý chia sẻ người yêu của mình cho người khác. Reus nhận ra nhà vua có thể thích mình một chút, nhưng không phải tình yêu, cậu không phải người yêu mà chỉ là một người bạn giường, có thể chia sẻ với người khác khi cần thiết.Vậy bây giờ chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao ông ấy lại hành động như thể bị người mình yêu phản bội?Robert ôm tiểu bá tước đang sắp gục ngã vào ngực, sự thay đổi vị trí khiến dương vật cắm sâu vào trong âm đạo chật hẹp và nóng bỏng, thêm một chút nữa có thể tiến vào trong khoang tử cung và lấp đầy bằng tinh dịch, khiến con điếm tóc vàng dâm đãng này mang thai đứa con của mình và đừng bao giờ nghĩ đến việc lăng loàn với người khác.Nhà vua đang tiến vào, không, điên rồi.Robert thở dốc và cắn vào núm vú của Reus, xuất tinh vào bên trong người đang khóc thút thít, nắm lấy vòng eo trắng sứ mỏng manh, lật cậu lại và đẩy lên đầu giường, rồi thâm nhập một lần nữa.Trước khi Reus có thể hồi phục sau lần cực khoái cuối cùng, cậu cảm thấy choáng váng. Lần này cả núm vú và xương sườn nhạy cảm lần lượt được tác phẩm điêu khắc đầu giường chăm sóc. Mặt cậu đập vào tường khi người kia vào ra. Đầu gối của Robert đè lên hai đùi của cậu, và chàng trai trẻ chỉ có thể ngồi quỳ lên dương vật và làm nó cương cứng một lần nữa."Đau quá, Robert! Đau quá!" Reus hét lên "Thả tôi ra! Đồ khốn!" ...Hoàng đế không dịch chuyển, từ phía sau đưa một tay bịt cái miệng đang chửi thề lại, tay còn lại xoa xoa núm vú sưng tấy của Reus, sau đó nhào nặn cơ ngực tuyệt đẹp của chàng hiệp sĩ trẻ đã phát triển khi trải qua quá trình huấn luyện lâu dài. Reus cố đẩy cánh tay đang sờ soạng mình ra nhưng vô lực, trông giống như một lời mời gọi chủ động hơn."Một con điếm ngoan ngoãn nên nói gì nhỉ, Marco." Robert cắn lên dái tai "Em hiểu không?" Nhà vua khum lòng bàn tay bịt miệng lại để tạo khoảng trống cho người kia lên tiếng, và anh chàng trẻ tuổi bị tra tấn tối nay liếm nhẹ để đức vua thư giãn. Mất đi đề phòng, Reus đã nắm lấy cổ tay ông ta và cắn thật mạnh.Robert rút bàn tay đang chảy máu ra, túm lấy tai mái tóc vàng hoe của Reus rồi đẩy cậu xuống nệm.Tấm lưng nhẵn nhụi của Reus đầy những vết bầm tím đủ kích cỡ, vết ngón tay trên cổ cực kỳ dễ thấy, bộ phận bên dưới sưng tấy chảy ra tinh dịch, mồ hôi và rượu. Giờ đây vị bá tước cao quý trông giống như một con chó cái, như Robert đã nói, loại rẻ tiền và đáng khinh nhất, tiếp đón hàng chục khách hàng chỉ trong một đêm.Reus xấu hổ đến mức phải bò bằng đầu gối và cố gắng ra xa hơn, dùng chăn để quấn quanh cơ thể tàn tạ."Em muốn đi đâu?" Giọng nói của Robert theo sau như một cái bóng. "Đừng đi!"Reus đã kiệt sức, chỉ chần chừ một lát thì bị đâm vào từ phía sau, không còn sức lực để giãy giụa."Tôi sẽ không để em rời xa tôi lần nữa, Marco."Nhưng cậu chưa bao giờ rời xa ông, thậm chí chưa bao giờ thuộc về ông. Reus nắm chặt tấm ga trải giường bằng lụa vàng, im lặng và cầu nguyện mọi chuyện sẽ nhanh chóng trôi qua.Sau khi Reus hoàn toàn từ bỏ phản kháng, Robert vẫn không thỏa mãn, ngoại trừ những âm thanh nức nở và tiếng thở hổn hển, nếu không phải thân hình trẻ trung bên dưới đang tỏa nhiệt và đổ mồ hôi, ông gần như nghĩ rằng mình đang cưỡng hiếp một tử thi?Khoan đã.Robert bối rối dừng lại, như sợ Reus chết, vội vàng lật người tình nhỏ đang nằm bất động trên giường, cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy đôi mắt nâu nhắm hờ đang hướng về phía mình.Reus sau một đêm vất vả đã mệt nhừ. Cậu chỉ hơi quay người đi, cơn đau âm ỉ ở phía sau đầu càng thêm dữ dội, nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.Robert nghĩ người bên cạnh đang ngủ cho đến khi thấy hàng lông mi động đậy.Người tình nhỏ xinh đẹp của đức vua ngồi dậy, dùng đôi mắt phức tạp nhìn bệ hạ, đôi mắt xanh lục trên khuôn mặt một chàng trai 23 tuổi.Reus đưa tay lên chạm vào khóe môi sưng tấy của nhà vua rồi hỏi: "Có đau không?""Không đau." Robert thành thật trả lời, thậm chí có chút ngốc nghếch lắc đầu.Hoàng đế thấy Reus gật đầu trầm ngâm rồi tát ông một phát, cái tát bất ngờ này khiến đầu Robert nghiêng sang một bên, khi quay lại thì chẳng có gì ngoài tấm lưng quay về phía ngài, Reus chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store