Khai Nguyen Longfic Vuong Trieu Mau Don
--- Lưu Ly Cung ---- Lan Nhi! - Chiêu Hy lên tiếng gọinô tỳ thân cận - NgươI đã chuân bịđủ chưa?- Thưa nương nương, nô tỳ đã chuẩnbị rồi ạ!- Tốt lắm! Ta sẽ cho ả Lâm phi đónếm mùi trả thù! Dám lăng mạ tasao? Lần này, ả sẽ bị thảm thươngThanh phi nhiều !!!- Nhưng nương nương, lỡ bị pháthiện chứng cớ giả như lần trước thìsao?- Yên tâm! Ta đã nghĩ chu toàn phầnđó rồi!!!- Vâng thưa nương nương !- Bây giờ, ngươI bắt đầu làm việc tađã giao đi! Nhớ cẩn thận, đừng để aiphát hiện ra đấy! Cầm theo lệnh bàicủa ta! Cố đừng làm ai chú ý!!! -Chiêu Hy cẩn thận dặn dò***- Vương Tướng quân, hạ kiếm xuống,đừng manh động! - Kẻ trước mặtVĩnh Khả vội vàng xua tay- Dịch Dương Tể tướng???? - Khả tửhoảng hốt- Không thể cho tại hạ bước vào Phủsao?Khả tử lúng túng buông kiếm xuống,chầm chậm vén tóc ra sau mang tai,mắt trợn tròn:- Vậy, mời vào..........- Đa tạ!Nàng từ tốn bắc một ấm trà nhỏ,hương thơm dịu dàng còn phảngphất, từ từ rót vào một cáI ly sứ nhỏxinh, mời Dịch Tể tướng. Đoạn, nàngngồi xuống chiếc ghế ngọc đối diệnvới Thiên Tỷ, mở lời hỏi:- Chẳng hay, Dịch Tể tướng hôm naycó chuyện gì mà tới phủ của bổntướng vậy?- Vương tướng quân, ta có thể gọinàng là Khả Nhi chứ ?- Nếu người muốn! Nhưng có chuyệngì quan trọng mà người đến gấpvậy?- Khả tử sốt sắng- Vậy ta nói thẳng luôn! - Thiên Tỷchợt nhếch mép cười - Ta tới uy hiếpnàng!!!!***--- Chính Vụ Điện ---- Còn 1 tuần nữa, Hoàng đế và TháItử nước Ngô, cũng chính là cha ruộtvà hoàng huynh của Lâm Phi sẽ tớinước ta. Nước Ngô rất mạnh, lại tiếptế cho ta rất nhiều! Nếu không giữmối giao hảo tốt, e rằng chiến tranhlà điều có thể! - KhảI Vương dõngdạc nói với các triều thần - Ta lệnhcho các khanh mau chuẩn bị thật chuđáo, kỹ càng, tránh có tổn thất!- Tuân lệnh Hoàng thượng!!!!- Còn một việc nữa! Trẫm e là chưa cóhướng giảI quyết! Đó là phần lễ vậtgiữ mối giao hảo với Ngô Vương! LâmPhi được gả cho trẫm, Ngô Vương có ýmuốn cho nàng ấy làm Hoàng Hậu,mẫu nghi thiên hạ! Thế nhưng...trẫmlại không muốn! Nếu Ngô Vương biếtchuyện, ắt hản sẽ không để yên. Nêntrẫm không biết nên phong Hậu haylà cống phẩm đây!- Hoàng thượng!!! Hãy lấy đại cuộclàm trọng! - Một triều thần tâu bẩm- Nhưng Lâm Phi không hề xứng MẫuNghi Thiên hạ! - Lại một triều thầnkhác nêu ý kiếnCả Chính Điện ầm lên tranh cãI đạisự, KhảI Vương nhức đầu quát ầmlên:- Im hết cho trẫm! Các ngươI chảgiúp trẫm, còn khiến trẫm rối thêm!Các triều thần sợ hãI nin thít, KhảIVương bức bối gằn giọng:- Vương Hầu Gia, khanh có ý gì haykhông?Nguyên tử giật mình! Nãy giờ thì cậucũng có nghe qua về vấn đề của KhảInhưng không nghĩ lại bị gọi để nêuý......- Thần nghĩ......- Có khanh trên triều là để hiến kếcho trẫm! Vậy mà khanh không thèmđể tâm sao? - KhảI Vương gắt lên- Hoàng thượng bớt giận! Xin hãy đểcho thần thời gian suy nghĩ!