Lawlu Dich A Little Bit Of Red
Những cái tên là thứ mà Luffy nghĩ là rất đặc biệt, chúng có thể cho câu biết rất nhiều điều về một người. Những người ở thị trấn cao thường có những cái tên dài, khó đánh vần khiến cậu phải suy nghĩ rất lâu về cách đánh vần chúng. Trong khi những người tuyệt vời như Shanks và Makino có những cái tên đơn giản, dễ đọc. Ngay cả Vua Hải Tặc cũng có một cái tên dễ nghe!Tất cả những cái tên Luffy có trên cơ thể cũng rất dễ đọc, nhưng Traffy- Trafull .. Trafal-guy...Torao.... chính là nó! Họ của anh chàng Torao hơi khó nhớ. Nhưng đó là cái tên đỏ duy nhất của anh ấy nên nó phải đặc biệt nhất. Cậu vẫn nhớ ngày Shanks say xỉn và lôi Benn để nói về điều đó hơn một ngày và tất nhiên, bất cứ điều gì Shanks nói đều là sự thật"Wow, em thực sự đã không nói dối về việc em có quá nhiều bạn tâm giao!" Sabo có vẻ ngạc nhiên khi anh cầm lấy cánh tay của Luffy lên xem"Tại sao anh lại nghĩ rằng em nói dối!?" Luffy bĩu môi trước lời buộc tội của Sabo, cậu giơ nắm đấm lên như thể sẵn sàng để đánh nhau với anh"Ace thậm chí còn nhiều hơn em! Ace ấy thậm chí đã cho anh thấy cái của anh ấy! ""Lúc đầu anh cũng không tin Ace! Ý anh là tại sao một người như Ace lại có nhiều tên như vậy? Chưa từng có chuyện một người mà có hơn 10 cái tên, và Ace có gần 20 cái tên!"Ace đang cố gắng tạo ra lửa bằng khúc gỗ trên tay và mấy khúc gỗ dưới đất, cậu quay lại và trừng mắt vơi hai người bọn họ"Ít nhất thì tớ cũng không cần phải kết hôn với một con Koala."Mặt Sabo trở nên đỏ lự, anh đứng dậy cãi nhau với Ace"Đừng nói như kiểu cậu không có! Cậu có người nào đó tên là Little Oars và người đó là tri kỷ của cậu! Lần cuối cùng tớ nói về điều này, đó không phải là một con Koala! Đó là tên của họ!!"Ace tức giận và quyết định cho hai người họ nhịn đói, cậu quay trở lại đống lửa, dùng gậy chọc vào nó "Được được, cậu luôn đúng."XxXNhững cái tên được gắn trên cơ thể của Law thực sự có ý nghĩa đặc biệt với anh. Anh dã nghĩ như vậy cho đến khi tận mắt chứng kiến cha và mẹ anh chết. Ở Flevance, anh đã tận mắt nhìn thấy những người bạn và cô giáo của mình bị giết một cách tàn nhẫn, hơn nữa, Law tiếp tục nhìn thấy ngôi nhà của anh đang cháy, nơi mà anh nghĩ là an toàn và để Lami ở trong đó. Law trở nên tuyệt vọng, anh muốn hủy diệt cả thế giới này.Law tìm Doflamingo Donquixote, người đàn ông được thế giới sợ hãi, là tên Hải Tặc tàn bạo nhất ở North Blue. Vì thế, Law cầm con dao, sau đó anh quấn hàng chục quả lựu đạn quân dụng được tìm thấy vào người rồi đi đến nơi được đồn đại là căn cứ của gia đình Donquixote.XxXTrong số ba người họ, đầu tiên là Sabo, người ít tên nhất - chỉ có Luffy, Ace và Koala - tri kỉ của anh. Sabo luôn nói về việc anh nghĩ họ sẽ trông như thế nào hoặc hành động như thế nào, đối đầu với một người mà anh ấy thậm chí chưa từng gặp trước đây."Và anh cá là họ sẽ vị tha và quan tâm" Kết thúc bài phát biểu của mình, Sabo thở dài hạnh phúc, nhìn lên những đám mây cùng với hai người còn lại. Và anh chỉ nghe được một tiếng rên rỉ khó chịu từ Ace, người đang lăn lộn và vùi mặt vào cỏ.Sabo trở nên cáu gắt và khó chịu, anh đá vào ống chân của Ace"Đừng hành động như thể cậu chưa bao giờ nghĩ về việc tri kỷ của mình sẽ trông như thế nào hoặc hành động như thế nào!""Chà, tớ chưa bao giờ nghĩ đến nó "Ace ngẩng đầu, đột ngột đứng dậy "Không giống cậu, tớ không nghĩ về những thứ ngu ngốc như thế. Những người bạn tri kỷ không phải lúc nào cũng tốt, cậu biết đấy! Trên đời này không có ai bắt buộc phải yêu cậu cả!""'Điều đó không có nghĩa là cậu phải chấp nhận điều tồi tệ nhất!" Sabo hét lên và sẵn sàng tranh luận về chủ đề này như thường lệ."Em nghĩ họ sẽ có một nụ cười đẹp!" Tiếng nói bất ngờ của Luffy đã đưa Ace và Sabo ra khỏi trận đấu của họ."Hả?" Cả hai đều nhìn chằm chằm vào Luffy, người đang cười toe toét với họ ở bãi cỏ."Tri kỷ đó, hồng nhan tri kỷ! Em không biết họ sẽ trông như thế nào nhưng em chắc chắn rằng họ sẽ có một nụ cười rất đẹp!"XxXLaw bị Corazon ném vào một con hẻm bằng một cách thô bạo. Anh tự hỏi liệu sự kiên nhẫn của người đàn ông này dành cho anh cuối cùng cũng đến giới hạn hay không và chắc chắn anh sẽ bị sát hại, và bị ném vào cái thùng rác nằm ở phía sau con hẻm như một thứ rác rưởi. Law sẽ cảm thấy lo lắng nếu Corazon không nói chuyện, nhưng hắn nói, điều này khiến anh ngạc nhiên.Sau khi Corazon nói về trái ác quỷ của mình, Law mới im lặng và hắn nói cho anh biết lý do tại sao anh nên rời khỏi băng của Doffy. Law gần như muốn hỏi hắn ta sẽ làm gì sau khi anh rời đi. Tiếp tục làm một tên ngốc trong băng? Nhưng thay vào đó, những gì phát ra từ miệng Law là-"Tên của anh là Rosinante phải không?" Sự bàng hoàng hiện rõ trên khuôn mặt Corazon, Law đưa