ZingTruyen.Store

[ Leo × Sangwon] Quy Tắc Số 3

CHƯƠNG 4 : VỎ BỌC VÀ SỰ TRỐNG RỖNG

ikwn256

Sau đêm hôm đó, căn phòng giặt đồ tầng hầm bị đóng lại, không phải bằng chốt cửa, mà bằng một lời thề tàn nhẫn. Leo vẫn đi xuống cầu thang dẫn đến tầng hầm, không phải để gặp Sangwon, mà để đứng ở ngưỡng cửa, hít thở sự lạnh lẽo và trống rỗng. Mất đi 1 phút 30 giây quý giá đó như bị rút cạn nguồn oxy duy nhất của anh. Bây giờ, sự xa cách giữa họ không phải là diễn xuất, mà là một thực tại nghiệt ngã được Sangwon dùng để bảo vệ anh.

Trong phòng tập, Leo biến thành một bức tượng biết đi. Anh tập luyện điên cuồng, dùng cường độ cơ bắp để chế ngự sự run rẩy bên trong. Mọi động tác, mọi câu rap đều chính xác, đạt đến cấp độ kỹ thuật không thể chê vào đâu được, nhưng thiếu đi sự sống mà Master Vocal từng ca ngợi. Anh cố gắng không nhìn về phía Sangwon, người luôn luyện tập ở một góc phòng xa nhất, nhưng anh có thể cảm nhận được sự hiện diện lạnh lùng của cậu ấy. Sự im lặng giữa họ trong một căn phòng đông đúc còn ồn ào hơn bất kỳ cuộc cãi vã nào.

Sangwon đã hoàn thành vai trò của mình một cách hoàn hảo. Cậu ấy không còn là một con người; cậu ấy là một vỏ bọc được tạo ra từ sự hy sinh và ý chí thép. Biểu cảm của cậu ấy luôn vô cảm, ánh mắt lướt qua mọi người như thể họ là không khí. Cậu ấy ăn một mình, tập một mình, và thậm chí còn chọn một giường tầng hoàn toàn tách biệt. Các thực tập sinh khác bắt đầu xì xào, không còn vì sự cạnh tranh kịch tính nữa, mà vì sự bất thường này. Hai người từng là niềm hy vọng nhưng giờ lại hành động như những bóng ma, chỉ tương tác bằng sự xa cách tuyệt đối.

Master Dance Choi bắt đầu lên tiếng. Trong một buổi đánh giá nhóm ngẫu nhiên, anh đã chặn Sangwon lại. "Sangwon-ssi, kỹ thuật của cậu hoàn hảo. Không, nó trên cả hoàn hảo. Nhưng cậu đang nhảy mà không có cảm xúc, không có linh hồn. Cậu đã quên tại sao cậu bắt đầu nhảy sao?"

Sangwon cúi đầu, giọng cậu ấy cứng rắn, gần như máy móc. "Em chỉ tập trung vào sự chuyên nghiệp, Master. Cảm xúc là thứ xa xỉ ở đây."

Trong một lần xếp hàng nhận suất ăn, Leo và Sangwon vô tình đứng cạnh nhau, chỉ cách nhau vài centimet. Sự gần gũi này là một sự tra tấn công khai. Leo không thể kiềm chế được. Anh đưa tay lên, một cử chỉ vô thức muốn chạm nhẹ vào khuỷu tay Sangwon, muốn chắc chắn rằng cậu ấy vẫn còn ở đó, vẫn còn ấm áp.

Ngay lập tức, Sangwon cứng đờ người. Cậu ấy không quay lại nhìn Leo. Nhưng cậu ấy chủ động lùi lại một bước, tạo ra một khoảng trống rõ ràng giữa họ, đồng thời thốt ra một câu đủ lớn để những thực tập sinh gần đó nghe thấy: "Đừng đứng quá gần tôi. Tôi không thích bị làm phiền trong lúc ăn."

Đó là một sự tàn nhẫn công khai. Leo cảm thấy trái tim mình như bị đóng băng ngay tại chỗ. Anh nhận ra, sự lạnh lùng này của Sangwon không chỉ để che đậy, mà còn là một cảnh báo rằng ranh giới đã không còn được phép vượt qua, ngay cả trong vô thức.

Mọi hành động của họ đều bị theo dõi. Sự xa cách và lạnh lùng cực đoan này đã thành công che đậy mối quan hệ tình cảm bị cấm đoán, nhưng nó lại tạo ra một câu hỏi lớn hơn: Điều gì đang thực sự xảy ra giữa hai người họ? Sự nghi ngờ từ các Master và thực tập sinh bắt đầu xoay quanh áp lực cạnh tranh không lành mạnh và mâu thuẫn cá nhân, nhưng nó đã đủ để giữ bí mật của họ.

Vào cuối ngày, điện thoại của Leo rung lên. Chỉ một tin nhắn, từ một số không lưu. Đó là Giám đốc.

"Cảm ơn vì sự chuyên nghiệp. Sự thù địch của các cậu rất đáng tin cậy. Hãy giữ vững. Chúng ta không được phép thất bại trước Nhiệm vụ Vị trí."

Một lời khen lạnh lùng, và một lời đe dọa không thể nhầm lẫn. Cả hai đều đã đạt được mục tiêu: tạo ra một lớp vỏ bọc không thể xuyên thủng. Nhưng họ phải trả giá bằng việc sống trong sự cô đơn tuyệt đối, biến nhau thành những kẻ xa lạ trong cùng một căn nhà.

Và rồi, thông báo về Nhiệm vụ Đánh giá Vị trí được đưa ra, mang theo vòng loại trừ thứ hai. Leo và Sangwon đều biết rằng đây là cơ hội để cả hai thể hiện, đồng thời truyền tải thông điệp mà họ không thể nói ra.

Sangwon chọn vị trí Dane ,Leo chọn vị trí Rap, anh cần sân khấu đó. Anh cần ngôn từ để tháo gỡ những suy nghĩ kìm lén sâu  trong lòng. Anh sẽ dùng bài rap của mình, lồng ghép những mật mã mà chỉ Sangwon mới hiểu, biến màn trình diễn của mình thành một lời thú tội.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store