ZingTruyen.Store

Khe Hon Hon Nhan Hop Dong Chuyen Ver Minwon


Sau đó mỗi ngày Jeon Wonwoo đều đến Y Quán của Xu MingHao châm cứu, Kim Mingyu trừ phi là bận đến nỗi không thể phân thân, nếu không thì mỗi ngày đều đi với cậu.

Kim Mingyu học xoa bóp rất nhanh, ngay cả Xu MingHao cũng khoe hắn rất có thiên phú, Kim Mingyu biểu hiện ra một mặt khiêm tốn hiếm thấy. Jeon Wonwoo ở một bên mặt không cảm xúc, trong lòng lại khinh bỉ tới tận trời. Kim Mingyu căn bản không phải có thiên phú, hoàn toàn là ở trên người cậu luyện ra được!!!

Hôm nay tan học Jeon Wonwoo cùng bọn người Hong Jisoo đi xuống lầu, Hong Jisoo đề nghị nói, "Nghe nói nhà hàng Đông Môn Tân mở tiệc buffet, chúng ta tìm thời gian đi ăn đi, trước khi thi phải ăn một bữa cho đã mới được!"

"Hay là ngày mai đi?"JeongHan nói.

"Được đó! Đều là cún FA cả mà."Woozi nói.

"Lời này không đúng, Wonwoo đâu có giống chúng ta."JeongHan sửa cho hắn.

"Wonwoo đem em dâu tới đi, cậu mỗi ngày đều về nhà làm cơm, sắp thành thê nô rồi!" Hong Jisoo nói.

"Đúng đó, tốt xấu gì cũng cho chúng ta gặp gỡ chứ!"Woozi ồn ào.

Chuyện Jeon Wonwoo có đối tượng anh em trong kí túc xá đều biết, dù sao cậu chuyển ra ngoài đã một thời gian rồi, mà tất cả mọi người đều chưa từng thấy Kim Mingyu , vẫn cứ cho là một cô nàng khả ái.

Thấy bọn họ hứng thú cao như vậy, Jeon Wonwoo không muốn làm mất hứng, suy nghĩ một chút nói, "Đêm nay tôi về hỏi hắn có rảnh rỗi hay không, công ty mấy ngày nay khá bận."

"Ồ?! Em dâu đã đi làm?" Hong Jisoo kinh ngạc.

"Hoá ra là ngự tỷ chứ không phải manh muội sao?"Woozi hỏi.

"Chẳng trách..."JeongHan ám muội mà nhìn xuống hôn ngân trên cổ Jeon Wonwoo, "Người ngự tỷ này có chút mãnh a!"

Vết tích trên cổ là Kim Mingyu đêm qua lưu lại, từ khi hai người xác định quan hệ, hắn cứ như thuộc giống chó không bằng, lúc nào cũng lưu lại các loại kí hiệu trên người Jeon Wonwoo, còn kém việc không dùng hàm răng cắn xuống tên 'Kim Mingyu đại gia' thôi.

Bên tai Jeon Wonwoo ửng đỏ, ho nhẹ một chút che giấu lúng túng, kéo lại cổ áo khoác, mới nói, "Kỳ thực cũng không phải ngự tỷ."

"Không phải ngự tỷ?"Woozi hỏi, "Cho nên vẫn là manh muội tử?"


"Tôi đã nói rồi, Wonwoo không giống như là yêu thích ngự..."

"Ừm, hắn là nam." Jeon Wonwoo lên tiếng đánh gãy bọn họ.

Tập thể trầm mặc một chút, mấy giây sau khiếp sợ hô to một tiếng, "WTF?!!"

Jeon Wonwoo hài lòng nhìn bọn họ khiếp sợ, tâm tình phá lệ tốt hơn, "Tôi về hỏirồi cho các cậu câu trả lời, đi trước." Nói xong đi về một hướng khác, cổngtrường học cùng ký túc xá không cùng một phương hướng.

