ZingTruyen.Store

Kangteuk Ver Vo Chong Li Hon



Jung Soo kêu mệt nên trực tiếp đuổi thẳng cổ gia đình ba người anh trai ra ngoài. Vui vẻ cuộn trong chiếc chăn bông dày sụ, mặc sức lăn lộn trên chiếc giường lớn, cậu thầm cảm ơn anh dâu đáng yêu, chu đáo của mình. Cả khi cậu không có ở nhà vẫn căn dặn người làm dọn dẹp căn phòng, còn cắm hản một bình hoa oải hương thơm ngát. Cứ tưởng là sau biết bao mệt mỏi, khi đặt lưng xuống giường là có thể ngủ ngay lập tức nhưng Jung Soo lẫn một người nào đó chẳng ai chợp mắt được. Hai con người nằm trên hai chiếc giường ở hai ngôi nhà khác nhau cứ lăn lôn, trằn trọc mãi không thôi. Nguyên nhân thực ra cũng là bởi vì hai người bọn họ đã quen cái cảm giác ôm nhau ngủ suốt sáu năm trời, lần này cảm giác quá trống trải thật sự không quen.

- Jung Soo, hôm qua em mơ đi gặp gấu trúc hay sao thế? - Eric đang dỗ cho vợ uống sữa thì bắt gặp bộ mặt "tươi-tỉnh" trên lầu đi xuống, anh cười trêu chọc em trai lại nhất quyết không cho vợ anh xem bộ dạng của em trai, sợ làm con anh sợ hãi mà khóc thét lên trong bụng mẹ.

Jung Soo lườm anh một cái sắc lẻm, hếch cằm về phía bà bầu cười gian manh như một lời cảnh cáo anh trai còn dám làm em trai phiền lòng thì chuẩn bị tâm lí để người có bầu ngược đãi lại đi. Eric chau mày, tiếp tục im lặng dỗ vợ uống sữa, trong lòng kêu thầm ông trơi đã sinh ra anh sao lại còn sinh ra Jung Soo làm gì để anh bị nó ức hiếp như vậy chứ. Hyesung kín đáo véo nhẹ vào eo Eric, không để lộ chút cảm xúc nào trên mặt, ngoan ngoãn uống thêm mấy ngụm sữa nữa. Anh cầm cốc sữa còn gần một nửa đi vào bếp khi vị thiếu gia kia đang bắt đầu gặm bánh mì. Anh cười hì hì kéo ghế ngồi sát vào em trai lại còn trưng ra bộ mặt cún con chớp chớp mắt. Cậu đẩy mạnh anh trai ra khỏi người mình, nhướn mắt nhìn người mà mình gọi là anh trai suốt hai mươi mấy năm nay.

- Jung Soo, hôm nay là đến ngày khám thai định kì của anh dâu em. - Anh dừng một chút, chậm rãi đưa ra một bìa hồ sơ đặt lên bàn. - Đúng giờ đó anh lại phải đến buổi đấu thầu, nên xem như em giúp anh một lần thay mặt công ty C đến tham gia buổi đấu thầu nhé.

Jung Soo nuốt nốt miếng bánh mì, bưng cốc sữa ấm mà người làm mới đem ra uống liền một hơi cạn sạch. Cậu khoan khoái vỗ vỗ cái bụng đã ăn no đứng dậy chuẩn bị rời khỏi phòng ăn, cố giả như suốt từ nãy đến giờ mình không hề nghe thấy gì hết. Eric không có ý định đuổi theo, anh tặc lưỡi nói lớn ra bên ngoài:

- Nghe nói sau buổi đấu thầu có đãi tiệc buffet hải sản.

- Anh yên tâm đưa anh dâu đi khám thai nhé, em sẽ đi giải quyết công việc cho. - Jung Soo không biết quay lại từ lúc nào, cậu vuốt tóc nâu ra sau vỗ vỗ ngực làm như ta đây rất hiệp nghĩa khi ra tay tương trợ anh hai trong hoàn cảnh khó khăn.

.

.

