[JOHANNORTH] FOUREVER YOU (Married)
CHAP 8
------------------------------*North*Cuộc sống của tôi cứ thế trôi qua trong sự vui vẻ và những màn "chiếm hữu" đáng yêu của anh Jo. Nhưng rồi, một ngày nọ, một "cơn bão nhỏ" đã ập đến, mà tôi không hề hay biết.Dạo gần đây, anh Jo thường xuyên về muộn hơn bình thường. Anh bảo công việc nhiều, nhưng tôi để ý thấy anh có vẻ hơi căng thẳng, thỉnh thoảng lại thở dài. Tôi cũng không hỏi nhiều, chỉ nghĩ anh mệt mỏi vì công việc thôi.-North này, mày có biết chuyện này không?- Một buổi chiều, khi tôi đang ở quán cà phê, thì thằng Ter chạy đến, vẻ mặt đầy vẻ bí hiểm. Nó thì thầm-Chuyện gì mà mày làm mặt bí xị thế?- Tôi ngạc nhiên nhìn nó. Ter kể, nó nghe được từ anh Hill (vì Hill làm đối tác công ty của anh Jo mà) rằng có một cô gái ở công ty đang bám theo anh Jo. Cô ta là nhân viên mới, rất xinh đẹp, và cứ ra sức "tấn công" anh Jo. Quan trọng hơn, cô ta còn ngộ nhận bản thân mình là vợ chưa cưới của Johan! Cô ta còn kể với mọi người rằng cô ta và anh Jo đã hẹn hò từ lâu rồi, và sắp kết hôn nữa chứ. Công nhận cô ta cũng ảo tưởng thiệt chứ. Tuổi gì mà đòi làm vợ P'Jo của tôi chứ. P'Johan chỉ được là của tôi mà thôi.Nghe đến đây, tôi thấy đầu mình quay mòng mòng. Cái gì cơ? Vợ chưa cưới? Anh Jo của tôi đã kết hôn với tôi rồi mà! Sao lại có chuyện này được? Tôi biết, từ khi kết hôn, anh Jo vẫn chưa công khai chuyện này với nhân viên trong công ty hay báo giới, vì anh muốn giữ sự riêng tư cho tôi và gia đình. Nhưng mà cái cô này làm gì mà ảo tưởng ghê vậy?Lúc đó, tôi thấy một cục tức nghẹn ở cổ họng. Tôi ghen chứ! Tôi là vợ hợp pháp của anh Jo cơ mà! Sao lại có người dám tự nhận là vợ anh ấy chứ? Với lại dù sao ở Thái Lan cũng đã thông qua luật kết hôn đồng tính rồi mà! Luật vừa mới được thông qua một cái là P'Jo ngay lập tức chở tôi đến cục dân chính để đăng ký kết hôn ngay! Tôi cảm tưởng như nếu như anh ây chỉ cần chậm một chút thôi là tôi sẽ chạy đi trốn mất không bằng ấy!Tối hôm đó, khi anh Jo về nhà, tôi quyết định không làm ầm ĩ. Tôi biết anh không có tình cảm với cô gái đó. Tôi chỉ muốn giải quyết mọi chuyện một cách nhẹ nhàng nhất.Tôi ngồi trên sofa, giả vờ xem TV. Anh Jo bước vào, vẻ mặt anh có vẻ mệt mỏi. Anh vừa đặt cặp xuống thì tôi đã ôm lấy anh, dụi đầu vào lòng anh.-P'Jo ạ, hôm nay North nhớ P'Jo lắm đó. P'Jo có biết North nhớ P'Jo đến mức nào không?- Tôi nói khẽ, giọng nũng nịu.-Anh cũng nhớ North lắm, North của anh. Hôm nay công việc hơi nhiều, nên anh về muộn. Anh xin lỗi North nhiều nhé!- Anh Jo có vẻ ngạc nhiên, rồi anh ôm chặt lấy tôi.-Không sao đâu ạ! Mà có phải chỉ vì công việc không ạ? Hay là... có ai đó ở công ty đang làm phiền P'Jo vậy?- Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt đầy vẻ thăm dò.-Ai làm phiền anh chứ?- Anh Jo khẽ giật mình. Anh nhìn tôi, có vẻ bối rối.-... có người nào đó cứ nghĩ P'Jo là chồng sắp cưới của cô ấy, còn kể cho mọi người nghe nữa đó. P'Jo nghĩ xem, North có nên đến công ty P'Jo để tuyên bố chủ quyền không ạ?- Tôi chu môi, làm bộ mặt đáng yêu nhất có thể.-North nghe chuyện này từ đâu vậy? Đồ ngốc này, North đừng suy nghĩ lung tung. Anh không có gì với cô ta cả! Anh chỉ có mình North thôi!