ZingTruyen.Store

Jungkook Tieng Chuong


- yuri, có người nhờ mình gửi cái này đến cho cậu !

yuri đang tập trung vào đề án sắp tới thì bị tiếng của cô bạn jeong na cùng thực tập vang lên bên cạnh, trên tay người kia đang cầm một cốc sinh tố dâu.

- ai gửi cho mình vậy?

yuri tò mò hỏi trong khi đưa tay nhận lấy chiếc cốc liền thấy kèm theo là một tờ note được dán ở trên cốc.

- mình cũng không biết nữa, chỉ biết là cậu ấy có vẻ rất điển trai và chỉ bảo rằng phải đưa tận tay cậu rồi cậu  sẽ tự biết là ai. à mà hôm nay cậu hết ca rồi cậu về trước đi, mình thay cậu hoàn thành nốt cho.

jeong na chỉ cười một cái rồi lắc đầu khi cố nhớ lại.

- vậy à, mình cảm ơn nhé!

yuri mỉm cười rồi tạm biệt cô bạn tiếp tục với công việc nhưng một lúc sau thì không thể kìm được tò mò mà cầm lấy cốc sinh tố dâu rồi xem tờ note được cẩn thận gấp lại, đọc được mấy dòng chữ ghi trong đó mà em chỉ có thể nở một cười ngốc nghếch

' gặp riêng em nhé. em ở phòng chờ đặc biệt chờ chị!

người gửi: bệnh nhận họ jeon.'

yuri gấp tờ giấy bỏ vào túi áo blouse sau đó sắp xếp lại tài liệu rồi cầm cốc nước đi đến điểm hẹn. nơi gọi là phòng đặc biệt ấy thực chất chính là nơi những bệnh nhân nổi tiếng hay quyền lực dùng làm nơi hẹn riêng của bác sĩ điều trị và bệnh nhân mình chịu trách nhiệm. yuri dù chỉ là bác sĩ thực tập nhưng lại vô cùng được viện trưởng xem trọng bởi vì tài năng và tính chăm chỉ chịu học hỏi của em nên từ lâu đã ngầm công nhận em là bác sĩ chính thức của bệnh viện.

mở cánh cửa thủy tinh một chiều của phòng chờ đặc biệt, trong tầm mắt em hiện giờ là một thân hình cao lớn được chiếc áo hoodie xám bao bọc lấy. yuri cười nhẹ không hiểu vì sao khi nhìn người trước mặt em lại cảm thấy muốn gần gũi đến lạ. jungkook ngồi tĩnh lặng ở bàn làm việc, góc mặt nhìn nghiêng đến mức vô thực, em có chút choáng ngợp liền lấy lại bình tĩnh đóng cửa rồi bước vào.

nghe có tiếng động, jungkook ngẩng đầu xoay người lại hướng ánh mắt về em và rất dễ dàng để nhận ra trong ánh mắt anh tràn ngập sự vui mừng, dường như điệu bộ trầm tĩnh mệt mỏi lúc nãy của anh là một người khác. anh liền nở nụ cười tươi tắn làm lộ hai chiếc răng thỏ như thường lệ khiến em bất giác ngẩn ngơ.

- chị đến rồi à!

yuri vẫn còn bất ngờ vì nụ cười của Jungkook, vuốt vuốt lại cổ áo rồi bước đến chỗ anh.

- sao em lại đến đây! chẳng phải vẫn chưa đến kì tái khám à?

jungkook đứng dậy, theo thói quen đưa tay lên chạm vào tóc không biết mở lời ra sao chỉ biết lấy tay chỉ chỉ lên bàn, lúc này em mới nhận ra trên bàn là một chiếc túi giữ nhiệt.

trong khoảnh khắc đó, tim em như có một dòng nước ấm chảy qua, thứ gì đó có thể gọi là rung động, chính là lâu lắm rồi mới có người mang đồ ăn đến cho em. yuri ở seoul này không có ai thân thích chỉ có yoongi nhưng vì tính chất công việc của anh họ lại khiến hai người không thể thường xuyên gặp nhau nên việc mang đồ ăn đến cho em chính là bất khả thi.

