Jjk Maki X Reader Request
Giới thiệu kĩ chút mình là A, một trong những thành viên câu lạc bộ truyện tranh học quốc tế và mình sẽ phụ trách phần bản Việt của bộ truyện này. Có một bạn inbox mình về nội dung bối cảnh như sau:
~~~
~~~
~~~
~~~
~~~
~~~
~~
~~Bên phía t/b, Nobara đang thắp nến lên cái bánh nhỏ xinh mà hai người chọn ra, cũng như là t/b bốc quà các món đồ mà hai thanh niên kia tặng sau khi ăn xong cái bánh.-Mấy thằng ngốc đó tặng gì vậy?Nobara nghiêng người về phía trước nhìn những thứ không đâu vào đâu mà nhóm nam tặng, cô tặc lưỡi, than phiền. Nhưng t/b lại có vẻ ngược lại, không bận tâm đến nó.-Nếu đây là những thứ mấy cậu ấy tặng có tấm lòng thì mọi thứ đều được cả.Thế là hai người tiếp tục cuộc trò chuyện với nhau....Ngày ấy rồi cũng đến, đó là một ngày mà thời tiết trong xanh, không có gợn mây nào cả, những chú chim hót chào ngày mới cũng như những đàn bướm đua nhau mà vươn cánh, tung tăng khắp bụi lá hồng.Ngày lễ hội Matsuri được khai mạc, t/b đang ung dung nằm trong phòng, thả lỏng tâm trạng sau một tuần học vất vả. Bỗng nhiên, điện thoại em reo lên với dòng tin nhắn từ Maki.[t/b em có rảnh không? Hôm nay dạo chơi với chị một ngày ở lễ hội Matsuri nhé, em sẽ thích nó.]Đáp lại tin nhắn bằng chữ "vâng em sẽ đi". T/b hớn hở nhảy tưng tưng khắp phòng, lập tức đồng ý lời mời khi vừa đọc vì em cũng chẳng có việc gì khác để làm. Lục hộp tủ thì thầy bộ áo Kimono mà Nobara vừa mua tặng bạn lần trước, bạn liền bận, tỏ vẻ diện đẹp trước Maki, phần là vì muốn tỏ ra lịch sự với chị ấy.Đến nơi hẹn, bạn liền lập tức chạy vội lại khi thấy Maki. -Chị đợi em lâu rồi à?Thấy Maki bận đồ thường, t/b cũng có chút ngượng ngùng, nhưng thứ mà bạn không biết được, đó là cô nàng năm 2 ở đây cũng đang nóng lên trong người vì sự hấp dẫn của bạn trong chiếc váy.-Em tự chọn đấy à? Cũng được đó.Một lời khen gián tiếp là thứ Maki có thể nghĩ ra, em cười trừ rồi túm lấy tay chị vội vàng kéo vào lễ hội. Maki cười thầm rồi theo chạy theo.Khắp các gian hàng, hai người ăn thử tất cả loại đồ nướng, nước uống cũng như xem các trò chơi mà họ có, khựng lại tại gian hàng, Maki để ý thấy t/b đang nhìn chầm chầm vào con gấu bông với chữ "forever" được khắc lên trên đó.-Em muốn nó sao?Đoán được ý, em ngại ngùng gãi đầu, bảo không cần nhưng Maki vẫn quyết tâm mua một lượt và chơi. Tài bách phát bách trúng, Maki nhận lấy con gấu đó ngay trong lượt đầu tiên với sự trầm trồ của nhiều người. Quay sang đưa, hai con mắt của em tỏ vẻ kinh ngạc cũng như ngưỡng mộ, hơn thế còn có một thứ gì đó bên trong khiến em muốn bộc lộ ra nhưng vẫn do dự-Tặng em đấy.-Thật à!? Em cảm ơn chị nhiều lắm!