mắt nhìn điếu thuốc đang cháy hơi gần với lông của Corazon"Nhóc.....làm sao nhóc biết được điều đó? Nhóc nghe lỏm Doffy nói chuyện đúng không?""Tôi biết về nó trước khi tôi gia nhập gia đình Donquixote" Không cho Corazon cơ hội trả lời, anh ấy đã xắn gấu quần lên một chút để khoe cái tên trên đùi"Tôi nghĩ vì anh đã cho tôi biết bí mật của mình, tôi sẽ cho anh biết một bí mật của tôi. Anh là một trong những người bạn tâm giao của tôi mặc dù tên của anh hơi khó xác định- "Law đột ngột bị cắt ngang khi Corazon nắm lấy vai anh ấy, trán cả hai kề vào nhau"Hãy nói với anh rằng nhóc không có tên của Doffy."XxXMất đi Sabo đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim Luffy, cậu sẽ không bao giờ để mất đi một trong những người bạn tâm giao của mình. Đặc biệt là những người được viết tên trên cơ thể cậu như một lời nhắc nhở rằng cậu có sứ mệnh bảo vệ họ. Cậu đã thất bại trong việc bảo vệ Sabo.Ace thậm chí còn tuyệt vọng về điều đó hơn Luffy. Tâm trạng và hành động thậm chí còn tệ hơn so với lần đầu tiên Luffy xuất hiện tại lán của Dadan, biến mất trong rừng hàng tuần liền và thỉnh thoảng quay lại nhà chỉ để băng bó. Điều đó khiến ngực của Luffy đau nhói khi thấy Ace hành động như thể đó là lỗi của mình.Năm đó, ngay cả khi Ace trêu chọc Luffy vì điều đó, cậu đã quyết tâm viết ra tất cả tên những người bạn tâm giao của mình vào mặt đất bên dưới ngôi nhà trên cây của họ. Luffy làm điều đó mỗi ngày trước khi đi ngủ, mặc dù Luffy hay viết sai chính tả tên của Torao một vài lần... Nhưng không sao, lần nào cũng vậy, và không ai biết được điều đó.Luffy không nói gì, không hỏi bất cứ điều gì khi thấy Ace trở về từ thị trấn muộn vào một ngày nọ, mặc một chiếc áo sơ mi cổ rộng, tên của Sabo từng xuất hiện trên xương quai xanh của Ace đã được thay bằng một hình vuông bôi đen, với một đường viền màu đỏ.XxXLaw đã khóc rất to khi chui vào chỗ trú của mình và Corazon - Không, bây giờ thì chỉ có một mình anh thôi. Law nghĩ lại những lời mà nữ tu đã truyền cho anh không lâu trước khi cô qua đời.Sẽ có người luôn đưa tay ra giúp đỡ anh?Chắc chắn họ sẽ làm, nhưng đó không phải sự giúp đỡ mà Law cần, Cozazon bị bắn chết bởi chính anh trai của hắn và chết cóng trong tuyết chỉ vì bảo vệ anh.Đây thực sự là một trò đùa. Law sụt sịt một cách thảm hại khi nghĩ đến cơ thể của Cora-san đang được vùi trong đống tuyết lạnh mà anh không thể làm gì được. Đứng trên con thuyền trước đó, Law cố gắng nhớ cách Cora-San đã điều khiển nó như thế nào, hy vọng một cách mơ hồ rằng hòn đảo tiếp theo đã gần kề.Law có rất nhiều thời gian, có nhiều thứ không chỉ là một món nợ mà phải dùng cả cuộc đời để trả.XxXTiễn Ace ra khơi là một khoảnh khắc buồn vui lẫn lộn đối với cả hai người và Luffy đã khóc suốt thời gian đó, tự hỏi liệu Ace và Sabo có ở lại thêm vài năm nữa nếu Sabo vẫn còn sống. Sabo có lẽ sẽ rất lo lắng khi nghĩ đến việc để Luffy một mình trong rừng trong 2 năm.Nhưng Sabo không còn sống, và Ace rõ ràng đang rất nóng lòng muốn rời khỏi Fuschia.Luffy không thể đổ lỗi cho Ace, cuộc sống của Ace trên Fuschia đã bị hủy hoại. Hơn nữa, Grap chắc chắn sẽ kéo Ace đến căn cứ Hải Quân vào năm Ace 18 tuổi, và không ai trong số họ muốn điều đó xảy ra.XxXNếu có người nói với Law rằng anh có thể rời đi nếu anh có thể viết ra những hì anh sẽ trải qua trên hòn đảo tiếp theo thì chắc chắn anh sẽ không đi đâu hết. Bởi vì Law đụng phỉ một cặp thiếu niên lớn hơn anh vài tuổi và đang bắt nạt một con gấu Bắc Cực, đáng ngạc nhiên hơn là con gấu ây đang khóc và điều đó chắc chắn là chỉ xảy ra trong mơVậy mà ở đây, Law nhìn thấy cái cảnh tượng chỉ diễn ra trong mơ này, với đôi chân run rẩy mắng nhiếc hai tên đó vì quá tàn nhẫn. Tâm trạng anh rất tốt khi thấy họ dường như rất xấu hổ. Mặc dù sau này anh nghĩ lại - đó có thể là do họ bị một người trông bằng nửa tuổi mình la mắng.Kết thúc lời nói của mình, Law đứng đó thở một cách nặng nhọc, hít thở những luồng khí lạnh trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào những thiếu niên lớn tuổi hơn. Cơ thể anh trở nên căng cứng khi nghe thấy tiếng lộn xộn từ phía sau, phát ra từ phía của chú gấu Bắc Cực, không nghi ngờ gì nữa. Và gấu Bắc Cực dù nhỏ bé đến đâu thì vẫn là một loài ăn thịt hung ác-"Cảm ơn bạn đã lên tiếng vì tôi."Giọng nói từ phía sau cao và khàn khàn như một đứa trẻ bị ngạt mũi, Law xoay người xoay người để tìm ra nguồn phát ra giọng nói. Quá nhanh so với hiện tại và anh đang ngạc nhiên như thế nào, đối mặt với con gấu khi những chấm đen bắt đầu chiếm lấy tầm nhìn của anh. Anh lắc lư trên đôi chân của mình, cố gắng giữ vững bản thân trước khi ngã sấp mặt xuống tuyết.Qua những giây phút tỉnh táo cuối cùng, anh có thể cảm thấy ai đó đang chạm vào