ZingTruyen.Store

Hp Sh Ket Thuc Luan Hoi

QUYỂN 02 CHƯƠNG 08

EDITOR: ROSALINE

BETA: LILLY


Thầy là sự tồn tại đặc biệt duy nhất trong mắt Harry

Snape không xác định y có nghe lầm hay không, hay vị phù thủy già cơ trí này khó có khi phạm sai lầm."Albus, tôi cho rằng..."

"Không cần vội cãi lại, Severus." Ngăn trở nghi vấn sắp ra khỏi miệng của Snape, Dumbledore hoàn toàn có lý do tin tưởng đối phương không tin kết luận này, xét thấy Harry ngụy trang vô cùng thành công. Nếu không nhờ lời nhắc nhở của trưởng lão Grimm, cụ cũng suýt nữa bỏ lỡ sự thật này, không phải sao."Trên thực tế, dưới sự nhắc nhở của trưởng lão Grimm ta mới phát hiện sự thật này. Không thể không nói, Harry hiển nhiên không dự định để bất kỳ ai phát hiện ra việc này, mà trò ấy cũng làm được —— tuyệt đối có thể xem là ngụy trang hoàn mỹ."

"Severus, ta không biết thầy có nghĩ tới không, mặc dù đời này rất nhiều chuyện đều khác với trí nhớ của thầy, nhưng có rất nhiều chỗ đều giống nhau —— lại trùng hợp là những thứ không nên giống nhau." Hơi nghiêng đầu, hai tay Dumbledore dựng thành hình tháp, trong giọng nói mang theo ý tứ hàm xúc dẫn dắt. "Đầu tiên, Harry không thay đổi tình huống trò ấy tồn tại ở nhà Dursley, không tiến vào giới phù thủy trước thời hạn, tất cả tất cả đều tỏ rõ thằng bé chỉ là một đứa nhỏ hoàn toàn không biết gì với pháp thuật và phù thủy. Mà những thứ này, trò ấy cũng không phải là không có năng lực thay đổi, cả thầy và ta đều biết."

"Còn nữa, như thầy nói, Harry vẫn nguyện ý lưng đeo trách nhiệm Cứu thế chủ đã coi như một kỳ tích. Nhưng trò ấy cũng không có giải quyết trận chiến đã định trước giữa mình và Tom trước thời hạn, cũng không dời chiến trường đến nơi khác, thậm chí trò ấy khiến chính mình tiến vào Hogwarts, dùng thân phận học sinh năm nhất đứng ở trung tâm của cơn lốc. Xét thấy cả thầy và ta đều có thể tưởng tượng ra, cùng với biểu hiện của Harry trong sáu năm này, trò ấy cũng không muốn thành lập liên hệ cần thiết nào, dù là với người hay giới phù thủy. Như vậy, trò ấy hoàn toàn có thể dứt ra ngoài ngay từ lúc vừa bắt đầu, ở bên ngoài Hogwarts dùng cách của chính mình đánh bại Tom, chúng ta sẽ đột nhiên phát hiện Tom đã hoàn toàn biến mất —— nhưng những chuyện này đều không xảy ra."

"Còn nhớ rõ không, con ta, trước quyết chiến ta có nói cho thầy lâu đài đã mở ra tất cả pháp trận phòng ngự. Chú ý, là tất cả. Mà đã từng làm qua hiệu trưởng thầy hẳn phải biết, pháp trận phòng ngự trong lâu đài hiệu trưởng có khả năng mở ra cũng không phải toàn bộ, thậm chí chỉ là một phần nhỏ trong đó. Mà lúc đó có điều ta không nói cho thầy biết, người mở ra pháp trận phòng ngự không phải là ta, mà là Harry. Làm hiệu trưởng có quyền hạn lớn nhất Hogwarts từ khi thành lập trường tới nay, đồng thời trong quá trình luân hồi đều giữ được quyền lợi này, Harry có thể trong điều kiện tiên quyết không kinh động bất kỳ ai mang đi vương miện của Ravenclaw và Tử Xà. Đây là do trò ấy chính miệng thừa nhận với ta, mà ta cũng không cho rằng Harry cần phải nói dối trong vấn đề này."

