[Lang Đồ | Hành Ân] Tổng hợp oneshot - Đoản văn - Truyện ngắn
Tôi rơi vào lưới tình với vợ sắp cưới
⭕ Ở độ tuổi nhất định mà chưa kết hôn, A/O nếu có độ phù hợp pheromone quá cao sẽ bị hệ thống cưỡng chế ghép đôi, Cao Đồ bị lộ thân phận
Đại Lang: "Không cần Omega, không cần kết hôn, không cần...... Sao lại là em? Em chẳng phải Beta sao??"---Thẩm Văn Lang trân trân nhìn chằm chằm vào công văn của chính phủ trên bàn, cảm thấy tim mình đập thình thịch. Vài chục chữ đen lạnh lùng trên tờ giấy mỏng manh kia đã tạo thành một câu mà anh không thể nào hiểu nổi.[Theo Điều 37 của 'Luật Quản lý Dân số ABO', sự tương hợp pheromone của bạn và một Omega (nam, 27 tuổi) đã đạt 97.6%. Hệ thống đã tự động kết đôi hôn nhân cho hai bạn. Vui lòng hoàn tất thủ tục đăng ký kết hôn trong vòng 7 ngày làm việc.]Thẩm Văn Lang gần như muốn xuyên thủng tờ giấy mỏng đó bằng ánh mắt. Có trời mới biết anh ghét Omega đến mức nào! Có trời mới biết anh căm ghét cảm giác bị kiểm soát, bị cưỡng ép gắn bó với một Omega như thế nào!"Chẳng phải đây là chuyện tốt sao?"Hoa Vịnh ngồi trên sofa, vắt chân vẻ hả hê "Thật chu đáo mà, biết anh hơn hai mươi sắp ba mươi mà vẫn còn là một cậu trai tân đáng thương nên đã gửi vợ đến tận cửa rồi."Thẩm Văn Lang nghiến răng cười lạnh: "Chuyện tốt này tặng cậu, cậu có muốn không?""Tôi không muốn," Hoa Vịnh thong thả, dịu dàng tiếp tục chọc tức anh "Tôi có anh Thịnh rồi, không cần Omega nào hết."Thật trùng hợp, Thẩm Văn Lang cũng chẳng muốn Omega."Ai muốn kết hôn với một người chưa từng gặp mặt... lại còn là Omega chứ!"Thẩm Văn Lang bực bội giật phăng cà vạt, dường như ghét tờ công văn trước mắt chướng mắt, anh vung tay hất nó xuống đất."Tôi không hiểu nổi. Tại sao lại bắt buộc AO đủ tuổi kết hôn phải cưỡng chế gắn kết? Xin lỗi, đã là năm 2025 rồi, tự do hôn nhân không thể làm được à!"Hoa Vịnh cúi đầu nhắn tin trả lời Thịnh Thiếu Du, hờ hững nói: "Văn Lang này, cậu gần ba mươi rồi. Theo tôi biết, những kỳ nhạy cảm trước đây của cậu đều phải tự mình tiêm thuốc để chống chọi đúng không. Nếu không có Omega an ủi, sớm muộn gì cậu cũng gặp chuyện. Là một Alpha cấp S, chính phủ cũng là vì muốn tốt cho cậu, đỡ cho một ngày nào đó cậu vì ham muốn không thỏa mãn, mất kiểm soát mà làm tổn thương người vô tội.""Tôi cần sao?"Thẩm Văn Lang nghiến răng hỏi lại "Tôi có thuốc ức chế, có bác sĩ riêng, tôi có thể tự kiểm soát.""Ồ," Hoa Vịnh vô cảm đồng tình "Rồi giống như tháng trước, đánh ba bảo vệ phải nhập viện à?""Cậu còn dám nói tôi?"Thẩm Văn Lang tức đến mức nhảy dựng lên "Trước đây ai không kiểm soát được kỳ mẫn cảm, phải dùng cả dây xích sắt khóa mình lại?""Là tôi" Hoa Vịnh thẳng thắn thừa nhận, rồi lại vui vẻ khoe khoang "Nhưng giờ khác rồi. Anh Thịnh ấy..."Thẩm Văn Lang giơ tay dứt khoát ngắt lời anh ta: "Được rồi, đủ rồi, im đi. Bây giờ tôi thật sự không muốn nghe tên Thịnh Thiếu Du."Hoa Vịnh nhún vai "Vậy cậu muốn làm gì? Nếu từ chối, cậu sẽ bị đưa vào danh sách đen, bị cấm làm nhiều công việc, thuế tăng gấp đôi, thậm chí hoạt động của công ty cũng bị ảnh hưởng. Cái giá này không hề nhỏ đâu, Văn Lang."Thẩm Văn Lang gần như tức cười. Ép buộc uống nước khi trâu không khát à? Thời đại nào rồi mà vẫn còn chuyện hôn nhân sắp đặt thế này? Chỉ gửi một tờ thông báo, chỉ cho biết giới tính, tuổi tác và độ tương hợp, sau bảy ngày là phải kết hôn, mà anh còn chưa biết đối tượng kết hôn tên gì, trông như thế nào. Chuyện này quá vô lý đi!Anh cảm thấy mình phải làm rõ rốt cuộc cái hôn nhân hay điều khoản này là cái quái gì."Cao Đồ? Cao Đồ!"Thẩm Văn Lang gọi mấy tiếng không thấy hồi âm, bực bội nhấn điện thoại nội bộ: "Cho Cao Đồ vào."Cửa phòng làm việc mở ra, nhưng người vào lại là Thư ký trưởng Tần "Tổng giám đốc Thẩm, thư ký Cao đã xin nghỉ. Anh