ZingTruyen.Store

Kiếp Yêu

Chương 33

MicKeyTrn8

Chap 33:Kiếp Yêu❤
1 tình yêu mà tôi mong muốn tại sao lại luôn có máu và nước mắt đến thế này,Ngài đặt Hiền chạy ra chỗ tôi ( mồm tôi ộc máu)
_Tâm ,đừng em ( ngài lấy tay lau máu cho tôi)...rồi bế tôi lên xe và quay lại bế Hiền...hai côn gái phía sau đang đổ từng giọt máu và ngài vội vàng ấn nút trên xe ,người của Hoàng cung đã dẹp đường xe phi thẳng về cung Ngài bế tôi đặt lên kệ và quay ra bế Hiền,,,,Hiền với tay
_Đừng xa em xin anh ( ngài luống cuống vã mồ hôi) ...tôi mê man
Thư kí: thưa ngài tiểu thư Tâm bị rất nặng tiểu thư Hiền chỉ bị nông thôi ạ
_ra lệnh cấm trong cung cho ta k có lệnh k ai dc ra ngoài
Phu nhân chạy tới: ôi trời đất quỷ thần ơi ( ngài ôm lấy tôi )
Thư kí: bác sỹ đang cpi rồi thưa ngài
_bảo nhanh lên nếu k giết k tha 1 ai ( ngài xoa tóc tôi rồi ôm chặt,toi ộc máu vào áo ngài) em nhất định k sao anh sẽ cứu em ,em nhất định sẽ sống ( tôi sờ tay bàn tay đầy máu lên mặt ngài)
_em mệt quá
_cố len em ta sẽ ở đây ,nhất định ta sẽ cứu em bằng mọi giá ( ngài chảy nước mắt khi mồm tôi vẫn chảy máu)....ta sẽ đưa em đi chơi châu âu ta nói rồi mà ta sẽ làm ( thư kí đeo mặt nạ cho ngài) rồi bác sỹ đi ra đẩy tôi vào trong cánh tay ngài vẫn nắm chặt tay tôi ,tay tôi buông thõng rời khỏi tay của ngài giây phút đó tôi đã chìm vào mê man...mơ thấy có mẹ mẹ bảo tôi
_con khoẻ không con?
_con mệt lắm mẹ còn mẹ thì sao mẹ có nhớ con không ( tôi ôm bà)...
_mẹ có nhớ con,con của con mẹ k chăm được đâu?
_tại sao vậy mẹ?
_con của con nói nó tha thứ cho con và đầu thai đi rồi đừng buồn con nhé
_mẹ cho con đi theo mẹ với con mệt mỏi lắm mẹ ơi ( tay tôi bám tay bà bà nắm tay tôi và có tiếng gọi)
_hãy về với ta xin em ,ta cần em ( bà quay ra vuốt tóc tôi)
_con quyết định đi theo mẹ hay theo cậu ta ( tôi quay lại vẫn nghe tiếng gọi)
_ta xin lỗi hãy tha thứ cho ta ( mặt tôi ướt đó là gì)
_đó chính là những giọt nước mắt của người con yêu đó con,hãy quay về đi ( bà đẩy tay tôi ra và biến mất)...tôi mở mắt điều đầu tiên tôi thấy là ngài đang ngồi cạnh nắm lấy tay tôi,chưa bao giờ tôi thấy ngài mất bình tĩnh như lúc này,tôi với tay lên trên tóc ngài ( ngài ngẩng dậy với đôi mắt lã chã nc mắt rơi)
_em tỉnh rồi thật sự tỉnh rồi ( anh ta ôm chầm lấy tôi,còn tôi mệt nhắm mắt nằm trong tay ngài)...thư kí mau gọi bac sỹ ( ngài đeo mặt nạ) bác sỹ đi tới vén mắt tôi ...