"Bây giờ, Severus, suy nghĩ thử xem, nếu như là thầy." Chăm chú nhìn Snape, Dumbledore tin tưởng lấy đầu óc của đối phương có thể suy luận ra kết quả chính xác. "Nếu như thầy có kinh nghiệm chiến đấu sáu lần với Tom, có quyền hạn lớn nhất trong Hogwarts, đồng thời có thực lực cho dù không có sự giúp đỡ cũng có thể chiến thắng Tom, thầy có khiến bản thân mình trở thành một học sinh chịu đủ loại hạn chế, đặt chính mình dưới tai mắt của toàn bộ giới phù thủy Anh quốc, đồng thời còn phải chịu đựng sức ép bất đắc dĩ thành lập liên hệ với người khác. Nói cho ta, Severus, thầy nghĩ ra cái gì chưa."

Mím môi, Snape tạm thời đè xuống phán đoán không hề liên quan giữa tất cả những thứ Dumbledore nói và kết luận trước đó, đè xuống kinh ngạc khi biết được Potter đã từng làm hiệu trưởng, nghiêm túc đẩy ra những thứ xảy ra giống với đời trước đáng lẽ không nên xảy ra được nhắc tới. Y cũng từng nghi ngờ về việc Potter không thay đổi vấn đề đãi ngộ ở nhà Dursley một chút nào, chỉ là khi đó mình cũng không có nghĩ sâu hơn. Nhưng bây giờ hồi tưởng lại lúc Potter nhập học, thân thể yếu như sên, toàn thân ngoại trừ hai mắt bình tĩnh không thể tưởng tượng nổi ra trông cậu ta không khác gì một đứa nhỏ chịu ngược đãi, điều này không hợp lý. Cho dù Potter muốn mưu sát chính mình, cũng sẽ không cho rằng sự ngược đãi của nhà Dursley có thể thực hiện được mục tiêu này —— đương nhiên nếu như đám Muggle kia làm được điều đó đoán chừng Voldemort nên xấu hổ tự sát.

Potter đúng là có thể một mình giải quyết Voldemort, chí ít tên điên não tàn kia căn bản không thể nào chiến thắng một đối thủ đã hoàn toàn hiểu rõ hắn hơn nữa từng đánh bại hắn sáu lần, chỗ ẩn thân của chủ hồn, mỗi một vị trí cất giấu Trường sinh linh giá Potter đều biết —— đáng ghét, đời trước Dumbledore cũng không báo cho y biết Trường sinh linh giá ở đâu, cho dù không có bảo kiếm Gryffindor, Potter cũng có thể mang Tử Xà đi hủy diệt mảnh hồn trong Trường sinh linh giá. Mặt khác, Snape không cho rằng Potter thích được săn đón, trên thực tế dù là Potter tỉnh tỉnh mê mê đời trước cũng không thích bị nhiều người nhìn chằm chằm, mà trở thành học sinh Hogwarts đã định trước phải đi vào dưới cái nhìn chăm chú của toàn bộ giới phù thủy. Cứu thế chủ Trở về giới phù thủy, nào có ai quên mất việc đưa ánh mắt nhìn về phía cậu ta chứ?

Cho dù không có vấn đề gì, cũng sẽ tận lực tránh khỏi tình cảnh bất đắc dĩ, từ việc Potter vẫn luôn lảng tránh mình là có thể nhìn ra Potter vẫn là sẽ chọn thứ càng có lợi cho mình. Cau mày, Snape phát hiện theo tất cả căn cứ chính xác đều chỉ về một cái kết quả —— Potter có lý do nhất định phải vào Hogwarts làm học sinh.

