Jaywon Heejake Xuyen Sach Roi Con Muon Chay Sao
Tôi chuyển cho Park Jongseong một khoản tiền."Chấm dứt bao nuôi, sau này đừng đến tìm tôi nữa."Tin nhắn vừa gửi đi.Điện thoại của Park Jongseong lập tức gọi đến.Tim tôi đập thình thịch, sợ hãi vội vàng chặn số.Không lâu sau, chuông cửa vang lên.Tôi mở cửa: "Sao giờ mới đến?"Kim Sunoo đứng ngoài thở hổn hển: "Xin lỗi, hôm nay em có nhiều tiết học."Tôi nói: "Nhanh lên, bắt đầu thôi."Tôi đã bao nuôi Kim Sunoo được một tuần, cậu ta đã rất quen thuộc với quy trình.Kim Sunoo đi theo tôi vào phòng.Hình như cảm thấy nhiệt độ điều hòa hơi cao.Cậu ta cởi áo khoác ra.Tôi thúc giục: "Nhanh lên! Tôi không đợi được nữa!"Kim Sunoo ngẩn người, đáp "Vâng".Cậu ta lấy ra một chồng sách từ trong cặp."Những câu hỏi lần trước anh Jungwon làm khá tốt, nhưng phần giải tích còn hơi yếu, hôm nay chúng ta tập trung luyện tập phần này nhé."Tôi nhận lấy đề thi rồi bắt đầu làm bài.Có sẵn sinh viên đại học danh tiếng, lại còn cùng chuyên ngành, không bao nuôi thì phí quá.Giờ tranh thủ "cày cuốc" ngầm một chút nào.Về nhà còn có thể tiếp tục làm một sinh viên đại học xuất sắc.Còn Jaeyun, người anh em tốt của tôi, đồ ngốc.Cậu luôn chậm hơn tôi một bước, he he.Làm bài được nửa tiếng.Tiếng đập cửa đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên.Park Jongseong gào thét bên ngoài:"Yang! Jung! Won! Anh ra đây nói rõ ràng cho tôi!!"
_____
Chương 14
Kim Sunoo nghi hoặc mở cửa.
"Cậu là...?"
Trong phòng hơi nóng, lúc này mặt Kim Sunoo ửng đỏ.
Hai cúc áo sơ mi cũng được cởi ra.
Park Jongseong nhìn cậu ta, ánh mắt như muốn giết người.
Tôi chậm rãi bước ra:
"Không phải đã nói rõ với cậu rồi sao?"
Park Jongseong cười lạnh: "Anh muốn kết thúc là kết thúc, dựa vào cái gì?"
"Tôi đã chán rồi."
Park Jongseong chỉ vào Kim Sunoo: "Chỉ vì cậu ta?"
"Phải, chỉ vì cậu ấy."
Không khí chìm vào im lặng chết chóc.
Kim Sunoo do dự lên tiếng: "Chuyện là... vẫn làm bài chứ ạ?"
Park Jongseong gào lên trong tuyệt vọng: "Hai người còn chơi trò đóng vai thầy trò!!"
Kim Sunoo: "..."
Tôi lấy điện thoại ra chuyển khoản: "Tiền không đủ đúng không, tôi cho cậu thêm 50 vạn, đừng bám lấy tôi nữa."
Lồng ngực Park Jongseong phập phồng dữ dội.
Một lúc lâu sau, mắt cậu ta đỏ hoe ôm lấy vai tôi, hỏi:
" Yang Jungwon, chỉ là bao nuôi thôi sao? Chẳng có chút tình cảm nào sao?"
"Ừ, chỉ là bao nuôi."
"Nếu tôi nói tôi yêu anh thì sao?"
Tôi sững sờ.
Tôi im lặng hồi lâu, cuối cùng Park Jongseong cũng tuyệt vọng.
Cậu ta tự giễu lắc đầu: "Được."
"Lần cuối cùng với tôi, tôi sẽ không bám lấy anh nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store