24.
Bàn làm việc của Farrar hôm nay trông gọn gàng hơn hẳn, không phải do người giúp việc dọn dẹp, mà là chính tay Tsukishima...Cậu ta dọn đồ đạc của gã để xuống đất, sau đó ngồi hẳn lên bàn, đối diện với Farrar.Wendy và tổ trang điểm vừa hoàn thành công việc chuẩn bị và đang đợi Tsukishima dưới hầm giữ xe của tháp K, bởi vì Farrar chưa chịu thả người."Hôm nay mấy giờ tan làm?"Tsukishima nhẩm lịch trình, đáp:"Chắc cũng phải gần nửa đêm."Farrar nghĩ ngợi gì đó rồi gật nhẹ đầu. Hôm nay Tsukishima chụp ảnh quảng cáo cho một bộ sưu tập thời trang thu đông nên trang điểm rất nhẹ nhàng, buổi tối thì tham gia trình diễn show của một nhà thiết kế có tiếng tăm. Tất cả những mối làm ăn này đều tự tìm tới Ihan ngay sau buổi phỏng vấn trực tiếp trên sóng truyền hình đó, Farrar hoàn toàn không hề can dự vào."Ngài đừng có đến tận nơi làm việc đón em như hôm qua nữa nhé!"Tsukishima hơi hậm hực. Cậu và ekip vất vả lên kế hoạch xây dựng hình ảnh đạo đức sạch sẽ với công chúng, vậy mà suýt chút nữa đã bị bắt gặp cảnh tượng nửa đêm tan làm trèo lên xe của ông chủ Tháp K.Farrar nhìn cặp chân mày nhỏ nhăn tít của Tsukishima, không nói rằng gần một tuần qua đám săn ảnh đã gửi về cho Wendy hàng trăm bức hình chụp được khoảnh khắc gã và cậu xuất hiện cùng nhau. Mục đích của đám paparazi đó rất đơn giản: tống tiền. Wendy theo lời dặn của Farrar, nhận bao nhiêu ảnh thì nộp lại cho gã hết bấy nhiêu, đồng thời chuyển khoản để bịt miệng lũ kền kền đó. Người mẫu Ihan trở thành "mối" làm ăn ngon lành trong mắt đám thợ săn ảnh, nhưng chúng không hề hay biết rằng nhân sự cấp dưới của Farrar hoàn toàn có thể truy ra lai lịch của từng người bọn chúng từ thông tin số tài khoản được cung cấp.Chẳng qua chúng không tưởng tượng ra được K. Farrar là ông trùm mafia, nếu biết thì đời nào dám tống tiền một kẻ như gã?Tsukishima vì buổi trình diễn thời trang tối nay mà cả tuần bận bịu, giấc ngủ cũng trở nên ít oi nên gần như không có khái niệm về thời gian. Quầng thâm được lớp trang điểm che đi rồi, nhưng mà ánh mắt thì vẫn thiếu chút sinh động, trông mơ mơ màng màng thế này trái lại càng có vẻ vô tội. Farrar càng nhìn càng không hiểu người sở hữu gương mặt này sao lại mang trong mình tâm tư rắn rết chỉ muốn tính kế cả thiên hạ được chứ?"Không đi đón cũng được, nhưng cậu phải cẩn thận nghe theo sắp xếp của Rush." Gã căn dặn, tay sờ lên vết bầm trên cổ Tsukishima. Đó là dấu hôn của gã. Bên dưới bộ trang phục tay dài kín mít này, trên làn da mịn màng trắng trẻo được chăm sóc kỹ càng này, đều là dấu vết của gã."Hôm nay Rush không đi cùng ngài sao?" Tsukishima hơi ngạc nhiên hỏi lại, nhưng Farrar chỉ lắc đầu.Não loé lên gì đó, cậu tỉnh hẳn khỏi cơn mơ màng, hoảng hốt nhìn lịch, xong rồi lại nhìn gã, không tự chủ mà chồm tới, lắp bắp kêu lên:"M-một tuần rồi! Mới đó mà đã một tuần trôi qua rồi?"Farrar gật đầu. "Ừ?""Louise? Hôm nay cô ta hẹn ngài cho cô ta câu trả lời không phải sao???"Farrar kéo ghế sát lại, sau đó lôi người từ trên bàn xuống ngồi hẳn lên đùi mình, tay dê xồm lần mò đâu đó trong khi vẫn thản nhiên đáp:"Dời lại rồi.""