trán mình, một tiếng ngạc nhiên và những tranh cãi về nơi anh nên được đưa đi.XxXCuối cùng Luffy cũng đủ tuổi để lên đường ra khơi sau thời gian dài chờ đợi và luyện tập mà không người anh em nào giúp đỡ. Cậu không thể chờ đợi để cảm nhận được sự rung chuyển của chiếc thuyền dưới chân mình. Để tiếp cận gần hơn với Shanks! Để gặp gỡ nhiều hơn những người bạn tâm giao của mình! Làm tất cả mọi thứ để trở thành Vua Hải Tặc!Luffy vừa ở trên biển được hai ngày thì tình cờ gặp một cậu bé tóc hồng nhát gan tên là Coby. Đầu của Coby thậm chí còn không đến vai Luffy và đáng ngạc nhiên nhất là tên của Luffy được quấn màu đen quanh cổ tay của cậu ấy.Luffy sẽ gặp tất cả những người bạn tâm giao của mình ngay lập tức với tốc độ này!XxXShachi và Penguin là một cặp ngốc nghếch, đó là kết luận mà Law đưa ra sau chưa đầy một giờ quen biết họ. Law sẽ nói rằng tên của họ chỉ là một mẹo nhỏ, nhưng anh không thể nói nhiều về vấn đề đó. Law nhất định sẽ trở thành một hải tặc nổi tiếng.Law đã được đưa trở lại một trong những ngôi nhà của họ do cơn sốt đã khiến anh ngã quỵ sau lời nói của mình. Nằm bên cạnh anh là con gấu Bắc Cực mà họ mang theo, hoặc nhiều khả năng nó đã yêu cầu được dắt theo.Gần như tan chảy và nằm gọn trong thứ dường như là tất cả những chiếc chăn và áo khoác mà hai cậu con trai sở hữu, Law thích thú khi nhìn chúng chạy quanh nhà như những con gà bị cắt đầu như thể anh đang chảy máu và sốt cao.XxXLuffy đã gặp rất nhiều người bạn tri kỷ của mình sau khi chia tay với Coby - người đã gia nhập Hải Quân bất chấp lời mời của Luffy về việc gia nhập băng. Cậu kết bạn với một người bạn tri kỷ siêu ngầu - đầu tiên là Zoro, sau đó là Nami và Usopp, Sanji thì vẫn hành động khá vụng về, nhưng Luffy đoán cậu cũng sẽ như vậy nếu cậu không có bất kỳ dấu ấn nào.Chopper không phải là người mà Luffy hay bất kỳ ai khác trong băng mong đợi, nhưng cậu thấy thật tuyệt khi Chopper đồng ý gia nhập! Ace sẽ rất ghen tị khi thấy băng của Luffy tuyệt vời như thế nào.XxXKế hoạch ban đầu của Law sau khi gặp Shachi và Penguin là giết họ để anh có thể kiểm soát trái ác quỷ của mình đủ để loại bỏ tất cả chì trắng ra khỏi hệ thống của mình. Kế hoạch đó nhanh chóng bị phá sản sau nhiều tháng anh dành để làm bạn với hai người họ và chú gấu Bắc Cực biết nói. Thực tế đó không phải là một con gấu Bắc Cực biết nói mà nó là một trong số chủng tộc sinh vật được gọi là Minks, nó tên là Bepo.Những ngày tháng dài mà Shachi và Penguin đã giúp đỡ Law mặc dù họ không có nghĩa vụ phải làm như vậy nhưng đó là những năm tháng lộn xộn trên hòn đảo nhỏ bé. Hòn đảo nhỏ bé mà anh có thể sống cả đời, cách xa Doflamingo nếu anh chọn nó.Những tưởng điều đó thật hấp dẫn, nhưng ngay khi anh gần quyết định ổn định cuộc sống bằng nghề chài lưới, một đoàn các nhà khoa học đã cập bến đảo. Một chiếc tàu ngầm màu vàng sáng vô duyên làm tàu của họ chìm. Law nhìn thấy chiếc tàu đó và lên kế hoạch lấy nó. Quay về phía những người bạn ngồi gần bến tàu với mình, anh đặt ra một câu hỏi quan trọng"Ba người nghĩ gì về việc trở thành hải tặc?"XxXGặp Ace tại Alabasta là một điều mà Luffy không mong đợi nhưng cậu rát vui khi gặp lại anh mình, cậu phải giới thiệu thành viên của mình cho Ace.Sau bữa tối, Luffy ngồi xuống bên cạnh Ace, gác chân qua song sắt lan can. Luffy đá chân với tâm thế không để mất một chiếc dép nào nữa sau lần cuối cùng cậu vô tình làm rơi một chiếc dép cao su của mình xuống biển và phải đi bằng dép lê trong một tuần cho đến khi Nami trả tiền mua đôi dép cao su khác cho cậu."Anh có vẻ.....trông rất tốt Ace" Luffy đấu tranh với những lời nói của mình trong giây lát, nhưng cậu thật lòng khi mỉm cười với người anh trai của mình, người có vẻ hạnh phúc hơn cậu trong lần cuối họ gặp nhau. Có lẽ còn hạnh phúc hơn khi anh ấy đã từng ở Fushcia."Anh đoán là việc gặp gỡ tất cả những người bạn tâm giao của em sẽ khiến em hạnh phúc hơn." Đôi mắt của Ace dịu đi, anh nhìn lên bầu trời đầy sao và mỉm cười"Bây giờ nếu anh đưa ra bất kỳ nhận xét nào về việc anh đáng lẽ không được sinh ra, anh sẽ bị 15 chỉ huy Râu Trắng lao vào đánh""Một trong số họ có phải là tri kỷ của anh không??" Luffy cười rạng rỡ, nghiêng người về phía trước. Ace đỏ mặt vì điều đó, anh quay mặt đi"Đúng vậy, anh ấy cũng là một con gà lửa lớn. Vì vậy, chắc chắn Sabo đang cười nhạo anh từ dưới mồ. "Luffy khịt mũi vì điều đó, cậu phá lên cười.Sau khi bình tĩnh lại, Luffy đón nhận cái nhìn nghiêm khắc của Ace và khoanh tay "Ồ, được rồi em sẽ không cười nữa. "XxXTiếng gõ cửa phòng khiến Law phá vỡ sự tập trung của anh vào cuốn sách mà anh đang đọc "Thuyền trưởng?" Đánh dấu trang của mình, anh xoay ghế về phía cửa."Có chuyện gì vậy Bepo?"Cánh cửa được đẩy ra một cách