Cậu đi rồi tập thể mới lấy lại tinh thần, trăm miệng một lời mà nói, "CMN đâylà đi đầu thời đại sao!!"

Jeon Wonwoo ra đến cổng trường học liền thấy xe Kim Mingyu đã chờ ở nơi đó. Cậu nhanh chóng đi qua, mởcửa xe bước vào.

Trong xe mở hệ thống sưởi, Jeon Wonwoo lật lật cổ áo, "Chờ lâu không?"

"Vừa tới, khăn quàng cổ của em đâu?" Kim Mingyu hỏi, sáng sớm lúc ra khỏi cửa đã đưa khănquàng cổ cho Jeon Wonwoo.

"Ở trong balo, phòng học không lạnh nên không có choàng." Jeon Wonwoo thấy hắnkhẽ cau mày, nói sang chuyện khác, "Đêm nay anh muốn ăn cái gì?"

"Bị cảm thì đừng cọ cọ nước mũi lên người anh." Kim Mingyu đối với chuyện cậu đánh trống lảng sang chuyệnkhác cười lạnh một tiếng.

"... Chỉ một lần thôi mà, không cần tính toán như thế đi." Jeon Wonwoo sờ sờ mũi.Lần trước cảm mạo, lúc ngủ cậu không cẩn thận đem nước mũi cọ lên ngực KimMingyu , nhờ chuyện này mà Kim Mingyu cứcó cơ hội liền cười nhạo cậu.

Kim Mingyu không nói gì, lấy tay chỉnhnhiệt độ máy điều hòa không khí cao lên một chút.

Đến tối lúc ăn cơm, Jeon Wonwoo nhắc đến chuyện liên hoan cùng bọn Hong Jisoo, KimMingyu vừa nghe cả người liền mất hứng,mặt tối sầm lại nói, "Lần trước còn không đau đủ có đúng không?"

Chuyện lần trước vào bệnh viện cũng đã là thật lâu trước kia rồi, không ngờ KimMingyu còn nhớ rõ ràng như thế. JeonWonwoo đổ mồ hôi hột, nói, "Đó chỉ là sự cố bất ngờ, chúng em không phải đi cửatiệm kia, hơn nữa..." Jeon Wonwoo dừng một chút, "Bọn họ nói muốn gặp anh mộtlần."

"Gặp anh? Anh tại sao phải gặp bọn họ?" Kim Mingyu nhíu mày, một bộ 'Anh là dễ gặp như vậy à'.

Muốn dỗ dành. Vừa thấy vẻ mặt hắn như thế Jeon Wonwoo liền hiểu.

"Bọn họ đều là đồng học em tương đối thân, lúc trước ở ký túc xá cũng rất quantâm chăm sóc em. Nghe nói em có đối tượng, cho nên muốn gặp anh một lần." JeonWonwoo vừa nói vừa tỉ mỉ quan sát biểu tình Kim Mingyu , thấy hắn không hề bịlay động liền bỏ thêm một câu, "Em nói với bọn họ anh là nam, lớn lên đặc biệtđẹp trai, đối với em cực kỳ tốt."

Lòng hư vinh của Kim Mingyu chiếm đượcthỏa mãn, rộng lượng mà nói, "Hừ, nếu em cầu anh như vậy, ngày mai anh nóingười đặt vị trí."

Thật không biết xấu hổ. Jeon Wonwoo trong lòng nghĩ, lén lút ở dưới bàn đưa taychữ V (biểu tượng của chiến thắng – victory), nói, "Được, anh an bài đi."

Buổi tối Jeon Wonwoo vừa mới cùng Hong Jisoo nói chuyện liên hoan ngày maixong, điện thoại còn chưa kịp cúp đã bị Kim Mingyu áp đảo trên giường, điện thoại di động rơi ởmột bên.

Kim Mingyu một tay đem tay cậu nhấn lênđỉnh đầu, từ trên cao nhìn xuống mà nói, "Ai cho em buổi tối gọi điện thoại chonam nhân khác?"

