Chương 28
Người trong lớp phỏng đoán như vậy, tất nhiên người trong trường cũng nghĩ như thế, nhưng với việc có áo mưa, phần lớn đều không tin là Hoắc Ngập.
Nhưng số ít người vẫn thấy có vấn đề, nếu thật sự không làm loại chuyện này, vậy vì sao lại muốn cản chủ nhiệm giáo dục?
Vưu Tuyên Đồng cũng suy đoán như vậy: "Học tỷ, người cùng Hoắc Ngập yêu đương có phải là chị không?"
Cô ta vẫn luôn sùng bái Hứa Niệm, cảm thấy chị ta chỗ nào cũng ưu tú, nếu là người khác với Hoắc Ngập, trong lòng cô ta vạn lần đều sẽ không muốn.
Nhưng nếu người này là Hứa Niệm, vậy không còn giống, đây chính là thần tượng của cô ta, cô ta nguyện ý hi sinh người mình thích, đi thanh toàn hạnh phúc của người mình thần tượng.
Hôm qua Hứa Niệm đã nghe qua việc này, cô ta vẫn không tin Hoắc Ngập sẽ yêu sớm, chỉ là không phải do cô ta không tin, hôm nay chủ nhiệm lớp cũng lấy chuyện này của Hoắc Ngập ra nói, có thể thấy được các giáo viên đối với chuyện này có bao nhiêu khiếp sợ.
Học sinh mũi nhọn nếu bị việc yêu sớm kéo thành tích xuống, chính hiệu trưởng cũng không chấp nhận được.
Hứa Niệm không có tâm tư nói chuyện này, cô ta thu hồi văn kiện, đứng dậy nhìn về phía Vưu Tuyên Đồng: "Việc nơi này giao cho các em, chị còn có việc, đi trước."
Vưu Tuyên Đồng vội vàng đáp lời: "Vâng, học tỷ, nơi này giao cho chúng em là được."
Hứa Niệm ra khỏi hội học sinh liền đi về hướng cầu thang, vừa lúc gặp được Hoắc Ngập đang đi về hướng bên này.
Cô ta hơi dừng một chút: "Em có rảnh không?"
Gió rất mạnh, bầu trời trong xanh không một gợn mây, sạch sẽ như được gột rửa.
Hứa Niệm đứng ở đầu cầu thang bị gió thổi nhìn người trước mắt, nói không ra tư vị trong lòng mình lúc này: "Em đang yêu đương sao?"
Hoắc Ngập rũ mắt nhìn bậc thang không chút để ý: "Học tỷ cũng nghe qua?"
"Đúng vậy, chị nghe nói còn phát hiện cả thứ đồ kia, không phải em đúng hay không?" Hứa Niệm có chút khó có thể mở miệng nhưng vẫn muốn hỏi ra, cô ta bức thiết muốn biết.
Hoắc Ngập tựa hồ có chút ngoài ý muốn: "Học tỷ vì sao sẽ hỏi vấn đề này?"
"Bởi vì chị thích em! Từ trước khi em gia nhập hội học sinh chị đã thích em, chị... vẫn luôn chú ý em!" Hứa Niệm quýnh lên liền nói ra, đặc biệt muốn xem anh có để chính mình trong lòng hay không.
Xung quanh một khoảng yên tĩnh, chỉ có bên tai tiếng gió thổi mạnh.
Hoắc Ngập yên lặng một lát giương mắt nhìn về phía cô ta, có lẽ cũng cảm thấy không ngoài ý muốn, anh cười có chút nhìn không ra: "Thích tôi? Thích tôi làm gì?"
Hứa Niệm thấy anh mở miệng hỏi, trên mặt hiện lên chút đỏ ửng: "Bởi vì em rất ôn nhu thiện lương, là một học sinh có trách nhiệm tốt, hơn nữa em đặc biệt thông minh, chị chưa từng gặp qua nam sinh nào tốt như vậy."
Hoắc Ngập nghe vậy bật cười, giống như cảm thấy vô cùng thú vị.
Hứa Niệm thấy anh cười dịu dàng, trong lòng nháy mắt liền hiểu rõ.
Có phải hay không trong lòng anh cũng có mình, chỉ là bởi vì cô ta không mở miệng cho nên mới miễn cưỡng cùng Lâm Kiều kia ở bên nhau yêu đương?
Cô ta nghĩ như vậy, trên miệng cũng trực tiếp thổ lộ: "Hoắc Ngập, chị là thích em thật lòng, em có thể cùng chị qua lại không?"
Hoắc Ngập đối với việc này hiển nhiên tập mãi thành quen, hoàn toàn không có sự khẩn trương khi được thổ lộ, an tĩnh chờ cô ta nói xong mới mở miệng: "Học tỷ, tôi không thể đồng ý với chị, học sinh tốt không nên yêu sớm."
Hứa Niệm nghe vậy sửng sốt, thấy anh quay người rời đi vội mở miệng gọi anh lại: "Nhưng không phải em đã yêu sớm sao?"
Hoắc Ngập xoay người nhìn về phía cô ta, lời nói lại chẳng hề để ý cười mang theo chút ngả ngớn hư hỏng: "Bởi vì tôi không phải học sinh tốt."
