Levi X Reader The Gioi Tan Nhan Chi Co Anh Diu Dang Voi Em
"Ờm... Binh Trưởng Levi hôm nay không đi cùng chị ạ?" - Một người dè dặt hỏi, bình thường như mọi ngày Levi sẽ tiễn tôi ra tận vị trí làm nhiệm vụ, rõ bày đặt mà, nhưng hôm nay anh ấy đang có vài chuyện giấy tờ cần giải quyết nên tôi đi một mình, ra là bọn họ sợ cái người đi cùng tôi, chứ đám này có sợ sệt gì tôi đâu.
"Không có đâu, yên tâm. Đã biết vậy rồi mà còn dám bày bài ra đây à? Không sợ bị Binh Trưởng bắt hay gì?" - Nếu mà nói ai hay bao che cho cấp dưới nhất thì số một là chị Hange, số hai chắc chắn là tôi rồi.
"Hehe, chúng tôi chơi từ đêm qua... không để ý thời gian ạ. Chị chơi bài chứ?"
"Cũng được, chia đi"
Thế là cả một lũ xúm xít lại vào trò đỏ đen, ai thua thì sẽ bị phạt rượu, riêng tôi thì bị phạt chống đẩy, vì tôi biết rượu mà vào người thì tôi sẽ biến thành cái gì chính tôi cũng không rõ nữa, Levi lúc đấy không đánh tôi một trận nhừ tử mới là lạ đấy.
Lại một ván thua nữa, hình như hôm nay may mắn không mỉm cười với tôi thì phải. 20 cái chống đẩy, tôi cả người đầy mồ hôi thở hồng hộc ngồi vào bàn chơi.
"Thật sự là chị không uống rượu được ạ?" - Mấy đứa hướng ánh mắt thương cảm về phía tôi.
"Tôi mà uống rượu là Binh Trưởng của các người đá tôi ra khỏi rừng luôn đấy" "Ôi sao Binh Trưởng quá đáng vậy chứ?"Tôi gật gù, bắt đầu nói xấu chồng tôi: "Đúng rồi anh ấy quá đáng lắm, để tôi kể cho nhé, hồi tôi còn là tân binh ấy, có lần tôi dọn phòng anh ấy chỉ hơi bất cẩn để gầm ghế có xíu bụi thôi, mà Levi phạt tôi ngày nào cũng phải lau gầm ghế đến tận mười mấy lần đấy, đã thế còn bắt tôi đi lau mấy chục cái ghế ở nhà ăn nữa chứ, đúng là chỉ biết chèn ép người khác thôi! Mấy người phải ở trong Đội Levi mới biết được, trải nghiệm kinh khủng lắm...""Đ-Đội Trưởng à..." - Một người lính lắp bắp gọi tôi."Hở? Sao trông mặt cậu tái mét thế? Haha, nghe thấy sợ rồi chứ gì?" - Tôi đầy hứng thú nhìn vẻ mặt cậu ta."Đằng sau cô..." - Cậu lính cụp mắt chỉ tay về phía sau lưng tôi.Tôi liền tò mò quay lại thì: "Hả? Á!""Sao? Làm lính của anh thì kinh khủng đến mức nào? Kể tiếp đi" - Levi sao lại ở đây chứ, mà sao lại đúng lúc này.Tôi cười trừ lắc đầu nguầy nguậy: "E-Em có nói gì đâu, Binh Trưởng Levi là cấp trên tuyệt nhất mà, vừa huấn luyện tận tâm, lại còn dạy cho bọn em sống sạch sẽ nữa. Lấy đâu ra một người cấp trên nào tuyệt vời hơn anh chứ?""Thế thì giờ đi ra đây cùng người cấp trên tuyệt vời của em đi" - Anh ấy ra lệnh.Tôi cảm giác không lành hỏi lại: "Đi làm gì ạ?""Chặt củi" - Levi giao nhiệm vụ."Ơ... Bây giờ có phải phiên em làm đâu?" "Có đấy" - Rõ ràng anh ấy biết thừa tôi ghét nhất là bổ củi, vậy mà còn cố tình giao việc, ý gì đây chứ?Tôi đứng phắt dậy cãi lại: "Đâu có, hôm qua em vừa mới...""Anh bảo có là có, chẳng nhẽ em không tin cấp.trên.tuyệt.vời của em à?" - Levi nói bằng giọng mỉa mai."Vâng em biết rồi" - Tôi cứng họng một lát rồi hậm hực nhận việc."Cả mấy cô cậu nữa, tôi bảo đứng gác ở đây chứ bảo mấy người ngồi uống rượu à?! Đêm nay lo mà gác cả 5 ca cho tôi!" - Levi nhìn một lượt cả lũ rồi quát.Tôi hướng ánh mắt thương cảm về phía đám lính, bị phạt mất rồi."Y/n!" - Anh ấy gọi lớn."Dạ!""