ZingTruyen.Store

Lehends Centric Bottomless Abyss

Ahh... Mình chết rồi!

Nếu nhìn từ ngoài vào sẽ chỉ thấy tuyển thủ Lehends hơi cúi đầu, tóc mái rủ xuống che đi toàn bộ ánh sáng trong đôi mắt khiến cả khuôn mặt anh toát lên vẻ u ám hiếm thấy. Anh có chút mông lung nhìn màn hình đã chuyển xám, dường như không tin vào chính mình được nữa. Vừa nãy... vẫn còn lợi thế mà... Mình sai ở đâu-

- Hyung. Em...

SiWoo quay sang bên cạnh, đối diện với anh là biểu cảm như sắp khóc trên gương mặt JiWoo. Được rồi, ban nãy là em và JeongTae mắc lỗi khiến chúng ta bị lật kèo. Được rồi, chúng ta đã cố hết sức nhưng đối thủ quá mạnh. Không sao, mới là đầu mùa giải, chúng ta vẫn còn cơ hội. Không sao, em vẫn còn trẻ, vẫn có thể tiếp tục cố gắng và phát triển... SiWoo nghĩ có vô vàn điều mà anh cần nói với đứa trẻ này, nhưng việc đó để sau khi trở về ký túc xá đi, còn hiện tại anh chỉ vươn người nắm lấy bàn tay lạnh lẽo khẽ run lên của JiWoo. Thật ra tay của anh cũng không ấm, sức khỏe kém khiến thân nhiệt anh luôn thấp hơn bình thường một chút, nhưng khi ngón tay của anh len vào giữa những khe hở trên bàn tay cậu, anh hy vọng họ có thể cùng nhau san sẻ nỗi buồn này.

U sầu thế đủ rồi, giờ thì hoàn thành thủ tục cụng tay nào. SiWoo chỉnh lại áo khoác đã trễ xuống vai từ lúc nào không hay, đứng dậy vào vị trí và chuẩn bị đưa tay với đối phương.

Tuyển thủ Zeus, chúc mừng nhé. Cụng tay nào.

Á à chó WangHo, mày nhớ mặt tao... SiWoo bật cười và cúi xuống vỗ mông người kia, không quên khuyến mãi thêm câu chửi thề tình thương mến thương cho thằng bạn chí cốt.

Tuyển thủ Zeka. Cụng tay nào. Làm ơn đó, em mau đi tập gym với SeungHoon đi, nó nhèo nhẽo suốt ngày bên tai anh không chịu nổi nữa rồi.

Chà... đến rồi. Anh mỉm cười nhìn người con trai đang bước tới. Thật tình thằng nhóc này... rõ là đội nó thắng mà cái mặt cứ lạnh tanh, thích concept cho ai xem?? Người ta nhìn vào lại tưởng tuyển thủ Viper vừa thua trận đấy nhé.

Park DoHyun bước một bước dài đến bên SiWoo, hai tay mở rộng ôm lấy cơ thể bé nhỏ của anh vào lòng. Cậu đã làm điều này rất nhiều lần, đến mức dáng hình của anh đã khắc sâu vào từng cơ bắp trên người, nên cậu biết chắc chắn tay mình đang đặt lên tên của anh sau lưng áo. Cậu biết hai tay anh đang đặt lên vai mình, vì vai cậu quá rộng còn vòng tay anh thật nhỏ nên chẳng thể nào ôm hết. Cậu biết chỉ cần vùi đầu vào cổ anh là có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào quen thuộc suốt bao năm ấy, và nếu cậu ôm anh chặt hơn một chút lâu hơn một chút, anh sẽ vội vàng nắm góc áo cậu kéo nhẹ, còn mắng khẽ cậu là "Thằng nhóc thối, bỏ ra!". Park DoHyun luôn biết tất cả những điều đó.

Nhưng lần này DoHyun không thấy anh đẩy mình ra. Dù một tay của cậu đã luồn xuống eo anh ôm siết lấy, SiWoo vẫn không ngượng ngùng kéo áo cậu như mọi khi. DoHyun hơi buông lỏng gọi anh mà không được đáp lại liền tách ra để nhìn rõ hơn, nhưng tất cả những gì cậu thấy được chỉ là đôi mắt nhắm nghiền của SiWoo. Cả người anh chao đảo rồi trượt xuống trong sự ngỡ ngàng của DoHyun. Cậu vội vàng quỳ gối ôm chặt lấy cơ thể đang mềm nhũn của anh và không ngừng gọi tên anh.