- mấy ngày trước em có mấy lần vô tình đi ngang phòng làm việc của chị thì vẫn còn thấy chị thức khuya làm việc lại còn bận rộn với công việc. em biết chị muốn giúp người khác chữa bệnh nhưng chị cũng phải cần lo cho bản thân mình trước đã.

jungkook vừa nói vừa ân cần mở túi giữ nhiệt ra và mang những thứ mình được người anh cả dạy cho nấu lên bàn cho em. đồ ăn bên trong vẫn còn nóng, mở nắp ra vẫn còn khó nghi ngút. yuri nhìn qua thì thấy có cả mandu và miếng trộn mà em thích ăn.

để biết được mấy món ăn yêu thích của em mà jungkook đã phải tốn không ít tiền để khao yoongi đi ăn cừu xiên nướng. nhìn thấy món ngon yêu thích, em liền không kìm được sự yêu thích mà mở to mắt, anh thấy em cứ đứng liền chu đáo kéo tay em đi đến phía đối diện mình, cẩn thận kéo ghế cho em ngồi rồi mới về chỗ tiếp tục dọn đồ ăn ra cho em.

- em tự nấu hết sao?

yuri có chút nghi hoặc nhìn chàng trai trước mặt. jungkook cũng không trả lời em mà chỉ đáp lại là cái gật đầu cùng một nụ cười ngượng ngùng, có thể nói rằng em chính là người con gái đầu tiên ngoài mẹ anh mà đích thân anh xuống bếp chuẩn bị đồ ăn cho.

và ngay lúc đó em lại được dịp thêm rung động vì anh, lần đầu tiên có người khác giới chủ động nấu ăn rồi mang đến cho em ngoài anh họ em.

- thật sao? vậy chị sẽ ăn thật ngon!

yuri quả thực ăn rất ngon miệng như lời mình nói, vô cùng thích những món ăn anh mang đến. jungkook cứ im lặng nhìn em ăn, thỉnh thoảng còn ngồi cười một mình sau đó cẩn thận rót nước cho em. đối với một người đã không ăn uống đầy đủ cả ba ngày chẳng mấy chốc số đồ ăn anh mang đến đã bị em chén sạch sẽ. jungkook nhìn em hài lòng với bữa ăn mà vui vẻ dọn dẹp cho em.

- chị ăn xong rồi vậy em về đây, nhưng mà chị có thể tiễn em không?

jungkook cầm lấy túi đồ rồi đi đến trước mặt em chìa ra chiếc khăn tay ý bảo em lau miệng đi rồi hỏi.

- đương nhiên rồi!

yuri cầm lấy chiếc khăn tay lau miệng rồi đi đến cạnh anh, nhìn anh cứ chật vật muốn đeo lại khẩu trang và đội nón bằng một tay vì còn tay kia bận cầm đồ, em thầm nghĩ, dù gì cũng là người ta có lòng tốt mang đồ ăn đến cho mình thì em liền đi đến tốt bụng cầm lấy khẩu trang rồi cẩn thận đeo vào cho anh còn nhiệt tình cầm lấy nón giúp đối phương đội vào rồi ân cần chỉnh sửa cho anh, khuôn mặt em ngay lặp tức phóng đại trước mặt anh làm lộ những đường nét xinh đẹp ngay lúc đó jungkook đã biết tim anh nhất định đã bị hạ gục bởi em.

.

- chị, đây là vé đến dự fansign của bọn em vào cuối tuần này, hi vọng chị sẽ đến!

trong lúc đợi quản lý đến đón, jungkook dừng lại lục trong túi quần ra một chiếc vé rồi đưa đến trước mặt em, bản thân lại có chút hồi hộp.