có việc gì không?""Xin nghỉ?" Thẩm Văn Lang cau mày "Cậu ấy lại làm sao?""Nói là không khỏe, tối qua sau khi bàn giao công việc thì xin nghỉ ốm ba ngày."Thẩm Văn Lang nhíu mày chặt hơn. Anh thầm nghĩ, không lẽ lại lên cơn hen suyễn rồi? Anh nhớ lại lần trước Cao Đồ đột nhiên lên cơn hen suyễn trong xe anh, mặt trắng bệch, người mềm nhũn trên ghế, đến cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn.Anh bỗng cảm thấy đứng ngồi không yên. Có lẽ là vì lo lắng, cũng có thể có một chút tức giận. Thẩm Văn Lang thầm mắng, người này rốt cuộc bị làm sao vậy, đâu phải trẻ con mẫu giáo nữa mà không biết tự chăm sóc bản thân!Thẩm Văn Lang không thể ngồi yên. Anh cầm áo khoác lên và đi ra ngoài. Phía sau, Hoa Vịnh thấy vậy thì hả hê: "Văn Lang, nếu anh không thích Omega, chi bằng cân nhắc Beta xem?"Kết quả nhận lại được một câu từ xa của Thẩm Văn Lang:"Cút!"--Cao Đồ ngồi trước bàn, nhìn tờ công văn của chính phủ vừa nhận được, tay run rẩy gần như không cầm nổi tờ giấy mỏng manh đó.Cơ thể cậu đang sốt khó chịu, tuyến thể sau gáy âm ỉ nóng, kéo theo cả cột sống cũng đau nhức từng cơn. Cậu vừa tiêm thuốc ức chế, nhưng kỳ phát nhiệt lần này đến quá nhanh và dữ dội. Phản ứng bị thuốc kìm lại như sóng triều dâng lên liên tục làm mắt cậu đỏ hoe vì sốt. Nhưng bây giờ cậu không thể bận tâm đến những chuyện đó.Omega đủ tuổi kết hôn bị hệ thống chính phủ ép buộc kết đôi, đây là quy định của Luật Quản lý Dân số ABO hiện hành. Cậu biết ngày này sớm muộn gì cũng đến, nhưng không ngờ nó lại đột ngột và... tàn khốc đến vậy.Cậu tháo kính, day day đôi mắt đỏ ngầu, khẽ thở dài.Trên tờ thông báo, ngoài giới tính, tuổi tác của đối phương và con số tương hợp kinh ngạc ra, không có gì khác.Không tên, không ảnh, không giới thiệu nghề nghiệp, như thể đang nhắc nhở cậu rằng cậu chỉ cần một Alpha, những thứ khác đều không quan trọng.Vậy nếu đối phương là một người có phẩm hạnh không tốt thì sao? Nếu đối phương hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của cậu thì sao? Ai sẽ chịu trách nhiệm cho cuộc đời tương lai của cậu? Ai sẽ quan tâm sau này cậu có hạnh phúc hay không?Nhưng từ "hạnh phúc" đối với Cao Đồ vẫn còn là một điều quá xa xỉ, cậu không dám nghĩ tới.Cơn nóng trong cơ thể lại một lần nữa cuộn trào lên. Cao Đồ rên lên một tiếng, co người trên ghế, trán tựa vào mặt bàn lạnh lẽo, cố gắng làm dịu cơn nóng bức khó chịu.Tác dụng phụ của thuốc ức chế làm cậu chóng mặt, bụng cồn cào. Nhưng dù vậy vẫn tốt hơn là để mặc cho kỳ phát tình hoành hành.Cậu không muốn bị bản năng chi phối, không muốn bị ép buộc chấp nhận một người xa lạ chỉ vì nhu cầu sinh lý.Cao Đồ nhắm mắt lại, trong lòng hiện lên khuôn mặt của Thẩm Văn Lang. Alpha ấy luôn nhíu mày, lời nói sắc bén và áp đặt, nhưng Cao Đồ... lại cứ thế...Cao Đồ thực sự... rất yêu anh.Mười năm rồi.Nhưng bây giờ mọi thứ sẽ kết thúc.Bảy ngày sau, cậu sẽ bị hệ thống ép buộc kết đôi với một Alpha xa lạ, còn Thẩm Văn Lang... có lẽ sẽ chẳng bận tâm."Cốc cốc—"Cửa sổ đột nhiên bị gõ, Cao Đồ giật mình, từ từ ngẩng đầu.Thẩm Văn Lang đứng ngoài cửa sổ, mặt lạnh tanh, ánh mắt vừa hung dữ vừa bực bội, giống như một con sói đã đói lâu ngày.Alpha cách cửa sổ, giọng nói trầm thấp."Mở cửa."Cao Đồ sững sờ hai giây mới phản ứng lại, loạng choạng đứng dậy đi mở cửa.Thân hình to lớn của Alpha vừa bước vào đã khiến căn phòng cho thuê chật hẹp càng thêm tù túng. Anh nhìn quanh một lượt, nhíu chặt mày, giọng nói không tốt lành gì: "Lương công ty phát cho cậu mỗi tháng ít lắm sao, mà lại ở chỗ như thế này?"Cao Đồ hé miệng, còn chưa kịp trả lời đã liếc thấy tờ thông báo vẫn còn nằm trên bàn, vội vàng đưa tay ra gập lại.Thẩm Văn Lang nghi ngờ: "Cái gì vậy?"Cao Đồ ấp úng không biết giải thích thế nào. Lúc này, Thẩm Văn Lang đột nhiên hít mũi, sắc mặt thay đổi: "Cậu lại ở cùng với Omega đó phải không?"Cao Đồ sững sờ: "Omega nào?"Thẩm Văn Lang cười lạnh: "Cái người động một chút là phát tình kia ấy, có mùi xô thơm khó chịu."Lúc này Cao Đồ mới nhớ ra mình từng dùng lý do đó, không ngờ Thẩm Văn Lang lại vẫn nhớ.Nhưng so với điều đó, nửa câu sau của Thẩm Văn Lang lại khiến cậu đau lòng hơn.