SiWoo không biết tại sao, nhưng trong một thoáng chốc anh cảm tưởng như trái tim mình bị kéo vào một vực sâu không đáy, cứ mãi rơi xuống vĩnh viễn không thấy điểm dừng. Hô hấp khó khăn khiến hai mắt anh tối sầm. Anh biết DoHyun đang ôm mình, thằng nhóc thối lại trêu mình rồi. SiWoo muốn gỡ tay cậu, muốn đẩy cậu ra nhưng cơ thể lại cứng đơ không chịu nghe lời. Anh hoảng hốt định gọi cậu thì cả người đã đổ gục xuống. Trước khi hoàn toàn mất ý thức, SiWoo chỉ kịp nghĩ Xin lỗi HwanJoong nhé, không cụng tay với em rồi...

---

SiWoo mở mắt đã biết mình đang ở bệnh viện. Hai, ba năm qua anh ăn ngủ ở đây không ít lần, đến mức quen cả mùi sát trùng lẫn ánh sáng dìu dịu trong phòng nghỉ. Mẹ thấy anh đã tỉnh liền bước đến hôn lên tóc, khiến anh bất giác tủi thân mà chu môi làm nũng.

- Mẹ ơi, cho SiWoo về nhà đi~~

- Không được. Lát y tá vào lấy mẫu rồi còn phải chờ bác sĩ kiểm tra nữa. Con nằm yên đi.

Sau khi xong xuôi hết thủ tục, SiWoo được giải thích rằng tình trạng hiện tại của mình có chút rắc rối. Thứ nhất, anh là một omega với tuyến thể thoái hóa. Cái này thì anh và mọi người trong gia đình đều biết từ lâu rồi, hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến sinh hoạt, thậm chí còn rất có lợi đối với cuộc sống của tuyển thủ chuyên nghiệp. Tuyến thể thoái hóa không bị ảnh hưởng bởi chất dẫn dụ, không phát tình, không thể bị đánh dấu vĩnh viễn, nếu tính thêm cả việc bản thân cũng không cảm nhận được mùi hương của người khác thì SiWoo tự thấy mình không khác beta là mấy. Một beta với tuyến thể thoái hóa, nghe còn đúng hơn nhỉ.

Vấn đề thứ hai, nguyên nhân chính của sự việc lần này, cũng là tuyến thể thoái hóa. Đại khái theo như bác sĩ nói thì tuyến thể thoái hóa không tự sản sinh ra chất dẫn dụ, dẫn đến mất cân bằng nội tiết tố, dẫn đến suy nhược, dẫn đến tình trạng ngất đột ngột của anh chiều nay. SiWoo ngồi nghe cũng không hiểu gì mấy, chỉ cảm thấy tuyến thể của mình vô dụng không kém một khúc ruột thừa là bao, đã không có chức năng gì còn suýt gây đại họa. Ruột thừa còn mổ bỏ được, tuyến thể thì có chết cũng phải giữ lấy.

Bác sĩ nói đây không phải là tình trạng nguy kịch, cách chữa cũng rất đơn giản, để người bệnh tiếp xúc với chất dẫn dụ của alpha, kích thích tuyến thể sản sinh nội tiết tố. Và vấn đề phức tạp là ở đây, thứ ba, Son SiWoo là một omega "trơ" với chất dẫn dụ của alpha. Trước đó bác sĩ đã sử dụng hoạt chất tổng hợp nhưng tuyến thế của anh hoàn toàn không có phản ứng, vì vậy SiWoo có hơi ngơ ngác khi nghe người đối diện nói rằng anh cần phải để "một vài" alpha khác đánh dấu tạm thời và tiếp nhận chất dẫn dụ từ họ. Nghe hư hỏng sao ấy, lại bắt buộc phải là alpha có quen biết nữa, vì việc tiếp xúc với chất dẫn dụ lạ ngay lập tức có thể khiến omega sốc phản vệ.

Làm gì có nhiều alpha chấp nhận đánh dấu tạm thời cùng một omega như vậy, lại còn là người quen của mình nữa, SiWoo đắn đo hồi lâu, cuối cùng vẫn đồng ý vì bác sĩ nói đây là phương án an toàn và giúp hồi phục nhanh nhất, dự kiến khoảng một tuần có thể xuất viện. SiWoo cũng không còn cách nào khác, anh cần quay trở lại tập luyện sớm nhất có thể, giải đấu vẫn chưa kết thúc mà. Nhận được sự đồng ý từ SiWoo và gia đình, bác sĩ ngay lập tức bảo anh nghỉ ngơi để chuẩn bị tiếp xúc với alpha từ tối nay luôn, bây giờ bệnh viện sẽ làm xét nghiệm mẫu để sàng lọc những người thích hợp và sẽ thông báo lại cho anh vào ngày mai. Còn phải lọc người nữa? Alpha giờ vừa dễ tính vừa có sẵn như vậy sao??