_thưa ngài tiểu thư đã qua cơn nguy kịch nhất rồi
_tốt lui ra nhận thưởng ,em có nhìn thấy ta không ( tôi gật ngài với tay tôi nắm chặt) ta sẽ k buông tay em ra bất kì lần nào nữa
_em biết rồi em khó thở quá ( vì ngài ôm chặt)
Thư kí: thưa ngài đã bắt được tên đó bên Anh đang đươc đưa về đây theo lệnh ngài rồi ạ
_tốt ta nhất định bắt nó máu trả máu ( tôi kéo tay)
_anh đi đâu vậy
_ta sẽ quay lại ngay ta cần đi giải quyết 1 số giấy tờ ,em nghỉ đi
_ơ ( tôi mệt nên k nói dc )
Phu nhân tới
_phúc đức quá con ơi nhà ta vẫn còn phúc lắm ta sướng quá con ạ
_con cũng sướng ( tôi cười)
_đội ngũ bác sỹ trong cung đâu phải tầm thường toàn tiến sỹ trở lên đó con,thật may con bị đâm rất sâu nhưng chủ yếu là do mất máu và lúc con Phải sốc điện Bình nó gục ngoài cửa ta phải đỡ nó,lần đầu con trai ta bộc lộ cảm xúc của nó cám ơn con đã mạnh khoẻ trở lại ( bà ôm tôi khóc tu tu như 1 đứa trẻ)...ta xin lỗi để con đến gần ngài để con chiu khổ
_kìa bác con k sao rồi bồi bổ lại con sẽ khoẻ lại thôi mà
_mấy hôm nay ngài k ngủ rồi lại đi đâu rồi k biết
_còn Hiền thì sao bác
_vết của Hiền đâm nhẹ hơn con cũng được cấp cứu rồi ,k hiểu tên khốn điên cuồng nào lại thế này,ngay sau đó tìm dc tung tích nó thì nó trốn ra nc ngoài con ạ,ngài sẽ tìm thấy thôi
_con đoi quá Bác mau khoẻ còn dự đám cưới chị thư kí chứ
_nghe con bị đâm nó ngất nằm mấy hôm li bì rồi đang bầu bí ta khuyên ăn uống vào nhưng nó k nghe bảo ta bh con tỉnh lại thì bảo,khổ nỗi phòng này ngài ra lệnh k ai đc vào
_con ổn mà...( tôi ngủ thiếp đi) ...đang đêm thấy ai đó chui vào chăn,rồi kê đầu tôi lên tay và ôm tôi ,mùi hương của ngài tôi nhận ra
_em còn mệt không?( ngài hôn lên tóc tôi và vuốt)
_có hơi mệt chút thôi nhưng k thấy đau nữa,anh đi đâu về muộn vậy
_có quá nhiều việc cần xử lý nên ta vừa hoàn thành xong và qua đây ...
_mấy hôm anh k ngủ rồi ,giờ thì ngủ đi thôi
_ngủ ngon,ta yêu em ( ngài hôn môi tôi rồi cười)...chúng tôi ôm nhau ngủ cho tới khi sáng...mở mắt thấy ngài vẫn ngủ khuôn mặt của ngài khá mệt mỏi,,,tôi nhổm dậy mở cửa sổ hít thở,,,ôi bao nhiêu ngày rồi bị ở trong phòng thế này,ngài mở mắt
_e ngủ thêm đi
_em muốn ra ngoài a cho e vào xe đẩy đi nhé e muốn hít thở ( và khi ngài đẩy tôi ra ngoài vườn thì găp Hiền cũng ngồi trên xe lăn vì vết thương)
Hiền: Tâm ổn cả chứ em
_em ổn rồi còn chị k sao chứ
_chị k sao chị ổn hơn em ( ngài lấy đàn ngồi gẩy Hiền nhìn theo ngài chăm chú đến từng chi tiết)...
