Ke Mang Hai Dong Mau Duoc Hoi Sinh O The Gioi Khac
Hai tháng sau...Cơ thể tôi đã phát triển một cách tương đối so với ban đầu. Do tập luyện nên cơ thể tôi cứng cáp và dẻo dai hơn, những cử động không còn cứng mà lưu loát hơn nhiều. Tôi còn cao so hơn với ban đầu. Phải đúng thế, tôi đã thay đổi hẳn hoi.Bây giờ trời đã chuyển sang thu. Những lá cây đã chuyển sang vàng úa và rơi lả tả ở trong rừng, lối mòn vào rừng cũng đã bị phủ đầy sắc vàng của lá cây khô.Mùa thu đến từ khoảng nửa tháng trước. Trời không còn nóng gắt mà chuyển xanh mát mẻ của bầu trời mùa thu. Trong thế giới này, trong sách có viết rằng mỗi năm sẽ có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông và có 360 ngày, 12 tháng. Đúng nghĩa thế giới Lialina này không khác Trái đất là mấy. Trong hai tháng này tôi gần như đọc hết toàn bộ sách chứa trong tủ, chỉ còn tầm chưa đến mười cuốn là tôi chưa đụng vào.Tôi không chỉ luyện tập sức đề kháng mà còn rèn luyện ma lực của mình, giờ tôi có thể thành thạo về việc truyền ma lực rồi. Tôi có thể thi triển nhanh hơn và thậm chí không cần phải niệm ra lời. Đó đều là một quá trình tôi đã đi.Nhưng chỉ là truyền ma lực thôi nên tôi tự nghĩ rằng nó không có gì to tát gì lắm.Trong khoảng thời gian này, ma lực tôi cũng tăng lên rất nhiều, bởi tôi đã giết tầm 20 con thỏ một sừng, 6 con lợn nanh hổ, 8 con bạch lang và 2 con hắc lang.Không chỉ thế mà tôi còn tìm được một ổ gobin nhỏ tầm 60 con và tôi đã giết hết bọn chúng mà không thương tiếc. Bởi vì chúng vô dụng nên không cần thiết để chúng sống làm gì.Trước đây tôi có đọc và hiểu rằng gobin khi bắt con người thì đối với đàn ông sẽ bị chúng đánh đập và giết chết còn phụ nữ thì bị hãm hiếp sinh con cho chúng. Tôi giết để tránh tai hại về sau này.Tôi vào ổ của chúng và thu được 10 đồng vàng, 42 đồng bạc và 300 xu đồng in khắc hình kim cương và không có có người ở trong đấy. Không chỉ thế tôi còn lấy được 30 con dao và 20 thanh kiếm và thanh tẩy toàn bộ.Tôi còn thu nhặt 36 đá Lori nữa này.Kể vậy đủ rồi, giờ vào chuyện chính. Bây giờ tôi sẽ rời khỏi nhà một thời gian và đi ra khỏi khu rừng. Nói vậy chứ, thật ra khiđi trong rừng tôi phát hiện ra con đường sỏi bắt ngang khu rừng. Con đường rộng 3 mét vì thế tôi sẽ men theo con dường đó mà đi ra khu rừng....Mất khoảng tầm 2 tiếng tôi mới đến được con dường sỏi ấy. Tôi sẽ đi về hướng đông vì đó là nơi mặt trời mọc. Đi khoảng một đoạn thì tôi nghe tiếng la ở phía trước."Tránh ra bọn khốn này. Cút đi"Ở trước mặt tôi là một xe kéo bằng ngựa với hai người đàn ông bị bao quanh bởi ba con gấu đen. Hai người đàn ông đang cố gắn đánh duổi bọn gấu nhưng không thành công. Con gấu với bộ lông màu đen, cao hai mét với đôi vuốt dài trên tay.Đây là lần đầu tiên tôi gặp con người trong thế giới này vì thế tôi không thể để họ chết được.Tôi chạy đến và thẩm định.Gấu vuốt sắtThuộc tính : không cóChủng tộc : Ma thúCấp độ : BMa lực : 500/500Tình trạng : Bình thườngKĩ năng : Vuốt sắtChém nhanhCào xéCuồng nộDa sắt Mấy con gấu đó mạnh thật không chỉ vậy mà da bọn chúng còn cứng như sắt nữa chứ. Nhưng mà..."Deus. Cận chiến"...Chả ăn thua gì đâu.Tôi chạy đến và bắt gặp hai ánh mắt của hai người đàn ông đang hoảng sợ."Để tôi giúp."Con gấu chỉ lo biết hai người trong xe ngựa mà không biết sự hiện diện của tôi. Cũng tốt thôi tôi sẽ giết chúng trước khi chúng hóa cuồng nộ.Tôi nhảy lên và đâm kiếm vào cổ con gấu ở bên trái và nó xuyên qua như không có gì chặn lại. Máu từ cổ đổ xuống và con gấu đổ gục xuống. Tôi rút kiếm ra và đá con gấu xuống và tiến đến con ở giữa. Đây là chiến thuật "Đánh nhanh thắng nhanh", đứng bao giờ lơ là trong một trận chiến nếu không nó sẽ trở thành một cuộc tàn sát một chiều.Con gấu trở nên bất ngờ và quơ vuốt về phía tôi. "Được thôi, tao sẽ cắt đứt đôi cả vuốt của mày