- Anh Jo nghe tôi nói xong thì mặt mày biến sắc. Anh ôm chặt lấy tôi hơn, giọng nói có chút lo lắng.-Anh định chờ cơ hội thích hợp để công khai chuyện của chúng ta, nhưng xem ra phải làm sớm hơn rồi. Anh không muốn North phải buồn hay suy nghĩ lung tung vì những chuyện như thế này. Anh giải thích rằng cô gái đó là nhân viên mới, rất nhiệt tình nhưng đôi khi hơi thái quá. Anh đã nhiều lần từ chối khéo, nhưng cô ta vẫn không hiểu.- Anh còn nói.Tôi nhìn anh Jo, thấy vẻ mặt anh đầy sự chân thành và lo lắng. Cơn ghen của tôi cũng tan biến ngay lập tức. Tôi biết anh Jo yêu tôi nhiều như thế nào.-P'Jo nói thật chứ?- Tôi hỏi, cố nín cười.-Thật chứ! Anh thề mà! Anh sẽ sắp xếp để công khai chuyện của chúng ta sớm nhất có thể. Anh không muốn North phải chịu thiệt thòi đâu.- Anh Jo nói, rồi hôn nhẹ lên trán tôi.Tôi mỉm cười hài lòng. Thật ra, tôi cũng không muốn anh phải công khai quá sớm nếu anh chưa sẵn sàng. Nhưng việc anh tự nguyện nói ra điều đó, vì tôi, đã đủ làm tôi hạnh phúc rồi. Cơn ghen của tôi cũng "bay" mất tiêu, vì tôi biết, anh Jo chỉ yêu mình tôi thôi.Sau buổi tối hôm đó, anh Jo đã giữ lời hứa. Anh bắt đầu sắp xếp để công khai mối quan hệ của chúng tôi. Anh bảo sẽ tổ chức một buổi tiệc nhỏ, thân mật, mời vài đối tác quan trọng và toàn bộ nhân viên công ty để giới thiệu tôi. Tôi thấy hồi hộp lắm, nhưng cũng rất vui.Ngày hôm đó đến, tôi được anh Jo đích thân chở đến công ty. Tôi mặc một bộ vest lịch lãm mà anh Jo đã tự tay chọn cho tôi, trông tôi cũng "người lớn" ra phết đó! Bước vào sảnh công ty, tôi cảm thấy hơi choáng ngợp. Mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt tò mò.Anh Jo nắm chặt tay tôi, dẫn tôi đến trước mặt mọi người. Anh ấy lấy micro, giọng nói trầm ấm và đầy tự hào vang lên khắp căn phòng.-Hôm nay, tôi muốn giới thiệu với mọi người một người rất đặc biệt, đây là North, vợ của tôi. Chúng tôi đã kết hôn được một thời gian rồi, mà em ấy chỉ muốn lui về hậu phương giúp đỡ tôi thôi, tới mãi hôm nay tôi mới thuyết phục em ấy công khai và tôi rất hạnh phúc khi cuối cùng cũng có thể giới thiệu em ấy với tất cả mọi người.- Anh nói, ánh mắt anh ấy trìu mến nhìn tôi.Một tràng pháo tay vang lên. Tôi thấy vài người tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng phần lớn đều mỉm cười và vỗ tay chúc mừng. Tôi liếc nhìn sang phía đám đông và thấy cô gái "tiểu tam" kia đứng ở một góc, mặt mày tái mét. Cô ta nhìn tôi với ánh mắt không thể tin được.Sau bài phát biểu ngắn gọn của anh Jo, mọi người bắt đầu đến chúc mừng chúng tôi. Tôi mỉm cười và cảm ơn từng người một. Khi đám đông đã vãn bớt, tôi khẽ kéo tay anh Jo.-P'Jo, anh cứ tiếp khách đi nhé. North đi chào hỏi vài người bạn ạ.- Tôi nói, rồi nhẹ nhàng bước về phía cô gái kia. Anh Jo nhìn tôi với ánh mắt đầy tin tưởng, không hề lo lắng.-Chào cô, cô là...?- Tôi tiến lại gần cô ta, mỉm cười thật tươi.-Tôi... tôi là Nisa. Anh là...?- Cô ta giật mình, ngước lên nhìn tôi, vẻ mặt vẫn còn đầy sốc.-Chào Nisa, tôi là North! Tôi là VỢ CỦA ANH JOHAN. Rất vui được gặp cô.- Tôi đáp, vẫn giữ nụ cười thân thiện.Tôi cố tình nhấn mạnh từ "VỢ CỦA ANH JOHAN" để cô ta hiểu rõ. Tôi thấy cô ta bối rối, ánh mắt bắt đầu cụp xuống.-À... dạ... tôi... tôi không biết...- Cô ta lắp bắp, mặt đỏ bừng.