Hyunlix Cung Chieu
Căn phòng chìm trong một không gian huyền ảo, nơi bóng tối và ánh đèn vàng cam hòa quyện tạo nên một bức tranh đầy mê hoặc. Hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau không rời như thể cả thế giới chỉ còn lại họ, bị cuốn vào một vũ điệu nguyên sơ của khao khát và cảm xúc. Hyunjin ngồi dựa vào đầu giường, lưng tựa lên lớp gỗ bọc da sang trọng, đôi tay rắn chắc đỡ lấy mông Yongbok giữ em ngồi trên đùi mình. Cơ thể nhỏ bé, mềm mại, đang bất lực nhún lên nhún xuống, mỗi chuyển động đều chậm rãi, cẩn thận, như thể sợ rằng chỉ cần mạnh một chút sẽ phá vỡ chính mình.Tiếng rên ngọt ngào bật ra từ miệng nhỏ của Yongbok như những nốt nhạc mềm mại khiến Hyunjin càng thêm say mê. Em run rẩy bám chặt vào vai hắn, móng tay cắm nhẹ vào da thịt để giữ thăng bằng. Hậu huyệt của em vẫn còn sưng tấy và đau nên chỉ có thể ngậm được phân nửa cự vật thô to của hắn. Yongbok không dám để thứ đó đâm quá sâu, sợ rằng cơ thể mình sẽ không chịu nổi. Mỗi lần nhún xuống em đều chậm rãi, thận trọng, như một chú chim non đang tập bay trên một cành cây chênh vênh. Hyunjin dù vậy cũng không hề phàn nàn. Hắn nhìn em như thể đang thưởng thức từng nỗ lực nhỏ của bé con trong lòng mình.“Ưm… ah…” Yongbok rên khẽ, giọng lạc đi, đôi mắt long lanh nhìn hắn, vừa ngượng ngùng vừa đau đớn. Hắn cười khẽ, đưa tay véo nhẹ hạt đậu nhỏ vẫn còn sưng đỏ từ đêm qua trên ngực em. Động tác ngắt nhéo của hắn khiến Yongbok giật mình ngửa cổ rên lớn, tiếng rên vừa đau vừa sướng vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng. “Ahh… chú... ưm... thả ra… em không thích…” Em bắt lấy cổ tay hắn cố ngăn lại, giọng run run đầy bối rối.Hyunjin nghiêng đầu, nụ cười trêu đùa nở trên môi. “Nói dối.” “Nghe em rên sướng thế kia mà còn bảo không thích?” Hắn tiếp tục ngắt nhéo, động tác vừa nhẹ nhàng vừa đầy ý đồ khiến Yongbok đỏ mặt, em lắc đầu nguầy nguậy.“Chú… chú xấu xa!” “Em… aaa... em không làm nữa!” Yongbok cố lấy hết sức đặt hai tay lên vai hắn đẩy mạnh định ngồi dậy để thoát ra. Nhưng khi em vừa nhấc người lên, chỉ còn lại đầu khấc của hắn trong cơ thể, Hyunjin bất chợt nắm lấy eo em, dập mạnh xuống một cú trời giáng.“ÁAAAAAA!” Cự vật đâm thẳng vào khoang sinh sản khiến em đau đớn đến mức gục mặt vào vai hắn thở dốc. Yongbok khóc nức nở, giọng run rẩy, cơ thể nhỏ bé run lên như cầy sấy.“Chú ơi… đau… đau quá…” Hyunjin khựng lại, trong lòng có chút áy náy. Hắn đưa tay xoa xoa mông em, động tác nhẹ nhàng như muốn an ủi. “Xin lỗi, xin lỗi, tôi xin lỗi bé con.” Hắn nâng cằm em lên rồi hôn lên đôi môi đã sưng tấy của em. Nụ hôn sâu và chậm rãi như muốn xoa dịu cơn đau. “Tôi không làm em đau nữa. Thả lỏng đi, tôi sẽ nhẹ nhàng hơn.”