- Vậy trẫm giao vấn đề này chokhanh, Vương Hầu Gia! ệnh chokhanh sau 2 ngày phảI có cách giảIquyết, nếu không, đừng trách trẫmkhông nói trước! BãI triều!KhảI Vương đứng dậy, giận dữ bướcra khỏi Chính Điện, Nguyên tử vộivàng chạy theo sau.....***--- Kinh thành Trường An ------ Tiệm dầu hoả Tử Diện ---Một cô gáI dáng người nhỏ nhắn,quần áo sang trọng, tóc vấn đẹp đẽbước vào Tiệm dầu hoả. Ông chủ tiệmliền chạy ra chào hàng:- Cô nương, cô mua gì vậy?- Ông chủ có loại dầu hoả của phươngTây mà các quý tộc lớn thường dingtrong chiến tranh không?- Tất nhiên là có rồi! Nhưng loại đókhông bán cho dân thường, chỉchuyên cấp cho Triều Đình thôi!- Lấy cho ta đi!- Cô nương, ta đã nói, loại đó khôngbán cho dân thường, chỉ chuyên cấpcho Triều Đình thôi!Cô nương kia liền lấy từ áo choàng ramột tấm lệnh bài vàng chai, khiếnchủ tiệm khiếp sợ quỳ ngay xuống- Đây là lệnh bài của Y Phi NươngNương, phi tần trong cung! Giờ thìlấy được chưa?- Dạ được, dạ được, nô tài đI lấyngay! - Chủ tiệm vội vàng chạy vàotrong, lấy dầu hoảĐến 5 thùng dầu hoả chất đầy một xengựa, nhìn mà khiếp sợ! Lão chủ tiệmkinh hoàng chỉ biết nhìn theo......--- Tiệm đá quý Ngọc Tĩnh ---- Cô nương mua gì vậy cô nương? -Lão chủ tiệm niềm nở ra tiếp đón- Ta muốn ông đánh cho ta một chiếcnhẫn bằng ngọc lam, khắc hình trêntờ giấy này cho ta! - Cô gáI đưa ra tờgiấy vẽ hình- Hình này thật là đẹp a~ - Lão chủtiệm tấm tắc - Là bông huệ, rất tinhkhôi! TôI sẽ làm cho cô nương!- Còn nữa! Ta muốn ông làm hai chiếcngọc bội, một chiếc màu đỏ thẫm,ông khắc hình một con nai trắng thậtđẹp, chiếc còn lại màu trắng trong,ông khắc hình Chim Yến cho ta!- Vậy cô nương đợi hàng hay....- Ở lại! - Cô gáI gằn giọng - Làmnhanh một chút!- Dạ được ngay, được ngay!***--- Phủ tướng quân ---Khả tử trợn mắt đứng bật dậy :- Người nói gì ? Uy hiếp ta, uy hiếp gìkia chứ ?- Khả Nhi, nàng bình tĩnh ! Nếu manhđộng, nàng sẽ không toàn mạng đâu!Nàng tưởng nàng dẫn Vương Nguyênra ngoài cùng Vạn Bối Lạc mà khôngai biết à? Nàng tưởng nàng cùngTường Uy đó thong dong trên yênngựa vào cung mỗi sáng mà không aiđể ý sao?- CáI gì? Người theo dõi ta?- Ta coi đó là một lời khen! Nàng thấyđấy, nếu ta tiết lộ chuyện nàng trốnkhỏi cung, hậu quả sẽ ghê gớm biếtchừng nào !- Người muốn gì ?- Điều ta muốn, rất đơn giản thôi !Giao cho ta bảo kiếm của nàng từchức Đại Tướng Quân và trở thành Tểtướng phu nhân!- CáI gì? NgươI đừng có mơ! - Khả tửthét lên- Cứng đầu thật! - Thiên Tỷ nhếchmép cười- Chính mũi kiếm của ngươI đâm chata, ngươI còn dám mở miệng muốn tavề làm phu nhân của ngươI ư? Cònnữa, bảo kiếm của ta không một kẻnào được đụng vào, dám cả gan đồngnghĩa với việc tự tìm chỗ chết!