*
Ăn cơm xong, Lâm Kiều cùng Cố Ngữ Chân đều trở về ký túc xá.
Lâm Kiều vẫn còn lo lắng về việc của Hoắc Ngập, quay đầu vừa thấy, phát hiện trên trán của Cố Ngữ Chân xuất hiện một vết đỏ như là bị cái gì đánh, cảm xúc có chút hạ xuống.
"Ngữ Chân, trán của cậu làm sao vậy?"
Cố Ngữ Chân trầm mặc trong chốc lát bỗng nhiên mở miệng: "Kiều Kiều, tớ cảm thấy bây giờ tớ như là một con người khác vậy, nhìn thấy người kia cười với nữ sinh khác, cùng nữ sinh đó đùa giỡn thân cận liền thấy rất khó chịu."
Lâm Kiều sửng sốt lựa chọn câu nói: "Cậu thích người đó sao?"
Mặt Cố Ngữ Chân nháy mắt nóng bừng, không mặt mũi nói nhỏ một câu "Không có", liền nhanh chân đi về phía phòng ngủ.
Vào phòng ngủ, hai người Lục Y Y cùng Đường Văn Toàn đang vây quanh máy tính.
"Tuổi và giới tính đều khớp nhau sao?"
"Đều khớp, hơn nữa tài khoản trò chơi này một năm trước cũng có tên là Đại Thưởng Thức Gia."
Lâm Kiều và Cố Ngữ Chân nghe được cái tên này hơi dừng một chút: "Hai cậu tìm được Đại Thưởng Thức Gia rồi sao?"
Lục Y Y quay đầu nhìn: "Cậu về vừa đúng lúc, tớ có việc muốn nói với cậu, lúc trước tớ có nhờ một học trưởng giúp cậu tra cái tên Đại Thưởng Thức Gia này, đại học anh ấy học chuyên về máy tính, hiện tại có chút tinh mắt."
Lâm Kiều kinh ngạc, không nghĩ tới có thể thật sự điều tra ra, rốt cuộc manh mối về người này cũng rất ít.
Lục Y Y lấy ra tờ giấy vừa rồi đã so sánh với Đường Văn Toàn, bên trên đều là địa chỉ các trang web có liên quan.
Tài khoản Đại Thưởng Thức Gia đã đăng ký rất lâu, ảnh đại diện được sử dụng giống với ảnh đại diện của một trò chơi.
Tên trò chơi trước kia đã từng đặt tên là Đại Thưởng Thức Gia G, đã từng xem qua trang web diễn đang của trường học nhưng đã hơn một năm chưa hề đăng nhập lại.
Mà khu của tài khoản trò chơi này vừa lúc là Nhất Trung.
Trường học, tuổi, giới tính tất cả đều khớp, chữ G cuối cùng cũng trùng với ký tự trên họ của người này.
Tên Cao Tự*, là học sinh cuối cấp, đang tiến vào giai đoạn gấp rút ôn thi đại học.
*Cao Tự: Phiên âm là Gao Xu
Lâm Kiều hơi hơi dừng lại: "Tớ chưa từng nghe qua người này, có ảnh chụp không?"
"Có, anh ta đã từng xuất hiện trên báo học sinh xuất sắc." Lục Y Y mở diễn dàn ra nhanh chóng liền tìm được ảnh chụp của Cao Tự.
Diện mạo nam sinh bình thường nhìn có chút nghiêm túc, không thích cười, phía dưới lời bình viết là đại biểu học sinh xuất sắc, từng tham gia cuộc thi gì và đạt giải thưởng gì.
Lâm Kiều có thể chắc chắn mình cùng người này chưa từng có tiếp xúc, cô im lặng trong chốc lát mở miệng hỏi: "Anh ta có quan hệ gì với Trần Thi Nam hay Trần Tuyên Trùng không?"
Đường Văn Toàn lắc đầu: "Không có, tớ có thể chắc chắn là bọn họ không quen biết nhau, người tên Cao Tự này thành tích đặc biệt tốt, trong nhà có bối cảnh, làm người cũng rất thanh cao, có chút khinh thường học sinh dở, đừng nói rằng bây giờ cách nhau hai lớp, cho dù là ở cùng một lớp, anh ta cũng sẽ không thèm cùng hai người bọn họ nói chuyện."
Lục Y Y cũng cảm thấy kỳ quái: "Kỳ thật tớ cảm thấy cũng có thể không phải là anh ta, nhưng khi đối chiếu với tin tức học trưởng bên kia điều tra lại chính là anh ta."
Lâm Kiều suy nghĩ một chút: "Tớ đi nói chuyện với anh ta."
Lục Y Y là người đầu tiên phản đối: "Không được, cậu đến hỏi khẳng định sẽ không nói, có thể đăng những bài viết đó lên có lẽ là rất ghét cậu, muốn để mọi người cô lập cậu."
"Tình huống này nếu nói theo cách khác chính là không có chứng cứ chứng minh trực tiếp là anh ta?" Cố Ngữ Chân nhìn giấy photo trong tay mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, chính là vấn đề này, những thông tin điều tra được trên mạng cũng chỉ là do chúng ta suy luận, anh ta rất có khả năng sẽ nói đây chỉ là trùng hợp, nếu là cắn chết không nhận thì cũng không có cách nào chứng minh chính là anh ta." Lục Y Y cũng có chút bất lực.