rụt rè, để lộ ra Mink"Chà, tôi muốn nói về ... cái tên uh trên vai của anh, tôi biết anh không thích nói về tên tri kỷ của mình nhưng-""Nói tiếp đi." Law hối hận vì đã khích lệ người kia khi thấy Bepo thẳng tiến hàng, giống như một người lính hải quân đang chào đô đốc của họ. Anh thở dài, cuộc trò chuyện này sẽ ra rất dài đây."Cái tên này trùng với tân binh Monkey D. Luffy và...... Cậu ấy xuất hiện trên Sabaody cùng với phần còn lại của các siêu tân tinh.... " Bepo bắt đầu xoay ngón tay cái rõ ràng cố câu giờ khi suy nghĩ kỹ câu tiếp theo của mình và Law kiên nhẫn chờ đợi trong khi nhìn chằm chằm vào người bạn đồng hành của mình."Dẫu sao thì! Tôi đã nghĩ sẽ tốt cho anh nếu.....thử và tìm kiếm cậu ấy! Mối quan hệ lãng mạn không nên được coi nhẹ như vậy - tộc Minks chúng tôi thậm chí còn cạo râu hàng năm để tìm kiếm mối ràng buộc vì vậy.... "Law ngắt lời Bepo bằng một cái vẫy tay, anh thở dài, xoay người trên ghế để quay lại với cuốn sách của mình "..Nếu và chỉ khi chúng tôi gặp nhau trên Sabaody, tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy, nhưng chúng ta còn không biết cậu ta trông như thế nào và tôi không muốn bắt đầu một cuộc chiến không cần thiết bằng cách tìm kiếm cậu ấy."Thực tế bỏ qua Bepo quay người rời đi nhưng dừng lại ở ngưỡng cửa "Ồ! Vậy chúng ta có thể đến sớm được không? Ở đây tôi thấy ngột ngạt quá..""Cậu chỉ cần nói với Shachi và bây giờ thì ra khỏi phòng của tôi." Nhìn Bepo đóng cửa ra ngoài, Law bắt đầu vô tâm cào cấu với mớ hỗn độn xấu xí, đầy sẹo trên cổ tay.XxXTrong tất cả những điều mà các thành viên Mũ Rơm mong đợi sẽ gặp phải trong cuộc đấu giá nô lệ, người bạn tâm giao lãng mạn của Luffy chắc chắn không phải là một trong số đó. Khi nhìn thấy tất cả các dấu ấn tri kỷ của nhau theo thời gian, hầu hết họ đều nhận ra Trafalgar Law. "Có thật không vậy....." Nami gần như bị sốc và cô thốt lên. Cơ thể của Luffy run lên vì phấn khích, khác với vẻ nghiêm túc cứng nhắc khi mà cậu ấy bước vào nhà đấu giá.Đôi mắt Robin nhìn chằm chằm vào người đàn ông trên khán đài, cô buông lỏng và khoanh tay lại"Tất cả chúng tôi đều biết khả năng cao là chúng tôi sẽ gặp anh ấy ở đây. Anh ấy là một siêu tân tinh. ""Điều đó là tất nhiên nhưng không phải ở đây, tại cuộc đấu giá nô lệ"Nami hét lên, cô nhận thấy Luffy bắt đầu đi xuống lối đi đến chỗ người bạn tri kỷ của mình đang ngồi, cô tiến về phía trước để nắm lấy cổ tay Luffy, tóm chặt lấy cậu."Tôi biết cậu rất hào hứng Luffy, nhưng chúng tôi thực sự không muốn phải thu hút sự chú ý của mọi người nữa đâu. Dù sao thì tri kỷ của cậu không đi đâu cả, cậu cố gắng chờ chút đi"Luffy nhìn về phía Law một chút rồi gật đầu một cách miễn cưỡng, Nami thở phào nhẹ nhõm, trong khi đôi mắt của Luffy vẫn dính chặt vào LawXxXTất nhiên tri kỷ của Law sẽ là loại người sẽ đấm vào mặt một thiên long nhân với một lực để giết một người đàn ông và cậu ta hoàn toàn không tỏ ra hối hận hay do dự sau đó.Rõ ràng không có gì trong cuộc sống có thể dễ dàng đối với Law.Law nghĩ rằng anh có thể lợi dụng điều này. Một người mạnh mẽ, không sợ hãi quyền lực và muốn cống hiến cho chính quyền? Đừng nực cười như thế! Với điều này, cậu ta ắt hẳn sẽ làm được điều gì đó để ngăn cản DoflamingoNhưng trước tiên, Law phải sống qua cơn giận dữ mà tri kỷ của anh đang hướng vào anh và những lời than vãn vô nghĩa nữa. Đứng ở ngưỡng cửa của nhà đấu giá, anh thờ ơ đứng chờ Luffy kết thúc."Tôi không thể tin rằng anh đã tham gia vào một băng hải tặc...Không! Thậm chí còn tệ hơn, anh đã tạo ra băng hải tặc của riêng mình! Tôi đã có một kế hoạch! Anh được cho là thành viên cuối cùng trong băng của tôi, bạn thậm chí có thể là người bạn đời đầu tiên!"Luffy vẫy tay xung quanh như một đứa trẻ đang nổi cơn thịnh nộ trong khi bĩu môi như một đứa trẻ mới biết đi.Phía trước họ có tiếng ho và Law nhìn lên, anh thấy Eustass đang khoanh tay"Các người nói chuyện yêu đương chim chuột xong chưa? Tôi không mong rằng chúng ta sẽ ở đây khi chỗ này sắp có một đô đốc hải quân xuất hiện đâu"Law cầm kiếm đập vào vai, anh cười khúc khích khi lướt qua Luffy "Đừng có lộn xộn, Eustass-ya. Chẳng phải ngươi chỉ nói rằng ngươi sẽ tự mình giải quyết hết tất cả sao? Trừ khi..... ngươi sợ hãi khi phải đối mặt với nhiều lính hải quân đúng không?"Law nhận được một tiếng gầm gừ đáp lại"Im đi, Law""Thật không may, tôi lại không thích nghe lệnh của người khác, Eustass-ya."XxX"Cậu có chắc rằng chúng ta để tri kỷ của cậu ở lại là ổn không Luffy?" Giọng Choppers phá vỡ bầu không khí im lặng nặng nề khi họ chạy khỏi nhà nô lệ"Tôi không có nghĩ rằng anh ta không mạnh! Anh ấy chắc đang coi mình là một siêu tân tinh, nhưng có lẽ chúng ta nên gắn bó với nhau mới đúng chứ!""