Hsr X Reader Ban Co Va Con Tot
Ánh đèn chớp nhẹ, và Sparkle biến bất ngay trước mắt bạn như cách 1 người vừa xoay chiếc kính vạn hoa, bỏ lại bạn với vô vàn cậu hỏi trong đầu. Vội đứng dậy muốn níu lại, thì tiếng của bác chủ tiệm khẽ vang lên, kéo bạn ra khỏi mộng cảng của chính mình:
— Quần sửa sắp xong rồi, cháu vội đến thế sao?
Bạn khẽ quay lại, mọi thứ không còn trùm trong ánh sáng đỏ nhẹ nữa, ánh mắt bác chủ tiệm như chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Khoác lên cho bản thân 1 nụ cười công nghiệp, bạn trả lời:
— Dạ không có gì
Bác gái chỉ khẽ gật đầu rồi nhìn quanh
— Ấy vậy mà cậu trai kia đi đâu mất rồi?
— Anh ấy bảo có việc gấp ạ
— Để con gái phải trả tiền sao? Nên bỏ sớm đi con à – bác đưa cho bạn túi quần áo đã chỉnh
Bạn chỉ cười rồi nhận đồ, nhanh chóng trở về khách sạn, câu chuyện của Sparkle cứ len lỏi trong tâm trí bạn. Bạn không biết cô ấy đang kể về ai, mọi câu chuyện đều dựa trên một sự kiện có thật. Thần thoại, ngụ ngôn,... không gì là ngẫu nhiên cả. Suy nghĩ mãi cũng không được gì, bạn đành thay quần áo trước, chỉnh trang lại bản thân trước gương, bạn ăn 1 viên kẹo bạc hà cho tỉnh táo, bước ra thang máy đến quán bar trong khách sạn. Lắc nhẹ đầu và sửa lại tóc mái trong thang máy, bạn thở hắt ra 1 hơi. Bạn đóng gói sự kiện này lại trong tâm trí, giờ đây, bạn còn 1 việc quan trong hơn còn cần phải lo liệu nữa.
"Ding–ding"
Thang kẽ kêu khi đến đúng tầng. Bạn bước ra. Mùi nước hoa đắt tiền và các chai rượu lên đến cả chục năm tràn vào khoang ngực. Tiếng nhạc ballad nhẹ nhàng khẽ lay trong không khí cùng tiếng trò chuyện và tiếng cụng ly leng keng nhẹ dưới ánh đèn vàng. Một nhân viên khi nhìn thấy bạn nhanh chóng bước ra, cúi người hỏi:
— Ngài là khách của Ngài Aventurine phải không?
— Ừ
— Vậy tôi xin phép dẫn ngài đến phòng riêng
Nhân viên cúi người rồi dẫn bạn đi qua khu lounge, bỏ lại tiếng cười và âm nhạc phía sau. Mỗi bước chân là một lớp không khí khác – càng đi sâu, càng ít tiếng động, càng nhiều khoảng trống để suy nghĩ. Bước vào thang máy khác dẫn lên tầng cao hơn, bạn bước đến 1 hàng lang chỉ có vài căn phòng và phục vụ đứng ngoài, họ mở cửa cho bạn vào 1 căn phòng, kẽ cúi người và đóng của lại.
Khi cửa phòng VIP khép lại phía sau, thế giới ngoài kia gần như biến mất. Tấm thảm dày dưới chân cùng các bức tường bọc vải nhung như nuốt trọn mọi âm thanh. 2 phần 3 căn phòng là cửa kính lớn, phản chiếu lại 1 Penacony xa hoa và lộng lẫy một cách trống rỗng. Ánh đèn led mờ mờ rọi xuống tủ rượu âm tường, ánh lên các loại rượu quý cùng 2 chiếc ly và chai champane bên cạnh. Bạn chọn cho mình 1 chỗ ngồi trên chiếc ghế dài, bật điện thoại lên, bạn định thông báo cho Sunday về việc này, nhưng gì đó đã ngăn bạn lại.