Lâm Kiều dừng một chút nhìn về phía các cô ấy cười nói: "Không có việc gì, kế tiếp tớ tự nghĩ cách là được, các cậu vất vả rồi, tớ mời các cậu đi ăn ngon."
"Được đấy, được đấy!" Trong phòng ngủ lập tức truyền đến âm thanh vui sướng của mấy cô gái, bầu không khí trầm trọng lập tức được đánh tan.
Lâm Kiều không nghĩ ra được động cơ của Cao Tự cũng không thể huy động đám đông để tìm hiểu những người xung quanh anh ta, chỉ có thể sắp xếp lại các hồ sơ duyệt web đã in và thông tin liên quan, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng học, chuẩn bị đi tìm Cao Tự hỏi rõ ràng.
"Lâm Kiều!"Cố Ngữ Chân trong phòng học gọi cô một tiếng cầm điện thoại chạy ra: "Y Y cùng Hứa Niệm đang cãi nhau trong nhà ăn, muốn cậu nhanh qua đó! "Hứa Niệm?
Lâm Kiều ngẩn ra một lúc, hình như có thứ gì đó liên hệ với nhau..
Tầng hai của nhà ăn ba tầng trong ba tầng ngoài đều vây quanh toàn học sinh.
Giọng nói của Lục Y Y đặc biệt vang: "Hứa Niệm, tôi lần đầu tiên gặp được người ghê tởm như chị đấy, một chủ tịch của hội học sinh lại dám làm không dám nhận?"
Hứa Niệm nhìn về phía cô ấy: "Em nên nói rõ ràng, không nên âm dương quái khí mà chỉ loạn người!"
"Còn nghĩ tôi nói bậy đúng không!"Lục Y Y bực tức chỉ về hướng khu dạy học: "Cao Tự đã nói là chính chị sai anh ta nói chuyện của Lâm Kiều lên diễn đàn trường, muốn các bạn học cô lập cậu ấy, sau đó lại giả trang làm người tốt giúp cậu ấy quyên tiền, sao chị lại có thể ghê tởm như vậy được cơ chứ!"
Hứa Niệm đột nhiên từ ghế đứng lên: "Em nói như vậy cũng phải có chứng cứ!"
Vưu Tuyên Đồng tiến lên đẩy Lục Y Y: "Đầu cậu có bệnh à? Không nghĩ lại xem những lời mình nói có vớ vẩn hay không? Cậu thông đồng với Lâm Kiều tới để đổ tội cho học tỷ Hứa Niệm đúng không?"
"Cậu đẩy tôi làm gì! Nhân chứng, vật chứng đều có đủ, vậy mà vẫn còn không biết xấu hổ mà giả vờ!"Lục Y Y bị đẩy một cái suýt chút nữa ngã xuống, may mà có Cố Ngữ Chân phía sau đỡ lấy.
"Miệng bẩn như vậy thì nên súc sạch sẽ rồi hãy nói!"Vưu Tuyền Đồng bưng lên bát canh.
Mày Lâm Kiều nhăn lại, vươn tay cầm lấy cổ tay cô ta, theo lực đạo đó mà kéo lại, Vưu Tuyên Đồng đang muốn cầm bát canh đi về phía đám người, bỗng nhiên trực tiếp trượt chân ngã xuống.
"Á!"Xung quanh có người kinh ngạc vì chiêu thức đó, quá soái, lão đại mềm mại mới lên chức này ra tay còn rất cứng.
Lục Y Y thấy cô tới, vội vàng duỗi tay chỉ về phía Hứa Niệm: "Lâm Kiều, chính là Hứa Niệm sai Cao Tự làm, lịch sử trò chuyện của bọn họ Cao Tự đều cho tớ xem, là Hứa Niệm muốn anh ta mang chuyện riêng của cậu lên diễn đàn thảo luận, suy xét lấy việc yêu đương để giao dịch, chính là muốn ở sau lưng chỉnh cậu!"
Nói như vậy liền hiểu, vì sao chị ta không dừng lại việc quyên tiền, thậm chí không chịu thừa nhận lời từng nói với cô.
Lâm Kiều có chút không hiểu nhìn về phía Hứa Niệm: "Vì sao chị muốn làm như vậy?"
Hứa Niệm nghe vậy rất tức giận, giống như đang bị oan uổng: "Lâm Kiều, chị thật sự không nghĩ tới thật lòng giúp đỡ em không ngờ lại kéo về một thân phiền phức, em nói loại lời này không cảm thấy quá mức sao? Chị có ý tốt giúp em quyên tiền, không ngờ em lại hất nước bẩn vào người chị!"
Lâm Kiều nhìn cô ta ngữ khí ngưng trọng: "Nhưng chị cũng không phải một hai lần nhắm vào tôi, lần trước là quyên tiền, lần sau là kem, chị cũng cố ý để nhân viên cửa hàng làm thiếu đi một phần, tôi không rõ ràng vì cái gì mà chị vẫn luôn muốn nhắm vào tôi, tôi đắc tội chị ở chỗ nào sao?"