Đầu óc cậu choáng váng, sự khó chịu của kỳ phát nhiệt trộn lẫn với nỗi đau sau khi tiêm thuốc ức chế, cộng thêm sự tuyệt vọng khi bị ép buộc kết đôi. Nhiều cảm xúc và cảm giác phức tạp đan xen khiến cậu không còn tâm trí để nói dối nữa.Cậu không còn sức lực để dỗ dành Thẩm Văn Lang vui vẻ như trước nữa.Cao Đồ cụp mắt xuống, hạ tay đang định rót nước cho Thẩm Văn Lang, quay lưng lại với anh và khẽ nói: "Tổng giám đốc Thẩm, điều đó thì liên quan gì đến anh?"Im lặng một lúc.Thẩm Văn Lang đột nhiên đứng phắt dậy. Cái ghế bị động tác của anh làm đổ "loảng xoảng" xuống đất. Anh nắm chặt cổ tay Cao Đồ, giận dữ nói: "Cao Đồ, cậu có ý gì? Chỉ vì cái Omega đó mà cậu nói chuyện với tôi như vậy à?"Cao Đồ bị anh kéo loạng choạng. Cơn choáng váng của kỳ phát nhiệt làm mắt cậu tối sầm từng cơn. Cậu cắn rách đầu lưỡi để lấy lại một chút tỉnh táo, cố gắng đứng vững. Cậu cúi đầu, khản giọng: "Xin lỗi, Tổng giám đốc Thẩm. Tôi đã nói lời khiến anh không vui."Thẩm Văn Lang thấy trạng thái cảm xúc của cậu không ổn, cũng không còn tâm trí bận tâm đến cái Omega kia nữa. Anh nhíu mày truy hỏi: "Cao Đồ, rốt cuộc cậu bị làm sao?"Cao Đồ ngẩng mắt nhìn anh, hàng mi run rẩy.Bảy ngày nữa, cậu sẽ bị ép buộc kết hôn với một Alpha khác.Cơ hội được nhìn Thẩm Văn Lang một cách phóng túng như thế này, có lẽ sẽ càng ngày càng ít đi.Cậu hít một hơi thật sâu, mím môi quay mặt đi, khẽ nói: "Tôi... sắp kết hôn rồi."Thẩm Văn Lang sững sờ một lúc. Giây tiếp theo, Alpha gần như tức điên."Cậu sắp kết hôn?!"Pheromone của Alpha cấp S đột nhiên bùng nổ trong căn phòng thuê chật hẹp. Mùi hoa diên vĩ nồng đậm mang theo áp lực tràn đến, gần như muốn lấp đầy cả căn phòng."Cậu định kết hôn với ai? Với cái Omega yếu đuối, hễ phát tình là bám lấy cậu à?!"Cao Đồ bị luồng pheromone đột ngột của anh làm cho rên lên một tiếng, chân mềm nhũn suýt quỵ xuống. Cơ thể Omega trong kỳ phát nhiệt vốn đã nhạy cảm, bị pheromone Alpha mạnh mẽ như vậy kích thích, tuyến thể nóng ran, kèm theo cảm giác đau đớn dữ dội lan khắp toàn thân.Cậu mất hết sức lực. Tờ thông báo vẫn luôn giấu trong tay nhẹ nhàng rơi xuống đất. Thẩm Văn Lang nhặt nó lên trước cậu, đọc lướt qua, sắc mặt lập tức trở nên u ám.Trên tờ thông báo viết rõ ràng:[Đối tượng kết đôi: Alpha cấp S, 27 tuổi, độ tương hợp pheromone 97.6%]Thẩm Văn Lang từ từ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Omega đang run rẩy trước mặt, từng chữ một, khẽ hỏi:"Cậu, định kết hôn với... Alpha?"Cao Đồ bị anh dồn ép lùi lại một bước, lưng gầy guộc chạm vào tường, không còn đường lui.Cậu cúi mắt: "Hệ thống ép buộc kết đôi."Thẩm Văn Lang chết lặng nhìn chằm chằm vào tờ thông báo đó. Sống gần ba mươi năm, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy sự giận dữ và...Hoảng loạn.Đúng vậy, anh đang sợ hãi.Thẩm Văn Lang đã quen với việc Cao Đồ luôn đứng sau lưng mình. Chỉ cần anh quay đầu lại, anh sẽ nhìn thấy Cao Đồ đang ngoan ngoãn, chăm chú nhìn anh.Nghĩ đến việc Cao Đồ sẽ kết hôn với một Alpha khác, sẽ dùng ánh mắt đó nhìn một Alpha khác, Thẩm Văn Lang cảm thấy lồng ngực mình gần như bị lấp đầy bởi cơn giận.Khoảnh khắc này, Thẩm Văn Lang căm ghét Cao Đồ là một Beta.Đồ...