- cái này...

yuri không thể giấu được bất ngờ, mắt có chút mở to hơn bình thường không ngừng suy nghĩ, đây là cái tình huống gì đây? idol top đầu trong lòng fan hâm mộ muốn mời em đến fansign của anh sao?

dù rằng là em họ của thành viên bts nổi tiếng nhưng em chưa bao đòi hỏi điều gì mà thông qua mối quan hệ này cái gì cũng muốn giấu nhẹm đi tự thân vận động. từ trước đến giờ cũng có vài lần anh họ em mở lời cho em vé đến xem concert hay fansign gì đó nhưng em chỉ đến đúng một lần cùng ba mẹ và anh của yoongi.

yuri vốn là tuýp người không thích chen lấn vì mấy kiểu này nhất là còn phải chạm mặt với bạn trai cũ jimin của mình nhưng không hiểu sao lại đắn đo suy nghĩ ngay lúc này.

- chị, đi mà. em thực sự muốn chị đến!

jungkook thấy yuri do liền nắm lấy tay áo em cứ kéo kéo, bày ra vẻ mặt đáng thương khiến tim của người đã lâu không rung động vì ai như em cũng đập nhanh hơn một nhịp.

- thôi, được rồi! chị sẽ đến vì bữa cơm hôm nay của em và cả vì cái vẻ mặt đáng yêu này của em!

yuri thở dài một hơi không hiểu bản thân sao lại chẳng thể từ chối yêu cầu gì của anh trai này mà gật đầu chấp thuận.

- tuyệt quá đi!

jungkook lúc này chả khác nào một đứa trẻ vừa được thưởng kẹo mà toe toét cười. yuri lại bị anh chọc cho bật cười chỉ vì chuyện này mà anh đã vui đến vậy sao? yuri cảm thấy thật vinh dự quá đi mất.

jungkook vui đến nỗi chưa để em kịp phản ứng đã dùng cả cánh tay săn chắc của anh đặt tay lên eo rồi kéo vào lòng ôm lấy cả người em khiến em phải kêu lên một tiếng vì bất ngờ, do chiều cao giữa hai người chênh lệch cả một cái đầu nên hiện tại em chuẩn xác gối đầu trên ngực anh để anh ôm lấy.

yuri bỗng dưng cảm thấy bản thân kì lạ vốn dĩ em không thích bị đụng chạm quá mức cần thiết với người khác giới không thân thiết, nhưng lần này em lại không cảm thấy khó chịu. jungkook thì lại vô cùng vui mừng khi không bị em bài xích liền tham lam ôm thêm tí nữa hít lấy hương thơm từ tóc em.

- xe đến đón rồi kia. em mau về đi! chị phải vào trong đây!

yuri nhận ra chiếc xe đang đến gần đó chính là chiếc xe hay đến đón yoongi, em lấy lại bình tĩnh đánh nhẹ vào tay anh rời khỏi cái ôm của anh rồi tiến tới xoa đầu anh một cái sau đó mới xoay người trở về phòng làm việc để chuẩn bị ra về.

yuri đã tự nhắc nhở mình, lần này phải thật cẩn thận, em đã từng này tuổi không thể nào không nhận ra rằng ánh mắt mà jungkook dành cho mình muốn nói lên tình cảm gì, em đã rất chật vật mới quên được jimin rồi em sợ mình sẽ phải mất thêm ba năm nữa...

jungkook vẫn còn ngây ngốc vì cái xoa đầu lúc nãy mà ngẩn ra cho đến khi anh quản lý nhấn kèn một cái anh mới giật mình lên xe.

- chị nhất định phải đến đó!

yuri nghe tiếng anh mà bật cười giơ bàn tay lên ra hiệu ok. hôm nay có lẽ lại đánh dấu thêm một bước ngoặc mới cho mối quan hệ của min yuri và jeon jungkook.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store