?""Louise cùng gia đình đi du lịch nên dời lại tuần sau rồi."Tsukishima cảm thấy hơi khó tin bèn hỏi vặn lại:"Sao lại đi du lịch vào lúc này được? Ngài không nói dối em đấy chứ?"Farrar híp mắt nguy hiểm nhưng khoé miệng lại cười. "Cậu có vẻ nôn nóng được nhìn thấy cảnh tôi bị người ta cho ăn đập nhỉ?"Hai mắt Tsukishima trợn tròn, lười phân bua.Farrar: "Hôm nay toàn là đối tác lớn, đi làm phải cố gắng tập trung...""Excuse me? Ngài có nhầm lẫn không? Mấy mối này là em tự kiếm, không đến lượt ngài dặn dò đâu!"Kể từ khi ngồi lên vị trí này, cũng lâu lắm rồi gã mới bị ai đó vặn vẹo trả treo láo toét như thế. Farrar trong lòng không giận, nhưng vẫn muốn chỉnh Tsukishima một chút."Cậu kiêu ngạo như vậy là vì biết tôi sẽ không tức giận sao?"Câu này của Farrar đúng quá, đúng đến nỗi khiến Tsukishima nổi cơn tự ái."Người xuất chúng chẳng lẽ không được kiêu ngạo sao? Ngài nói mà không tự nhìn lại bản thân, trên đời này còn ai kiêu ngạo hơn quý ngài Farrar đây nữa?"Sống đến từng này tuổi Tsukishima mới biết trùm mafia cũng có lúc là một kẻ trong ngoài bất nhất.Mà dạo gần đây tần suất ấy lại ngày một tăng.Farrar trước đây nói là làm. Những lúc Tsukishima nổi tính xấu ưa chống đối như vậy, gã luôn đáp lại bằng việc cảnh báo, và nếu như cậu vẫn tái phạm, ắt phải hứng chịu sự trừng phạt không khoan nhượng.Vốn dĩ Tsukishima cũng đang bắt đầu quen với kiểu tính cách tự cho mình là nhất này của gã rồi thì bỗng nhiên dạo gần đây Farrar lại bỗng nhiên thay đổi.Ví dụ như lúc này, Tsukishima câu trước câu sau đều là trả treo nhưng Farrar từ đầu tới cuối đều kiên nhẫn, giống như chỉ muốn chuyên tâm dặn dò cậu tập trung vào công việc. Mà Tsukishima là kiểu bướng bỉnh ăn sâu trong máu, những chuyện bản thân vốn định làm mà lại bị nhắc nhở thì cậu sẽ nhảy dựng lên xù lông phản ứng ngay."Khó khăn lắm mới có được ngày hôm nay, em sẽ không chểnh mảng!""Không khó khăn," Farrar đáp, "Cậu xem thường Farrar tôi đấy à?"Ý tứ của gã là cho dù Tsukishima chẳng ký được hợp đồng nào thì gã cũng sẽ dễ dàng mang đối tác về tận nơi cho cậu, không để cậu gặp phải bất cứ khó khăn hay thua thiệt nào; nhưng người nghe là Tsukishima lại chỉ hiểu được một ý duy nhất, đó là gã đang phủ nhận toàn bộ công sức của cậu trước giờ."Ha!" Tsukishima bật cười, "Em mọc thêm ba đầu sáu tay cũng không dám xem thường ngài, trái lại chính ngài mới luôn xem thường em không phải sao?Farrar im lặng. Gã không bao giờ muốn đối đáp với những câu hỏi mà không hỏi như thế này, nhưng sự im lặng ấy trong mắt Tsukishima lại chẳng khác nào ngầm thừa nhận."Ngài xem thường em như vậy sao còn đứng ra bảo vệ em trước mặt hôn thê làm gì?"Farrar thở dài, cũng chẳng biết tại sao Tsukishima gần đây mở miệng câu trước câu sau đều là gươm giáo không khoan nhượng. Có phải sắp trèo lên đầu gã ngồi rồi hay không?"Sai rồi," gã điều chỉnh cảm xúc, ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt Tsukishima, nói, "Louise đã không còn là hôn thê của Farrar này, mà tôi làm chuyện đó cũng chẳng phải vì bảo vệ cậu."