Jeon Wonwoo giật giật cổ tay bị đè lên, phát hiện khí lực rất lớn, liền nói,"Em chỉ thông báo một chút thời gian ngày mai ăn cơm thôi mà."

Kim Mingyu không nghe giải thích, trựctiếp một tay đem y phục của cậu vén cao, cúi đầu chuẩn xác mà ngậm lấy đầu ngựcnhô ra, bắt đầu mút hôn.

Jeon Wonwoo hít một hơi, muốn dùng chân đẩy hắn ra, mới vừa động liền bị hắndùng chân ngăn chặn, vội vàng nói, "Anh đừng nháo! Điện thoại em còn chưa kịptắt!!"

"Thật là phiền phức." Kim Mingyu trừngphạt mà cắn đầu nhũ tiêm cậu một cái, lúc này mới với tay lấy điện thoại diđộng tới, chấm dứt cuộc gọi rồi trực tiếp tắt máy.

"............" Hong Jisoo bên kia đầu dây nghe thấy lờ mờ nửa ngày liền bị cúp vẫn chưakịp phản ứng lại.

"Thế nào? Wonwoo nói thế nào?"JeongHan hỏi.

"Lão đại đỏ mặt cái gì?"Woozi hỏi.

"Dục vọng chiếm hữu của em rể thật lớn, chuyện liên hoan ngày mai có chút khôngbiết đi về đâu..." Hong Jisoo nhìn trời.

"......."

**

Nghe nói đồng học của Jeon Wonwoo muốn ăn buffet, hôm sau Kim Mingyu đặc biệt thông báo Lee Seokmin tìm nhân khẩuchuẩn bị tiệc buffet thật chu đáo.

Buổi chiều sau khi tan học, Jeon Wonwoo cùng Hong Jisoo ba người bọn họ ở cổngtrường chờ Kim Mingyu . Tất cả mọi người đối với đối tượng của Jeon Wonwoo chỉnghe tên không thấy mặt ôm tâm tình phi thường mong đợi.

Lúc đang tán gẫu, Hong Jisoo nhìn thấy một chiếc xe đang đi về phía bọn họ, vỗvỗ vaiWoozi nói, "Mau nhìn, cái xe thật ngầu!"

"Ồ ồ! Ngầu thật!"Woozi cũng nhìn thấy.

Bọn họ mới vừa nói vừa xong, chiếc xe 'thật ngầu' kia liền giảm tốc độ chậm rãiở trước mặt bọn họ ngừng lại, sau đó cửa sổ xe bị người mở ra.

Kim Mingyu ngồi chỗ ghế lái nói với JeonWonwoo, "Lên xe."

Jeon Wonwoo cười nói, "Ừa."

Hong Jisoo, ".........."

Lão nhị, "......"

Lão tứ, "..."

Bên trong xe của Kim Mingyu phi thườngrộng rãi, bọn Hong Jisoo ba đại nam nhân ngồi ở phía sau cũng không có vẻ chenchúc, chỉ là khi đối mặt với dục vọng chiếm hữu cực mạnh của 'Em rể' trongtruyền thuyết có chút câu nệ cùng thấp thỏm.

Kim Mingyu.

Cái tên này chỉ cần là người hơi hơi để ý một chút tin tức trong giới kinhdoanh đều biết đến đi? Dù sao làm người nắm quyền cao nhất tập đoàn Kim Mingyu ,danh tiếng không lớn mới lạ.

Nhưng đó chính là đối tượng của Jeon Wonwoo! Đây quả thực làm cho người ta sợngây người được không? Vốn tưởng rằng Jeon Wonwoo làm Phò mã, bây giờ nhìn lạivốn là làm Hoàng hậu! (=]]]]]]])

Ba người Hong Jisoo vẫn luôn duy trì biểu tình 'Trợn mắt ngoác mồm', mãi đếnkhi xe dừng lại tại cửa nhà hàng vẫn chưa hoàn toàn hết sợ.

