Junzhe Nguoi Hop Voi Em Nhat La Truong Lao Su
Sợ sẽ chẳng được rảnh như thế. Lần nào vào guồng cũng đầu tắt mặt tối. Anh xem lịch trình công khai của phòng làm việc Cung Tuấn thấy cũng đúng thật. Thời buổi này thông tin của nghệ sĩ chẳng có cái nào được giữ bí mật, Cung Tuấn là diễn viên tiềm năng có thể đạt được ảnh đế cao nhất trong năm nay lại càng không. Phòng làm việc ngay cả khi không có Cung Tuấn cũng đều đặn đăng bài, tương tác với fan, quản lí hậu viện hội đâu ra đấy. Trương Triết Hạn cũng yên tâm, coi con mắt nhìn của con cáo già Tôn Khải Phan vẫn xuất sắc như thế. Chuyện của anh cùng Cung Tuấn lần đó coi như sóng gió không nhỏ, lão vẫn kiên quyết hậu thuẫn cậu, một phần dựa vào tình cảm, một phần cũng là tính toán chín muồi cả rồi. Trương Triết Hạn rời đi, nhiều tài nguyên tốt chẳng có người thế, Tôn Khải Phan đương nhiên giành về cho người dưới trướng. Có tin đồn ông ta nuôi cả chục nghệ sĩ nhỏ trên giường, nhưng thực hư thì chẳng có ai có thể khẳng định. Trong số những người làm việc với ông ta cũng có vài nghệ sĩ chân chính, từng bước lăn lộn đóng phim mà thành danh.Cung Cún Con nhà anh là một trong số đó.Anh nhìn gương mặt hơi ủ rũ của cậu, cái tay tay máy không nhịn được nắn nắn tay anh, bị anh vỗ lên đuổi về.Cung Tuấn: "Hạn Hạn, mấy năm qua không gặp nhau, anh làm sao chịu được vậy? Em nhớ anh lần nào, đều phải len lén đi gặp anh lần đấy."Trương Triết Hạn thở dài trong lòng.Làm sao mà chịu được. Anh cũng khốn khổ lắm đó cún con à.Có lần Trương Triết Hạn rất nhớ em ấy, muốn về gặp một chút rồi đi. Nhưng vẫn không dám xuất hiện, sợ mình sẽ xáo trộn con đường khó khăn lắm mới trải hoa hồng của cậu. Lần đó anh chỉ đứng ngoài, nhìn Cung Tuấn nghiêm túc trang điểm đã cảm thấy thoả mãn.
Cung Tuấn góc mặt nghiêng rất đẹp, cảm giác rất tự nhiên thanh thoát. Triết Hạn ngại không nói, năm đó anh đổ cậu một phần cũng vì nhan sắc này. Anh ở trong giới bao nhiêu năm, đã nhìn qua bao nhiêu người đẹp đẽ lộng lẫy, lại chưa từng một lần gặp người nào trong sạch đến thế.
Trương Triết Hạn hay đùa cậu là đồ ngốc đẹp trai, cậu không phản bác cũng không trả thù, chỉ ngồi đó gật gù đồng ý. Anh nhịn không nổi, vân vê cằm cậu hôn một cái, sửa lại thành "Anh yêu đồ ngốc đẹp trai chết đi được" khiến Cung Tuấn vui đến nhảy dựng cả lên.
Nhớ đến mấy điều này, lòng anh không kìm được mà lan ra chút ngọt ngào sâu kín.
Trương Triết Hạn len lén muốn trốn đi, thấy Tôn Khải Phan cầm kịch bản đi ngược trở vào. Anh quay người coi như không quen, ở bên cửa nghe cuộc đối thoại của anh ta với Cung Tuấn.
Tôn Khải Phan: "Cung Tuấn, Diệu Kì Khôi đó tạo hình cổ trang không đẹp bằng cậu, tôi đã nói với bên đạo diễn rồi, lát nữa vote công khai cậu cứ chọn cho cậu ta tạo hình cổ trang đi. Còn nữa, Hạ Văn Anh đó năm ngoái mới được lên trang bìa tạp chí đầu tiên, khẳng định lát nữa cậu nói mấy câu đến thời trang cậu ta sẽ không đáp nổi. Còn có..."
Cung Tuấn đang nghe nhạc cũng phải tháo tai nghe, nghiêm túc kèm theo chút gắt gỏng: "Ngài Tôn, diễn viên thì nói chuyện bằng thực lực. Chỉ một show thực tế thôi, không cần dìm người ta thế đâu."
Nghe câu này, Trương Triết Hạn thật muốn nhéo cái má của Cung Tuấn, vỗ tay khen cậu thật giỏi. Tôn Khải Phan bên trong khuyên đến gãy lưỡi, nói kiểu gì Cung Tuấn cũng ừ hử cho qua, đến khi quay trực tiếp thì mánh lới nào cũng không dùng.
Show đó Triết Hạn dù tuần nào cũng bận rộn vẫn sẽ xem ít nhất một lần, khi nào rảnh sẽ xem lại mấy lần nữa. Rating của Cung Tuấn không phải cao nhất, nhưng Trương Triết Hạn thấy show này có người xem chắc chắn vì Cung Tuấn cả.
Ai bảo em ấy đáng yêu như vậy chứ!
Nếu bây giờ Cung Tuấn hỏi anh làm thế nào vượt qua được mấy năm đó, Triết Hạn hẳn sẽ khẳng định là "ăn cơm, đi dạo, đọc sách, xem phim". Chứ có chết cũng không nói ra, anh sẽ ăn những món Cung Tuấn thích, đi dạo cũng nơi em từng quay show, đọc những cuốn em đăng trên mạng xã hội, hay xem những bộ phim em đóng.
Trương Triết Hạn không thể bao rạp phim của Cung Tuấn bằng tên thật, chỉ đành lấy tên fan của cậu mà làm. Cung Tuấn ra phim nào cũng được lên hotsearch vì fan quá chịu chi, bao trọn các rạp lớn của các thành phố trong ba ngày đầu công chiếu, để người qua đường có thể vào xem diễn xuất của Cung Tuấn miễn phí.
Sau này, hậu viện hội cảm thấy quá kì quái, nhiều lần đăng lên tìm "phú bà" đã bao trọn rạp đó. Trương Triết Hạn tự nhận mình không phải "phú bà" quyết định dừng tay.
Nhớ lại mấy điều này, tự nhiên cảm thấy có người yêu làm người nổi tiếng thì ra cũng thú vị đấy chứ. Cảm giác rất khác với lúc hai người cùng là người trong giới, hẹn hò đều phải xem lịch trình lén lén lút lút. Bộ phim này nhận cũng phải ngó trái ngó phải, muốn đến tham ban cũng phải chạy đua với "chó săn".
Bây giờ Trương Triết Hạn làm kinh doanh, không những không cần quan tâm đến hotsearch, thậm chí còn chẳng phải sợ sẽ bị vạch trần ngay tại phim trường.
Giống như "Tôi gặp được tôi", anh có thể dùng tư cách "nhà đầu tư vàng" mà quang minh chính đại đến thăm diễn viên chính, "đốc thúc" cậu làm việc "chuyên tâm", "dùng sức" hơn một chút.
Trương Triết Hạn ngậm viên kẹo ngọt ngào này trong miệng, nhìn Cung Tuấn cười cười.
Năm nay, cho em ấy một bất ngờ đi!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store