T/b ôm con gấu vui mừng, Maki có vẻ hơi ghen với con gấu ấy, đi một lúc liền tò mò hỏi.-Sao em muốn nó thế? Nếu biết em mê đến vậy là không lấy cho rồi.-À thì chị không thấy nó giống chị sao?T/b ngây thơ nói, khiến mặt của Maki hơi ửng đỏ. Làm sao em ấy có thể so sánh một đồ vật với cô được chứ?-Sao lại giống chị được? Bớt nói chuyện phi lí đi.-Chẳng phải nó dễ thương sao? Nhưng chị Maki chắc hẳn dễ thương hơn nó nhiều rồi.Một phát, mũi tên xuyên tim. T/b khen Maki khiến cho lòng cô thanh hoa cảm xúc. ~~~Dừng chân lại một vị trí trước bậc thềm cao, hai người ngắm cảnh hoàng hôn trước mắt, một cảnh tượng hùng vĩ, kì ảo làm sao. Lòng cảm thấy ấm áp, những khung bậc cảm xúc như đang nhảy múa trong bụng. Lúc này Maki liên tục nhìn về phía khuôn mặt t/b, một thứ mang vẻ đẹp của nàng tiên, thứ mà mọi người đều muốn chiếm lấy....Thế rồi t/b cũng để ý ánh mắt Maki, em quay lại nhìn chị, nở ra một nụ cười ấm áp hơn cả mặt trời, sáng hơn cả ánh nắng cũng như thanh bình hơn cả biển cả.-Đẹp phải không chị?T/b hỏi nhưng Maki không đáp gì, không khí im lặng kéo dài cho đến khi Maki cúi người xuống, tặng cho t/b một nụ hôn ngay má. Mắt em trố lên và tròn xoe cũng như mặt em dần chuyển sang một màu đỏ.Lùi lại, Maki cười trả lời.-Đẹp chứ! Nhưng sao nó bằng em được?Trong xấu hổ, bạn đấm vào ngực Maki một cái nhưng thứ cô cảm giác chỉ như con mèo cào. Với nắm lấy tay em, Maki thì thầm nhỏ nhẹ.-Có vẻ em cũng đã biết rồi đúng không? Tình cảm của hai chúng ta?-Vâng....có lẽ là vậy.-Thế em có muốn làm bạn gái chị không?-...Dạ? Thiệt chứ?!T/b bất ngờ, biểu cảm của em bây giờ chẳng khác gì là một con cún đang vẩy đuôi trong mừng rỡ.-Thiệt, chị rất là vui khi có em bên cạnh, chị muốn em đi cùng chị suốt quãng đường cuộc đời, cùng san sẻ những đau thương, mất mát, cũng như những lần vui buồn cùng nhau.-Em.........Em đồng ý chứ!?-Không thất hứa.-Không thất hứa!?Hai người ôm lấy nhau trong hạnh phúc, t/b hứa rằng sẽ cùng nhau sống hạnh phúc với Maki suốt đời. Hai người cùng nhau chia sẻ nó cũng như trải qua gian nan, bất hạnh.....................................................[3]T/b........em đúng là đồ thất hứa.....Maki ngồi trên chiếc giường lạnh lẽo, cô co ro với hai hàng nước mắt tuông không ngừng nghỉ, đôi mắt ửng đỏ cũng như hai gò má nhuộm hồng. Những tấm chăn từ khi nào bị thấm ướt bởi những tràn nước mắt.Mọi chuyện chỉ là một mộng ảo, chỉ là một giấc mơ không có hồi kết.T/b đã mất ngay từ ngày hai người đi lễ hội, trước khi có thể trả lời được lời tỏ tình, em rơi vào cơn nguy kịch. Sau khi đưa vào điều trị, em được chuẩn đoán là mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Những ngày cuối cùng giữa hai chúng ta lúc đó chỉ là hư ảo, em trầm lặng không trả lời gì cả. Thứ duy nhất để lại cho chị lúc đó là một nụ cười.Khác với mọi lần, nụ cười ấy mang sự đau thương, bi kịch cũng như nỗi bất hạnh. Em trả chị con gấu với dòng chữ "forever" nghĩ là mãi mãi. Em không chấp nhận lời hẹn hò ấy. Vì ngay từ đầu nó chỉ là một thứ cảm xúc luôn được giữ lại mãi mãi trong lòng. Một thứ cảm xúc mang sự cay nghiệt, thương xót và bất hạnh. Em không muốn Maki đau, em đã không trả lời nó. Em muốn giữa hai người vẫn luôn giữ thầm mối quan hệ này trong lòng, vẫn luôn nhớ về em. Kết thúc mối quan hệ giữa hai chúng ta một lúc nào đó, có vẻ chị Maki cũng đã trở lại bình thường, vui vẻ hòa đồng hơn trước, chị đã tìm được chàng trai tốt hơn em nhiều, người có thể cảm nhận được sự đau khổ bên trong của chị cũng như cùng chị vượt qua gian khổ suốt đời.Chị Maki ơi, cho dù em biết chị không thể nào nghe, nhìn hoặc cảm nhận được em, nhưng em vẫn sẽ ở bên chị. Chị đừng khóc nữa, hãy quên thứ tình cảm đó đi, nó chỉ là cảm xúc mãi chôn trong lòng mà thôi. Chị đừng tự giam cầm bản thân mình trong những giấc mơ, hư ảo và hiện thực giả tạo không có hồi kết. Nó sẽ chẳng bao giờ mang lại hạnh phúc thật sự cả.Em xin lỗi vì đã giấu chị, lừa chị đến những phút giây cuối cùng của cuộc đời, nhưng em lại thật sự vui vẻ với nó, được gặp chị, những người bạn mà có thể tôn trọng, bên cạnh em. Người có thể chỉ ra những bài học quý giá cũng như có thể cho em cảm giác được yêu một lần. Cảm ơn chị Maki, đã là người mở ra con tim ấy cũng như khép lại một trang sách của cuộc đời. Em không còn gì nuối tiếc cả. Em thật sự rất vui với nó.Em mãi yêu chị ạ, hãy giữ gìn bản thân nhé chị Maki?Oa! Thật là thoải mái quá đi mất....................~~~~Lễ hội bên em lần cuối đó.....có vẻ không tồi nhỉ?--------------------------------t/g: Trời ơi, bạn T.A này bẻ lái gắt quá, đọc mà khóc muốn chết vì bản ;-; cái request tưởng HE mà bạn đòi dẹo ngay khúc cuối.Thôi xin lỗi vì cái chương buồn thảm này nhé, nếu mình nhận thêm một request bằng Việt nữa chắc viết note thông báo chuyển tên truyện quá.
~~~
~~~
~~~
~~~
~~~
~~~
~~
~~Bên phía t/b, Nobara đang thắp nến lên cái bánh nhỏ xinh mà hai người chọn ra, cũng như là t/b bốc quà các món đồ mà hai thanh niên kia tặng sau khi ăn xong cái bánh.-Mấy thằng ngốc đó tặng gì vậy?Nobara nghiêng người về phía trước nhìn những thứ không đâu vào đâu mà nhóm nam tặng, cô tặc lưỡi, than phiền. Nhưng t/b lại có vẻ ngược lại, không bận tâm đến nó.-Nếu đây là những thứ mấy cậu ấy tặng có tấm lòng thì mọi thứ đều được cả.Thế là hai người tiếp tục cuộc trò chuyện với nhau....Ngày ấy rồi cũng đến, đó là một ngày mà thời tiết trong xanh, không có gợn mây nào cả, những chú chim hót chào ngày mới cũng như những đàn bướm đua nhau mà vươn cánh, tung tăng khắp bụi lá hồng.Ngày lễ hội Matsuri được khai mạc, t/b đang ung dung nằm trong phòng, thả lỏng tâm trạng sau một tuần học vất vả. Bỗng nhiên, điện thoại em reo lên với dòng tin nhắn từ Maki.[t/b em có rảnh không? Hôm nay dạo chơi với chị một ngày ở lễ hội Matsuri nhé, em sẽ thích nó.]Đáp lại tin nhắn bằng chữ "vâng em sẽ đi". T/b hớn hở nhảy tưng tưng khắp phòng, lập tức đồng ý lời mời khi vừa đọc vì em cũng chẳng có việc gì khác để làm. Lục hộp tủ thì thầy bộ áo Kimono mà Nobara vừa mua tặng bạn lần trước, bạn liền bận, tỏ vẻ diện đẹp trước Maki, phần là vì muốn tỏ ra lịch sự với chị ấy.