Karnagi Oneshort Tong Hop
Hôm nay là ngày đầu tiên của tháng mười hai , trời đã trở lạnh rất nhanh vào khoảng giữa tháng mười một . Tuyết bắt đầu rơi , trải dài trên mọi nẻo đường quen thuộc , Nagisa cứ như một chú gấu đang ngủ đông vậy . Em cuộn tròn thân thể của mình vào chiếc chăn bông ấm áp , co rụt người lại ngủ một giấc thật sâu trên giường . " Nagisa . Mau dậy ăn sáng đi con ! " Là giọng của bà Hiromi , Nagisa nghe rõ , em chậm chạp vươn vai ưỡn người rồi ngồi dậy dụi dụi đôi mắt một lúc mới chịu lết xác đi vào nhà vệ sinh cá nhân . Em tắm rửa , thay đồng phục chỉnh tề , thắt xong cái cà vạt em đi lại ngồi xuống trước một chiếc gương to để trên bàn học , cầm chiếc lược lên từ từ gỡ rối mái tóc của mình chải lại cho thật suôn mượt rồi búi lên hai bên như thường ngày . " Chào buổi sáng , thưa mẹ ! " " Chào buổi sáng , trời lạnh lắm nhớ mặc thêm áo ấm nhé con ! " Nagisa ngồi vào bàn ăn xử lý hết đống đồ ăn sáng rất nhanh , vào mùa đông tiết trời trở lạnh Nagisa đặc biệt biếng ăn vô cùng , mẹ em hiểu rõ điều đó nên bữa sáng chỉ chuẩn bị một phần bánh mì sanwich đầy đủ rau thịt để em lót dạ kèm với một ly sữa táo , món đồ uống mà em cực kỳ yêu thích . Em ăn xong liền nhanh chóng tu sạch ly sữa vị táo rồi xách cặp đi ra ngoài cửa , mang tất và giày cẩn thận , em chào tạm biệt mẹ , cất từng bước đi đến trường học . " Lạnh quá " Em vừa đi vừa luyên thuyên mãi một câu đó , trời quả thật rất rét , Nagisa thật sự chỉ muốn nhanh nhanh đến trường rồi ôm balo gục mặt xuống bàn ngủ một giấc thật sâu thôi . Giờ vẫn còn sớm , ý nghĩ vừa xẹt ngang qua đầu Nagisa liền biến nó thành hành động . Em vội vã chạy thật nhanh đến trường , hơi thở bốc khói ngùn ngụt , chạy được một đoạn cuối cùng cũng đến nơi . Em đi thật nhanh vào lớp mở toang cửa phòng học ra , chưa có ai vào cả . Nagisa thở phào thầm nghĩ nếu còn dư thời gian thế này thì chắc em đã được an vị trong chiếc chăn bông ấm áp ở nhà ngủ thêm vài chục phút nữa , không nghĩ nhiều nữa em đi đến chỗ ngồi của mình đẩy ghế ra ngồi cái phịch xuống , ôm chiếc balo gục mặt xuống bàn đánh ngay một giấc . Tiếng chuông vào giờ đã reo lên , Nagisa giật mình tỉnh dậy thì đã thấy tất cả mọi người đều đã yên lặng ngồi vào bàn học . Rio ngồi cạnh liền quay sang nói với em . " Vô học rồi đấy , tớ tính quay sang kêu cậu dậy mà cậu dậy luôn rồi " " À vậy hả , thầy chưa vô nữa ta " " Lớp mình mới điểm danh , hình như còn thiếu một người , chắc trời lạnh quá nên cúp học nằm ở nhà ngủ rồi " Nagisa nghe báo thiếu một người , trong đầu em bây giờ chỉ hiện lên duy nhất một cái tên , em vội quay ra sau nhìn về cuối lớp . Quả đúng như mình nghĩ mà ! " Là Karma " " Sướng thế , thời tiết như này ở nhà ngủ thì khỏi bàn rồi " * Cạch . Karma từ phía ngoài bước vào trước sự ngỡ ngàng của lớp , Isogai liền lên tiếng . " Ra là đi trễ , cả lớp còn tưởng cậu cúp học ở nhà ngủ nữa đấy " Karma giở một nụ cười đểu , anh liếc nhìn về phía Nagisa một cái nhưng hình như em