ZingTruyen.Store

[KaiYuan] Vợ Rừng

Chap 50

Tieu_Lam_0608

"Cảm ơn cháu đã ở lại đây với ta"- ông Vương đứng trước cổng tiễn cậu về.

"Dạ không gì đâu ạ, mai này cháu lại ghé"- Vương Nguyên tươi cười nói rồi lễ phép cúi đầu chào tạm biệt ông lão sau đó lên xe về nhà.

Tại biệt thự Vương Tuấn Khải cùng Chí Hoành, Thiên Tỉ và các vệ sĩ, người hầu quản gia đang ra vào tấp nập treo bong bóng, hoa đèn led lấp lánh xung quanh, bàn ăn được trải dài từ trong ra đến ngoài sân....hôm nay là sinh nhật của Vương Nguyên.

"Như thế này có ổn không ???"- Hắn nhìn Chí Hoành hỏi, lần đầu tiên tự tay hắn tổ chức sinh nhật cho người khác nên có phần lúng túng.

"Ổn rồi, rất ổn luôn là đằng khác"- Chí Hoành đáp.

"Em có nghĩ rằng chuyện này sẽ làm Vương Nguyên nhớ lại không??? Dù sao quá khứ chấn động nhất của Vương Nguyên cũng xảy ra vào ngày này "- Hắn lo ngại hỏi.

"Nếu lỡ nhớ rồi thì càng tốt, hiện tại Vương Nguyên cũng đã quen với cuộc sống ở đây rồi, anh lo gì nữa???"- Chí Hoành khẽ đáp.

" Anh lo cho sức khỏe của Vương Nguyên thôi, sợ em ấy bị kích động rồi ảnh hưởng đến tâm trí"- Vương Tuấn Khải thở dài đáp, dù sao vụ lần trước về cái chết của bà lão đã làm cho Vương Nguyên một trận thừa sống thiếu chết, hắn cũng chẳng khác gì cậu nên giờ vẫn cứ lo.

"Vậy em sẽ ở lại đây một đêm theo dõi, kéo dài chuyện này chỉ e không ổn lắm "- Chí Hoành đáp.

"Ở đây hả??"- hắn hỏi, nét mặt có vẻ không hài lòng.

Lưu Chí Hoành nhìn sắc mặt của Vương Tuấn Khải cũng hiểu vấn đề, cậu bất lực nói: "Em ngủ phòng riêng, trả Vương Nguyên cho anh, em không giành đâu"

"Vậy thì được "- Hắn gãi đầu cười xuề xòa, xa bảo bối hắn không sống được đâu a.

"Vương Nguyên sắp về rồi!!! Nhanh chuẩn bị núp đi!!!"- Thiên Tỉ bay vào trong hớt hải nói.

"Ok, chuẩn bị thôi"

Vương Tuấn Khải ra hiệu bảo mọi người trốn đi để lại khoảng không gian tĩnh mịch.

Vương Nguyên vừa về đến định hỏi Vương Tuấn Khải về việc tấm hình cậu thấy lúc sáng ở Vương Gia nhưng vừa đến sân đã thấy bàn tiệc bày ra trải ở sân, tò mò dấy lên, cậu bước vào trong, khắp nơi đều được trang trí đầy bong bóng, đèn chiếu...thật thơ mộng lại yên tĩnh, định lên tiếng gọi mọi người thì...

"Bụp bụp..."

"Bụp..."

"Bụp..."- tiếng bong bóng trên trần nhà nổ ra làm tất cả những mảnh kim tuyến bên trong bung xỏa ra như tuyết đầu mùa rơi lả lướt trên không.

"Happy birthday to you "

"Happy birthday to you "

"Happy birthday happy birthday"

"Happy birthday to you...."- tiếng hát kèm tiếng vỗ tay từ từ vang dội lại theo đó là tiếng bước chân tiến gần đến cậu.