"Hiển nhiên, thầy nghĩ ra rồi." Chú ý tới ánh mắt hiểu rõ của Snape, Dumbledore mỉm cười."Điều khiến Harry nhất định phải tiến vào Hogwarts, chính là thầy, Severus." Khoát tay áo cản Snape đang định mở miệng, Dumbledore nháy mắt một cái."Chúng ta thử hồi tưởng một chút, lúc Harry trao trả ký ức lại cho thầy đã nói cái gì? Trò ấy phải bảo vệ thầy, lấy điều này để trả thù thầy. Trò ấy biết rõ thầy có lựa chọn, lúc chiến tranh tới lần thứ hai, thầy vẫn chọn làm gián điệp hai mặt, thầy không có khả năng, cũng không nguyện ý loại bản thân khỏi cuộc chiến tranh này. Trò ấy biết chủ hồn bám vào trên người Quirrell, biết ngài Malfoy có sổ nhật ký sẽ khiến Burgess lần nữa xuất hiện, cũng biết chủ hồn sống lại là bộ phận cần thiết trong kế hoạch, mà hết thảy những chuyện này sẽ tạo thành nguy hiểm tới thầy —— thậm chí có thể nói nói nguy hiểm thầy đối mặt là lớn nhất."

"Có lẽ tính toán thiếu sót duy nhất của Harry, chính là vào cuộc thi Tam Pháp thuật. Thầy còn nhớ rõ không, trước trận thứ hai ta và Harry có tranh chấp vô cùng kịch liệt, nhưng không có người thứ ba biết nguyên nhân của cuộc tranh chấp kia. Mà bây giờ, ta thật mừng vì ta vẫn còn nhớ rõ nguyên nhân —— trong danh sách báu vật của Harry do Chiếc cúp lửa cung cấp có tên của thầy." Bình tĩnh vờ như không phát hiện biểu tình khiếp sợ của Snape, Dumbledore tiếc nuối cụ vậy mà không ý thức được tin tức quan trọng như vậy."Ta vốn muốn để thầy làm báu vật, vậy thì trong quá trình trận đấu không ai có thể ở phía dưới mí mắt của thầy gây bất lợi cho Harry. Nhưng Harry kiên quyết bác bỏ đề nghị này, đồng thời yêu cầu ta tuyệt đối không thể tiết lộ sự thật thầy cũng ở trong danh sách trân bảo cho bất kỳ ai—— bao gồm bản thân thầy."

"Điều này... Đúng là khó có thể tin." Khô cằn nói ra cảm nhận của mình, Snape làm sao cũng nghĩ không ra sao bản thân lại xuất hiện trong danh sách báu vật.

"À, đúng vậy, lúc đó ta cũng cảm thấy như vậy. Nhưng Harry dùng một lý do hoàn mỹ làm ta buông tha tìm tòi nghiên cứu —— coi trọng bạn tốt của mẹ mình rất kỳ quái sao?" Nhún vai, Dumbledore cảm thấy Harry đã nắm giữ chuẩn xác kỹ thuật ngôn ngữ."Ta biết trò ấy vẫn luôn rất quan tâm về cha mẹ mình, cùng với những gì cha mẹ thằng bé để lại, bởi vậy ta hoàn toàn tin lý do của trò ấy, dù sao, trò ấy chỉ có thể dựa vào vài tờ báo cũ, ảnh chụp và bạn bè của cha mẹ để tìm hiểu về cha mẹ của mình." Giống như đang cố gắng nhớ lại cái gì, ánh mắt Dumbledore lóe lóe."À, ta nghĩ nếu ta nhớ không lầm, lúc đó lựa chọn trong danh sách kia liệt ra cũng không nhiều. Hogwarts, thầy, Sirius, Remus và ta. Chúng ta không có khả năng đặt lâu đài xuống dưới hồ Đen, Harry cũng không chấp nhận ta hay thầy, tình huống thân thể của Remus tương đối đặc biệt, cho nên cuối cùng là Sirius đi làm mỹ nhân đáy hồ một lần."