Jeon Wonwoo quay đầu lại nói với bọn họ, "Chúng ta xuống xe đi."

Sau đó ba người chột dạ đi vào.

Lúc ăn cơm ba người bọn họ lại bị vẻ mặt 'soái ca' của Kim Mingyu làm cho cứng còng. Jeon Wonwoo gắp hai contôm, mới vừa gắp đến trên bát liền bị Kim Mingyu gắp bỏ trở lại.

"Tính hàn không thể ăn." Kim Mingyu nói.

"Em chỉ ăn có một chút thôi mà, em ăn kiêng đã lâu rồi." Jeon Wonwoo vừa nóivừa kéo kéo góc áo Kim Mingyu , "Chỉ ăn hai con thôi có được không?"

Kim Mingyu nhìn xuống hai ngón tay đanglôi kéo góc áo chính mình, gắp cho cậu hai con nhỏ nhất.

Jeon Wonwoo, "..........."

Hong Jisoo ở một bên quả thực không đành lòng nhìn thẳng, bưng cái đĩa đến mộtbên khác.

Trên bàn cơm Kim Mingyu không cho phép JeonWonwoo uống đồ uống lạnh, không cho phép ăn cay. Mấy người bạn đối với cái nàythật khó hiểu, nghe Jeon Wonwoo giải thích nói cậu đang uống thuốc Đông y dưỡngdạ dày mới hiểu được.

Thấy động tác giúp Jeon Wonwoo lột tôm của Kim Mingyu càng làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt. Cái nàytại trong mắt mọi người cao cao tại thượng người dĩ nhiên động tác thành thạomà lột tôm, một bộ biến hoá một ngàn tám trăm phương pháp lột tôm làm cho bọnhọ cả người hỗn độn trong gió.

Cơm nước xong đem bọn Hong Jisoo đuổi về trường học, Kim Mingyu quay cửa kính xe xuống nói với bọn họ, "Cám ơncác cậu trước đây thay tôi chăm sóc cho Jeon Wonwoo."

Hai chữ 'Thay tôi' thể hiện đầy đủ dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ của Kim Mingyu ,còn kém không nói một câu: Sau đó sẽ không còn là chuyện của các cậu.

Đối với cái này bọn họ phi thường thức thời biểu thị, "Không cần khách khí, saunày Wonwoo liền dựa vào ngài chiếu cố."

Jeon Wonwoo, "..."

Kim Mingyu đối với phản ứng của bọn họphi thường hài lòng, gật đầu một cái nói, "Tôi nghe Jeon Wonwoo nói các cậumuốn thực tập, đợt này bên công ty truyền thông trực thuộc tập đoàn Kim Mingyu vừa lúc chiêu mộ thực tập sinh."

Ba người sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại đây là trúng thưởng rồi! Côngty truyền thông trực thuộc tập đoàn Kim Mingyu !! Đó là nơi không phải muốn vàolà có thể vào nha, có BOSS đỉnh cấp nói câu này, quả thực chính là mở đường choxe chạy thẳng mà!

"Thành thực rất cảm ơn ngài!!" Ba người cùng nhau nói, "Chúc ngài và Wonwootrăm năm hảo hợp!! Sớm sinh quý tử!!"

"Không dám." Kim Mingyu đối với bọn họlộ ra nụ cười duy nhất của ngày hôm nay, hiển nhiên đối với lời chúc phúc nàythoả mãn cực kỳ.

Jeon Wonwoo, "........." Sớm sinh quý tử cái quần què! Bị thu mua cũng quá nhanh đi?Không hề có một chút tiết tháo nào!

Buổi tối, Kim Mingyu giúp Jeon Wonwooxoa bóp chân xong liền xoay người cậu lại giúp cậu đấm lưng.

"Công ty các anh gần đây nhận người sao?" Jeon Wonwoo nằm nhoài trên gối cùnghắn tán gẫu.