Đừng lo lắng về điều đó Chopper! Torao nói rằng anh ấy có một số việc khác phải làm trước nhưng chúng ta có thể gặp nhau trước khi đến tân thế giới!" Sự phấn khích của Luffy gần như lây lan và mọi người đều thấy mình với nụ cười và nụ cười trên khuôn mặt của họ.Nụ cười của họ đã bị xóa sạch khi nhìn thấy khuôn mặt khi Kuma, một trong bảy Shichibukai hạ xuống trước mặt họ. Nhìn xuống họ với cái nhìn chết chóc.Usopp hét lên một tiếng đầy sợ hãi, lùi lại phía sau Zoro"Tôi không muốn nói đâu nhưng mà tôi nghĩ nếu có một thuyền trưởng của băng khác ở đây có lẽ sẽ có ích cho chúng ta một chút!"XxXLaw nhìn về phía màn hình một cách khá thờ ơ khi Luffy phải vật lộn trong cuộc chiến ở Marineford. Trên màn hình lớn được chiếu bởi den-den mushi, anh có thể thấy tri kỷ của mình bị ném xung quanh như một con búp bê rách. Anh kiên quyết phớt lờ những cái nhìn lo lắng và ánh mắt toát ra tia lửa điện của đồng đội. Sau vài phút quan sát Law gõ ngón tay vào bao kiếm trước khi đứng dậy, đi về phía tàu ngầm."Hở? Thuyền trưởng, anh đi đâu vậy?"Penguin là người đầu tiên đặt câu hỏi cho Law và những người khác cũng tiếp tục câu hỏi của riêng họ cho đến khi Law hắng giọng và họ im lặng."Ta nghĩ sẽ thật tiếc nếu Luffy-ya chết ở đó, phải không?" Law đã không bỏ lỡ những nụ cười nhăn nhở ăn vạ của tất cả bọn họ, nhưng đã chọn nhắm mắt làm ngơ, bỏ qua cho họ lần này.XxXKhi Luffy thoát khỏi tình trạng hôn mê, việc phá hủy mái nhà phụ tàu ngầm của Law, anh phải thừa nhận rằng đây là một quyết định tồi tệ. Cơn thịnh nộ của Luffy vì mất Ace cũng không phải là quá thông minh, cậu ấy đã giận bản thân mình và đã quên mất tất cả những người khác khi tên của họ đều có trên người cậu! Nhưng Luffy gần như thất vọng khi cậu quay trở lại nơi tàu ngầm của Law đã cập bến, nhưng chỉ để thấy rằng chiếc tàu ngầm kia đã rời đi càng nhanh càng tốt.Ngay cả khi Law không muốn gia nhập băng của mình, Luffy ít nhất cũng phải nói lời cảm ơn anh ấy!Rayleigh cắt ngang tâm trạng đang chìm đắm trong thất vọng của Luffy bằng một tràng cười sảng khoái"Cậu đã thay đổi khá nhiều hơn vừa nãy đó! Cậu sẽ phải cố gắng hơn rất nhiều để chiến thắng một người như Law! À! Hắn có nhờ ta đưa lại cho cậu chiếc mũ rơm. Law có vẻ hơi xấu tính, nhưng cậu có thể biết rằng hắn là một người tốt" Rayleigh thả chiếc mũ xuống một cách không nhẹ nhàng trên một tảng đá bên cạnh Luffy, bắt đầu lẩm bẩm về một người tên Rouge có hành động tương tự một cách đáng sợ.XxX"Anh đi và để lại cậu ấy ở đó? Sau khi anh trai cậu ấy qua đời và cậu ấy vừa trải qua một cuộc suy sụp tình cảm?" Penguin nói với nên nơi Law đang đứng thơ thẩn trên boong tàu và sẵn sàng chợp mắt. Chà, Law đã lẻn lên trước khi Penguin quyết định họ phải gặp nhau, với hai tay chống nạnh, Law không thể không nghĩ rằng Penguin đang bắt đầu giống với con gà mái mẹ mà anh thưởng phủ nhận.Law nhìn Penguin với ánh mắt lười biếng"Nếu cậu định làm điều này, cậu nên ngăn ta lại trước khi chúng ta rời đi." Law nói những lời đầy ranh giới, dựa lưng vào Bepo.Đáp lại Law chính là cái lắc đầu của Penguin"Nếu bất kỳ ai trong chúng tôi cố gắng ngăn cản anh, anh sẽ ném tất cả chúng tôi vào thân tàu và tự mình lái tàu Polar Tang xuyên qua Calm Belt.""Ý tôi là..." Law định mở miệng để cãi lại nhưng anh đã dừng lại trước cái nhìn trừng trừng của Penguin. "Chà ... Tôi không thể phủ nhận rằng tôi có thể sẽ làm thế"Một tiếng ho phát ra từ cửa chính của khu phụ, Law quay đầu lại và thấy Shachi đang mang bữa trưa raXxXLuffy mỉm cười thoải mái trước sự chứng kiến của thành viên của mình trong khi họ di chuyển qua dòng chảy dưới nước. Cậu vui mừng khôn xiết khi được đoàn tụ với tất cả mọi người sau hai năm, cậu ngồi trên bãi cỏ vẫn còn ấm áp dưới ánh nắng để nghe Franky và Robin nói chuyện với nhau ngay sau lưng cậu.Luffy nhanh chóng bị cuốn hút vào câu chuyện của Usopp về việc một mình đánh bại 5 gã khổng lồ trên hòn đảo mà anh đã dành nhiều năm để tập luyện. Chopper hét lên một tiếng kinh ngạc ngay bên cạnh khi Usopp bắt đầu giải thích cách những người khổng lồ đã dồn Usopp vào chân tường, khiến anh ta không còn cách nào để chạy thoát-"Cậu có nghe tin tức về tri kỷ của cậu không Luffy?" Nami làm gián đoạn thời gian câu chuyện của họ, cúi xuống trước mặt Luffy.Lông mày của Luffy nhướng lên"Tin tức về Torao? Tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào khi tôi tập luyện trong 2 năm! "" Không có tin tức?" Robin nói, nghe có vẻ khó chịu với vấn đề này."