-Không sao đâu ạ! Chắc cô cũng chỉ hiểu lầm thôi! P'Jo của tôi là người có vẻ ngoài đẹp trai, lịch lãm, điều hành cả một tập đoàn lớn thế này, anh ấy là một người tài giỏi nữa nên đôi khi cũng có nhiều ong bướm vây quanh anh ấy. P'Jo lúc nào cũng lạnh lùng với mọi người xung quanh! Anh ấy chỉ có ấm áp, chung thủy và yêu mỗi mình tôi một cách tuyệt đối!- Tôi vẫn mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng.Tôi cố tình nói một cách rất "ngây thơ", không hề có ý công kích hay làm lớn chuyện. Tôi chỉ muốn cô ta hiểu rõ vị trí của mình và không còn ảo tưởng nữa. Tôi thấy cô ta cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng vào tôi.-Vậy nhé, tôi đi chào hỏi bạn bè đây. Rất vui được nói chuyện với cô! Chúc cô có một buổi tôi vui vẻ nhé!- Tôi nói rồi khẽ gật đầu, quay lưng bước đi.Sau lưng, tôi nghe tiếng cô ta thở dài. Tôi biết, thông điệp của tôi đã được gửi đi một cách nhẹ nhàng nhưng hiệu quả. Tôi đi về phía anh Jo, mỉm cười rạng rỡ. Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt đầy yêu thương và tự hào. Anh nắm lấy tay tôi, siết chặt. Tôi biết, anh ấy hiểu tất cả.Sau sự kiện ở công ty anh Jo, cuộc sống của chúng tôi lại trở về với nhịp điệu bình yên vốn có. Quán cà phê "Chiu's Corner" của tôi ngày càng phát triển, và tôi cũng đã quen với vai trò "ông chủ nhỏ". Nhưng dạo gần đây, tôi bắt đầu cảm thấy có một điều gì đó thôi thúc mình.Khi ở quán cà phê, tôi được gặp rất nhiều người giỏi giang, từ những anh chị kiến trúc sư, nhà thiết kế cho đến những người làm trong lĩnh vực tài chính. Mỗi lần trò chuyện với họ, tôi lại thấy mình nhỏ bé làm sao. Tôi cảm thấy bản thân mình hình như vẫn chưa đủ giỏi, kiến thức vẫn còn hạn hẹp. Cứ thế, ý nghĩ muốn được học cao hơn, muốn được trau dồi thêm kiến thức cứ len lỏi trong đầu tôi.Tối hôm đó, tôi quyết định chia sẻ suy nghĩ này với anh Jo. Anh đang ngồi đọc sách trên sofa, còn tôi thì cứ đi đi lại lại, tay vò vò vạt áo.-P'Jo... North có chuyện này muốn hỏi ý kiến của anh ạ.- Tôi gọi khẽ, giọng hơi rụt rè.-Có chuyện gì vậy North? North cứ nói đi.- Anh Jo đặt sách xuống, nhìn tôi với ánh mắt ấm áp.-Dạ... North muốn... muốn học cao hơn nữa ạ. North muốn đi học lại.- Tôi hít một hơi thật sâu.-Tại sao North lại muốn học tiếp vậy?- Anh Jo hơi ngạc nhiên một chút, nhưng anh không hề phản đối. Anh nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng xoa xoa.-Dạ, North cảm thấy mình vẫn chưa đủ giỏi. Khi làm việc ở quán cà phê, North được gặp rất nhiều người tài năng, họ nói chuyện về đủ thứ kiến thức mà North chưa biết. North muốn được hiểu biết nhiều hơn, muốn được giỏi giang hơn nữa, để có thể... có thể xứng đáng hơn với P'Jo.- Tôi nhìn vào mắt anh, cố gắng giải thích cảm xúc của mình. Anh Jo nghe tôi nói xong thì mỉm cười, nụ cười dịu dàng đến lạ. Anh kéo tôi lại gần, ôm tôi vào lòng.-North ngốc quá! North đã rất giỏi rồi mà. Anh chưa bao giờ cảm thấy North không xứng đáng với anh cả. Ngược lại, North chính là điều tuyệt vời nhất mà anh có được.- Anh nói, giọng đầy yêu thương.