đồ con thỏ này tại sao lại là Beta?! Không chỉ Omega có thể kết hôn với cậu, bây giờ Alpha cũng có thể, chưa kể đến những Beta đang nhìn chằm chằm!Mẹ kiếp, đây rốt cuộc là thỏ ma mị hay gì vậy!Thẩm Văn Lang gần như bị cơn giận dữ ngút trời đánh mất lý trí: "Cậu kết hôn thì cứ kết hôn đi, không cần phải đặc biệt thông báo cho tôi."Mẹ nó, kết hôn thì hay lắm à? Bảy ngày sau ông đây cũng kết hôn đây này!Cơ thể Cao Đồ khẽ chao đảo, chống vào tường mới có thể đứng vững.Cái miệng của Thẩm Văn Lang vẫn tiếp tục không buông tha. Mỗi chữ nói ra như một con dao, đâm thẳng vào tim Omega."Nhưng trước đây cậu không phải có bạn đời Omega cố định sao? Có thể cùng cậu ta trải qua kỳ phát tình, vậy tại sao kết hôn lại tìm một Alpha? Đối tượng kết hôn của cậu có chấp nhận việc cậu đã từng ở bên Omega không?"Cao Đồ chỉ cảm thấy bên tai ong ong. Thuốc ức chế rõ ràng đã có tác dụng, miễn cưỡng kìm nén cơn nóng của kỳ phát tình. Nhưng pheromone Alpha cấp S của Thẩm Văn Lang trong cơn thịnh nộ lại như châm một ngọn lửa, thiêu rụi chút lý trí cuối cùng mà cậu cố gắng duy trì. Hai luồng cảm giác mâu thuẫn giằng xé trong cơ thể cậu, cơn đau dữ dội từ tuyến thể sau gáy lan khắp toàn thân, ngay cả việc hít thở cũng trở thành một cực hình.Mồ hôi lạnh lập tức tuôn ra, làm ướt bộ đồ mặc nhà mềm mại, dính vào cơ thể đang lung lay của cậu, rồi nhanh chóng bị nhiệt độ cuồn cuộn bên trong làm nóng ran.Mắt cậu như có mồ hôi, hình bóng Thẩm Văn Lang trở nên mờ ảo. Cao Đồ mơ hồ nhìn Alpha, dường như không hiểu tại sao mình lại bị mắng.Hóa ra trong mắt Thẩm Văn Lang, cậu lại là người như vậy.Một người phù phiếm có thể tùy tiện quan hệ với Omega, rồi lại quay đầu đi tìm Alpha để kết hôn.Hóa ra anh... ghét tôi đến vậy...So với việc đột ngột phải kết hôn với một Alpha, việc bị Thẩm Văn Lang diễn giải với ác ý như vậy dường như còn khiến Cao Đồ đau khổ hơn.Mười năm rồi, cậu cẩn thận che giấu thân phận Omega của mình, che giấu những suy nghĩ không nên có, đổi lại được gì đây?Thẩm Văn Lang ngay cả chút tôn nghiêm cuối cùng của cậu cũng muốn nghiền nát.Sự dày vò cả về thể chất lẫn tinh thần khiến Cao Đồ gần như không thể đứng vững. Pheromone mà Thẩm Văn Lang tỏa ra chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa cho cơ thể cậu. Mùi hoa diên vĩ nồng đậm mạnh mẽ xâm chiếm các giác quan của cậu. Tuyến thể sau gáy nóng rực, đau nhức dữ dội. Một luồng nhiệt bỗng chốc dâng trào như sóng triều.Cao Đồ cuối cùng không thể chống đỡ được, cơ thể đổ về phía trước.Thẩm Văn Lang đang trút giận thấy vậy thì sắc mặt thay đổi, gần như theo bản năng lao tới, ôm người vào lòng."Cậu làm sao..."Anh ngửi thấy một mùi hương quen thuộc.Xô thơm.Mùi xô thơm thanh khiết pha chút đắng chát.Động tác của Thẩm Văn Lang khựng lại.Mùi hương này anh quá quen thuộc.Trong một thời gian dài, anh đã vô số lần ngửi thấy nó trên người Cao Đồ. Mỗi lần như vậy, anh đều nghiến răng nghiến lợi cho rằng đó là dấu ấn của cái Omega vô liêm sỉ kia để lại trên người Cao Đồ.Nhưng bây giờ, mùi hương mà anh từng hận đến tận xương tủy này, lại đang không ngừng tuôn ra từ cơ thể Cao Đồ.Thẩm Văn Lang thoáng mất thần. Anh run rẩy vén mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi của Cao Đồ, nhìn thấy tuyến thể Omega sưng đỏ và nóng rực của cậu ngay sau gáy.Tất cả những manh mối vụn vặt đột nhiên được xâu chuỗi lại: kỳ nghỉ phép "đi cùng bạn đời" mỗi tháng của Cao Đồ, lọ thuốc xịt hen suyễn mà cậu luôn mang theo trong văn phòng, và lần phát bệnh cũ trong xe lần trước... Mẹ nó, hóa ra đó không phải hen suyễn, mà là...Cậu ấy đang phát tình.Hóa ra cái Omega yếu đuối từng khiến anh ghen tỵ đến mất lý trí kia chưa bao giờ tồn tại.Mùi xô thơm từ trước đến nay...Chính là pheromone của Cao Đồ.Cao Đồ... thật ra là một...Omega.Mười năm.Trọn vẹn mười năm, Omega này đã ẩn mình ngay dưới mắt anh, dùng thân phận Beta, dùng khoảng cách chừng mực, dùng vô số lời nói dối, lặng lẽ đứng sau lưng anh.---T/N: Tác giả viết đến đây thì dừng =))))))))) Trời ơi cái plot cỡ này k ai viết tiếp giùm đi tôi nguyện bán thân edit liền T_T