Đi làm việc của em đi"Thế là tôi dành cả buổi sáng để bổ củi, mệt muốn điên lên được, đã thế Levi còn cố tình để một mình tôi làm hết đống này nữa chứ. Tôi nhìn đống thân cây cao ngang người tôi mà ngao ngán. Mãi đến lúc làm được hơn nửa thì có người tới gọi tôi ăn trưa, tôi thở hắt ra một hơi rồi rời đi.Thế nhưng tôi lại được dẫn ra chỗ Levi và Zeke đang ngồi để ăn trưa, mắc gì tôi phải ngồi ăn với hai tên này vậy? "Ồ, lại gặp cô này" - Zeke giơ tay chào hỏi.Levi vừa thấy tôi liền vội vàng đứng lên, rồi nhanh tay trùm áo choàng Trinh Sát lên người tôi. Cái gì vậy? Nóng muốn chết mà còn áo iếc gì đây?! Tôi chẳng suy nghĩ mà hất tay anh ấy ra, sau đó ném cái áo sang một bên."Y/n, nghe anh nào, như này không được đâu" - Giờ tôi mới để ý bản thân vì chăm chỉ bổ củi mà mồ hôi thấm ướt cả áo sơ mi, thậm chí có thể nhìn xuyên được vào bên trong ấy chứ, và tất nhiên là tôi đã cởi áo khoác quân phục ra từ đời nào rồi.Tôi giật lấy cái áo trên tay Levi rồi trùm lên người, vừa xấu hổ vừa bực bội. Sau đấy tự múc cho mình một bát súp rồi nhanh chóng ngồi ăn. Chẳng mấy chốc mà xong bữa, tôi vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi thì Levi túm tay tôi lại."Binh Trưởng có chỉ thị gì ạ? Nếu không thì tôi đi bổ củi đây, không thì tối mọi người không có cái để dùng mất" - Tôi khó chịu cố rút tay ra."Không cần, ca chiều của em là ở đây giám sát tên này cùng anh mà, bổ củi có người khác làm rồi" Tôi nghe vậy thì tức tối ngồi lại, chỉ vì tôi là cấp dưới nên cứ phải nghe lời Levi suốt à? Thì đúng là cũng chẳng có cách nào khác.Vì không muốn nói chuyện với anh ấy nên tôi đã mượn sách của Zeke để đọc, vậy mà anh ta cũng thoải mái cho tôi mượn thật. Ban đầu, cục tức trong lòng khiến tôi không thể nào tập trung nổi vào những con chữ trên giấy, nhưng dần dần nội dung cuốn sách cũng thu hút tôi. Một cuốn sách về tâm lý, đọc được vài chương đầu tôi đã khá bất ngờ, cái này thú vị hơn tôi nghĩ, bảo sao mà tên khốn này cứ đọc đi đọc lại một quyển sách chứ."Tác giả này ở Marley hả?" - Tôi hỏi."Đúng vậy, cô thấy hứng thú rồi à?""Đây là cuốn sách về tâm lý hay nhất mà tôi từng đọc đấy" - Tôi thẳng thắn thừa nhận luôn."Chỗ tôi ở bên Marley vẫn còn vài cuốn nữa của tác giả này, hàng hiếm đấy, nếu mà có cơ hội tôi sẽ cho cô mượn" "Được thế thì tốt quá!" - Tôi nhìn anh ta với ánh mắt lấp lánh, hiếm có tác giả nào viết sách về tâm lý lắm, tôi phải nắm bắt cơ hội ngay mới được.Sau đó chúng tôi ngồi bàn luận rôm rả về các chủ đề liên quan đến tâm lý học. Thú thực nếu như gạt mối thù sang một bên thì Zeke là sẽ là kiểu người mà tôi ngưỡng mộ, sự hiểu biết của anh ta lớn đến mức đáng khâm phục, tôi nghĩ rằng trò chuyện với anh ta không thể chán được, có quá nhiều thứ để tôi học hỏi ở đây."Y/n, em uống trà không?" - Đang dở câu chuyện thì Levi xen vào hỏi với giọng điệu khó chịu.Tôi vẫn còn chưa nguôi giận với anh ấy đâu, nên tôi đã mặc kệ Levi và tiếp tục cuộc trò chuyện.Anh ấy thấy vậy thì yên lặng một chút rồi tiếp tục hỏi tôi: "Y/n, anh có nhờ mấy người tiếp tế hậu cần mua bánh táo cuộn đấy, em muốn ăn chút không?"Lần này tôi cũng quẳng câu hỏi của Levi ra sau đầu luôn, sao tôi phải quan tâm chứ."Em... giận gì anh à?" - Anh ấy ngập ngừng hỏi."Không, em có giận gì đâu" - Có đấy, giờ mà anh ấy mới nhận ra tôi đang giận ấy hả? Thật là tức chết tôi rồi."Ái chà, có vẻ như anh bị vợ giận lắm này Levi?" - Tên Zeke thích thú nhìn tình trạng của chúng tôi."Không liên quan đến ngươi""Tôi không giận anh ấy chút nào hết"
Cả Levi và tôi cùng lúc lên tiếng.Zeke thấy vậy thì càng tỏ ra vui vẻ: "Xem ra là đúng rồi, nói xem anh làm gì đi, có khi tôi giúp được anh đấy""Thôi đi, Binh Trưởng không làm gì tôi hết, mà tôi cũng có giận cái gì đâu" - Thực ra chuyện Levi phạt tôi là đúng, đã là Đội Trưởng rồi mà còn tắc trách nhiệm vụ, nhưng dù gì tôi cũng là vợ anh ấy mà, không thể phạt nhẹ tay chút hay sao? Vả lại canh gác ở chỗ đấy cũng đâu quan trọng đến mức phải cảnh giác mọi lúc thế chứ? Hơn ai hết tôi biết bản thân đang giận dỗi vô cớ, nhưng mà tủi thân cũng là thật."Ầy, tôi chỉ muốn giúp hai người thôi mà, tôi vẫn thắc mắc là sao cô lại lấy được anh ta làm chồng đấy" - Zeke chán ngán quay ra mỉa mai tôi."Ai mà biết" - Tôi cũng hùa theo mà nhún vai."Y/n..." - Anh ấy thấy vậy thì gọi khẽ bằng giọng bất an."Đó thấy chưa, tôi đã bảo là chẳng có mấy cô gái quý được anh đâu mà" - Zeke thừa cơ mà nói xấu Binh Trưởng.Nhưng câu này lại chọc đến cái vảy ngược trong lòng tôi: "Này, Levi nhà tôi không đến lượt tên lông lá như ngươi lên tiếng, nói cho ngươi biết, chồng tôi cực.kỳ.nổi.tiếng với các cô gái đấy, biết tôi phải vất vả như nào mới đoạt được anh ấy về tay không hả?!""Y/n à, anh biết sai rồi..." - Tự dưng Levi lên tiếng làm tôi dồn hết sự chú ý vào anh ấy."Nói xem anh sai ở đâu?" - Tôi bắt đầu chất vấn."Anh..." - Sau đó là một khoảng lặng."Hửm?" - Tôi nheo mắt nhìn anh ấy."Anh xin lỗi... Anh không biết..." - Levi cụp mắt nhỏ giọng nói."Thế mà anh cũng dám nói à, phải rồi, Binh Trưởng làm sao mà sai được chứ" - Tôi nói móc, trong lòng thực chất đã hết giận kể từ giây phút Levi ngập ngừng rồi, còn cảm thấy anh ấy có chút đáng yêu, nên nhất thời nổi hứng trêu chọc anh ấy."Không phải thế, anh sai, chắc chắn là anh sai mà, xin lỗi vì... bắt em ngồi đây canh giữ tên lông lá với anh" - Tôi nghe vậy thì cố nín cười, hình như Levi nhận bừa một cái tội thì phải.Tôi gật gù hùa theo: "Đúng là khó chịu thật! Nhưng mà em ngồi đây thì tên này mới không dám nói linh tinh gì về anh chứ""N-Này, sao tự dưng tôi lại có mặt trong câu chuyện của hai người vậy?" - Zeke kêu ca.Tôi quay ra cảnh cáo anh ta: "Im lặng đọc sách đi, anh dám mở mồm nói thì tôi cũng dám động tay rút kiếm đấy""Tôi rõ rồi, làm ơn đừng có nhìn chằm chằm tôi nữa... sao hai người lại giống nhau thế chứ..."Tôi nghe tiếng cằn nhằn liền lườm anh ta một cái sắc lẹm, làm Zeke phải đưa tay lên ra dấu khoá miệng lại."Em hết giận anh rồi à?" - Lúc này Levi mới lên tiếng."Chưa, anh cũng yên lặng hối lỗi đi" - Tôi tỉnh bơ làm anh ấy thất vọng."Anh biết rồi""Nhưng mà nãy anh bảo bánh táo cuộn ở đâu cơ?" - Câu hỏi của tôi làm Levi im lặng chốc lát."...Để anh đi lấy cho"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store