Đến nơi hẹn, bạn liền lập tức chạy vội lại khi thấy Maki. -Chị đợi em lâu rồi à?Thấy Maki bận đồ thường, t/b cũng có chút ngượng ngùng, nhưng thứ mà bạn không biết được, đó là cô nàng năm 2 ở đây cũng đang nóng lên trong người vì sự hấp dẫn của bạn trong chiếc váy.-Em tự chọn đấy à? Cũng được đó.Một lời khen gián tiếp là thứ Maki có thể nghĩ ra, em cười trừ rồi túm lấy tay chị vội vàng kéo vào lễ hội. Maki cười thầm rồi theo chạy theo.Khắp các gian hàng, hai người ăn thử tất cả loại đồ nướng, nước uống cũng như xem các trò chơi mà họ có, khựng lại tại gian hàng, Maki để ý thấy t/b đang nhìn chầm chầm vào con gấu bông với chữ "forever" được khắc lên trên đó.-Em muốn nó sao?Đoán được ý, em ngại ngùng gãi đầu, bảo không cần nhưng Maki vẫn quyết tâm mua một lượt và chơi. Tài bách phát bách trúng, Maki nhận lấy con gấu đó ngay trong lượt đầu tiên với sự trầm trồ của nhiều người. Quay sang đưa, hai con mắt của em tỏ vẻ kinh ngạc cũng như ngưỡng mộ, hơn thế còn có một thứ gì đó bên trong khiến em muốn bộc lộ ra nhưng vẫn do dự-Tặng em đấy.-Thật à!? Em cảm ơn chị nhiều lắm!
T/b ôm con gấu vui mừng, Maki có vẻ hơi ghen với con gấu ấy, đi một lúc liền tò mò hỏi.-Sao em muốn nó thế? Nếu biết em mê đến vậy là không lấy cho rồi.-À thì chị không thấy nó giống chị sao?T/b ngây thơ nói, khiến mặt của Maki hơi ửng đỏ. Làm sao em ấy có thể so sánh một đồ vật với cô được chứ?-Sao lại giống chị được? Bớt nói chuyện phi lí đi.-Chẳng phải nó dễ thương sao? Nhưng chị Maki chắc hẳn dễ thương hơn nó nhiều rồi.Một phát, mũi tên xuyên tim. T/b khen Maki khiến cho lòng cô thanh hoa cảm xúc. ~~~Dừng chân lại một vị trí trước bậc thềm cao, hai người ngắm cảnh hoàng hôn trước mắt, một cảnh tượng hùng vĩ, kì ảo làm sao. Lòng cảm thấy ấm áp, những khung bậc cảm xúc như đang nhảy múa trong bụng. Lúc này Maki liên tục nhìn về phía khuôn mặt t/b, một thứ mang vẻ đẹp của nàng tiên, thứ mà mọi người đều muốn chiếm lấy....Thế rồi t/b cũng để ý ánh mắt Maki, em quay lại nhìn chị, nở ra một nụ cười ấm áp hơn cả mặt trời, sáng hơn cả ánh nắng cũng như thanh bình hơn cả biển cả.-Đẹp phải không chị?T/b hỏi nhưng Maki không đáp gì, không khí im lặng kéo dài cho đến khi Maki cúi người xuống, tặng cho t/b một nụ hôn ngay má. Mắt em trố lên và tròn xoe cũng như mặt em dần chuyển sang một màu đỏ.Lùi lại, Maki cười trả lời.-Đẹp chứ! Nhưng sao nó bằng em được?Trong xấu hổ, bạn đấm vào ngực Maki một cái nhưng thứ cô cảm giác chỉ như con mèo cào. Với nắm lấy tay em, Maki thì thầm nhỏ nhẹ.-Có vẻ em cũng đã biết rồi đúng không? Tình cảm của hai chúng ta?-Vâng....có lẽ là vậy.-Thế em có muốn làm bạn gái chị không?-...Dạ? Thiệt chứ?!T/b bất ngờ, biểu cảm của em bây giờ chẳng khác gì là một con cún đang vẩy đuôi trong mừng rỡ.-Thiệt, chị rất là vui khi có em bên cạnh, chị muốn em đi cùng chị suốt quãng đường cuộc đời, cùng san sẻ những đau thương, mất mát, cũng như những lần vui buồn cùng nhau.