Ý là mắng cậu ảo tưởng?Tsukishima cười. Dù sao thì quan hệ giữa bọn họ cũng chỉ là trao đổi lợi ích mà thôi. Có tiền là được, những thứ khác cậu không quan tâm, chuyện tình cảm cũng lười chẳng muốn nghĩ tới nữa.Nghĩ vậy nhưng trong lòng vẫn không nhịn được mà âm thầm mắng hai chữ "đồ khốn."Farrar nhìn phần gáy trắng trẻo của Tsukishima khi cậu ngoảnh mặt đi, muốn đưa tay chạm vào một chút nhưng lại thôi.Sao gã lại muốn dỗ dành một kẻ vô lý như người này chứ? Cũng có phải trẻ con lên ba đâu?!Cứ như vậy, Farrar trả người mẫu Ihan lại cho Wendy mà cậu ta chẳng thèm tạm biệt gã như mọi ngày. Farrar nhìn Rush lái xe lao vút đi, im lặng không nói gì, cũng chẳng có cảm xúc nào cụ thể.-Tsukishima vừa tới studio đã ngay lập tức bật sang chế độ công việc, vứt cái gã đàn ông đã phá hỏng tâm trạng của mình ra sau đầu. Cậu bắt tay với những người sắp hợp tác, sốt sắng chuẩn bị thay trang phục và dặm lại lớp trang điểm.
Cũng may bộ sưu tập lần này là thời trang thu đông, cho nên quần áo hầu hết đều kín mít. Tuy vậy thỉnh thoảng dấu vết tình dục của Farrar vẫn lộ ra, nhân viên trang điểm tay nghề cực kỳ cao mới có thể che đi toàn bộ.
Tsukishima ngây người, bất giác nghĩ chẳng lẽ mình phải dính lấy tên mafia này mãi, cả đời đều làm đồ chơi cho gã hay sao?
Tiếng gọi của ekip kéo cậu trở lại với công việc. Đội ngũ tại studio và cả nhãn hàng này đều là lần đầu tiên tiếp xúc với người mẫu Ihan, thế nhưng tất cả đều nhanh chóng bị sự chuyên nghiệp của cậu chinh phục. Bọn họ đều không tiếc lời bày tỏ mong muốn được tái hợp tác, điều này khiến Ihan vui vẻ không thôi. Cậu đắc chí nghĩ bụng lúc về gặp Farrar chắc chắn sẽ thuật lại cho gã nghe, để gã biết được sự lợi hại của Ihan này.
Tuy vậy, show trình diễn thời trang tiếp theo sau đó lại không được suôn sẻ cho lắm.
Cùng với việc nổi tiếng nhanh như vậy, điều tất yếu là kéo theo những ánh mắt đố kị. Luca - thằng tình nhân của ngài Louis thống đốc bang - lôi kéo được một nhóm người mẫu công khai ra mặt dè bỉu Ihan ngay khi cậu vừa xuất hiện trong phòng thay đồ.
"Ôi chao! Xem ai đến kìa!"
"Cục cưng của Breed đó!"
"Cái lão xấu xí đó gu thưởng thức cũng tệ quá đi mất! Quả là không xứng đáng được ngồi trên cái ghế thị trưởng mà!"
Một mình Ihan cũng không thắng nổi nguyên bầy chó dại đành lặng lẽ bốc điện thoại gọi Rush đang đợi bên ngoài vào luôn trong này. Luca nhận ra anh chàng vệ sĩ to con vật vã này chính là một trong những người đã cảnh cáo cậu ta lần đó nên ngay lập tức im bặt, nhưng đám người mẫu cùng phe với cậu ta thì không hay biết gì, xem thường Rush và tiếp tục buông lời mỉa mai Ihan.