-Anh hiểu mong muốn của North muốn được học hỏi thêm. Đó là một điều rất tốt. Nhưng North không cần phải học cao hơn để chứng minh mình xứng đáng với ai cả. North đã là chính em, là North đáng yêu, vô tư của anh, và đó là điều anh yêu nhất. Việc học là để North phát triển bản thân, để North đạt được những gì North mong muốn, chứ không phải để làm hài lòng người khác hay để so sánh với ai cả.- Anh ngừng một chút, rồi tiếp tục phân tích cho tôi hiểu.-Nếu North thực sự muốn học, anh sẽ hoàn toàn ủng hộ em. North muốn học gì, anh sẽ tìm trường cho em, anh sẽ sắp xếp thời gian để đưa đón em, và anh sẽ luôn ở bên cạnh động viên em. Nhưng North hãy nhớ, dù North có học lên đến đâu, North vẫn luôn là North của anh, người mà anh yêu thương nhất, và North đã đủ giỏi rồiNghe anh Jo nói những lời đó, tôi thấy lòng mình ấm áp vô cùng. Anh không chỉ ủng hộ tôi, mà còn thấu hiểu những lo lắng sâu xa trong lòng tôi. Tôi vùi mặt vào ngực anh, cảm thấy thật bình yên.Sau khi nghe những lời phân tích và động viên của anh Jo, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tự tin hơn rất nhiều. Anh ấy đã giúp tôi nhận ra rằng việc học là để phát triển bản thân, chứ không phải để chứng minh điều gì cả. Tôi đã suy nghĩ rất kỹ, và cuối cùng, tôi đã đưa ra quyết định của mình.Tối hôm đó, khi anh Jo đang ngồi xNorth TV, tôi lại gần, ngồi xuống cạnh anh.-P'Jo ơi, North đã nghĩ ra rồi! North biết mình muốn học gì rồi ạ!- tôi gọi, giọng đầy hào hứng.-Ồ? North muốn học gì vậy, cục cưng?- Anh Jo quay sang nhìn tôi, ánh mắt anh ấy đầy sự tò mò. -Dạ, North muốn học về kinh doanh và thiết kế ạ!- Tôi nói, hai mắt sáng rực.-Kinh doanh và thiết kế sao? Hai ngành này có vẻ không liên quan lắm nhỉ?- Anh Jo hơi bất ngờ một chút, rồi anh ấy mỉm cười.-Không đâu ạ! North nghĩ là nó rất liên quan đó! North đang điều hành quán cà phê mà, nên North muốn học về kinh doanh để có thể quản lý quán tốt hơn, biết cách thu hút khách hàng, rồi làm cho quán phát triển hơn nữa. Còn về thiết kế, North muốn tự tay thiết kế lại không gian quán, làm những chiếc menu thật đẹp, rồi có thể tự tay thiết kế những món đồ nhỏ xinh để bán ở quán nữa!- Tôi lắc đầu lia lịa, giải thích cho anh ấy hiểu ý tưởng của mình. Tôi nói một tràng, đầy nhiệt huyết. Anh Jo lắng nghe tôi nói, ánh mắt anh ấy ngày càng ánh lên vẻ tự hào.-Anh hiểu rồi, ý tưởng của North rất hay đó. Học kinh doanh sẽ giúp North vững vàng hơn trong việc quản lý quán, còn học thiết kế sẽ giúp North thỏa sức sáng tạo và biến quán cà phê của mình thành một nơi độc đáo hơn nữa. Với lại chẳng phải nếu như North học kinh doanh thì sẽ rất tốt sao, North có thể giúp anh một chút gì đó ở công ty mà!- Anh ấy nói, xoa đầu tôi.-Nếu North đã quyết định rồi, anh sẽ tìm trường tốt nhất cho em. North muốn học ở đâu, anh sẽ đưa North đến đó. North cứ yên tâm học hành, mọi chuyện khác cứ để anh lo.- Anh ấy ngừng một chút, rồi tiếp tục.-P'Jo là nhất! North yêu P'Jo nhiều lắm!- Tôi vui sướng ôm chầm lấy anh Jo.Tôi biết, con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Vừa điều hành quán cà phê, vừa đi học chắc chắn sẽ rất vất vả. Nhưng tôi tin, với sự ủng hộ và yêu thương của anh Jo, tôi sẽ làm được. Tôi muốn trở thành một North giỏi giang hơn, một North có thể tự tin đứng vững trên đôi chân của mình, và quan trọng nhất, một North có thể khiến anh Jo tự hào.------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store