Có lẽ vì sợ hắn sẽ im lặng và để lại một câu khiến bạn tự dằn vặt bản thân mình cho đến khi hắn đưa bạn nhiệm vụ mới, hoặc chính bạn phải làm hắn hài lòng trong bản hợp đồng tiếp theo. Sunday không bao giờ động tay chân, hắn như một con chim ưng bạc, có thể im lặng hàng giờ để tung ra đòn cuối cùng. Cao quý. Thanh tao. Và được tôn sùng trong vài nền văn hoá. Hắn vô cùng giỏi trong các trò chơi tâm lý, và luôn biết cách làm người khác cảm thấy mắc nợ hắn. Có lẽ lần này vẫn nên thô–
— [...], cô đang làm gì thế?
Tiếng nói của Aventurine vang lên, mùi nghệ tây thoảng trong căn phòng lạnh, lướt qua tâm trí bạn. Bạn quay lại:
— Aventurine, cậu để tôi đợi
Hắn giơ 2 tay lên, nụ cười nhởn nhơ vẫn hiện rõ trên khuôn mặt của hắn:
— Ầy, cô nương thứ lỗi cho tôi nhé. Ban nãy tôi vô tình chạm mặt 1 con rắn sặc sỡ
Bạn khẽ cười, hắn rót rượu cho cả hai ngay sau khi hắn, Aventurine chọn cho bản thân 1 chỗ ngồi đối diện bạn:
— Rắn san hô cũng là 1 loài đặc biệt đấy. Không biết cậu đã nhận ra bản thân bị cắn chưa
— Vậy tôi sẽ cược rằng lúc đó sẽ có 1 người hiểu biết đến vào cứu tôi vào lúc tôi sắp chết
Hắn nháy mắt, và bạn vô thức nhếch môi. Cầm ly rượu lên nhấp 1 ngụm nhỏ, ánh mắt chưa từng rời khỏi hắn. Bạn lên tiếng trước, phá vỡ bầu không khi im lặng:
— Sao không tìm hiểu nhau một chút trước khi bước vào chủ đề chính nhỉ?
— Không tệ, đặt cược xem ai là người thật sự cần người còn lại hơn?
§
Vài phút trước
Aventurine đang trên đường đến gặp bạn thì vô tình chạm mặt Sparkle. Lời qua tiếng lại về việc hắn muốn hợp tác với Kẻ Ngốc Đeo Mặt Nạ này thì bị Sparkle bơ đẹp luôn. Aventurine định đi theo thật đấy, nhưng vì hắn có hẹn với bạn nên không thể làm thế được. Nhưng thay vào đó hắn đã có được 1 mảnh thông tin vô nghĩa nhưng thú vị...
— Nhắc nhở anh 1 câu: Nếu đã không thuyết phục được ai, vậy tạo sao không làm bạn với người câm, ít nhất họ không thể phản bác. Hay nếu đủ mạo hiểm sao không thử chơi với một con tốt thí không có gì để mất ấy, phải chăng có thể đem cho tôi một vở kịch thú vị. – Sparkle cười – vậy nhé, tạm biệt.
Aventurine khẽ nhíu mày nhưng vẫn nở 1 nụ cười đáp lễ:
— Cảm ơn, làm bạn với "người câm", "tốt thí",... tôi sẽ khắc nghi trong lòng!
Khi Sparkle đã khuất bóng, hắn khẽ thở dài 1 tiếng. Đuổi theo 1 bóng hình lúc ẩn lúc hiện như Sparkle cũng có phần vô nghĩa nhỉ:
— ...Phiền phức thật đấy. Xem ra vẫn phải đến gặp Gia Tộc rồi. Để xem [...] có thể làm gì nào...
____________________
Fun fact về rắn san hô😉 mina rảnh thì đọc nhe
Nó nhìn như vầy nè
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store