Thư kí: thưa ngài đã về tới đây rồi ạ ( a ta dừng gẩy đôi mắt đổi thái độ )
_hãy chuẩn bị tối nay mở tiệc ta sẽ bãi bỏ lệnh cấm mở tiệc để chúc mừng cho quý nhân đã khoẻ lại ( ngài nhìn tôi cười còn tôi thấy Hiền nắm chặt ống quần)
_dạ vâng thưa ngài
Anh ta đi ra bảo Hiền
_em cũng quay về nghỉ ngơi đi trời lạnh lắm ( a ta kéo áo cho Hiền rồi quay đi ra đẩy xe tôi đi ,dc 1 đoạn tôi tóm tay ngài)
_Chị Hiền còn tình cảm với anh đấy
_sao e lại nghĩ vậy bọn anh thống nhất làm bạn bè rồi ( ngài ngồi xuống trước mặt tôi) đừng nghĩ gì cả và yên tâm dưỡng sức khoẻ ta sẽ chăm cho em thật béo tốt và sẽ đưa em đi du lịch đồng ý không?( ngài cười)
_em đồng ý ( tôi ôm chầm lấy ngài dưới trời tuyết hai chúng tôi cười nụ cười trong hạnh phúc)...tối đến phu nhân và thư kí của tôi cứ nước mắt ngắn dài
_khổ quá con vẫn ổn mà sao vậy
Phu nhân: ta sẽ đưa em đi du lịch em đồng ý không
Thư kí: em đồng ý ( họ nhại tôi)
_hai người nghe thấy hết rồi ạ
_thấy rồi ta khóc vì sướng quá sướng con ạ mai ta phải kiếm gì chơi cho hết sướng ( bà cười khà khà)
Thư kí: mau khoẻ còn đến dự lễ cưới chị chứ
_ok em biết rồi
Mn tập trung để đến dự tiệc của tôi ,phu nhân đẩy xe lăn của tôi vào ( tôi vì vết thương vẫn ngồi xe lăn) Linh thấy tôi liền quay đi
_sao vậy giận em à
Phu nhân: con bị thương ngày ngày Linh ăn chay niệm Phật để cầu nguyện Cho con mau khoẻ đấy do nó xuc động quá đấy thôi
_Lại đây em bảo này ( tôi gọi Linh)
_k bảo ban gì hết giận 1 phút đếm ngược( rồi ôm chầm lấy tôi khóc nức nở)...
_dc rồi khổ ai cũng làm như em chết rồi vậy
Họ hô : ngài tới ...Hiền bước vào cùng ngài ( cô ta nhanh khoẻ vậy sao) ...cô ta định với tay ngài thì ngài lại với sang đẩy xe tôi
_nếu mệt bảo ta sẽ kết thúc nhé ( ngài dịu dàng hơn rất n rồi)
_dc rồi em khoẻ mà thuốc tốt dc chăm sóc đặc biệt k khoẻ sao được em sẽ khoẻ ( tôi cười) bữa tiệc bắt đầu ngồi vào bàn ăn thấy azumi lườm nguýt Hiền tại sao vậy nhỉ?
Thư kí vua: trước khi bắt đầu ngài có món quà muốn dành cho tiểu thư Tâm ạ ( mn chú ý xuống dưới)
1 ngừoi đàn ông đi vào với dáng vẻ lảo đảo họ đã tra tấn nhưng bằng cách nào đó k thấy máu...họ đánh anh ta quỳ xuống ( ng này có vẻ k sợ chết)
Thư kí: nói mau ai sai ngươi đến ám sát hai tiểu thư
_chẳng ai cả tao thích thì tao giết tiếc cả hai đứa k đứa nào chết ( ngài ngồi trên cao vỗ tay hoan hô cười khiến mn lo lắng)
_khá khen cho mày rất khẳng khái có chí khí
Thư kí: thưa ngài hắn k có người thân hắn là trẻ mồ côi
_ồ hẳn là không đươc dậy dỗ,hãy cho ta biết sức mạnh từ đâu ngươi lại đi sát hại nữ nhân của ta chắc chắn ngươi biết chúng ta là ai?
