Hu Hong
Khúc Hiểu tích chỉ ngẫu nhiên nhớ tới tình hình lúc đó bên tay đỏ lên vì xấu hổ , nào biết ở dưới đã thực sự ẩm ướt , thực nhanh đã ướt đẫm một mảng lớn .Ngày đó , hình như tới không giống nhau .Khúc Hiểu Tích ở trong ban uỷ viên học tập , cho nên luôn đến lớp học sớm nhất , vừa vào tới chỗ ngồi , nhìn đến bàn học có một phong thư màu trắng .Trong phòng học lũ này chỉ có thưa thớt một ít bạn học đã vào lớp , mùa hạ ngày dài đêm ngắn , phòng học ở ngoài cửa sổ ánh nắng đã chiếu rọi .Khúc Hiểu Tích ngồi ở vị trí đầu mở phong thư ra , rút ra bên trong làm nàng muốn xé hết toàn bộ .Bức ảnh lộ ra một góc, nàng chỉ cảm thấy người lạnh chân run , khắp cả người phát lạnh , quẫn bách cùng đau khổ làm đại não có chút đau , thân thể không kiếm chế được bắt đầu run nhẹ .Đây đâu phải cái gì giấy viết thư , mà là hai bức ảnh khoả thân , cơ hồ nhìn không sót một chỗ nào trên thân thể .Là mặt nàng cực rõ ràng đang ở phòng thay quần áo chỉ mặc đúng quần lót ,mông nàng được chiếc quần lót mỏng bao lấy , cùng với đầu vai có treo chiếc áo sơ mi , áo ngực hạ thấp lộ ra bộ ngực trắng phát sáng .Trong đó có một bức ảnh càng ác hơn phóng đại bộ ngực nàng có một nốt ruồi đỏ nhỏ , chói loá xuất hiện ở giữa bức ảnh .Cảm giác xấu hổ dâng lên trong lòng nàng , làm Khúc Hiểu Tích mũi có chút phiếm hồng , hốc mắt đã có một tầng sương .Nàng cắn chặt môi , thân thể như cũ vì khắc chế mà run lên .Nàng tới trường học chính là vì học tập , mỗi ngày chỉ đi học và về nhà . Không dám yêu đương , số bạn quen biết trong ban cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay .Trừ trong trường bên ngoài lại càng không mấy quen thuộc , ai nói chuyện cũng đều cảm thấy ngại ngùng chứ đừng nói là đắc tội với ai , thực sự không thể tưởng tượng ra ai lại làm ra loại chuyện này .Thực sự có một người lại xấu xa như vậy .Khúc Hiểu Tích đầu ngón tay nắm chặt bức ảnh , lưu lại rất nhiều nếp uốn , đã gần tới giờ học , cửa đã có rất nhiều bạn học .Nàng vội vàng cất toàn bộ ảnh chụp , ánh mắt lúc này mới dừng ở mặt trái của phong thư ." Xem xong tới phòng thiết bị của trường học " Khúc Hiểu Tích đọc xong liền xin nghỉ .Nàng chạy tới khu thiết bị , một đường chạy nàng khắc chế mà nhỏ giọng khóc nức nở .Thẳng đến cửa phòng thiết bị , nàng vội vàng lau hết những giọt nước mắt trên mặt , mới vừa đẩy cửa đi vào có thể ngửi được một mùi đạm bạc .Khúc Hiểu Tích đi nhanh qua , nơi đây bày tất cả các thiết bị ở bên trong cùng có một góc khuất , còn một cánh cửa sổ , ánh sáng nắng nặng nề sương khói lượn lờ, trên mặt đất có tàn thuốc . Nàng có chút không rõ ràng lắm về tình huống hiện giờ , thanh âm run lên :" Ngươi ... ngươi ở đâu?"Cổ tay đột nhiên bị tóm lấy mạnh mẽ , Khúc Hiểu Tích kinh hô một tiếng , " A..."Cái trán bị đụng vào một bộ ngực vững chắc , nàng ngẩng đầu lên nhìn đối diện đôi mắt màu đen ." Là ngươi ..."Là nam sinh ngày đó ở hồ bơi phòng thay quần áo nam .Khúc Hiểu Tích nhìn đầu sỏ gây tội tuỳ tiện ngâm thuốc lá trong miệng , điếu thuốc hút được qúa một nửa , nhìn bộ dáng không có giống học sinh ngoan .Trên mặt hiện rõ vẻ cao ngạo , híp mắt lại đánh giá nàng .Cười khẽ ra tiếng :" Vì hai bức ảnh này mà khóc?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store