Ừ" Luffy xác nhận gật đầu một cách nghiêm túc"Nhưng chuyện gì đang xảy ra với Torao? Anh ấy có sao không? Tôi có phải đánh bại một ai đó để cứu anh ấy không? "Trước khi bất kỳ ai khác có thể trả lời, Sanji đi ra và mang đồ uống cho mọi người và rõ ràng là khi nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, Sanji lên tiếng. "Tên khốn trông có vẻ dữ tợn đó đã gia nhập Shichibukai-" Sanji dừng lại để đưa đồ uống chl Robin, bắn cho cô ấy một cái nháy mắt khi anh ta đưa nó ra"Đây thưa quý cô Robin. Dù sao, nếu theo như tin tức từ tờ báo, hắn đã trở thành Shichibukai bằng cách giao cho hải quân một thùng chứa đựng 100 trái tim cướp biển. ""Cũng không phải ta chưa từng làm như thế đâu tên lông mày xoắn"Zoro tỉnh dậy sau khi nghe Sanji nói"Sự khác biệt duy nhất là chúng ta không gói những người chúng ta giết và gửi nó cho hải quân"Sanji trừng mắt Zoro khi đề cập đến việc giết người"Ta đã cố gắng không giết người, không giống như ngươi, tên đầu tảo chết tiệt.""Ta đoán đó lý do vì sao ta mạnh hơn ngươi đó"Tất cả họ đều có thể thấy nụ cười khẩy của Zoro và tất cả đều chọn cách phớt lờ khi cả hai người bọn họ bắt đầu hét vào mặt nhau. Có vẻ như hai năm cũng không thể thay đổi điều đó.Bỏ qua tiếng cãi nhau của Sanji và Zoro, Nami lắc đầu. "Việc hắn trở thành Shichibukai thì không có vấn đề gì nhiều, bởi vì thành thật mà nói thì lợi ích của việc này rất lớn và dễ lạm dụng giống như trường hợp của Crocodile"Nami dừng lại một giây để nhấp một ngụm đồ uống của mình, "Nhưng nếu hắn không quan tâm đến lợi ích, tôi chỉ lo rằng lính hải quân sẽ có lệnh hoặc đề phòng một điều gì đó đối với tri kỷ của cậu." Nami ấy bặm môi, lông mày nhíu lại và định mở miệng nói điều gì đó khác-"Sẽ ổn thôi, tôi tin vào Torao!" Luffy nở một nụ cười rạng rỡ để giúp họ cảm thấy thoải mái "Torao cũng thông minh như Robin vậy. Tôi chắc rằng anh ấy biết mình đang làm gì! ""Nhắc đến tri kỷ của cậu, mẹ tôi thường nói với tôi về việc những người bạn tri kỷ màu đỏ được cho là đối lập tự nhiên. Cậu và tri kỷ của cậu thật sự rất đối lập với nhau." Usopp thở dài một hơi,"Điều duy nhất có thể khiến hai người khác biệt hơn nữa là nếu một trong hai người có tóc vàng."Nami cười khúc khích"Tôi nghĩ nếu Law để tóc vàng thì điều đó sẽ chỉ khiến anh ấy trở nên đáng sợ hơn."Usopp rùng mình rõ ràng về điều đó"Đây không phải là một điều tốt."XxXBăng Mũ Rơm xuất hiện ở Punk Hazard là điều mà Law không ngờ tới, vào thời điểm tồi tệ nhất mà không có cảnh báo trước và không có thời gian để yêu cầu một nhóm Hải Quân rời khỏi hòn đảo. Law không biết tại sao anh lại nghĩ mình có thể liên minh với họ. Tại thời điểm này, Law chắc chắn rằng có một vị thần nào đó đang theo dõi và tạo những thử thách cho anh. Hơn hết những thử thách đó không bao giờ kết thúc.Law có rất nhiều việc cần phải làm, Doflamingo không biết anh ta đang ở đây, và Caesar luôn chứng tỏ mình là một tên ngốc ngang tàng. Monet rất thông minh, nhưng cô ấy có vẻ trung thành với Caesar hơn Doflamingo, điều chắc chắn sẽ khiến cô ấy bị giết sớm hơn là muộn. Law sẽ không để Monet sống sót rời khỏi hòn đảo kể cả lòng trung thành của cô.Law có thể làm được điều này, anh tự nói với chính bản thân mình nhiều lần, anh chỉ cần phải làm theo kế hoạch mà mình đã lên sẵn. Nhưng Luffy-ya đã phá hoại kế hoạch anh bất chấp mọi thứ.XxX"Mọi người, đây là Torao!! Là tri kỷ của tôi! Chúng tôi thành lập một liên minh để hạ gục Kaido, nhưng phần quan trọng là chúng tôi sẽ kết hôn! Chà, tất nhiên sau khi tôi trở thành Vua Hải Tặc rồi!""CÁI GÌ?!"Tiếng hét của Usopp đủ để làm rung chuyển những tảng băng treo trên trần hang động một cách đáng lo ngại."Sao cậu bảo chỉ định đi tìm Nami? Thế quái nào sau khi đi, cậu quay lại và có một ý tưởng lập dị thế này!?""Phần kết hôn hoàn toàn là ý tưởng của cậu ấy."Law đưa tay vẫy vẫy như thế là vấn đề duy nhất trong bài phát biểu của Luffy.Usopp nắm lấy vai Luffy và bắt đầu lắc lắc người của cậu ấy để xem việc trong não của của Luffy có cái gì đó cản trở việc suy nghĩ của vị thuyền trưởng ngu ngốc của họ hay không, Usopp tiếp tục câu nói của mình"ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ VẤN ĐỀ LỚN NHẤT Ở ĐÂY. Tất nhiên cậu và hắn là SOULMATE- Tôi chỉ có một lo ngại đó chính là về việc liên minh đánh bại Tứ Hoàng Kaido"Luffy bĩu môi khi bị lắc lắc "Nghe này Usopp ...""Không, đừng nói 'nghe này Usopp'! Ngay cả khi hắn là tri kỷ lãng mạn của cậu, hắn là một kẻ đáng sợ!! Tôi sẽ không thể ngủ yên với một người đàn ông như thế này khi ở trên tàu!"Nami và Chopper hoàn toàn đồng ý với những tiếng la hét của Usopp, trước khi Robin lên tiếng với ý kiến của riêng mình."Luffy. Tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì cậu muốn, nhưng cậu nên biết rằng có tỷ lệ phản bội cao với liên minh cướp biển" Hai lông mày của Robin đan vào nhau khi cô ấy nghiêng đầu về phía thuyền trưởng của mình trước khi nhìn thẳng vào Law"Có thể còn rắc rối hơn với những người bạn tâm giao, cậu có chắc