Vương Tuấn Khải tay bưng bánh kem đứng trước mặt cậu cười dịu dàng:

"Chúc mừng sinh nhật bảo bối "

"Vương Nguyên sinh vật vui vẻ "

"Cậu Vương sinh nhật vui vẻ "- theo sau đó là lời chúc của mọi người.

"Ca ca...mọi...mọi người...."- Vương Nguyên nhìn những gì đang diễn ra nhất thời chưa kịp hoàn hồn lắp bắp nói, cảm xúc hiện tại rất hỗn độn, hạnh phúc có, bất ngờ có, len lỏi đau đớn cũng có....

"Hôm nay sinh nhật em, anh làm vậy để tạo bất ngờ cho em thôi"- hắn đặt bánh kem xuống bàn ôm cậu giải thích.

" Sao anh biết hôm nay sinh nhật em???"- cậu ngẩn đầu lên hỏi, kể cả cậu cũng không biết mình sinh ngày mấy nữa mà.

" Anh đi làm giấy tờ cho em nên biết"- hắn mỉm cười giải thích, lúc mới về đây cậu chưa có đầy đủ giấy tờ nên hắn đi làm một lượt và sẵn đó nhớ luôn.

"Cảm ơn anh, cảm ơn mọi người "- Vương Nguyên rụt đầu vào lòng hắn khẽ nói.

"Chụt "- Hắn hôn nhẹ lên tóc cậu thì thầm: "Vì em xứng đáng mà "

Mọi người trước hành động này của cậu chủ thì cười trộm một phen, ngày nào cũng ăn cẩu lương ngập mặt nên quen luôn rồi.

"Hoành Hoành A~~~ anh cũng muôn hôn hôn"- Thiên Tỉ ở bên cạnh Chí Hoành cũng bắt chước làm theo chu môi tiến gần đến cậu.

" Lắm chuyện"- Chí Hoành nhíu mày nói sau cùng vẫn là rướn người hôn nhẹ lên môi anh một cái.

"Ước gì đi, bảo bối "- Hắn dẫn cậu trước bánh kem thấp nến sẵn nói.

"Dạ"- Vương Nguyên nhắm mắt hai tay chấp lại vào nhau bắt đầu ước:

"Ước gì có thể giải quyết được khúc mắt trong lòng...." rồi thổi nến, sau đó là tiếng vỗ tay giòn rã của mọi người.

"Cắt bánh đi"- Vương Tuấn Khải đưa dao cho cậu nói.

"Dạ"- cậu cầm lấy dao cắt bánh chia cho mọi người, ai cũng có phần cả.

"Bảo bối, anh muốn em đút "- Hắn đưa bánh trước mặt cậu mè nheo.

Vương Nguyên khẽ cười cầm lấy đút cho hắn, Vương Tuấn Khải cũng há miệng ra ngậm lấy bánh lẫn ngón tay cậu cho vào miệng mút sạch sau đó còn cười tà mị nháy mắt cậu một cái làm Vương Nguyên đỏ cả mặt.

"Khai tiệc đi, tất cả mọi người ai cũng phải tham gia, hôm nay cứ việc ăn uông thỏa thích. "- Hắn hướng về sảnh nói lớn....

" Đi thôi "- hắn ôm eo cậu ra ngoài sân.

Vương Nguyên thấy hắn vui như vậy cũng không muốn hỏi chuyện lúc sáng, vui vẻ vào tiệc với mọi người, cả biệt thự hôm nay là một ngày náo nhiệt, tất cả những người trong nhà đều được dùng bữa, uống rượu nướng thịt hò hát tưng bừng đến tận tối mịt vẫn còn tiếp tục.

Tất cả vẫn như thế cho đến khi tiếng pháo hoa được đốt lên nổ vang trên nền trời như một bông hoa đầy màu sắc bung tỏa ra những chùm sáng lấp lánh.

Mọi người đều ngắm nhìn lấy sự đẹp đẽ này chỉ duy Vương Nguyên là không, tiếng pháo hoa rực rỡ nhưng bên tai cậu lại tựa như tiếng súng nổ  "ĐOÀNG ĐOÀNG "

"AAAAA..."

------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store