"Anh nói nhận, hắn phải nhận." Kim Mingyu đại gia nói.

"Mời em nè, em cũng muốn đi thực tập." Jeon Wonwoo nói.

"Được thôi, vừa vặn có vị trí phi thường thích hợp cho em." Kim Mingyu phi thường sảng khoái đáp ứng.

"Thật sao? Vị trí nào?" Jeon Wonwoo đối với việc hắn đồng ý đến nhanh như vậyphi thường hoài nghi.

Tay Kim Mingyu sờ soạng tấm lưng JeonWonwoo, cúi đầu hôn lỗ tai cậu một cái, nói, "Thư kí bên người tổng giám đốc,miễn huấn luyện, trực tiếp tiếp nhận cương vị."

Jeon Wonwoo biết ngay hắn không nói ra được cái gì tốt, mặt không thay đổi quayđầu lại nhìn hắn, "Từ chối."

"Em trái lại là ghét bỏ." Kim Mingyu hừmột tiếng, lực đạo trên tay tăng thêm chút, "Em có biết có bao nhiêu người nhòmngó vị trí này không hả?"

"Vậy anh tìm người khác đi ha." Jeon Wonwoo đề nghị, "Một mỹ nhân da trắng."

"Hừ, khẩu khí chua loét, để anh nếm thử coi nào." Kim Mingyu vươn tay nâng cằm cậu hôn lên.

Jeon Wonwoo một tay ôm lấy cổ của hắn. Hơi mở miệng nghênh tiếp hắn xâm lấn,đầu lưỡi hai người ôn nhu triền miên.

Rất nhanh Jeon Wonwoo liền cảm giác không đúng, bởi vì bàn tay Kim Mingyu nguyên bản đang đặt trên eo lại chui vào bêntrong quần pyjamas của cậu, cách một tầng quần lót mà nắn bóp cái mông.

Jeon Wonwoo muốn lui lại nhưng bị hắn áp chế, chỉ có thể mơ hồ không rõ mà nói,"... Tối hôm qua vừa mới làm qua!!"

"Giờ vừa vặn...." Tay Kim Mingyu chui vàoquần lót, chuẩn xác mà mò tới chỗ khe mông, một bên mò vừa nói, "... Ôn tập mộtchút."

... Anh cho rằng đây là thi sao! Cái gì mà ôn tập một chút!! Trong lòng JeonWonwoo sụp đổ, nhưng rất nhanh cậu liền không có tâm tư nghĩ nữa. Ngón tay KimMingyu vô tình mà lướt qua chỗ mẫn cảmcủa cậu, vòng quanh nơi đó, câu lên sự hăng hái của cậu.

Vì vậy thân thể tràn ngập lực lượng của Min Min dẫn dắt Cá mắm bé nhỏ học tập vận động quantrọng nhất một lần trong đời. Sau khi ôn tập xong Cá mắm bé nhỏ giống như bịngâm qua nước, ngay cả cọng tóc đều ướt.

"Hừ, ướt như vậy." Kim Mingyu sờ sờ môngJeon Wonwoo, đưa ngón tay dính *ấy ấy* đưa cho cậu xem.

Jeon Wonwoo nhìn thấy chất lỏng trên tay hắn, vừa thẹn vừa giận, một tay đẩyhắn ra xuống giường muốn đi tắm, mới vừa đi được hai bước liền bị Kim Mingyu từ phía sau chặn ngang ôm lấy, ôm cậu đếnphòng tắm.

"Thả em xuống!" Jeon Wonwoo đối với việc hắn làm bộ hảo tâm không cảm kích.

"Em đây là chứng minh cho anh thấy em vẫn rất sung sức đúng không?" Kim Mingyu cúi đầu nhìn cậu, tựa hồ cậu nói thêm câu nữalà lại một lần làm chính mình khuất phục dưới sự vô liêm sỉ của hắn, ngoan ngoãn ngậm miệng mặc hắn ôm đi tắm rửa sạch sẽ. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store