Hứa Niệm nghe vậy dường như không nói nên lời: "Tôi có ý tốt mời em ăn kem, là chính em không muốn ăn, hay đó lại là vấn đề của tôi? Nếu em nghi ngờ chuyện này thì có thể đi hỏi nhân viên cửa hàng để họ nói cho em nghe, tôi có từng làm chuyện như vậy hay không?"
"Có làm chuyện đó hay không trong lòng chị tự rõ ràng, chị có thể ở tại chỗ gọi món ăn, vì sao cứ một hai phải đến tận quầy để gọi, chẳng lẽ không phải là có chuyện muốn nói sao? Nếu chị không tin, có thể đi hỏi những người từng ăn cùng, thậm chí có thể đi hỏi Hoắc Ngập, chị cho rằng cậu ấy không biết sao? Cậu ấy hỏi nhân viên cửa hàng mấy vấn đề, chị sẽ không cho rằng đó chỉ là chào hỏi thôi đúng không?"
Hứa Niệm nghe vậy ngẩn ra một chút, theo bản năng nhìn về phía Hoắc Ngập, anh đang ngồi phía xa ăn cơm cùng nhóm Lý Thiệp, nghe vậy nhìn thoáng qua nơi này, nghe những lời đó ngược lại không có chút ngạc nhiên nào.
Trong lòng cô ta hoảng hốt có chút rối loạn: " Em... Em nói chuyện rất lợi hại, đỏ cũng có thể nói thành trắng!"
Lâm Kiều thấy cô ta chết còn cứng mỏ, giơ tay ném qua chứng cứ trong tay mình: "Chuyện khác tôi có thể mặc kệ cũng không muốn nhiều lời nhưng chuyện của Cao Tự, tôi cần chị cho một lời giải thích!"
Hứa Niệm bị giấy ném trước mặt làm ngốc đi, từ trước tới nay cô ta chưa từng chịu nhục nhã như vậy, nhất thời khó khăn đến cực điểm: "Việc Cao Tự tôi không hề biết nhưng hôm nay em đã tìm lầm người rồi, nếu không xin lỗi tôi, chuyện này chắc chắn không thể để yên!"
Vưu Tuyên Đồng cũng ngây ngẩn cả người, cô ta chưa từng thấy qua bộ dáng cuồng loạn như vậy của Hứa Niệm.
Lâm Kiều nhìn về phía chị ta: "Chuyện này đúng ra không nên để yên, một chủ tịch của hội học sinh nếu không làm ra chuyện hai mặt như vậy cũng không sợ người khác biết!"
Một xấp giấy rơi trên mặt đất, có vài người xung quanh nhặt lên xem, mọi thứ có liên quan được khoanh tròn cẩn thận, liếc mắt một cái đều có thể nhìn hiểu rõ ràng.
Mọi người sôi nổi nhìn về phía Hứa Niệm có chút khó hiểu, việc này không phải là sự thật chứ?
Chuyện trong nhà ăn nháo thật sự lớn, nghỉ trưa vẫn còn chưa kết thúc, bọn họ đều bị gọi vào phòng giáo vụ.
Lúc tranh chấp nổ ra, ngón tay của Lục Y Y vẫn còn cuộn chặt.
Hứa Niệm lại khóc giống như người bị hại, Vưu Tuyên Đồng ở một bên giúp Hứa Niệm nói chuyện: "Chưa từng gặp qua loại người nào như vậy, chúng em còn đang ăn cơm, cậu ta đột nhiên chạy tới chỉ trích học tỷ, nói cái gì rắp tâm hiểm ác hại người, việc này căn bản không thể xảy ra, quyên tiền là do học tỷ Hứa Niệm khởi xướng, sao có thể ở sau lưng làm ra việc này!"
Lục Y Y trực tiếp đáp trả: "Đừng có mà phủ nhận! Cao Tự cũng đã thừa nhận rồi!"
"Vậy chờ Cao tự đến đây, giáp mặt cùng tôi đối chất!"Hốc mắt Hứa Niệm đỏ ửng nói năng có khí phách, thoạt nhìn không giống người sẽ làm ra loại chuyện này.
Nói vừa dứt lời, chủ nhiệm lớp 12 đã đưa Cao Tự đến nơi.
Lục Y Y thấy Cao Tự trực tiếp mở miệng hỏi: "Cao Tự, có phải Hứa Niệm đã sai anh đăng bài về Lâm Kiều trong diễn đàn đúng không?"
Hốc mắt Hứa Niệm đỏ ửng nhìn Cao Tự không nói lời nào.
Cao Tự nhìn thoáng qua Hứa Niệm lâm vào trầm mặc.
Lâm Kiều hơi chau mày: "Học trưởng Cao Tự, hi vọng anh có thể nói ra lời nói thật, chuyện này đối với tôi rất quan trọng, tôi cũng chỉ muốn yên ổn đi học mà thôi."
Chủ nhiệm giáo dục nghe nửa ngày cũng mở miệng: "Cao Tự, em giải thích chuyện này cho rõ ràng đi, đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Cao Tự im lặng một lát mở miệng thẳng thắn: "Em không biết lời bạn nữ này đang nói là có ý gì, em chưa từng làm ra chuyện như vậy."