-Em.........Em đồng ý chứ!?-Không thất hứa.-Không thất hứa!?Hai người ôm lấy nhau trong hạnh phúc, t/b hứa rằng sẽ cùng nhau sống hạnh phúc với Maki suốt đời. Hai người cùng nhau chia sẻ nó cũng như trải qua gian nan, bất hạnh.....................................................[3]T/b........em đúng là đồ thất hứa.....Maki ngồi trên chiếc giường lạnh lẽo, cô co ro với hai hàng nước mắt tuông không ngừng nghỉ, đôi mắt ửng đỏ cũng như hai gò má nhuộm hồng. Những tấm chăn từ khi nào bị thấm ướt bởi những tràn nước mắt.Mọi chuyện chỉ là một mộng ảo, chỉ là một giấc mơ không có hồi kết.T/b đã mất ngay từ ngày hai người đi lễ hội, trước khi có thể trả lời được lời tỏ tình, em rơi vào cơn nguy kịch. Sau khi đưa vào điều trị, em được chuẩn đoán là mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Những ngày cuối cùng giữa hai chúng ta lúc đó chỉ là hư ảo, em trầm lặng không trả lời gì cả. Thứ duy nhất để lại cho chị lúc đó là một nụ cười.Khác với mọi lần, nụ cười ấy mang sự đau thương, bi kịch cũng như nỗi bất hạnh. Em trả chị con gấu với dòng chữ "forever" nghĩ là mãi mãi. Em không chấp nhận lời hẹn hò ấy. Vì ngay từ đầu nó chỉ là một thứ cảm xúc luôn được giữ lại mãi mãi trong lòng. Một thứ cảm xúc mang sự cay nghiệt, thương xót và bất hạnh. Em không muốn Maki đau, em đã không trả lời nó. Em muốn giữa hai người vẫn luôn giữ thầm mối quan hệ này trong lòng, vẫn luôn nhớ về em. Kết thúc mối quan hệ giữa hai chúng ta một lúc nào đó, có vẻ chị Maki cũng đã trở lại bình thường, vui vẻ hòa đồng hơn trước, chị đã tìm được chàng trai tốt hơn em nhiều, người có thể cảm nhận được sự đau khổ bên trong của chị cũng như cùng chị vượt qua gian khổ suốt đời.Chị Maki ơi, cho dù em biết chị không thể nào nghe, nhìn hoặc cảm nhận được em, nhưng em vẫn sẽ ở bên chị. Chị đừng khóc nữa, hãy quên thứ tình cảm đó đi, nó chỉ là cảm xúc mãi chôn trong lòng mà thôi. Chị đừng tự giam cầm bản thân mình trong những giấc mơ, hư ảo và hiện thực giả tạo không có hồi kết. Nó sẽ chẳng bao giờ mang lại hạnh phúc thật sự cả.Em xin lỗi vì đã giấu chị, lừa chị đến những phút giây cuối cùng của cuộc đời, nhưng em lại thật sự vui vẻ với nó, được gặp chị, những người bạn mà có thể tôn trọng, bên cạnh em. Người có thể chỉ ra những bài học quý giá cũng như có thể cho em cảm giác được yêu một lần. Cảm ơn chị Maki, đã là người mở ra con tim ấy cũng như khép lại một trang sách của cuộc đời. Em không còn gì nuối tiếc cả. Em thật sự rất vui với nó.Em mãi yêu chị ạ, hãy giữ gìn bản thân nhé chị Maki?Oa! Thật là thoải mái quá đi mất....................~~~~Lễ hội bên em lần cuối đó.....có vẻ không tồi nhỉ?--------------------------------t/g: Trời ơi, bạn T.A này bẻ lái gắt quá, đọc mà khóc muốn chết vì bản ;-; cái request tưởng HE mà bạn đòi dẹo ngay khúc cuối.Thôi xin lỗi vì cái chương buồn thảm này nhé, nếu mình nhận thêm một request bằng Việt nữa chắc viết note thông báo chuyển tên truyện quá.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store