SiWoo vẫn đang thắc mắc không thôi thì một người đàn ông mặc vest đen bước vào, là quản lý của NS. Ông chào hỏi bố mẹ SiWoo, hỏi thăm tình hình, sau đó đảm bảo đội tuyển sẽ ưu tiên việc hồi phục của anh lên hàng đầu, dặn anh không cần lo lắng, cứ chuyên tâm nghỉ ngơi đầy đủ và chúc anh sớm khỏe lại. Trò chuyện một lúc thì bố ra ngoài để tiễn quản lý, còn mẹ đi theo bác sĩ để kiểm tra tình hình xét nghiệm.

Đến tận lúc này SiWoo mới có thời gian tiêu hóa toàn bộ sự việc xảy ra với chính mình, nghe kiểu gì cũng thấy phi lý một cách hợp lý đến kì lạ. Anh mệt mỏi xoa mặt, không mò được túi đồ ăn vặt nào đành lững thững vào nhà vệ sinh tắm theo hướng dẫn của y tá. Sao giống cung nữ ngày xưa phải làm lông trước khi lăn giường vậy, SiWoo khóc không ra nước mắt trước tình cảnh hiện tại của bản thân, cố tắm cho thật nhanh rồi mặc bộ đồng phục bệnh viện lên người.

Tiếng sấy tóc khá ồn nên anh nằm xuống giường cho đỡ nhức đầu. SiWoo chợt nhớ về một lần đi chơi cùng gia đình từ rất xưa, trước cả khi anh dấn thân vào con đường thể thao điện tử chuyên nghiệp. Trí nhớ của anh trước giờ luôn rất tốt nên SiWoo dễ dàng tưởng tượng lại được khung cảnh trong buổi chiều hôm ấy. Bố đang dắt tay bé SiWoo và anh lớn, còn mẹ thì bế em trai. Trong lúc bố quay sang nói chuyện với mẹ, em bé SiWoo bị thu hút bởi một quầy hàng ven đường liền bước đến chỗ người bán. SiWoo nhỏ choáng ngợp trước những món đồ lấp lánh bày la liệt trên bàn, mải nhìn đến quên cả ngậm kẹo mút trên tay. Mẹ dịu dàng nựng má hỏi bé có muốn mua gì không nhưng SiWoo nhỏ xíu xiu chỉ lắc đầu.

Chị gái chủ sạp thấy vậy cũng không khó chịu, ngược lại có vẻ rất thích bé trai xinh xắn với cặp mắt to tròn lúng liếng trước mặt. Cô vẫy tay chào cậu nhỏ rồi hỏi "Bé muốn xem bói không nào?". SiWoo cũng không hiểu lúc đó mình đã nghĩ gì mà lại đồng ý, bình thường trẻ con chẳng phải nên sợ mấy trò ma quỷ mê tín này sao, nhưng có lẽ sự chân thành trong mắt chị gái ấy đã khiến anh tin tưởng, dù ngay lập tức ánh mắt đó liền nhuốm màu buồn thương.

Từ khi còn rất nhỏ SiWoo đã luôn nhạy bén với cảm xúc của người khác, anh dễ dàng nhận biết tâm trạng đối phương chỉ qua một cái liếc nhìn hay cử chỉ, vậy nên lúc đó em bé SiWoo biết được rằng chị gái chủ sạp ấy đã thực sự đau lòng cho mình, dù bạn nhỏ chưa hiểu được câu nói "Đừng quá đau khổ vì yêu." có nghĩa là gì. Bé con tròn mắt thắc mắc, đang định hỏi lại thì mẹ đã nhắc đến giờ về khách sạn. SiWoo nhỏ chỉ đành vẫy tay chào chị gái chủ hàng, trước lúc quay đi cậu không chắc có phải cô ấy đã khóc hay không.

Sau đó SiWoo lớn lên và phân hóa thành omega năm 16 tuổi. Vào một đêm bình thường như bao đêm khác, anh trải qua một trận sốt cao, đến sáng hôm sau đã trở thành omega. Thế nhưng trái với cơn nóng điên cuồng đặc trưng của kỳ phát tình đầu tiên, omega vị thành niên chỉ cảm nhận được cái lạnh buốt từ tận sâu thẳm trái tim. Thử đến lần thứ ba mà SiWoo vẫn không ngửi được mùi của mọi người trong gia đình, bố mẹ quyết định đưa cậu nhóc đến bệnh viện kiểm tra.