mình có thể tin tưởng anh ấy không?""Huh." Luffy đặt hai tay lên hông và quay mặt về phía Law "Anh có định phản bội tôi không, Torao?""Tôi đã đồng ý lời cầu hôn của cậu phải không?" Khi Law trả lời một cách chắc chắn, Luffy quay về phía thành viên của mình, đôi mắt sáng rực và nở nụ cười đắc thắng, hành động như thể Law vừa phủ phục trước họ, tuyên bố lòng trung thành bất diệt của mình.Sự im lặng ngắn ngủi và chói tai trước khi Usopp mở miệng lần nữa"THẾ NÀO LÀ ĐỊA NGỤC?!" Tiếng thét của anh ta vang vọng khắp các hang động và chắc chắn đã khiến một vài tảng băng trên trần rơi xuống tại thời điểm đó.XxXCố gắng kết hợp các kế hoạch của mình mà Luffy đã phá vỡ thành từng mảnh tương đương với việc cố gắng giải thích đại số cho một đứa trẻ mới biết đi. Mặc dù Law vẫn muốn cố gắng làm điều đó trong tình trạng hiện tại của mình, cố gắng để Luffy làm theo một kế hoạch. Thêm vào đó, thành viên của cậu ấy cũng y hệt như thuyền trưởng.Luffy đang cố gắng buộc một chồn tuần lộc vào đầu của Law để đi cứu những đứa trẻ, nó thật sự rất tệ. Nhưng với việc các thành viên của Luffy điên cuồng liên tục chứng tỏ mình là người như thế nào, anh bắt đầu nghi ngờ về việc liên minh với họ có phải là điều đúng đắn?Law quyết định rằng anh ấy sẽ chỉ đi theo sự ngu ngốc của họ vào thời điểm này. Nếu điều này trở nên tồi tệ hơn, Law có đủ tự tin vào bản thân để lập ra một kế hoạch có thể giúp họ thoát khỏi hầu hết mọi mớ hỗn độn.Sau khi thành công trong việc bắt cóc Caesar và làm nổ tung hòn đảo, đảm bảo rằng tất cả những đứa trẻ sẽ được an toàn với Smoker. Các Mũ Rơm cùng với nhóm của Momo đều quay trở lại tàu Sunny để bắt đầu đi đến Dressrosa. Trên một con đường không có đám mây thông qua yêu cầu của Law.Luffy có vẻ rất vui khi có thể dành thời gian với Law, trò chuyện về bất cứ điều gì nảy ra trong đầu cậu. Điều gì đó khiến Law cảm thấy hơi hối hận về lựa chọn rời khỏi Amazon Lily ngay khi Luffy thức dậy. Không phải anh ấy sẽ không làm điều tương tự nếu quay ngược thời gian về thời điểm đó.Cả nhóm hiện đang ở trong bếp ăn trưa, Law với cơm nắm thay vì sandwich mà Sanji đã làm cho những người khác. "Anh thật sự có tên của Luffy chứ?"Giọng Nami đầy nghi ngờ khi cô liếc về phía Law.Law chỉ thở dài trước sự khiêu khích của Nami "Ừ! Nếu như Luffy-ya không phải tri kỷ của tôi, tôi chắc chắn mình sẽ không ở đây!"Có một tiếng khịt mũi ở bên trái của anh và Law có thể thấy được người bạn đời của mình đang cười thầm. Law không tiếp tục nói chuyện với băng của Luffy nữa"Vậy nó ở đâu thế?" Luffy không thể kiềm chế được bản thân khi cậu hơi dựa gần vào Law theo ý thích của riêng mình, đôi mắt nai to cầu xin một câu trả lời nào đó."Như cậu ấy đã nói" Nami lại tiếp tục nói với cái nhìn chằm chằm và mắt cô không rời khỏi Law trong một giây. "Một chút xác nhận có lẽ sẽ tốt hơn" Nami vẫy tay một cách phù phiếm như thể chủ đề không quan trọng với cô mặc dù sự thật rõ ràng là như vậy.Law nhướng mày nhìn Nami, anh nở nụ cười nhếch mép nhỏ khi anh nghĩ về câu trả lời của mình."Nó rất có thể ở một nơi nào đó riêng tư. Cô có chắc rằng muốn xem nó tại đây không, ngay trên bàn ăn này? "Điều đó khiến Sanji phải tạm dừng cuộc chiến chân dài của mình trong giây lát"Đừng có cởi quần áo ở đây Trafalgar, điều đó khiến cho bữa ăn không còn ngon nữa đâu"Zoro định mở miệng đáp lại, nhiều khả năng là nói điều gì đó nhưng nhanh chóng bị Robin bịt miệng, trên vai của Zoro mọc ra một cánh tay và cô dùng nó để véo má kiếm sĩ. Gây ra một phản ứng dây chuyền khi Zoro hất chai rượu sake của mình lên đùi Momonosuke khiến cậu bé hóa thành rồng trong trạng thái ngạc nhiên và thiêu rụi toàn bộ góc bàn ăn. Trong lúc hoảng loạn, Luffy đã chớp lấy cơ hội của mình để bắt đầu giật thức ăn ra khỏi đĩa.Law thở dài trước sự điên rồ và bộc lộ rõ ràng đang bao quanh, chống lại ý muốn véo sống mũi và lên tiếng nhẹ nhàng, đối với Luffy hơn bất cứ ai khác. "Nó ở trên xương quai xanh của tôi, không có nghĩa là tôi sẽ cởi áo ra bất cứ lúc nào mà các cậu muốn xem""Thật tuyệt! Còn nó thì ở trên lưng tôi, tôi có thể cho anh xem nếu anh muốn" Luffy có vẻ hạnh phúc và cười rạng rỡ với Law.XxX"Law, thật vui khi ngươi đã quay lại. Ngươi có biết ta đã tìm ngươi bao lâu không? Thật khó để bắt một con chim bị xổng chuồng, đúng không?" Nụ cười toe toét của Doflamingo giống y hệt những gì Law nhớ. Nếu có thể thì người đàn ông to lớn đó dường như đã phát triển hơn nhiều so với lần cuối cùng Law nhìn thấy hắn"Nếu ngươi định đứng đó và hả hê vì bắt được ta thì ngươi nhầm rồi. Cả hai chúng ta đều biết rằng ngươi sẽ không bao giờ bắt được ta nếu ta không thực sự tự mình vào bẫy của ngươi" Law hét lên, không thể che giấu được sự thức giận và hận thù."