Khanh Du Nien Dong Nhan Trieu Thien Tu
Chương 3. Một tiếng cọt kẹt vang lên, cánh cửa bị đẩy mở. Phàm Nhàn đang nhanh chóng mặc quần áo, nhìn thẳng vào người trước mặt. Người đàn ông trước mặt là một người đàn ông trung niên ngay thẳng, ăn mặc bảnh bao, không phải là vị hoàng đế vừa rồi đã bạc tóc. Đây chính là vị quốc vương đã trừng phạt y ngày hôm qua!Vậy người vừa rồi là ai? Quả bom thứ hai phát nổ trong tâm trí Phạm Nhàn , một lần nữa xé tan chàng trai vốn đã bối rối thành từng mảnh. Du hành thời gian? Thời gian và không gian bị lẫn lộn? Đúng như mong đợi từ một nhà du hành thời gian đủ tư cách, Phạm Nhàn đã đoán được câu trả lời gần như chính xác chỉ sau một khắc, lại nữa. Nhưng bây giờ câu hỏi lại được đặt ra. Có phải người vừa rồi... đã biến mất? Nếu như hắn không rời đi..., nếu như hắn là bệ hạ ở tương lai thì sao?"An Chi làm sao nhìn ta như vậy?" Khánh Đế đứng ở bên giường, cúi đầu nhìn thiếu niên đang thay quần áo. Đôi mắt rực lửa của hắn quét qua làn da không được che phủ bởi quần áo, dấu vết của tình yêu và sự bạo lực tối qua vẫn chưa nguôi đi sự rụt rè khi yêu của Phạm Nhàn đã làm hài lòng vị vua cực kỳ thích kiểm soát là hắn. "À, không, em không nhìn. em không thấy mệt chút nào." Phạm Nhàn lắp bắp trả lời, gần như tự cắn đứt lưỡi mình. Nói nhảm, y có thể không cảm thấy có lỗi sao? Y không thể nói với hắn rằng có tinh dịch của người khác trong miệng và trong mông y!"Vết tát trên mặt An Chí...""Con muỗi! Là con muỗi! Con muỗi vừa bay vào mặt ta, ta buồn ngủ nên bị tát vào mặt. Bệ hạ..." y có thể đứng dậy được không? Đáng tiếc, những gì Phạm Nhàn muốn nói đã bị động tác của Hoàng đế Thanh bóp nghẹn trong cổ họng, chưa kịp nói ra. Khánh Đế đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve má Phạm Nhàn : "An Chi nên cẩn thận. Đừng làm tổn thương kỹ năng cấp chín của em." Đầu ngón tay lạnh lẽo của anh trượt dọc theo vết đỏ trên mặt Phạm Nhàn , theo hướng đó. lướt qua má y, dùng hai ngón tay véo dái tai tròn của Phạm Nhàn và bắt đầu trêu chọc nó như xoa hạt. Đúng, phục người kia xong thì phải phục vụ cái này. Nói cách khác, chủ nhân của nơi này đã qua đời từ lâu. Nếu mẹ ta biết rằng ngài quá khắt khe với ta, bà ấy sẽ bắn ngài ngay lập tức.Đáng tiếc, dù Phạm Nhàn có nghiến răng nghiến lợi sau lưng đến thế nào thì người chủ cũ của biệt viện này cũng đã qua đời từ lâu, chỉ để lại ngôi mộ được gìn giữ cẩn thận và tráng lệ này - và ngôi mộ này hiện đang nuốt chửng máu thịt của con bà. . Những kẻ có động cơ thầm kín đang biến nơi ở của "nữ thần" này thành lầu xanh và y là kẻ tiếp khách à.Phàm Nhàn không có tư cách phản kháng, ít nhất không phải bây giờ. Y chỉ có thể ngoan ngoãn trao tất cả những gì mình có cho Khánh Đế mà không hề dè dặt. Sự mỏng manh của y nằm trong tay Khánh Đế , toàn thân ư như bị tước xương trong vòng tay của Khánh Đế và theo đôi tay co giật của cấp trên lên xuống không nguy hiểm đến tính mạng, rất hạnh phúc và nên tận hưởng. Phạm Nhàn buồn bã tự lừa dối mình và buộc mình phải tỏ ra vui vẻ. Trong cơn choáng váng, y nhớ lại những bộ phim khiêu dâm mà kiếp trước bạn cùng phòng đã lôi y đi xem, bộ phim do Hatano sản xuất (Phạm Nhàn này khác Phạm Nhàn ở Triều Thiên Tử- không bị liệt). Đó là bộ phim khiêu dâm mà nữ chính bị ép phải làm cái này cái kia, nhưng cuối cùng cũng đồng y. Hầu hết các bộ phim khiêu dâm Nhật Bản đều có thói quen này. Nhưng những người khác chỉ diễn xuất và được trả tiền sau khi quay phim, còn y thì không phải trả tiền nếu diễn không tốt và cái giá phải trả là mạng sống của y.Hét lên một tiếng yếu ớt, Phàm Nhàn ngã vào trong vòng tay Hoàng Đế, toàn thân run lên, co rúm lại trong vòng tay của Hoàng đế. Khánh Đế liếc nhìn một ít vết bẩn thưa thớt trong lòng bàn tay và dùng tay bôi nó lên cặp mông đầy đặn của Phạm Nhàn . Người đàn ông mỉm cười: " Bạn nhỏ, em nên chăm sóc cơ thể của mình.""Ta không làm vậy." Phàn Hiển nghe được giọng điệu của Hoàng đế Thanh có chút đỏ mặt, "Mình ngài ta đã không chịu đựng được làm sao có thể một mình lén lút chơi đùa." "Ngươi không bao giờ nói thật." Thanh Đế chọc vào trán Phàm Nhàn, "Đi tắm rửa sạch sẽ đi."Phạm Nhàn nhìn Khánh Đế rời đi, y mới thở phào nhẹ nhõm vì suýt bị bắt quả tang ngoại tình thì có một bàn tay từ phía sau giữ lấy vai anh. "Ngươi học được năng lực chơi hai bên, nói dối không phác thảo này khi nào?" Hoàng đế tóc trắng quay lại với Phạm Nhàn , "Không, ngay từ đầu ngươi đã giả vờ, kỳ thực ngươi đã biết ta là bố ruột ngươi, ngay từ lúc này đã giả vờ." nhưng ở nơi này, ngươi lại làm như mới biết vậy" là ai đã dạy y, thiếu niên, con cáo, nhiếp chính vương, hay là Phạm Khánh giống y kia.Phạm Nhàn đau đớn nheo mắt lại, không biết người đàn ông này muốn làm gì, hắn gần như biết hết bí mật của y, nhưng lại không có khả năng giết chết y ngay lập tức.
"Ngài có muốn nói chuyện không?" Phạm Nhàn thăm dò hỏi. Y thực sự muốn nhìn thấy mặt trời vào ngày mai, ngày mốt hoặc ngày kia. Nếu người này không trực tiếp tiết lộ sự tồn tại và chuyện của mình, điều đó có nghĩa là vẫn còn chỗ để thảo luận. Chỉ là y không biết phải trả cái giá nào.
"Ngài có muốn nói chuyện không?" Phạm Nhàn thăm dò hỏi. Y thực sự muốn nhìn thấy mặt trời vào ngày mai, ngày mốt hoặc ngày kia. Nếu người này không trực tiếp tiết lộ sự tồn tại và chuyện của mình, điều đó có nghĩa là vẫn còn chỗ để thảo luận. Chỉ là y không biết phải trả cái giá nào.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store