chả để ý mấy . Đi về phía vị trí ngồi của mình , anh để cặp lên bàn , hai tay vòng qua sau gáy , giọng điệu đầy lười biếng nói . " Đúng là tớ định cúp đấy mà tự nhiên không muốn nữa nên đi học thôi ~ " " Tới giờ rồi cả lớp mau trật tự đi !! " Hai tiết đầu trôi qua khá là nhanh , giờ ăn trưa cũng đã đến Nagisa lấy phần cơm trưa của mình để lên bàn , Karma cũng xách hộp cơm trưa đi đến bàn của em rủ rê . " Lên sân thượng ăn không , Nagisa ? " Nhận được lời đề nghị của Karma , Nagisa cảm thấy hơi bất ngờ , thật ra trước đây hai người cũng đã từng ăn trưa với nhau một vài lần . Nhưng kể từ hồi năm hai đến hiện tại hai người không bao giờ đi ăn chung với nhau nữa , ý là đi riêng tư chỉ có hai người thôi . Họ vẫn đi ăn chung nhưng mà lại toàn đi nhóm đông người . Em gật đầu nhẹ đồng ý rồi cùng Karma lên trên sân thượng . " Cậu chỉ ăn có bao nhiêu đó thôi sao ? Sao mà no được , ăn chung với tớ không ? " Karma ngồi cạnh em đảo mắt sang ngó dòm phần cơm trưa của em mà khó hiểu chau mày lại cất tiếng hỏi . Em vốn đã nhỏ bé rồi nhìn thấy em ăn uống không đầy đủ như vậy làm anh xót cực . " Tớ ăn nhiêu đây là đủ no rồi , trời lạnh nên tớ lười ăn lắm " " Chỉ có một phần bánh mì thôi đã no sao , đợi tới khi tiết trời bớt lạnh rồi tớ sẽ bổ béo cậu lại ngay " Nagisa phì cười nhỏ nhẹ đáp . " Cậu có chăm cỡ nào tớ cũng không béo lên được đâu " Karma liền phản kháng , chống hai tay dưới đất nhìn về phía trước đáp . " Vậy chỉ cần nhìn cậu ăn uống đầy đủ là tớ yên tâm rồi với lại .... Cậu nhỏ con như thế nhìn dễ thương hơn .... " Karma chợt nói một câu chẳng ăn hợp gì với chuyện mà hai người đang thảo luận cả nhưng Nagisa lại thấy trong lòng thầm vui mừng một tí , chẳng hiểu sao em rất thích thú khi nghe thấy Karma khen mình . Hai vệt hồng như cánh hoa anh đào ẩn hiện trên má em , môi em run run , bả vai nhỏ nhún lên một tí , thanh âm trong trẻo dễ nghe đáp . " T... thôi mau ăn đi còn vô học nữa " Karma cũng lắp bắp nhìn hộp cơm rồi nói . " Ư... ừ , hồi nữa về cùng tớ nhé ? "Nagisa cũng không mấy bất ngờ trước lời đề nghị này của anh , dù sao trước đây họ cũng từng về cùng nhau mấy lần . Em không đáp chỉ quay sang nhìn anh gật đầu lia lịa . Ăn trưa xong họ quay về lớp , vừa đặt chân tới cửa lớp thì vừa vặn tiếng chuông vào học vang lên , ai nấy đều về ổn định chỗ ngồi của mình tiếp tục học hành chăm chỉ . Buổi học cũng nhanh chóng kết thúc , vì tiểt trời se lạnh đường bắt đầu trơn trượt rất nhiều nên Koro sensei cho lớp nghỉ sớm , trước khi tan lớp còn dặn dò kỹ càng các học sinh về nhà cẩn thận . Bên ngoài cửa lớp tuyết đã rơi dày đặc hơn , đường đi cũng trơn trượt rất khó khăn . Nagisa tranh thủ cất tập sách , ý nghĩ trong đầu bây giờ chỉ là muốn về nhà ôm cái gì đó thật ấm rồi lăn đi ngủ cho rồi . Karma bước đến bàn vỗ nhẹ vai của em một cái rồi cả hai cùng đi ra ngoài cổng trường , thấy gần nửa lớp đang tụm ba tụm bốn xì xào bàn tán gì đó liền nhập bọn vào . " Băng lấp kín đường luôn rồi , hồi