“Chú… chú hứa rồi mà…” Em cắn môi cố kìm tiếng khóc, nhưng cơ thể vẫn run rẩy, hậu huyệt ngậm chặt lấy cự vật của hắn. Hyunjin mỉm cười, hắn ôm lấy cơ thể nhỏ bé của em, cái eo săn chắc bất chợt thúc mạnh lên khiến Yongbok giật nảy mình rên lớn: “Ư… aaa… nó vào sâu quá… ưm... chú ơi...”Hyunjin dường như không nghe thấy. Hắn tiếp tục những cú thúc mạnh bạo nối tiếp nhau, mỗi lần đều khiến Yongbok ngửa cổ rên lớn, đầu óc mụ mị, không còn phân biệt được đâu là đau, đâu là khoái cảm. Bầu ngực đỏ hồng của em ve vãn trước mắt hắn như một lời mời gọi không thể cưỡng lại. Hyunjin liếm môi, ánh mắt tối lại vì khao khát rồi cúi xuống ngậm lấy một bên bú mút mạnh bạo, trong khi thân dưới vẫn thúc nhanh hơn, sâu hơn.“Hưm… ah… đừng… hức...” Hắn không đáp, chỉ tiếp tục môi và lưỡi trêu chọc ngực em, thân dưới giã mạnh vào hậu huyệt như muốn xuyên thủng cơ thể nhỏ bé. Yongbok khổ sở chỉ biết ngửa cổ rên lớn, đầu óc mơ màng, hoàn toàn bị cuốn vào cơn sóng cảm xúc mà hắn mang lại.Sau hàng trăm cú thúc tưởng chừng như vô tận, Hyunjin gầm lên một tiếng, xả hết tinh dịch đặc sệt vào khoang sinh sản của em. Yongbok rên to, cơ thể cong lên vì khoái cảm mãnh liệt, lượng tinh dịch nhiều đến mức tràn ra khỏi hậu huyệt, chảy dọc xuống đùi tạo nên một cảnh tượng khiến em đỏ mặt vì xấu hổ. Vài phút sau hắn mới xả hết vào cơ thể nhỏ bé, Yongbok ngã vào lòng hắn run bần bật trong khi hậu huyệt vẫn ngậm chặt lấy cự vật thô to.“Ư… xong… xong rồi…” Em thì thào, giọng yếu đi nhiều lần, đôi mắt đẫm lệ ngước lên nhìn hắn. Nhưng rồi em giật mình, cảm nhận được cự vật trong cơ thể lại phình to, căng cứng, khiến em vừa đau vừa sợ. “Ah… không… không được… hức...” Em cố rướn người định rút ra nhưng Hyunjin nhanh chóng nắm eo em thúc thêm một cú thật mạnh khiến em hét toáng lên, nước mắt trào ra nhiều hơn.“Xong đâu mà xong.” “Tôi vẫn còn cương đây này. Phải làm tiếp chứ?”“Chú... hức... chú hứa chỉ một hiệp thôi mà!” Yongbok khóc tức tưởi, đôi tay nhỏ bé đấm thùm thụp vào ngực hắn. “Chú xấu tính! Chú lừa em!”Hyunjin phì cười nhìn bé con vừa khóc vừa giận trong lòng mình. Hắn đưa tay xoa xoa eo em, giọng trêu đùa: “Hứa khi nào nhỉ? Tôi không nhớ gì cả.” Rồi bất chợt hắn xoay người em lại, cự vật xoay một vòng trong hậu huyệt khiến Yongbok nhăn mặt vì đau. “Ah… đau… đừng mà…” Em cố giãy dụa nhưng bị bàn tay to lớn của hắn giữ chặt không cho em thoát.Hyunjin nhấc bổng em lên, khiến Yongbok hoảng loạn: “Áaa… chú làm gì vậy?” “Tạo cảm giác mới cho em.” “Không muốn té thì bám sát vào tôi.” Hắn nâng hai chân em lên banh rộng ra, rồi bước về phía cửa kính lớn, cự vật vẫn không rời khỏi hậu huyệt của em một giây. Tinh dịch từ lỗ nhỏ chảy xuống sàn theo mỗi bước chân của hắn tạo thành những giọt trắng đục trên mặt sàn bóng loáng khiến Yongbok ngày càng xấu hổ, mặt đỏ bừng.“Hức… đừng mà… ngại chết mất…” Đôi tay run rẩy của em vòng ra sau, câu lấy cổ hắn để giữ thăng bằng. Em ngửa người ra, lưng áp sát vào ngực hắn cảm nhận hơi thở nóng rực của phả lên cổ mình. Hyunjin cười khẽ, hôn lên vành tai đỏ ửng của em, giọng trầm trầm: “Ngại gì chứ? Em dễ thương lắm. Tôi chỉ muốn ngắm em thế này mãi thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store