KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN - QUYỂN TRUNG
CỨU NGƯỜI THOÁT HIỂM
Đức Phật dạy rằng: "Hỡi này Diêm La, người cõi Diêm Phù tính khí ngang bướng, rất khó giáo dục, rất khó cải hóa. Bồ Tát Địa Tạng trong hàng ngàn kiếp, cứu từng người một, giúp cho giải thoát. Người bị nghiệp chướng sa vào nẻo dữ, Bồ Tát Địa Tạng dùng phép phương tiện, nhổ gốc nghiệp duyên, giúp cho họ hiểu nhân quả nghiệp báo gắn đời sống trước.
Nguyên do là vì chúng sinh Diêm Phù, quen thói nghiệp dữ, tạo tội quá nặng, nên vừa được ra chưa được bao lâu, lại nghiện nghiệp cũ, quay về đường xấu, gây bao nhọc nhằn cho ngài Địa Tạng, trải bao kiếp số, cứu độ cho họ, thảy được an vui.
Như người đãng trí, quên mất nhà mình, lạc vào đường hiểm, có quỷ dạ xoa, cọp, sói, sư tử, rắn độc, bò cạp và nhiều thú dữ. Trong khoảng thời gian sắp sửa bị hại, bậc thiện tri thức biết nhiều thuật giỏi, trừ độc giải hại, thậm chí có thể chuyển hóa quỷ dữ và loài ác độc, gặp người lạc đường đang vào đường hiểm, liền vội báo rằng: "Ô hay, này bạn! Có duyên sự gì, vào đường hiểm nạn? Ông có phép thuật có thể chế ngự độc hại được chăng?" Người đang lầm đường nghe lời hỏi trên mới biết mình đang rơi vào đường hiểm, bèn vội lùi bước, mong thoát đường hiểm.
Vị thiện tri thức nắm tay dìu dắt, dẫn người lạc lối, ra khỏi hiểm nạn, thoát mọi độc hại, đến được đường tốt, muôn phần an ổn, rồi mới nhắn rằng: "Này người lạc đường, từ nay trở đi, chớ nên tái bước vào đường hiểm nữa, vì khi đã vào, khó thể ra được, lại phải mất mạng."
Người lạc đường đó sinh lòng cảm trọng vì ơn cứu mạng. Lúc từ biệt nhau, vị thiện tri thức ôn tồn căn dặn: "Nếu gặp người nào, bất luận thân sơ, nam, nữ, lão, ấu, nên bảo họ biết con đường hiểm nạn lắm nhiều độc dữ, vào sẽ mất mạng. Đừng để họ tự lui tới chỗ chết!"
Bồ Tát Địa Tạng lòng từ vĩ đại, cứu giúp mọi loài đang vương tội khổ, thoát khỏi đường dữ, sinh làm trời người, hưởng sự yên vui vô cùng tuyệt hảo.
Người vương khổ lụy cảm nhận khốn đốn trong con đường hiểm, khi được thoát ra, không bao giờ muốn lê bước vào nữa.
Khi gặp người khác đang dấn bước vào liền vội khuyên can, lấy mình làm chứng, đã từng lỡ bước lâm vào đường hiểm, nay được ra khỏi, không chút ham muốn vào đường đó nữa.
Nếu còn lê bước vào con đường xấu là quá mê lầm, vì không nhớ rằng chính đường hiểm này đã suýt tạo ra cảnh huống mất mạng.
Tương tự như thế, chúng sinh đọa lạc vào các đường ác, Bồ Tát Địa Tạng dùng mọi phương tiện cứu cho thoát khỏi, sinh làm trời người, rồi lại sa vào con đường xấu ác. Nếu nghiệp quá nặng, phải ở tù ngục, không biết bao giờ mới được thoát khỏi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store