Dưới đôi bàn tay và con mắt thẩm mĩ của Hyesung thì vịt còn hóa thiên nga nói chi em chồng cậu xinh đẹp ngời ngời như thế thì chắc chắn sẽ trở nên vô cùng nổi bật rồi. Jung Soo đâu hay biết rằng cậu đã được hai vợ chồng bọn họ tiễn đến một cuộc gặp mặt chồng cũ bằng cách hết sức ngọt ngào cơ chứ, Eric vẫy tay chào tạm biệt em trai rồi nhanh nhanh biến khách sạn S, Hyesung ngồi ghế bên cạnh nhanh nhẹn tắt nguồn cả hai chiếc điện thoại.ai con người nằm trên hai chiếc giường ở hai ngôi nhà khác nhau cứ lăn lôn, trằn trọc mãi không thôi. Nguyên nhân thực ra cũng là bởi vì hai người bọn họ đã quen cái cảm giác ôm nhau ngủ suốt sáu năm trời, lần này cảm giác quá trống trải thật sự không quen.

- Jung Soo, hôm qua em mơ đi gặp gấu trúc hay sao thế? - Eric đang dỗ cho vợ uống sữa thì bắt gặp bộ mặt "tươi-tỉnh" trên lầu đi xuống, anh cười trêu chọc em trai lại nhất quyết không cho vợ anh xem bộ dạng của em trai, sợ làm con anh sợ hãi mà khóc thét lên trong bụng mẹ.

Jung Soo lườm anh một cái sắc lẻm, hếch cằm về phía bà bầu cười gian manh như một lời cảnh cáo anh trai còn dám làm em trai phiền lòng thì chuẩn bị tâm lí để người có bầu ngược đãi lại đi. Eric chau mày, tiếp tục im lặng dỗ vợ uống sữa, trong lòng kêu thầm ông trơi đã sinh ra anh sao lại còn sinh ra Jung Soo làm gì để anh bị nó ức hiếp như vậy chứ. Hyesung kín đáo véo nhẹ vào eo Eric, không để lộ chút cảm xúc nào trên mặt, ngoan ngoãn uống thêm mấy ngụm sữa nữa. Anh cầm cốc sữa còn gần một nửa đi vào bếp khi vị thiếu gia kia đang bắt đầu gặm bánh mì. Anh cười hì hì kéo ghế ngồi sát vào em trai lại còn trưng ra bộ mặt cún con chớp chớp mắt. Cậu đẩy mạnh anh trai ra khỏi người mình, nhướn mắt nhìn người mà mình gọi là anh trai suốt hai mươi mấy năm nay.

- Jung Soo, hôm nay là đến ngày khám thai định kì của anh dâu em. - Anh dừng một chút, chậm rãi đưa ra một bìa hồ sơ đặt lên bàn. - Đúng giờ đó anh lại phải đến buổi đấu thầu, nên xem như em giúp anh một lần thay mặt công ty C đến tham gia buổi đấu thầu nhé.

Jung Soo nuốt nốt miếng bánh mì, bưng cốc sữa ấm mà người làm mới đem ra uống liền một hơi cạn sạch. Cậu khoan khoái vỗ vỗ cái bụng đã ăn no đứng dậy chuẩn bị rời khỏi phòng ăn, cố giả như suốt từ nãy đến giờ mình không hề nghe thấy gì hết. Eric không có ý định đuổi theo, anh tặc lưỡi nói lớn ra bên ngoài:

- Nghe nói sau buổi đấu thầu có đãi tiệc buffet hải sản.

- Anh yên tâm đưa anh dâu đi khám thai nhé, em sẽ đi giải quyết công việc cho. - Jung Soo không biết quay lại từ lúc nào, cậu vuốt tóc nâu ra sau vỗ vỗ ngực làm như ta đây rất hiệp nghĩa khi ra tay tương trợ anh hai trong hoàn cảnh khó khăn.

.

.

Dưới đôi bàn tay và con mắt thẩm mĩ của Hyesung thì vịt còn hóa thiên nga nói chi em chồng cậu xinh đẹp ngời ngời như thế thì chắc chắn sẽ trở nên vô cùng nổi bật rồi. Jung Soo đâu hay biết rằng cậu đã được hai vợ chồng bọn họ tiễn đến một cuộc gặp mặt chồng cũ bằng cách hết sức ngọt ngào cơ chứ, Eric vẫy tay chào tạm biệt em trai rồi nhanh nhanh biến khách sạn S, Hyesung ngồi ghế bên cạnh nhanh nhẹn tắt nguồn cả hai chiếc điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store