ZingTruyen.Store

[Kate's Journal] Conversations with the Shadow

Cơn Gió Không Thể Chạm Đến

Kately1989

​Có người từng nói với tôi rằng: "Có những ký ức chỉ đẹp nhất khi chúng được nằm yên trong quá khứ. Không chạm vào, thì không làm mình đau."

Tôi vẫn tự hỏi, nếu có thêm một cơ hội, tôi có thật sự muốn gặp lại người không?

Hmmm... câu trả lời có lẽ không đơn thuần là "có" hay "không" nữa, mà nó là những băn khoăn rối ren ẩn sâu trong lòng tôi.

Có thể, tôi muốn gặp lại chỉ để nói một lời xin lỗi mà năm xưa tôi đã vụng về bỏ qua. Có thể, tôi khao khát hỏi cho rõ ràng một điều gì đó còn vương vấn trong lòng.

Hoặc đôi khi, tôi chỉ muốn nhìn thêm một lần, để biết trái tim này còn thổn thức vì nỗi đau đã qua, hay đã thật sự có được sự bình yên.

​Nhưng tôi cũng lo sợ....

​Tôi sợ rằng, chỉ cần nhìn thấy người, nỗi đau cũ sẽ bừng tỉnh, những cảm xúc mà tôi đã chôn giấu sẽ lại dâng trào, như thể chúng chưa từng biến mất.

​Nếu cơ hội như thế thật sự đến, tôi có dám can đảm đối diện và chấp nhận gặp lại người thêm một lần nữa hay không?

"Người là cơn gió tôi không bao giờ chạm đến, là giấc mộng dài tôi chẳng nỡ tỉnh suy, là thiên đường không lối và là vết thương chẳng kịp chữa lành.

Người như cơn gió thổi qua đời mà tôi không cách nào bắt lấy, là nỗi nghẹn ngào khiến tôi khóc mãi cũng không nguôi, là lời "bảo trọng" cứ trực trào rồi lại nghẹn lại nơi đầu môi. 

Người là sự giá lạnh của mùa đông mà tôi chịu không thấu, là nụ cười tự nhiên bật ra không kìm được, là chén rượu đắng uống hoài chẳng cạn, và là vết thương cứ mãi âm ỉ chẳng chịu lên da non."

____

Cảm hứng từ bài hát "Giấc Mơ Không thể Đánh Thức"

https://youtu.be/Ja7-ZEEsRp0

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store