Nhưng số ít người vẫn thấy có vấn đề, nếu thật sự không làm loại chuyện này, vậy vì sao lại muốn cản chủ nhiệm giáo dục?
Vưu Tuyên Đồng cũng suy đoán như vậy: "Học tỷ, người cùng Hoắc Ngập yêu đương có phải là chị không?"
Cô ta vẫn luôn sùng bái Hứa Niệm, cảm thấy chị ta chỗ nào cũng ưu tú, nếu là người khác với Hoắc Ngập, trong lòng cô ta vạn lần đều sẽ không muốn.
Nhưng nếu người này là Hứa Niệm, vậy không còn giống, đây chính là thần tượng của cô ta, cô ta nguyện ý hi sinh người mình thích, đi thanh toàn hạnh phúc của người mình thần tượng.
Hôm qua Hứa Niệm đã nghe qua việc này, cô ta vẫn không tin Hoắc Ngập sẽ yêu sớm, chỉ là không phải do cô ta không tin, hôm nay chủ nhiệm lớp cũng lấy chuyện này của Hoắc Ngập ra nói, có thể thấy được các giáo viên đối với chuyện này có bao nhiêu khiếp sợ.
Học sinh mũi nhọn nếu bị việc yêu sớm kéo thành tích xuống, chính hiệu trưởng cũng không chấp nhận được.
Hứa Niệm không có tâm tư nói chuyện này, cô ta thu hồi văn kiện, đứng dậy nhìn về phía Vưu Tuyên Đồng: "Việc nơi này giao cho các em, chị còn có việc, đi trước."
Vưu Tuyên Đồng vội vàng đáp lời: "Vâng, học tỷ, nơi này giao cho chúng em là được."
Hứa Niệm ra khỏi hội học sinh liền đi về hướng cầu thang, vừa lúc gặp được Hoắc Ngập đang đi về hướng bên này.
Cô ta hơi dừng một chút: "Em có rảnh không?"
Gió rất mạnh, bầu trời trong xanh không một gợn mây, sạch sẽ như được gột rửa.
Hứa Niệm đứng ở đầu cầu thang bị gió thổi nhìn người trước mắt, nói không ra tư vị trong lòng mình lúc này: "Em đang yêu đương sao?"
Hoắc Ngập rũ mắt nhìn bậc thang không chút để ý: "Học tỷ cũng nghe qua?"
"Đúng vậy, chị nghe nói còn phát hiện cả thứ đồ kia, không phải em đúng hay không?" Hứa Niệm có chút khó có thể mở miệng nhưng vẫn muốn hỏi ra, cô ta bức thiết muốn biết.
Hoắc Ngập tựa hồ có chút ngoài ý muốn: "Học tỷ vì sao sẽ hỏi vấn đề này?"
"Bởi vì chị thích em! Từ trước khi em gia nhập hội học sinh chị đã thích em, chị... vẫn luôn chú ý em!" Hứa Niệm quýnh lên liền nói ra, đặc biệt muốn xem anh có để chính mình trong lòng hay không.
Xung quanh một khoảng yên tĩnh, chỉ có bên tai tiếng gió thổi mạnh.
Hoắc Ngập yên lặng một lát giương mắt nhìn về phía cô ta, có lẽ cũng cảm thấy không ngoài ý muốn, anh cười có chút nhìn không ra: "Thích tôi? Thích tôi làm gì?"
Hứa Niệm thấy anh mở miệng hỏi, trên mặt hiện lên chút đỏ ửng: "Bởi vì em rất ôn nhu thiện lương, là một học sinh có trách nhiệm tốt, hơn nữa em đặc biệt thông minh, chị chưa từng gặp qua nam sinh nào tốt như vậy."
Hoắc Ngập nghe vậy bật cười, giống như cảm thấy vô cùng thú vị.
Hứa Niệm thấy anh cười dịu dàng, trong lòng nháy mắt liền hiểu rõ.
Có phải hay không trong lòng anh cũng có mình, chỉ là bởi vì cô ta không mở miệng cho nên mới miễn cưỡng cùng Lâm Kiều kia ở bên nhau yêu đương?
Cô ta nghĩ như vậy, trên miệng cũng trực tiếp thổ lộ: "Hoắc Ngập, chị là thích em thật lòng, em có thể cùng chị qua lại không?"
Hoắc Ngập đối với việc này hiển nhiên tập mãi thành quen, hoàn toàn không có sự khẩn trương khi được thổ lộ, an tĩnh chờ cô ta nói xong mới mở miệng: "Học tỷ, tôi không thể đồng ý với chị, học sinh tốt không nên yêu sớm."
Hứa Niệm nghe vậy sửng sốt, thấy anh quay người rời đi vội mở miệng gọi anh lại: "Nhưng không phải em đã yêu sớm sao?"
Hoắc Ngập xoay người nhìn về phía cô ta, lời nói lại chẳng hề để ý cười mang theo chút ngả ngớn hư hỏng: "Bởi vì tôi không phải học sinh tốt."
*
Ăn cơm xong, Lâm Kiều cùng Cố Ngữ Chân đều trở về ký túc xá.