Đại Lang: "Không cần Omega, không cần kết hôn, không cần...... Sao lại là em? Em chẳng phải Beta sao??"---Thẩm Văn Lang trân trân nhìn chằm chằm vào công văn của chính phủ trên bàn, cảm thấy tim mình đập thình thịch. Vài chục chữ đen lạnh lùng trên tờ giấy mỏng manh kia đã tạo thành một câu mà anh không thể nào hiểu nổi.[Theo Điều 37 của 'Luật Quản lý Dân số ABO', sự tương hợp pheromone của bạn và một Omega (nam, 27 tuổi) đã đạt 97.6%. Hệ thống đã tự động kết đôi hôn nhân cho hai bạn. Vui lòng hoàn tất thủ tục đăng ký kết hôn trong vòng 7 ngày làm việc.]Thẩm Văn Lang gần như muốn xuyên thủng tờ giấy mỏng đó bằng ánh mắt. Có trời mới biết anh ghét Omega đến mức nào! Có trời mới biết anh căm ghét cảm giác bị kiểm soát, bị cưỡng ép gắn bó với một Omega như thế nào!"Chẳng phải đây là chuyện tốt sao?"Hoa Vịnh ngồi trên sofa, vắt chân vẻ hả hê "Thật chu đáo mà, biết anh hơn hai mươi sắp ba mươi mà vẫn còn là một cậu trai tân đáng thương nên đã gửi vợ đến tận cửa rồi."Thẩm Văn Lang nghiến răng cười lạnh: "Chuyện tốt này tặng cậu, cậu có muốn không?""Tôi không muốn," Hoa Vịnh thong thả, dịu dàng tiếp tục chọc tức anh "Tôi có anh Thịnh rồi, không cần Omega nào hết."Thật trùng hợp, Thẩm Văn Lang cũng chẳng muốn Omega."Ai muốn kết hôn với một người chưa từng gặp mặt... lại còn là Omega chứ!"Thẩm Văn Lang bực bội giật phăng cà vạt, dường như ghét tờ công văn trước mắt chướng mắt, anh vung tay hất nó xuống đất."Tôi không hiểu nổi. Tại sao lại bắt buộc AO đủ tuổi kết hôn phải cưỡng chế gắn kết? Xin lỗi, đã là năm 2025 rồi, tự do hôn nhân không thể làm được à!"Hoa Vịnh cúi đầu nhắn tin trả lời Thịnh Thiếu Du, hờ hững nói: "Văn Lang này, cậu gần ba mươi rồi. Theo tôi biết, những kỳ nhạy cảm trước đây của cậu đều phải tự mình tiêm thuốc để chống chọi đúng không. Nếu không có Omega an ủi, sớm muộn gì cậu cũng gặp chuyện. Là một Alpha cấp S, chính phủ cũng là vì muốn tốt cho cậu, đỡ cho một ngày nào đó cậu vì ham muốn không thỏa mãn, mất kiểm soát mà làm tổn thương người vô tội.""Tôi cần sao?"Thẩm Văn Lang nghiến răng hỏi lại "Tôi có thuốc ức chế, có bác sĩ riêng, tôi có thể tự kiểm soát.""Ồ," Hoa Vịnh vô cảm đồng tình "Rồi giống như tháng trước, đánh ba bảo vệ phải nhập viện à?""Cậu còn dám nói tôi?"Thẩm Văn Lang tức đến mức nhảy dựng lên "Trước đây ai không kiểm soát được kỳ mẫn cảm, phải dùng cả dây xích sắt khóa mình lại?""Là tôi" Hoa Vịnh thẳng thắn thừa nhận, rồi lại vui vẻ khoe khoang "Nhưng giờ khác rồi. Anh Thịnh ấy..."Thẩm Văn Lang giơ tay dứt khoát ngắt lời anh ta: "Được rồi, đủ rồi, im đi. Bây giờ tôi thật sự không muốn nghe tên Thịnh Thiếu Du."Hoa Vịnh nhún vai "Vậy cậu muốn làm gì? Nếu từ chối, cậu sẽ bị đưa vào danh sách đen, bị cấm làm nhiều công việc, thuế tăng gấp đôi, thậm chí hoạt động của công ty cũng bị ảnh hưởng. Cái giá này không hề nhỏ đâu, Văn Lang."Thẩm Văn Lang gần như tức cười. Ép buộc uống nước khi trâu không khát à? Thời đại nào rồi mà vẫn còn chuyện hôn nhân sắp đặt thế này? Chỉ gửi một tờ thông báo, chỉ cho biết giới tính, tuổi tác và độ tương hợp, sau bảy ngày là phải kết hôn, mà anh còn chưa biết đối tượng kết hôn tên gì, trông như thế nào. Chuyện này quá vô lý đi!Anh cảm thấy mình phải làm rõ rốt cuộc cái hôn nhân hay điều khoản này là cái quái gì."Cao Đồ? Cao Đồ!"Thẩm Văn Lang gọi mấy tiếng không thấy hồi âm, bực bội nhấn điện thoại nội bộ: "Cho Cao Đồ vào."Cửa phòng làm việc mở ra, nhưng người vào lại là Thư ký trưởng Tần "Tổng giám đốc Thẩm, thư ký Cao đã xin nghỉ. Anh có việc gì không?""Xin nghỉ?" Thẩm Văn Lang cau mày "Cậu ấy lại làm sao?""Nói là không khỏe, tối qua sau khi bàn giao công việc thì xin nghỉ ốm ba ngày."Thẩm Văn Lang nhíu mày chặt hơn. Anh thầm nghĩ, không lẽ lại lên cơn hen suyễn rồi? Anh nhớ lại lần trước Cao Đồ đột nhiên lên cơn hen suyễn trong xe anh, mặt trắng bệch, người mềm nhũn trên ghế, đến cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn.Anh bỗng cảm thấy đứng ngồi không yên. Có lẽ là vì lo lắng, cũng có thể có một chút tức giận. Thẩm Văn Lang thầm mắng, người này rốt cuộc bị làm sao vậy, đâu phải trẻ con mẫu giáo nữa mà không biết tự chăm sóc bản thân!Thẩm Văn Lang không thể ngồi yên. Anh cầm áo khoác lên và đi ra ngoài. Phía sau, Hoa Vịnh thấy vậy thì hả hê: "Văn Lang, nếu anh không thích Omega, chi bằng cân nhắc Beta xem?"Kết quả nhận lại được một câu từ xa của Thẩm Văn Lang:"Cút!"--Cao Đồ ngồi trước bàn, nhìn tờ công văn của chính phủ vừa nhận được, tay run rẩy gần như không cầm nổi tờ giấy mỏng manh đó.Cơ thể cậu đang sốt khó chịu, tuyến thể sau gáy âm ỉ nóng, kéo theo cả cột sống cũng đau nhức từng cơn. Cậu vừa tiêm thuốc ức chế, nhưng kỳ phát nhiệt lần này đến quá nhanh và dữ dội. Phản ứng bị thuốc kìm lại như sóng triều dâng lên liên tục làm mắt cậu đỏ hoe vì sốt. Nhưng bây giờ cậu không thể bận tâm đến những chuyện đó.Omega đủ tuổi kết hôn bị hệ thống chính phủ ép buộc kết đôi, đây là quy định của Luật Quản lý Dân số ABO hiện hành. Cậu biết ngày này sớm muộn gì cũng đến, nhưng không ngờ nó lại đột ngột và... tàn khốc đến vậy.Cậu tháo kính, day day đôi mắt đỏ ngầu, khẽ thở dài.Trên tờ thông báo, ngoài giới tính, tuổi tác của đối phương và con số tương hợp kinh ngạc ra, không có gì khác.Không tên, không ảnh, không giới thiệu nghề nghiệp, như thể đang nhắc nhở cậu rằng cậu chỉ cần một Alpha, những thứ khác đều không quan trọng.Vậy nếu đối phương là một người có phẩm hạnh không tốt thì sao? Nếu đối phương hoàn toàn không quan tâm đến cảm xúc của cậu thì sao? Ai sẽ chịu trách nhiệm cho cuộc đời tương lai của cậu? Ai sẽ quan tâm sau này cậu có hạnh phúc hay không?Nhưng từ "hạnh phúc" đối với Cao Đồ vẫn còn là một điều quá xa xỉ, cậu không dám nghĩ tới.Cơn nóng trong cơ thể lại một lần nữa cuộn trào lên. Cao Đồ rên lên một tiếng, co người trên ghế, trán tựa vào mặt bàn lạnh lẽo, cố gắng làm dịu cơn nóng bức khó chịu.Tác dụng phụ của thuốc ức chế làm cậu chóng mặt, bụng cồn cào. Nhưng dù vậy vẫn tốt hơn là để mặc cho kỳ phát tình hoành hành.Cậu không muốn bị bản năng chi phối, không muốn bị ép buộc chấp nhận một người xa lạ chỉ vì nhu cầu sinh lý.Cao Đồ nhắm mắt lại, trong lòng hiện lên khuôn mặt của Thẩm Văn Lang. Alpha ấy luôn nhíu mày, lời nói sắc bén và áp đặt, nhưng Cao Đồ... lại cứ thế...Cao Đồ thực sự... rất yêu anh.Mười năm rồi.Nhưng bây giờ mọi thứ sẽ kết thúc.Bảy ngày sau, cậu sẽ bị hệ thống ép buộc kết đôi với một Alpha xa lạ, còn Thẩm Văn Lang... có lẽ sẽ chẳng bận tâm."Cốc cốc—"Cửa sổ đột nhiên bị gõ, Cao Đồ giật mình, từ từ ngẩng đầu.Thẩm Văn Lang đứng ngoài cửa sổ, mặt lạnh tanh, ánh mắt vừa hung dữ vừa bực bội, giống như một con sói đã đói lâu ngày.Alpha cách cửa sổ, giọng nói trầm thấp."Mở cửa."Cao Đồ sững sờ hai giây mới phản ứng lại, loạng choạng đứng dậy đi mở cửa.Thân hình to lớn của Alpha vừa bước vào đã khiến căn phòng cho thuê chật hẹp càng thêm tù túng. Anh nhìn quanh một lượt, nhíu chặt mày, giọng nói không tốt lành gì: "Lương công ty phát cho cậu mỗi tháng ít lắm sao, mà lại ở chỗ như thế này?"Cao Đồ hé miệng, còn chưa kịp trả lời đã liếc thấy tờ thông báo vẫn còn nằm trên bàn, vội vàng đưa tay ra gập lại.Thẩm Văn Lang nghi ngờ: "Cái gì vậy?"Cao Đồ ấp úng không biết giải thích thế nào. Lúc này, Thẩm Văn Lang đột nhiên hít mũi, sắc mặt thay đổi: "Cậu lại ở cùng với Omega đó phải không?"Cao Đồ sững sờ: "Omega nào?"Thẩm Văn Lang cười lạnh: "Cái người động một chút là phát tình kia ấy, có mùi xô thơm khó chịu."Lúc này Cao Đồ mới nhớ ra mình từng dùng lý do đó, không ngờ Thẩm Văn Lang lại vẫn nhớ.Nhưng so với điều đó, nửa câu sau của Thẩm Văn Lang lại khiến cậu đau lòng hơn.