_biết sao không thằng vua tàn ác đến 1 đứa con nói dõi còn không có ( phu nhân đứng dậy tức đập bàn)
_im ngay vả mồm ( khổ hắn có phải đàn bà đâu)
Vua : nếu mày đã nói như vậy hẳn là mày không muốn sống và tất nhiên tao sẽ k để mày sống xót ( tôi kéo tay ngài lắc đầu ý đừng căng)
Thư kí: cầm kiếm dí vào cổ hẳn và hắn nhắm mắt k hề sợ hãi ( vua dơ tay ý dừng) ...
Vua: trại trẻ mà hắn từng sống ở đâu?
_dạ tại khu Bx ạ
_giết hết người ở đấy k bỏ xót 1 ai
Tôi: đừng anh lũ trẻ vô tội ( ngài giữ chặt tay tôi ) tên kia vội mở mắt quỳ xuống xin van
_tôi làm tôi chịu
_tao không bao giờ nói hai lời chỉ cần mày nói ai sai mày tao sẽ tha cho bọn trẻ ở đó
_là người kia ( a ta chỉ bô lão ông của azami)
Bô lão: láo toét ta k quen ngươi
_chính ông ta sai
Azumi: tên thấp hèn kia đừng có đổ oan ( giờ thì cô ta mới hiểu thế nào là bị đổ oan)...
Ngài dơ tay ( thư kí lôi tên đó ra ngoài)...tôi kéo tay ngài
_em mệt rồi e muốn về nghỉ
_thư kí truyền lệnh ta giết tất cả người nhà bô lão và cả azumi
( ông cháu họ quỳ)
_xin ngài điều tra thần thật sự k làm j cả và k quen ng đó xin ngài tin thần
_đối vs ta giết lầm hơn bỏ xót( tôi sợ khi nghe câu đó)
_đừng anh họ k phải người làm đâu
_sao em biết được
_em cảm nhận được nếu thât sự cô ý làm thì k phải động cơ để lên ngôi quá rõ hay sao và nếu vậy cô ta k dại mà làm như vậy ( phu nhân ngạc nhiên khi tôi phân tích)
_ta sẽ giải quyết em nghỉ ngơi đi
_em cần nghe anh trả lời đừng giết nhầm người hãy cho người điều tra thêm
_Được quyết định vậy đi ( lần đầu ngài nghe tôi ) hồi cung...
Ngài đẩy xe tôi đi trước mặt rất nhiều người ,ai nấy cũng ngạc nhiên vì ngài đang thật sự sủng ái 1 cô gái như tôi...tôi về ngủ nửa đêm k thấy ngài đâu tôi tỉnh giấc...giờ này ngài đi đâu nhỉ ( tôi bật đèn lên giật mình khi thấy ngài Đang ngồi ngủ gật trên bàn làm việc ( tôi mon men đi chậm ra) 1 bức tranh chân dung khi tôi đang và tôi thấy ngăn kéo bên dưới có rất nhiều tranh,ngài vẽ tôi từ khi tôi ngồi ngất ở cột đèn ,khi tôi vục đầu xuống bể bơi,khi tôi có khuôn mặt loè loẹt son phấn và có lẽ ngài đã thích tôi từ lâu rồi có đúng vậy không,ngài luôn cố tình phủ nhận rằng tình yêu sẽ đem lại đau khổ và rồi chính ngài lại 1 lần nữa trải qua cảm giác đau khổ của thứ tình yêu tôi mang tới,tôi tới bên ngài vào 1 ngày như 1 cơn gió thời gian đã qua và tôi hiểu con người k phải yêu nhau lâu đã yêu đôi khi chỉ giây phút ngắn ngủi nhưng chúng ta lại gặp được tình yêu đích thực của đời mình và ngài chính là tình yêu đích thực của cuộc đời em mất rồi ( tôi cúi xuống vén tóc ngài sờ lên gương mặt chỉ có ở cạnh tôi ngài mới ngủ k cảnh giác đến đáng yêu thế này)...tôi hôn lên đôi môi ngài 1 cách bình lặng và cảm thấy yên lòng  nhất,ngài mở mắt rồi giấu vội những bức vẽ đi
_Em dậy khi nào vậy ,lại kia ngủ tiếp đi không mệt
_còn anh sao lại ngủ ở đây?