sáng đâu có thế đâu nhở ? " " Nhiệt độ giảm xuống rồi đó mấy cậu nên cẩn thận nha " Nagisa đứng ở trong kẹt kế bên Karma , người của em run lên bần bật từng nhịp , hai chân co co như sắp gãy . Em ước gì bây giờ có cái chong chóng tre để em bay về nhà cho lẹ , trời thì lạnh cóng cả người mà còn khuyến mãi thêm một làn tuyết rơi ào ạt và một đoạn đường đầy băng trơn trượt . Ông trời thật biết đùa giỡn với con người mà . Karma liếc sang nhìn em một cái , không chần chừ liền nắm lấy tay em nhẹ giọng nói . " Tớ dắt cậu đi " " Aa ... khoan đã Karma ... " Chưa kịp nói hết câu , Karma đã lôi em đi trước sự chứng kiến của cả lớp , Nagisa bị kéo đi bộ dạng nhìn trông bất đắc dĩ vô cùng . Vì đường rất trơn nên em siết chặt lấy các ngón tay của Karma đến đỏ ửng cả lên , anh không càm ràm thậm chí còn cẩn thận dìu em đi thật chậm . " Tớ xin lỗi , tay cậu ... " " Không sao , đi tiếp thôi " Họ đi được khoảng một nửa đoạn đường , chợt có một luồng gió nhẹ thổi qua , chỉ là một luồng gió nhẹ thôi mà đã khiến Nagisa run người nổi hết da gà , bước đi không vững suýt nữa thì té . Em khẽ than nhẹ một câu . " Lạnh thật ! Tớ mặc bao nhiêu đây áo mà vẫn không ấm nổi " " Thế em muốn gì ? " Karma quay sang nhìn em hỏi , đột nhiên thấy anh đổi cách xưng hô Nagisa bất ngờ , em tò mò hỏi ngược lại Karma . " Sao .... sao lại xưng hô vậy ? Mà ý cậu là muốn gì mới được ? " Karma tiến đến gần em , ánh mắt hổ phách hơi nheo lại một tí cúi xuống hơi sát mặt Nagisa , thanh âm hơi khàn khàn nhưng lại dễ nghe vô cùng . " Cho em năm giây trả lời , em muốn hoodie , sweater hay là tôi ôm em ? " " Hả ... hả ??? " " Năm ... bốn .... ba .... hai .... một Hết giờ , em hết quyền lựa chọn " Nagisa ngơ ngác nhìn anh , lúc nãy chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra liền bị anh hỏi dồn như vậy làm em hơi hoảng , ấy vậy mà cái tên đầu đỏ kia lại cố tình chơi ăn gian đếm cực nhanh với tốc độ bàn thờ . " Tớ .. chưa kịp nói gì mà .. aa " Lời đang nói còn chưa kịp dứt lại bị Karma kéo áp sát vô người mình để đầu em tựa vào lòng ngực , anh vuốt ve mái tóc màu xanh lam thoang thoảng mùi kẹo ngọt của Nagisa , một tay quấn chặt eo , một tay thì bám chặt lấy bả vai nhỏ bé của em . Bị hành động hết sức thân mật này tấn công bất ngờ , Nagisa mơ màng đơ người một hồi , chợt em nghe thấy giọng nói quen thuộc của đối phương vang lên . " Tôi thích em , Nagisa ! " Bị làm cho hết hồn thêm một chạp nữa , chả hiểu sao Nagisa cảm thấy vui mừng tột độ ở trong lòng , nhịp tim đập ngày một nhanh như muốn thảy ra ngoài , Karma buông em ra để em đối diện với mình . Nagisa im lặng một lúc , em đan hai tay mình vào nhau , lí nhí đáp . " Tớ ... tớ cũng thích Karma .... " Karma vui mừng ôm em thêm một lần nữa , hôn nhẹ lên vầng trán của em , cái hôn đầy ôn nhuận và ấm áp , Nagisa vòng tay qua hông đối phương kéo vào gần mình siết chặt . " Thế là muốn tôi ôm sao ? " " Vâng ! "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store