Đầu óc cậu choáng váng, sự khó chịu của kỳ phát nhiệt trộn lẫn với nỗi đau sau khi tiêm thuốc ức chế, cộng thêm sự tuyệt vọng khi bị ép buộc kết đôi. Nhiều cảm xúc và cảm giác phức tạp đan xen khiến cậu không còn tâm trí để nói dối nữa.Cậu không còn sức lực để dỗ dành Thẩm Văn Lang vui vẻ như trước nữa.Cao Đồ cụp mắt xuống, hạ tay đang định rót nước cho Thẩm Văn Lang, quay lưng lại với anh và khẽ nói: "Tổng giám đốc Thẩm, điều đó thì liên quan gì đến anh?"Im lặng một lúc.Thẩm Văn Lang đột nhiên đứng phắt dậy. Cái ghế bị động tác của anh làm đổ "loảng xoảng" xuống đất. Anh nắm chặt cổ tay Cao Đồ, giận dữ nói: "Cao Đồ, cậu có ý gì? Chỉ vì cái Omega đó mà cậu nói chuyện với tôi như vậy à?"Cao Đồ bị anh kéo loạng choạng. Cơn choáng váng của kỳ phát nhiệt làm mắt cậu tối sầm từng cơn. Cậu cắn rách đầu lưỡi để lấy lại một chút tỉnh táo, cố gắng đứng vững. Cậu cúi đầu, khản giọng: "Xin lỗi, Tổng giám đốc Thẩm. Tôi đã nói lời khiến anh không vui."Thẩm Văn Lang thấy trạng thái cảm xúc của cậu không ổn, cũng không còn tâm trí bận tâm đến cái Omega kia nữa. Anh nhíu mày truy hỏi: "Cao Đồ, rốt cuộc cậu bị làm sao?"Cao Đồ ngẩng mắt nhìn anh, hàng mi run rẩy.Bảy ngày nữa, cậu sẽ bị ép buộc kết hôn với một Alpha khác.Cơ hội được nhìn Thẩm Văn Lang một cách phóng túng như thế này, có lẽ sẽ càng ngày càng ít đi.Cậu hít một hơi thật sâu, mím môi quay mặt đi, khẽ nói: "Tôi... sắp kết hôn rồi."Thẩm Văn Lang sững sờ một lúc. Giây tiếp theo, Alpha gần như tức điên."Cậu sắp kết hôn?!"Pheromone của Alpha cấp S đột nhiên bùng nổ trong căn phòng thuê chật hẹp. Mùi hoa diên vĩ nồng đậm mang theo áp lực tràn đến, gần như muốn lấp đầy cả căn phòng."Cậu định kết hôn với ai? Với cái Omega yếu đuối, hễ phát tình là bám lấy cậu à?!"Cao Đồ bị luồng pheromone đột ngột của anh làm cho rên lên một tiếng, chân mềm nhũn suýt quỵ xuống. Cơ thể Omega trong kỳ phát nhiệt vốn đã nhạy cảm, bị pheromone Alpha mạnh mẽ như vậy kích thích, tuyến thể nóng ran, kèm theo cảm giác đau đớn dữ dội lan khắp toàn thân.Cậu mất hết sức lực. Tờ thông báo vẫn luôn giấu trong tay nhẹ nhàng rơi xuống đất. Thẩm Văn Lang nhặt nó lên trước cậu, đọc lướt qua, sắc mặt lập tức trở nên u ám.Trên tờ thông báo viết rõ ràng:[Đối tượng kết đôi: Alpha cấp S, 27 tuổi, độ tương hợp pheromone 97.6%]Thẩm Văn Lang từ từ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Omega đang run rẩy trước mặt, từng chữ một, khẽ hỏi:"Cậu, định kết hôn với... Alpha?"Cao Đồ bị anh dồn ép lùi lại một bước, lưng gầy guộc chạm vào tường, không còn đường lui.Cậu cúi mắt: "Hệ thống ép buộc kết đôi."Thẩm Văn Lang chết lặng nhìn chằm chằm vào tờ thông báo đó. Sống gần ba mươi năm, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy sự giận dữ và...Hoảng loạn.Đúng vậy, anh đang sợ hãi.Thẩm Văn Lang đã quen với việc Cao Đồ luôn đứng sau lưng mình. Chỉ cần anh quay đầu lại, anh sẽ nhìn thấy Cao Đồ đang ngoan ngoãn, chăm chú nhìn anh.Nghĩ đến việc Cao Đồ sẽ kết hôn với một Alpha khác, sẽ dùng ánh mắt đó nhìn một Alpha khác, Thẩm Văn Lang cảm thấy lồng ngực mình gần như bị lấp đầy bởi cơn giận.Khoảnh khắc này, Thẩm Văn Lang căm ghét Cao Đồ là một Beta.Đồ...