Lâm Kiều vẫn còn lo lắng về việc của Hoắc Ngập, quay đầu vừa thấy, phát hiện trên trán của Cố Ngữ Chân xuất hiện một vết đỏ như là bị cái gì đánh, cảm xúc có chút hạ xuống.
"Ngữ Chân, trán của cậu làm sao vậy?"
Cố Ngữ Chân trầm mặc trong chốc lát bỗng nhiên mở miệng: "Kiều Kiều, tớ cảm thấy bây giờ tớ như là một con người khác vậy, nhìn thấy người kia cười với nữ sinh khác, cùng nữ sinh đó đùa giỡn thân cận liền thấy rất khó chịu."
Lâm Kiều sửng sốt lựa chọn câu nói: "Cậu thích người đó sao?"
Mặt Cố Ngữ Chân nháy mắt nóng bừng, không mặt mũi nói nhỏ một câu "Không có", liền nhanh chân đi về phía phòng ngủ.
Vào phòng ngủ, hai người Lục Y Y cùng Đường Văn Toàn đang vây quanh máy tính.
"Tuổi và giới tính đều khớp nhau sao?"
"Đều khớp, hơn nữa tài khoản trò chơi này một năm trước cũng có tên là Đại Thưởng Thức Gia."
Lâm Kiều và Cố Ngữ Chân nghe được cái tên này hơi dừng một chút: "Hai cậu tìm được Đại Thưởng Thức Gia rồi sao?"
Lục Y Y quay đầu nhìn: "Cậu về vừa đúng lúc, tớ có việc muốn nói với cậu, lúc trước tớ có nhờ một học trưởng giúp cậu tra cái tên Đại Thưởng Thức Gia này, đại học anh ấy học chuyên về máy tính, hiện tại có chút tinh mắt."
Lâm Kiều kinh ngạc, không nghĩ tới có thể thật sự điều tra ra, rốt cuộc manh mối về người này cũng rất ít.
Lục Y Y lấy ra tờ giấy vừa rồi đã so sánh với Đường Văn Toàn, bên trên đều là địa chỉ các trang web có liên quan.
Tài khoản Đại Thưởng Thức Gia đã đăng ký rất lâu, ảnh đại diện được sử dụng giống với ảnh đại diện của một trò chơi.
Tên trò chơi trước kia đã từng đặt tên là Đại Thưởng Thức Gia G, đã từng xem qua trang web diễn đang của trường học nhưng đã hơn một năm chưa hề đăng nhập lại.
Mà khu của tài khoản trò chơi này vừa lúc là Nhất Trung.
Trường học, tuổi, giới tính tất cả đều khớp, chữ G cuối cùng cũng trùng với ký tự trên họ của người này.
Tên Cao Tự*, là học sinh cuối cấp, đang tiến vào giai đoạn gấp rút ôn thi đại học.
*Cao Tự: Phiên âm là Gao Xu
Lâm Kiều hơi hơi dừng lại: "Tớ chưa từng nghe qua người này, có ảnh chụp không?"
"Có, anh ta đã từng xuất hiện trên báo học sinh xuất sắc." Lục Y Y mở diễn dàn ra nhanh chóng liền tìm được ảnh chụp của Cao Tự.
Diện mạo nam sinh bình thường nhìn có chút nghiêm túc, không thích cười, phía dưới lời bình viết là đại biểu học sinh xuất sắc, từng tham gia cuộc thi gì và đạt giải thưởng gì.
Lâm Kiều có thể chắc chắn mình cùng người này chưa từng có tiếp xúc, cô im lặng trong chốc lát mở miệng hỏi: "Anh ta có quan hệ gì với Trần Thi Nam hay Trần Tuyên Trùng không?"
Đường Văn Toàn lắc đầu: "Không có, tớ có thể chắc chắn là bọn họ không quen biết nhau, người tên Cao Tự này thành tích đặc biệt tốt, trong nhà có bối cảnh, làm người cũng rất thanh cao, có chút khinh thường học sinh dở, đừng nói rằng bây giờ cách nhau hai lớp, cho dù là ở cùng một lớp, anh ta cũng sẽ không thèm cùng hai người bọn họ nói chuyện."
Lục Y Y cũng cảm thấy kỳ quái: "Kỳ thật tớ cảm thấy cũng có thể không phải là anh ta, nhưng khi đối chiếu với tin tức học trưởng bên kia điều tra lại chính là anh ta."
Lâm Kiều suy nghĩ một chút: "Tớ đi nói chuyện với anh ta."
Lục Y Y là người đầu tiên phản đối: "Không được, cậu đến hỏi khẳng định sẽ không nói, có thể đăng những bài viết đó lên có lẽ là rất ghét cậu, muốn để mọi người cô lập cậu."
"Tình huống này nếu nói theo cách khác chính là không có chứng cứ chứng minh trực tiếp là anh ta?" Cố Ngữ Chân nhìn giấy photo trong tay mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, chính là vấn đề này, những thông tin điều tra được trên mạng cũng chỉ là do chúng ta suy luận, anh ta rất có khả năng sẽ nói đây chỉ là trùng hợp, nếu là cắn chết không nhận thì cũng không có cách nào chứng minh chính là anh ta." Lục Y Y cũng có chút bất lực.