"Cũng có vệ sĩ cơ đấy! Vệ sĩ của Ihan không biết bản lĩnh đến đâu nhỉ?" Một đứa vừa nói vừa bước tới gần chỗ Ihan đang đứng, càng vênh mặt lên thách thức khi thấy đối phương chỉ biết mím môi căng thẳng nhìn nó.
"Xin lỗi..." Ihan nói.
Thằng kia há miệng định cười lớn thì bất ngờ bị ai đó túm tóc kéo giật ngược ra sau. Nó la lên oai oái bởi vì đau và lo lắng cho mái tóc vừa vất vả ngồi tạo kiểu hàng giờ đồng hồ.
"Nói thêm tiếng nữa là hôm nay mày sẽ được lên sàn catwalk với cái đầu thiếu một chỏm tóc đấy!" Rush nói, mạnh tay đến mức khiến nạn nhân cảm giác da đầu sắp bị lôi tuột ra tới nơi.
Hiện trường hỗn loạn, vài người muốn bước tới can ngăn, hét bảo Rush không được tấn công người nhưng anh ta vẫn giả điếc. Ihan lặng lẽ bước tới, nhìn cái thằng đang bị vệ sĩ nắm tóc đau đến mức mặt mũi vặn vẹo, mím môi "căng thẳng" nói:
"Tôi đã xin lỗi rồi, mong anh đừng để bụng nhé? Vệ sĩ của tôi cũng chẳng có bản lĩnh gì, chỉ hơi hung dữ một chút thôi."
Nói rồi nháy mắt ra hiệu Rush buông tay.
Thằng người mẫu được trả tự do loạng choạng đứng thẳng người lên, vội vàng đưa tay kiểm tra sau đầu, thở phào nhẹ nhõm vì không bị mất chỏm tóc nào, nhưng cái đầu bung bét rối mù khiến nó tức đến mức nghiến răng nghiến lợi giậm chân.
Ihan trở lại bàn với tổ phục trang, Rush cũng về vị trí, hiện trường yên lặng tuyệt đối.
Giám đốc phụ trách nhận được tin phòng thay đồ xảy ra chuyện thì cũng chạy tới. Trong khi mọi người còn đang nghĩ ông ta sẽ khiển trách Ihan, thì bất ngờ người bị cảnh cáo chỉ có mỗi thằng người mẫu gây chuyện kia.
Ihan bước tới chủ động xin lỗi, nhưng ông ta cũng chỉ vỗ vai cậu một cái rồi lại nhanh chóng rời đi. Cậu hiểu, Farrar lại gián tiếp nhúng tay vào dặn dò trước với vị giám đốc này rồi. Chắc chắn ông ta biết Ihan là người của ai nên nửa chữ cũng không dám mắng cậu.
Thật ra thì... đôi lúc cái tên mafia khó ưa đầu óc chập mạch đó đối với cậu cũng rất tốt.
Ihan cầm điện thoại lên muốn gọi cho Farrar. Cậu không muốn xin lỗi vì thái độ của mình sáng nay, nhưng định bụng sẽ cảm ơn gã một tiếng vì chuyện vừa rồi.
Điện thoại đổ mười hồi chuông, không có người nghe máy.
Ihan nhìn đồng hồ, giờ này thường thì Farrar sẽ nghỉ ngơi nếu không có việc gì đột xuất. Cậu lại gọi một cuộc nữa, và lần này thì đầu dây bên kia tắt máy hẳn.
Ihan nhìn Rush, muốn chạy lại hỏi anh ta về lịch trình của Farrar tối nay, nhưng đạo diễn đã bắt đầu hối thúc các người mẫu vào vị trí để sẵn sàng cho buổi trình diễn...
____________
Sean: Tsukishima cái nết khó ưa là chủ đích của mình lúc viết tới giai đoạn này đó 🥹.
Chương tới Farrar sẽ biết được rốt cuộc Ihan có thèm quan tâm đến ổng tẹo nào không 🤔. Hôn thê thì bỏ rồi, bồ nhí cũng bỏ luôn cho chừa bớt thói bắt nạt người ta nhỉ? =)))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store