ZingTruyen.Store

Kangjae Baek Kanghyuk X Yang Jaewon Chuyen Thuong Thoi

Trung tâm Chấn thương, buổi chiều muộn.Đông nghịt người. Tiếng máy theo dõi tim đập, tiếng giày y tế lách cách, tiếng người nhà bệnh nhân la hét ầm ĩ.

Yang Jaewon vội vã bước qua hành lang, tay ôm một tập bệnh án dày.
Trên mặt cậu, những vết mệt mỏi lộ rõ sau gần 20 tiếng trực liền, nhưng ánh mắt vẫn sáng.

Ở khu vực phòng cấp cứu, Jaewon đứng lại giải thích tình trạng cho một bệnh nhân nam — một người đàn ông trung niên to con, gương mặt cáu kỉnh, tay chân đầy vết thương.

"Bác b gãy xương sườn th 6 và 7, cn phi nm li theo dõi thêm..."

Người đàn ông nhăn nhó gắt lên:

"Tao không cn! Bt tao nm vin tn tin à?"

Jaewon vẫn giữ giọng nhẫn nại:

"Nếu không theo dõi, có th nguy him tính mng.Giáo Baek cũng đã ch đo..."

"Baek cái gì? Đng hù da tao!"

Hắn gầm lên, rồi bất ngờ đẩy mạnh vai Jaewon.

Cậu lảo đảo, suýt ngã ra sau.
Y tá Jangmi đang gần đó hoảng hốt chạy lại:

"Anh Jaewon!Cn thn"

Jaewon siết chặt bệnh án, đứng thẳng dậy:

"Bác, xin đừng dùng bạo lực. Chúng tôi chỉ muốn tốt cho bác thôi!"

Người đàn ông mặt đỏ bừng, bước tới một bước nữa như muốn ra tay.
Jaewon lùi lại bản năng, nhưng phía sau cậu đã có một bóng người chắn ngang.

Baek Kanghyuk.

Anh vừa từ phòng mổ bước ra, vẫn mặc áo blouse trắng nhuốm vết máu đã khô.
Ánh mắt Baek Kanghyuk sắc lạnh, gương mặt không chút cảm xúc.

Anh đứng chắn trước Jaewon, lưng thẳng như tường thành.

"Có chuyn gì mà n ào vy giang h"

Giọng trầm trầm vang lên, khiến cả hành lang như đông cứng.

Y tá Jangmi vội vàng lên tiếng:

"Giáo sư Baek! Bnh nhân này... đnh đng tay vi bác sĩ Yang..."

Baek Kanghyuk không cần nghe thêm.Anh xoay đầu nhìn thẳng vào người đàn ông kia, giọng nói như dao cắt:

"M nó!Anh nghĩ mình đang đâu? Mt cái ch à?"

Người đàn ông giật mình nhưng vẫn hung hăng:

"Tôi... tôi ch không mun nm vin!"

Kanghyuk cười khẩy, nụ cười lạnh đến thấu xương.

"Không mun? Vy mi anh ký đơn t chi điu tr. Sau đó, nếu có chuyn gì, bnh vin không chu trách nhim."

Anh ra hiệu cho y tá Jangmi lấy giấy.Rồi cúi xuống, bằng giọng cực kỳ bình tĩnh nhưng dọa nạt ngầm:

"Nhưng... đng tay vào người ca tôi mt ln na, tôi s cho anh nm đây... dài hn, min phí."

Người đàn ông xanh mặt.Cả thân hình to con kia chùn xuống thấy rõ.
Hắn lắp bắp:

"Tôi... tôi xin li..."

Kanghyuk hừ lạnh, rồi quay lưng, kéo Jaewon đi mà không thèm ngoái đầu.

Bên ngoài phòng cấp cứu, Jaewon lúng túng đi sát theo sau.

"Giáo sư... em xin li... đã làm n ào..."

Baek Kanghyuk dừng bước, quay lại, cúi đầu xuống nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Nghe rõ đây, Yang Jaewon."

"Vic ca em là làm vic mình tin đúng. Còn li... đ tôi lo.Hiu chưa s 1"

Giọng anh trầm, chắc chắn như một lời hứa không thể phá vỡ.

Jaewon mở miệng, định nói gì đó, nhưng cổ họng nghẹn lại.

Ánh mắt Baek Kanghyuk không giận, cũng không lạnh, mà chỉ đầy sự bảo vệ và tin tưởng tuyệt đối.

Jangmi, từ xa, lén mỉm cười với bác sĩ gây mê park gyeong won

"Giáo sư Baek li bo v bác sĩ Yang na ri."

"Mà giáo sư không s b k lut à,làm vy vi bnh nhân mà đ bên trên biết h k lut mt"

Cô quay sang cười với anh chàng gây mê ngốc nghếch

"Anh không biết à ch có người theo ch nghĩa nhân đo như anh Jaewon mi nh nhàng vi bnh nhân kiu vy thôi"

"Còn giáo sư Baek á,ng theo ch nghĩa phi nhân đo,cái loi người lúc nãy á,có khi ng đm cho gãy răng ri"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store