Lâm Kiều dừng một chút nhìn về phía các cô ấy cười nói: "Không có việc gì, kế tiếp tớ tự nghĩ cách là được, các cậu vất vả rồi, tớ mời các cậu đi ăn ngon."
"Được đấy, được đấy!" Trong phòng ngủ lập tức truyền đến âm thanh vui sướng của mấy cô gái, bầu không khí trầm trọng lập tức được đánh tan.
Lâm Kiều không nghĩ ra được động cơ của Cao Tự cũng không thể huy động đám đông để tìm hiểu những người xung quanh anh ta, chỉ có thể sắp xếp lại các hồ sơ duyệt web đã in và thông tin liên quan, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng học, chuẩn bị đi tìm Cao Tự hỏi rõ ràng.
"Lâm Kiều!"Cố Ngữ Chân trong phòng học gọi cô một tiếng cầm điện thoại chạy ra: "Y Y cùng Hứa Niệm đang cãi nhau trong nhà ăn, muốn cậu nhanh qua đó! "Hứa Niệm?
Lâm Kiều ngẩn ra một lúc, hình như có thứ gì đó liên hệ với nhau..
Tầng hai của nhà ăn ba tầng trong ba tầng ngoài đều vây quanh toàn học sinh.
Giọng nói của Lục Y Y đặc biệt vang: "Hứa Niệm, tôi lần đầu tiên gặp được người ghê tởm như chị đấy, một chủ tịch của hội học sinh lại dám làm không dám nhận?"
Hứa Niệm nhìn về phía cô ấy: "Em nên nói rõ ràng, không nên âm dương quái khí mà chỉ loạn người!"
"Còn nghĩ tôi nói bậy đúng không!"Lục Y Y bực tức chỉ về hướng khu dạy học: "Cao Tự đã nói là chính chị sai anh ta nói chuyện của Lâm Kiều lên diễn đàn trường, muốn các bạn học cô lập cậu ấy, sau đó lại giả trang làm người tốt giúp cậu ấy quyên tiền, sao chị lại có thể ghê tởm như vậy được cơ chứ!"
Hứa Niệm đột nhiên từ ghế đứng lên: "Em nói như vậy cũng phải có chứng cứ!"
Vưu Tuyên Đồng tiến lên đẩy Lục Y Y: "Đầu cậu có bệnh à? Không nghĩ lại xem những lời mình nói có vớ vẩn hay không? Cậu thông đồng với Lâm Kiều tới để đổ tội cho học tỷ Hứa Niệm đúng không?"
"Cậu đẩy tôi làm gì! Nhân chứng, vật chứng đều có đủ, vậy mà vẫn còn không biết xấu hổ mà giả vờ!"Lục Y Y bị đẩy một cái suýt chút nữa ngã xuống, may mà có Cố Ngữ Chân phía sau đỡ lấy.
"Miệng bẩn như vậy thì nên súc sạch sẽ rồi hãy nói!"Vưu Tuyền Đồng bưng lên bát canh.
Mày Lâm Kiều nhăn lại, vươn tay cầm lấy cổ tay cô ta, theo lực đạo đó mà kéo lại, Vưu Tuyên Đồng đang muốn cầm bát canh đi về phía đám người, bỗng nhiên trực tiếp trượt chân ngã xuống.
"Á!"Xung quanh có người kinh ngạc vì chiêu thức đó, quá soái, lão đại mềm mại mới lên chức này ra tay còn rất cứng.
Lục Y Y thấy cô tới, vội vàng duỗi tay chỉ về phía Hứa Niệm: "Lâm Kiều, chính là Hứa Niệm sai Cao Tự làm, lịch sử trò chuyện của bọn họ Cao Tự đều cho tớ xem, là Hứa Niệm muốn anh ta mang chuyện riêng của cậu lên diễn đàn thảo luận, suy xét lấy việc yêu đương để giao dịch, chính là muốn ở sau lưng chỉnh cậu!"
Nói như vậy liền hiểu, vì sao chị ta không dừng lại việc quyên tiền, thậm chí không chịu thừa nhận lời từng nói với cô.
Lâm Kiều có chút không hiểu nhìn về phía Hứa Niệm: "Vì sao chị muốn làm như vậy?"
Hứa Niệm nghe vậy rất tức giận, giống như đang bị oan uổng: "Lâm Kiều, chị thật sự không nghĩ tới thật lòng giúp đỡ em không ngờ lại kéo về một thân phiền phức, em nói loại lời này không cảm thấy quá mức sao? Chị có ý tốt giúp em quyên tiền, không ngờ em lại hất nước bẩn vào người chị!"
Lâm Kiều nhìn cô ta ngữ khí ngưng trọng: "Nhưng chị cũng không phải một hai lần nhắm vào tôi, lần trước là quyên tiền, lần sau là kem, chị cũng cố ý để nhân viên cửa hàng làm thiếu đi một phần, tôi không rõ ràng vì cái gì mà chị vẫn luôn muốn nhắm vào tôi, tôi đắc tội chị ở chỗ nào sao?"