Đúng vậy Law" Nếu nói về việc hắn có bất kỳ sai sót nào chắc chắn là một điều mới mẻ đối với Doflamingo"Ngươi quá thông minh vì lợi ích của chính mình. Cả ngươi và Rosinante. Chà, ta không thích ý tưởng giết tri kỷ của mình, nhưng ta phải giải quyết chuyện này. Ta đã thắng và ngươi đã thua, hãy làm cuộc phẫu thuật trường sinh bất tử cho ta"Điều mà Doflamingo nói khiến Law đóng băng"Tri kỷ của ngươi?" Điều đó không đúng, Doflamingo không thể biết họ là bạn tâm giao. Ai đã nói với hắn?Mạch suy nghĩ của Law bị ngắt khi Doflamingo xắn tay áo lên một chút, đưa cánh tay của mình vào tầm nhìn của Law"Tại sao ta lại đồng ý để một đứa trẻ đáng thương và cam chịu chết như ngươi gia nhập gia đình? Ta đã từng có hy vọng chữa khỏi bệnh cho ngươi. Trái ác quỷ Ope Ope no mi có thể giú ngươi chữa bệnh, đây là một phép màu, nhưng ngươi đã ăn nó!"Khi Law nhìn thấy tia sáng màu đỏ nhạt và một cái tên lóe lên khiến anh cảm thấy khó chịu, đó có phải là lý do tại sao Corazon lại đối xử thô bạo với anh hơn Baby-5 và Buffalo? Sự tức giận dâng lên, anh ta ngẩng đầu và nhổ nước bọt vào mặt Doflamingo"Ngươi có bệnh." Law gầm gừ những từ trong khi trừng mắt nhìn Doflamingo.Doflamingo trở nên tức giận, gân xanh ở trán hiện lên, hắn siết chặt nắm đấm đến nỗi các khớp ngón tay của anh ấy trở nên trắng bệch. Law nhăn mặt, sẵn sàng đón nhận cái chết của anh. Bỗng từ cửa sổ đằng sau, một người lính một chân lao ra, đằng sau là Luffy và một người phụ nữ."Torao, tôi đến để cứu anh đây!" Tiếng hét vui vẻ của Luffy khiến Law ngạc nhiên, anh không nghĩ là Luffy lại ở đây. Doflamingo tức giận, hắn ném tất cả xuống ô cửa sổ và lâu đài được dịch chuyển sang vị trí khác.Bị ném qua vai của Luffy không hẳn là một tư thế thoải mái khi xét đến những vết thương do đạn bắn và nhiều vết bầm tím khác nhau của Law, nhưng hãy nghĩ lại vị trí cũ vừa nãy. Ngồi bất động và bất lực trước người mà anh ghét nhất trên đời, bờ vai của Luffy có thể là một căn phòng khách sạn triệu beri theo như những gì anh nghĩ.XxXNhìn thấy Law nằm bất động trên mặt đất trước mặt Doflamingo khiến tim Luffy như loạn nhịp, hơi thở gấp gáp và sự tức giận bùng lên trong lồng ngực. Luffy thậm chí không tức giận đến mức này sau khi Ace chết, cậu chủ yếu là buồn và tuyệt vọng.Nhưng điều này không khiến máu Luffy sôi lên. Điều chính xác là không phải Mingo vừa nói rằng hắn là một trong những người bạn tri kỷ của Law sao? Ai sẽ làm điều này với tri kỷ của chính họ? XxXLaw tỉnh lại sau trận chiến với Doflamingo, anh hối hận khi khiến hắn chặt đứt tay mình bởi anh không hề ngủ được khi anh cảm giác được đau nhức ở cánh tay khi nó được khâu lại, thậm chí anh còn đau ở toàn bộ cơ thể.Chớp mắt vài lần để hoàn toàn tỉnh táo, Law nhận thức được một sức nặng đè lên ngực mình và nhìn xuống, thấy Luffy đang nằm trên người anh, hai tay ôm chặt lấy Law. Luffy đang bận rộn với tiếng ngáy to, và nước dãi chảy thành vũng lên miếng băng trên ngực Law. Nó gần như sẽ rất dễ thương nếu nó không quá mất vệ sinh.Liếc nhìn xung quanh, Law thấy một vài thành viên trong băng của Luffy đã ở lại để tham gia trận chiến, tất cả đều đang ngủ ở nhiều vị trí khác nhau trong phòng. Thay đổi từ Zoro đang ngủ trên sàn đến Usopp ngáy trên bàn giữa phòng, tất cả đều đang nghỉ ngơi sau khi liều mạng ngu ngốc để hoàn thành mục tiêu của mình. Mục tiêu là đánh bại Doflamingo.Nhìn chằm chằm lên trần, Law thở dài một cách run rẩy. Họ đã thực sự đánh bại tên khốn Doflamingo và phá hủy toàn bộ đế chế ngầm của hắn. Nếu Law nói rằng ý nghĩ đó không khiến anh ấy cười thì sẽ là nói dối. Bất kỳ nỗi đau nào mà Law đang cảm thấy bây giờ đều bị thu hẹp so với sự hài lòng mà thất bại của Doflamingo mang lại. Law đã hoàn thành mục tiêu của Cora-san, trả thù cho cha nuôi của anh. Cuối cùng thì Law cũng đã làm được.Ý nghĩ đó gần như khiến đôi mắt anh ươn ướt, nhưng vì anh đang ở trong một căn nhà nhỏ với vài người nên anh quyết định nhìn chằm chằm lên trần nhà với đôi mắt ngấn nước, một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt."Chà, anh cười rất đẹp đó Torao!" Law giật mình, nhìn xuống và thấy Luffy hầu như không tỉnh táo, cả hai mắt thậm chí không mở khi cậu nhìn vào khuôn mặt của Law. "Anh biết đấy, tôi luôn nói rằng tri kỷ của tôi sẽ có một... nụ cười... đẹp .... Hzzzz ...."Luffy tiếp tục ngủ thiếp đi khi đang nói, đầu của Luffy nhẹ nhàng ngả vào ngực LawMột nụ cười đẹp? Hầu hết mọi người, thậm chí cả thành viên của Law hay sử dụng những từ tàn nhẫn khi nói về nụ cười của anh. Tất nhiên là với Luffy thì cậu sẽ nghĩ đó là một nụ cười đẹp.Law khẽ lắc đầu thích thú "Chỉ có cậu nghĩ thế thôi Luffy-ya."8290
19.08.2021
19.08.2021
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store