Bị đặt ở vị trí ngang hàng với con chó ngu xuẩn và người sói kia, Snape không biết nên châm biếm hay nên thế nào. Thật ra cũng không sao cả, chí ít, trong danh sách còn có Dumbledore và Hogwarts, đủ để trung hoà hai tên đối thủ không đội trời chung mang đến cảm giác không hài hòa kia.

"Mà bây giờ, ta có lý do hoài nghi, việc thầy bị Chiếc cúp lửa chọn trúng cũng không phải vì bất kỳ một khả năng nào chúng ta biết." Không quan tâm trong mắt Snape lộ ra ý tứ hàm xúc mình có thể đoán được —— có lẽ Severus và Sirius vĩnh viễn không cách nào thật sự giải hòa, Dumbledore tiếc nuối nghĩ, tiếp tục trọng tâm câu chuyện của mình."Chúng ta thử nhớ lại xem, Harry từng nói qua cái nhìn về thầy. Trước khi trò ấy rời khỏi Anh quốc, trò ấy nói trò ấy phải bảo vệ thầy, để trả thù đối với cái gọi là bảo vệ của thầy, ký ức thầy cho thằng bé và căm hận James hoài niệm Lily ở trên người thằng bé. Hôm ở trong phòng làm việc đó, trò ấy nói trò ấy hận thầy. Mà hiển nhiên, hận thầy lại bảo vệ thầy, điều này không phù hợp với suy luận. Cho dù bắt thầy sống sót coi như trả thù, cũng không thể giải hết nỗi hận được."

"Trên thực tế, còn có một lần." Không tình nguyện mở miệng, Snape nhìn xuống tay mình."Tôi thừa nhận tôi không hiểu cậu ta, đồng thời đề nghị muốn nói chuyện, lấy phương thức hòa nhã, bởi vì dù sao không hiểu một người bạn cũ cũng là điều không nên. Cậu ta cự tuyệt, lý do là, cậu ta cho rằng không có quan hệ với tôi chính là quan hệ tốt nhất, không cần thiết miễn cưỡng hiểu rõ một người bạn cũ mình không ưa."

"Ồ, là vậy sao." Suy nghĩ tìm tòi, Dumbledore cảm thấy chính mình đã bắt được điểm quan trọng gì đó."Ta thật cao hứng thầy đã nỗ lực, mặc dù thất bại, vẫn để lại đầu mối cho chúng ta. Thầy nhìn xem, trò ấy nói trò ấy hận thầy, muốn trả thù thầy, lại nói không có quan hệ mới tốt. Severus, ngươi không cảm thấy giữa ba cái này hoàn toàn không ăn khớp với nhau sao? Hơn nữa, dựa vào những gì Burgess tiết lộ, Harry trên thực tế cho là thằng bé nợ thầy. Hận một người bản thân thua thiệt hơn nữa tiến hành trả thù, đây không phải là thái độ làm người của Harry. Cho nên, ta có lý do cho rằng, sự bảo vệ của thằng bé với thầy mới là thật, hận hay trả thù, thậm chí sáu năm qua thằng bé cố gắng duy trì khoảng cách với thầy, cự tuyệt khả năng bị thầy hiểu rõ, đều chỉ vì che đậy nguyên nhân thật sự để thằng bé bảo vệ thầy."

"Ngoài ra, còn có vài chuyện rất đáng lưu ý. Trưởng lão Grimm nói, Angus cũng bị Harry từ chối, đồng thời còn không có cho ra bất kỳ lý do gì. Sau đó Harry thừa nhận với trưởng lão Grimm, cự tuyệt Angus là vì tránh bị mình liên lụy, bởi vì ai tới gần thằng bé đều sẽ vì nó mà bị thương tổn." Có chút khó chịu cười cười, Dumbledore không quá chắc chắn Harry làm thế nào chịu đựng việc tồn tại một mình —— hơn nữa vẫn luôn duy trì tình trạng này. "Xa lánh thầy, hy vọng không có quan hệ với thầy, không muốn thầy hiểu rõ. Severus, sự bảo vệ của Harry đối với thầy trong mắt ta đã đến tình cảnh tính toán cơ mưu, hơn nữa còn là cẩn thận từng li từng tí ẩn dấu tâm tư bảo vệ không bị thầy phát hiện, còn phải giữ vững thành kiến của thầy để cho thầy luôn hiểu lầm, đồng thời dối gạt mọi người chúng ta."