- Vậy được, nàng đừng trách ta khôngnói sớm! Nếu Tường Uy bối lạc cómệnh hệ gì thì đừng trách ta chưakhuyên bảo nàng!- Tường Uy....huynh ấy....ngươI địnhlàm gì hả?- Điều ấy là tuỳ vào nàng! Ngoanngoãn nghe theo ta, hắn sống sóttoàn mạng! Bướng bỉnh, kiêu ngạonhư cáI bản tính của nàng, thì kiểugì hắn cũng sớm xuống mộ thôi!- NgươI đừng hòng! Tường Uy huynhthân thủ bất phàm, người như ngươIsao có thể đụng vào chứ!- Vậy sao? Vậy thì xem!Dịch Dương cười vang lên rồi bước rakhỏi Phủ Tướng Quân, để lại cho Khảtử một mối đe doạ không ngờ tới.........Vĩnh Khả ngồi phịch xuống ghế, giậtmình suy nghĩ:- Tại sao hắn lại muốn bảo kiếm củata, lại còn muốn ta làm phu nhânhắn nữa! Từ lúc vào cung tới giờ, tathấy hắn có bao giờ để ý tới ta đâu,sao tự nhiên lại.........Thật nguy hiểmquá!***Dịch Dương Thiên Tỷ ung dung chắptay sau lưng, dạo bước trên conđường sỏi ở Vườn Thượng Uyển.Đoạn, y dừng lại ở cạnh vườn khómMẫu Đơn mới trồng, cười một mìnhrồi khẽ lẩm bẩm:- Vương Vĩnh Khả ơI Vương VĩnhKhả.....Nàng còn ngây thơ lắm! Nàngkhông hay biết rằng ta đã phảI lòngnàng từ cáI đêm KhảI Vương đếnthảm sát gia tộc họ Vương. Thực vậy,nhưng nàng còn có một bảo kiếm lợihại, một điểu sáo thiên uy và cả mộttrí tuệ ta cần nữa. Thế gian này,không ai xứng với ta bằng nàng! Tuyrằng đệ đệ nàng đã gần như chiếmhữu và chinh phục Hoàng thượng rồi.Ta không thể chấp nhận điều đó! Tađược Tiên đế căn dặn phảI là ngườiluôn ở bên giúp đỡ và không đểHoàng thượng chệch hướng. Vậy màđệ đệ nàng đã hoàn toàn điều khiểnđược một đế vương kiêu căng, ngạomạn, lại tàn bạo, ác tâm như TuấnKhải. Nói thật, ta cũng nể hắn, nhưngta không thể để hắn tiếp tục bêncạnh KhảI huynh! Một mũi tên trúnghai con chim! Nàng vừa về tay ta, lạikhông ở bên cạnh trợ giúp đệ đệ nữa,lúc đó, ta có thể dễ dàng huỷ hoạiVương Nguyên kia! Mẫu đơn ơI mẫuđơn, ngươI chỉ vừa là nụ hoa hé nởngây dại, ngươI sẽ sớm bị cuồngphong Hậu cung làm cho tàn héo màthôi!***--- Càn Sương Điện ---Nguyên tử lo toan mãI vấn đề KhảIgiao phó. Đầu óc rối tung....Chợt.... Nguyên tử nghe tiếng gõ cửatừ phía ngoài...cậu chạy vội ra mởcửa, hớn hở kêu lên:- KhảI Vương!!!!- Ai????Nguyên tử giật mình:- Tỷ tỷ......- Đệ tưởng là Hoàng thượng sao?- Đệ.....đệ....- ThôI bỏ qua đi! - Khả tử bước vộivào trong, quần áo ướt song - Lạiđây, có chuyện quan trọng lắm!!!- Ngoài kia mưa sao tỷ tỷ?- Mưa to là đằng khác! Đệ lại ta nóichuyện cho nghe!Khả tử ghé tai nói cho Nguyên tử tấtcả những chuyện đã xảy ra- Thật sao? Đáng sợ quá!- Tỷ cũng chưa biết làm thế nào đây!- Khả tử sốt sắngHai chị em đang ngồi đăm chiêu suynghĩ, bỗng một tiếng hét kinh hoàngvang lên:- Cứu với!!!!Cứu ta với!!!!!! Cháyrồi!!!!!!!Cháy rồi !!!!!!! Cứu với !!!!!!(còn tiếp)Au : Fru
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store