luôn."Khi chiếc lá cuối cùng chưa rơi xuống móng vuốt của con gấu đã đứt ra làm đôi."Gru...Gru...Grao~"Con gấu la hét khi mất đi móng vuốt của mình. Không cần la nữa đâu, mày cũng sẽ đi chung với con kia luôn mà. Tôi chém một đường ngay giữa bụng kéo thẳng lên thái dương của nó. Một tảng thịt đứt làm hai và rơi ạch xuống đất."Và mày..."Khi con gấu còn lại thấy cảnh tượng đó. Nó bắt đầu hoảng sợ và đưa chân bỏ chạy. "Gặp tao rồi còn muốn chạy ư. Ai cho mày quyền đó vậy. Kris"Tôi ném Kris vào chân của con gấu. Chân sau nó đứt làm đôi và đầu nó ăn một đống sỏi."Grao~... Grao~... Gru"Tôi bước chậm rãi và đi chuyển đến và đưa Deus vào cổ. Tôi nói"Tạm biệt nhé."Và rồi đầu và thân con gấu tách rời làm hai. Vết máu thấm trên đường sỏi.Cuộc tàn sát một chiều kết thúc mà không ai bỏ mạng.Kris sáng lên màu đen tím và ma lực của chúng đã được truyền vào tôi.Tôi cất chúng vào trong "rương vô hạn", hướng đến chỗ xe ngựa.Người đàn ông xuống xe và đứng yên. Ông là một đàn ông tầm trung niên, với bộ trang phục giống lữ hành mà tôi chưa thấy bao giờ. Mái tóc màu đen đất, đôi mắt màu xanh đeo kính. Còn người ngồi sóng xoài trên xe thì trẻ hơn. Anh ta cũng mặt bộ trang phục lữ hành nhưng nó đơn giản hơn. Mái tóc vàng, thân hình bình thường với đôi mắt xanh giống người trung niên kia.Tôi đến và người đàn ông trung niên chìa tay ra.""Cám ơn cậu đã giúp chúng tôi. Ta không nghĩ là mình sẽ bị tấn công bởi mấy con gấu vuốt sắt. May nhờ có cậu mà chúng tôi đã thoát chết."Người đàn ông lên tiếng. "Vâng, không có gì đâu."Tôi cũng đưa tay bắt với ông ấy. "Tôi xin tự giới thiệu tôi là thương nhân, cứ gọi tôi là Vic."Thương nhân Vic nở nụ cười."Cám ơn cậu, vì chuyện ban nãy, hầy xém tí nữa là tôi đi gặp nữ thần rồi. Cứ gọi tôi là Jack, tôi là người đánh ngựa và là người giúp việc cho ngải ấy."Người thanh niên ngồi trên xe ngựa cất tiếng."Còn cậu tên là gì?" Thương nhân Vic hỏi.Lúc trước tôi vẫn chưa đặt tên cho mình. Dù sao thì tôi cũng có một cái tên cho mình rồi. Đó là mật danh của tôi khi còn ở kiếp trước."À vâng. Tôi tên Mors.""Được rồi, Mors. Hân hạnh được biết cậu." "Tôi cũng thế." Jack đưa tay chào.""Ừm.Cậu có cần mấy con gấu đó không, nếu không phiền ta có thể mua lại nó không.""Vâng. Được chứ. Dù sao tôi cũng không cần đến chúng." Tôi hất vai và trả lời."Được rồi. Jack, cậu hãy mang ba con gấu đó lên xe đi.""Vâng thưa ngài." Jack đi đến và dùng ma thuật đưa ba con gấu trở lại lên xe."Đó là ma thuật à.""Đúng vậy. Đó là phép vận chuyển, nó có thể vận chuyển hàng hóa dể dàng hơn.""Ra vậy. Cám ơn ngài."Đây là lần đầu tiên tôi thấy phép thuật nên cũng khá ngạc nhiên."Xong rồi. Chúng ta đi tiếp chứ. Ngài Vic."Jack đánh hai tay vào nhau và nhảy lên chỗ ngồi xe ngựa."Hai người định đi đâu vậy?" Tôi đưa mắt hỏi"À chúng tôi đưa hàng từ thành phố Hika về làng Ashine. Khi gần đến thì lại tấn công. Cậu thấy đấy?""Làng sao...""Có lẽ cậu không biết, làng Ashine nằm ở bìa rừng đi về hướng Đông Bắc. Từ đây đến đó khoảng chừng 2 tiếng nữa thôi.""À. Cảm ơn ngài về chuyện đó. Thật sự là tôi ở trong rừng từ rất nhỏ với sư phụ nên tôi thật sự không biết vả lại ông cũng không kể tôi nghe về nơi đó."Đương nhiên là ai cũng biết tôi chém gió rồi. Làm gì có sư phụ nào ở đây, tôi không muốn sống mà cứ phải tuân theo luật lệ của ai khác đặt ra hay ai đó không đủ tư cách để có thể khiến tôi trung thành mà nghe lời được đâu.Tôi sờ tóc và cố nở nụ cười. Ánh mắt của ông ta nhìn tôi và dường như nghĩ tôi nói thật. "Ra thế. Vậy cậu muốn đi đến đó một chuyến không?" Vic hất đầu về cổ xe ngựa và hỏi tôi.Đĩ nhiên là tôi không ngần ngại mà không đi, vì đây là chuyến đi chơi xa mà."Làng Ashine có nhiều quý cô xinh đẹp lắm đấy, đến đó cậu sẽ chết mê chết mệt đấy. He he..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store