_ta đang có chút việc rồi ngủ quên ( ngài tắt đèn rồi bế tôi ra giường) ngủ đi ,em phải mau khoẻ thì lòng ta mới yên tâm đươc từ khi gặp ta em có lẽ trải qua nhiều nỗi đau về thể xác ,ta thật sự hối hận vì đã làm tổn thương tới em quá nhiều ( ngài nhắm mắt)
_thôi sến quá em ngủ đây ( tôi cười tủm ôm ngài ngủ ngon)
2 tháng trôi qua tôi đã bình phục ngài thì đi công việc các nước nên rất bận,Linh qua gặp tôi
_chị sắp dc rời khỏi đây rồi
_chị đi đâu vậy có thể cho e biết dc k?
_bố chị đắc cử rồi chị quay về bên gia đình thôi ,và chị cũng đã có ng để chị mong ngóng ngài đã đồng ý rồi
_vậy bh chị đi sao đột xuất vậy
_sau đám cưới của chị thư kí chị sẽ đi
_buồn quá vậy còn mỗi em thôi
_còn có Hiền mà chị thấy cô ta lành tính ít nói
_cái đó ( tôi cười nhạt)
Phu nhân: nào cpi đi thôi đi cpi cho đám cưới nào sẽ tổ chức ngay tại khuôn viên hoàng cung để mn đều dc hưởng niềm vui
_con đồng ý
Tôi và Linh tự tay đan vòng hoa và trang trí bàn ,chị thư kí xúc động cứ nc mắt ngắn dài
_vậy là chúng ta sắp xa nhau rồi
_chị thích có thể vào cung thăm em bất cứ lúc nào mà,chị đã vất vả vì em nhiều rồi
_chị vẫn sẽ làm cho tới khi bụng to
_có ổn k
_ổn mà
Linh: chị cũng xin phu nhân cho ra vào đây bất cứ khi nào để chơi vs mọi người rồi
Phu nhân quát: tụ tập để 1 mình ta làm a ( chúng tôi vội lảng lảng đi)
Hôm sau ngài về và chúng tôi chuẩn bị hôn lễ trong sự chúc phúc của phu nhân của đức vua và mọi người ,không khí trong cung cũng đã k còn u sầu như trước ,bó hoa của Thư kí ném ra sau người tóm đươc lại là Hiền tôi vẫn cười vỗ tay cùng mọi người nhưng k mấy vui vẻ,tôi cảm giác cô ta có giấu diếm điều gì đó...
Vua: ta cầu chúc cho các ngươi trăm năm hạnh phúc bên nhau trọn đời ( mn vỗ tay)..
Thư kí: thần vô cùng cảm kích
Tôi: đi trăng mật ở đâu vậy tính chưa ?
Phu nhân: nó có bầu rồi còn trăng mật gì ( tôi nhìn phu nhân chẹp chẹp)
_bác mất hứng quá
_à tại ta sướng quá đó mà cứ đi đâu các con thích
Vua: k dc cậu ta còn làm việc
_vậy sao chúng ta k đi
Chung nhỉ,ngài nói đưa em đi du lịch mà (ngài ôm đâu đến bó tay với tôi)
Và chúng tôi quyết định lên đường
Hiền; em cũng muốn đi cùng mn cho vui
Vua: đươc vậy mn chuẩn bị đi mai xuất phát
Chuyến đi định xa của chúng tôi lại bắt đầu k hiểu sao trong đầu tôi lại có chút lo lắng...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store