đồ con thỏ này tại sao lại là Beta?! Không chỉ Omega có thể kết hôn với cậu, bây giờ Alpha cũng có thể, chưa kể đến những Beta đang nhìn chằm chằm!Mẹ kiếp, đây rốt cuộc là thỏ ma mị hay gì vậy!Thẩm Văn Lang gần như bị cơn giận dữ ngút trời đánh mất lý trí: "Cậu kết hôn thì cứ kết hôn đi, không cần phải đặc biệt thông báo cho tôi."Mẹ nó, kết hôn thì hay lắm à? Bảy ngày sau ông đây cũng kết hôn đây này!Cơ thể Cao Đồ khẽ chao đảo, chống vào tường mới có thể đứng vững.Cái miệng của Thẩm Văn Lang vẫn tiếp tục không buông tha. Mỗi chữ nói ra như một con dao, đâm thẳng vào tim Omega."Nhưng trước đây cậu không phải có bạn đời Omega cố định sao? Có thể cùng cậu ta trải qua kỳ phát tình, vậy tại sao kết hôn lại tìm một Alpha? Đối tượng kết hôn của cậu có chấp nhận việc cậu đã từng ở bên Omega không?"Cao Đồ chỉ cảm thấy bên tai ong ong. Thuốc ức chế rõ ràng đã có tác dụng, miễn cưỡng kìm nén cơn nóng của kỳ phát tình. Nhưng pheromone Alpha cấp S của Thẩm Văn Lang trong cơn thịnh nộ lại như châm một ngọn lửa, thiêu rụi chút lý trí cuối cùng mà cậu cố gắng duy trì. Hai luồng cảm giác mâu thuẫn giằng xé trong cơ thể cậu, cơn đau dữ dội từ tuyến thể sau gáy lan khắp toàn thân, ngay cả việc hít thở cũng trở thành một cực hình.Mồ hôi lạnh lập tức tuôn ra, làm ướt bộ đồ mặc nhà mềm mại, dính vào cơ thể đang lung lay của cậu, rồi nhanh chóng bị nhiệt độ cuồn cuộn bên trong làm nóng ran.Mắt cậu như có mồ hôi, hình bóng Thẩm Văn Lang trở nên mờ ảo. Cao Đồ mơ hồ nhìn Alpha, dường như không hiểu tại sao mình lại bị mắng.Hóa ra trong mắt Thẩm Văn Lang, cậu lại là người như vậy.Một người phù phiếm có thể tùy tiện quan hệ với Omega, rồi lại quay đầu đi tìm Alpha để kết hôn.Hóa ra anh... ghét tôi đến vậy...So với việc đột ngột phải kết hôn với một Alpha, việc bị Thẩm Văn Lang diễn giải với ác ý như vậy dường như còn khiến Cao Đồ đau khổ hơn.Mười năm rồi, cậu cẩn thận che giấu thân phận Omega của mình, che giấu những suy nghĩ không nên có, đổi lại được gì đây?Thẩm Văn Lang ngay cả chút tôn nghiêm cuối cùng của cậu cũng muốn nghiền nát.Sự dày vò cả về thể chất lẫn tinh thần khiến Cao Đồ gần như không thể đứng vững. Pheromone mà Thẩm Văn Lang tỏa ra chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa cho cơ thể cậu. Mùi hoa diên vĩ nồng đậm mạnh mẽ xâm chiếm các giác quan của cậu. Tuyến thể sau gáy nóng rực, đau nhức dữ dội. Một luồng nhiệt bỗng chốc dâng trào như sóng triều.Cao Đồ cuối cùng không thể chống đỡ được, cơ thể đổ về phía trước.Thẩm Văn Lang đang trút giận thấy vậy thì sắc mặt thay đổi, gần như theo bản năng lao tới, ôm người vào lòng."Cậu làm sao..."Anh ngửi thấy một mùi hương quen thuộc.Xô thơm.Mùi xô thơm thanh khiết pha chút đắng chát.Động tác của Thẩm Văn Lang khựng lại.Mùi hương này anh quá quen thuộc.Trong một thời gian dài, anh đã vô số lần ngửi thấy nó trên người Cao Đồ. Mỗi lần như vậy, anh đều nghiến răng nghiến lợi cho rằng đó là dấu ấn của cái Omega vô liêm sỉ kia để lại trên người Cao Đồ.Nhưng bây giờ, mùi hương mà anh từng hận đến tận xương tủy này, lại đang không ngừng tuôn ra từ cơ thể Cao Đồ.Thẩm Văn Lang thoáng mất thần. Anh run rẩy vén mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi của Cao Đồ, nhìn thấy tuyến thể Omega sưng đỏ và nóng rực của cậu ngay sau gáy.Tất cả những manh mối vụn vặt đột nhiên được xâu chuỗi lại: kỳ nghỉ phép "đi cùng bạn đời" mỗi tháng của Cao Đồ, lọ thuốc xịt hen suyễn mà cậu luôn mang theo trong văn phòng, và lần phát bệnh cũ trong xe lần trước... Mẹ nó, hóa ra đó không phải hen suyễn, mà là...Cậu ấy đang phát tình.Hóa ra cái Omega yếu đuối từng khiến anh ghen tỵ đến mất lý trí kia chưa bao giờ tồn tại.Mùi xô thơm từ trước đến nay...Chính là pheromone của Cao Đồ.Cao Đồ... thật ra là một...Omega.Mười năm.Trọn vẹn mười năm, Omega này đã ẩn mình ngay dưới mắt anh, dùng thân phận Beta, dùng khoảng cách chừng mực, dùng vô số lời nói dối, lặng lẽ đứng sau lưng anh.---T/N: Tác giả viết đến đây thì dừng =))))))))) Trời ơi cái plot cỡ này k ai viết tiếp giùm đi tôi nguyện bán thân edit liền T_T
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store