May mắn là kết quả không đáng sợ như mọi người lo lắng. Tuyến thể thoái hóa không phải là tình trạng hiếm gặp, cũng không ảnh hưởng nhiều đến quá trình phát triển và cuộc sống sau này của omega, chủ yếu là anh sẽ không có kỳ phát tình hoàn chỉnh, nhu cầu tình dục thấp, khó mang thai. Nhưng bây giờ công nghệ khoa học phát triển rồi, mấy phương pháp hỗ trợ kiểu gì cũng có nên SiWoo không bận tâm lắm về vấn đề này, còn thầm cảm thấy may mắn vì không phải chịu đựng nỗi khổ từ ham muốn mất kiểm soát.

Chỉ là trong những ngày tháng sau này, khi cơ thể yếu ớt của anh không chống lại nổi cái giá rét cô đơn vô tận, SiWoo mới hiểu được ý nghĩa của ràng buộc giới tính. Trong nỗi phiền muộn sâu sắc, anh nhận ra tuyến thể thoái hóa của mình không phải một bộ phận thừa thãi vô dụng mà là gánh nặng phân hóa không thể chối bỏ. Không phải dục vọng dày vò thì cũng là cơ thế mất cân bằng sinh học, không phải cơn nóng thiêu đốt lý trí thì sẽ là thân xác trống rỗng không cách nào lấp đầy.

Và rồi tuyến thể sau gáy, nơi vốn dĩ phải là nguồn nhiệt sưởi ấm trái tim anh, cuối cùng lại trở thành một vực sâu không đáy vĩnh viễn không thể chạm tới, dù cho bao nhiêu alpha đổ vào bao nhiêu chất dẫn dụ đi nữa cũng mãi cô đơn và lạnh lẽo như vậy.

Nghĩ nhiều hại thân, SiWoo nằm một mình buồn chán, lăn qua lăn lại một hồi mới nhớ đến cái điện thoại để trên tủ đầu giường, vừa mở Instagram thì hiện bài viết đầu tiên là thông báo của NS về tình hình của anh, cảm ơn nhân viên ở nhà thi đấu phản ứng nhanh chóng, cảm ơn HLE đưa anh đến bệnh viện kịp thời bằng xe riêng của họ. Ồ... là con xe to như cái nhà ấy hả? Chán ghê hồi mình ở đó thì chưa có xe, giờ được đi xe thì lại không biết gì, mình đúng là không có số hưởng, SiWoo cười khổ. Sau cùng cũng là cam kết và chúc anh sớm bình phục như quản lý đã nói lúc trước.

Anh kéo xuống phần bình luận, ngoài những lời động viên an ủi của người hâm mộ thì cũng lác đác vài câu mỉa mai đội tuyển bóc lột tuyển thủ, vài câu đá đểu anh làm màu cố tình diễn trò, thêm dăm ba câu hô hào omega cút khỏi Liên minh Huyền thoại... SiWoo không quá quan tâm nhưng không đành lòng để đội tuyển và công ty bị mang tiếng, vì vậy anh chụp đại một tấm hình vừa tối vừa xiêu vẹo để đăng bài, nội dung cũng viết vài lời hài hước, xin lỗi vì quản lý bản thân không tốt, vì khiến người hâm mộ lo lắng, rồi cảm ơn NS và HLE, cảm ơn mọi người... xong xuôi còn vào Discord nhắn nhủ thêm với fan của mình.

Vừa nhắn xong là y như rằng Instagram nổ thông báo liên tục, SiWoo hí hửng chuẩn bị vào đọc lời "yêu thương" từ đồng nghiệp và bạn bè thì chợt nghe thấy tiếng gõ cửa. Đến rồi! Anh liền ngồi dậy vuốt tóc vài cái, chỉnh lại quần áo rồi mời người bên ngoài vào.

Liệu người đầu tiên sẽ là ai nhỉ?

~~o0o~~

Chương tiếp theo: "Tình đầu chết trẻ". Sẽ là ai nào?

W/N: Khi cụng tay thì sẽ đi từ hỗ trợ trước, nhưng để phục vụ cho mạch truyện nên đã đổi thành đi từ top trước, mọi người vui lòng bỏ qua.

Mọi tình tiết liên quan đến bệnh tật đều là chém gió (tất nhiên), bệnh trạng trong fic được viết dựa theo hội chứng tiền mãn kinh.

Người bệnh cần được quan tâm và theo dõi sát sao, tuy nhiên SiWoo cần lý do để gặp các bạn alpha nên bố mẹ SiWoo vui lòng ra ngoài =____=

Fic lên dàn ý từ khá lâu nên cái ôm của Vihends trong fic được viết dựa theo cái ôm trong trận chung kết hè 2024.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store