Hứa Niệm nghe vậy dường như không nói nên lời: "Tôi có ý tốt mời em ăn kem, là chính em không muốn ăn, hay đó lại là vấn đề của tôi? Nếu em nghi ngờ chuyện này thì có thể đi hỏi nhân viên cửa hàng để họ nói cho em nghe, tôi có từng làm chuyện như vậy hay không?"
"Có làm chuyện đó hay không trong lòng chị tự rõ ràng, chị có thể ở tại chỗ gọi món ăn, vì sao cứ một hai phải đến tận quầy để gọi, chẳng lẽ không phải là có chuyện muốn nói sao? Nếu chị không tin, có thể đi hỏi những người từng ăn cùng, thậm chí có thể đi hỏi Hoắc Ngập, chị cho rằng cậu ấy không biết sao? Cậu ấy hỏi nhân viên cửa hàng mấy vấn đề, chị sẽ không cho rằng đó chỉ là chào hỏi thôi đúng không?"
Hứa Niệm nghe vậy ngẩn ra một chút, theo bản năng nhìn về phía Hoắc Ngập, anh đang ngồi phía xa ăn cơm cùng nhóm Lý Thiệp, nghe vậy nhìn thoáng qua nơi này, nghe những lời đó ngược lại không có chút ngạc nhiên nào.
Trong lòng cô ta hoảng hốt có chút rối loạn: " Em... Em nói chuyện rất lợi hại, đỏ cũng có thể nói thành trắng!"
Lâm Kiều thấy cô ta chết còn cứng mỏ, giơ tay ném qua chứng cứ trong tay mình: "Chuyện khác tôi có thể mặc kệ cũng không muốn nhiều lời nhưng chuyện của Cao Tự, tôi cần chị cho một lời giải thích!"
Hứa Niệm bị giấy ném trước mặt làm ngốc đi, từ trước tới nay cô ta chưa từng chịu nhục nhã như vậy, nhất thời khó khăn đến cực điểm: "Việc Cao Tự tôi không hề biết nhưng hôm nay em đã tìm lầm người rồi, nếu không xin lỗi tôi, chuyện này chắc chắn không thể để yên!"
Vưu Tuyên Đồng cũng ngây ngẩn cả người, cô ta chưa từng thấy qua bộ dáng cuồng loạn như vậy của Hứa Niệm.
Lâm Kiều nhìn về phía chị ta: "Chuyện này đúng ra không nên để yên, một chủ tịch của hội học sinh nếu không làm ra chuyện hai mặt như vậy cũng không sợ người khác biết!"
Một xấp giấy rơi trên mặt đất, có vài người xung quanh nhặt lên xem, mọi thứ có liên quan được khoanh tròn cẩn thận, liếc mắt một cái đều có thể nhìn hiểu rõ ràng.
Mọi người sôi nổi nhìn về phía Hứa Niệm có chút khó hiểu, việc này không phải là sự thật chứ?
Chuyện trong nhà ăn nháo thật sự lớn, nghỉ trưa vẫn còn chưa kết thúc, bọn họ đều bị gọi vào phòng giáo vụ.
Lúc tranh chấp nổ ra, ngón tay của Lục Y Y vẫn còn cuộn chặt.
Hứa Niệm lại khóc giống như người bị hại, Vưu Tuyên Đồng ở một bên giúp Hứa Niệm nói chuyện: "Chưa từng gặp qua loại người nào như vậy, chúng em còn đang ăn cơm, cậu ta đột nhiên chạy tới chỉ trích học tỷ, nói cái gì rắp tâm hiểm ác hại người, việc này căn bản không thể xảy ra, quyên tiền là do học tỷ Hứa Niệm khởi xướng, sao có thể ở sau lưng làm ra việc này!"
Lục Y Y trực tiếp đáp trả: "Đừng có mà phủ nhận! Cao Tự cũng đã thừa nhận rồi!"
"Vậy chờ Cao tự đến đây, giáp mặt cùng tôi đối chất!"Hốc mắt Hứa Niệm đỏ ửng nói năng có khí phách, thoạt nhìn không giống người sẽ làm ra loại chuyện này.
Nói vừa dứt lời, chủ nhiệm lớp 12 đã đưa Cao Tự đến nơi.
Lục Y Y thấy Cao Tự trực tiếp mở miệng hỏi: "Cao Tự, có phải Hứa Niệm đã sai anh đăng bài về Lâm Kiều trong diễn đàn đúng không?"
Hốc mắt Hứa Niệm đỏ ửng nhìn Cao Tự không nói lời nào.
Cao Tự nhìn thoáng qua Hứa Niệm lâm vào trầm mặc.
Lâm Kiều hơi chau mày: "Học trưởng Cao Tự, hi vọng anh có thể nói ra lời nói thật, chuyện này đối với tôi rất quan trọng, tôi cũng chỉ muốn yên ổn đi học mà thôi."
Chủ nhiệm giáo dục nghe nửa ngày cũng mở miệng: "Cao Tự, em giải thích chuyện này cho rõ ràng đi, đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Cao Tự im lặng một lát mở miệng thẳng thắn: "Em không biết lời bạn nữ này đang nói là có ý gì, em chưa từng làm ra chuyện như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store