"Như vậy, thầy còn cho rằng kết luận ta nói cho thầy là sai lầm sao, con ta?"

Cứng họng, Snape tìm không được bất kỳ lý do phản bác nào, mơ hồ còn có một loại cảm giác ấm áp không cách nào bỏ qua —— cảm giác ấm áp vì được bảo vệ. Rũ mắt xuống, Snape ý thức được, đây là người đầu tiên, cũng là người duy nhất, tính toán tốt tất cả thứ đồng thời cam nguyện chịu đựng tất cả chán ghét tới bảo vệ mình. Mà thứ y báo đáp lại, là hiểu lầm, thành kiến, châm chọc, đâm bị thương..., những điều này cũng không làm Potter thu hồi bảo vệ.

Thanh âm xì xào vang lên, Burgess yên lặng xuất hiện trong tầm mắt hai người. Thoáng biến lớn hơn một chút, Burgess cuốn tấm da dê leo đến bên chân Dumbledore, đưa tấm da dê vòng ở đuôi lên cho Dumbledore. Đợi đến khi xác nhận phù thủy già đã lấy được tấm da dê, nó không biết lại bò đi nơi nào.

" Ngày cự tuyệt Snape, Harry đã khóc, còn dùng Sectumsempra tự làm mình bị để duy trì thanh tỉnh. Salazar từng nói, Slytherin chỉ rơi nước mắt vì người mình coi như báu vật. Đầu sư tử Godric kia cũng nói, sư tử chân chính sẽ vì chảy hết máu và nước mắt bảo vệ báu vật của mình."

Nhận lấy tấm da dê phù thủy già đưa qua, Snape trừng mắt nhìn dòng chữ ghi trên giấy kia, cảm thấy trong đầu rầm rầm vang, trái tim cũng như bị ai đó nhéo—— người mày thề phải bảo vệ hao tổn tâm sức bảo vệ mày, mà mày vẫn một mực giữ thứ thành kiến chết tiệt trả lại cho người kia ác ý thương tổn, mày như đang dùng dao một lần lại một lần khoét trái tim người kia. Severus Snape, mày có thể tìm được một kẻ càng đê tiện càng đáng xấu hổ hơn bản thân mày sao?

"Thầy phải tin tưởng trái tim của thầy, Severus, nó mềm mại, cho dù thầy luôn không biết cách nói chuyện." Đứng lên vỗ vỗ bả vai Snape, Dumbledore tin tưởng Slytherin bên ngoài cứng rắn bên trong mềm mỏng này sẽ biết nên làm thế nào. "Ta nghĩ, có lẽ thầy nên lần nữa suy tính xem, đến tột cùng thầy phải ngăn cản Harry vì điều gì. Điểm xuất phát rất quan trọng, ta nghĩ thầy hiểu rõ, điều này quyết định hành động của thầy có chính xác đồng thời hữu hiệu hay không."

..........................................

"Tốt rồi, Harry, cô rất vui mừng tuyên bố con đã hoàn toàn khỏe lại." Ý cười trong mắt lại rõ ràng cực kỳ, phu nhân Pomfrey bỗng nhiên đưa tay nhéo nhéo cánh tay của Harry, lộ ra biểu tình không hài lòng."Thật muốn biết làm sao mới có thể nuôi béo con, có lẽ cô nên đọc một vài sách vở dinh dưỡng của Muggle."

"Phu nhân, tha cho con đi." Bất đắc dĩ cười cười, Harry đã không thể chờ đợi muốn rời khỏi Bệnh thất, mỗi ngày bị phu nhân Pomfrey cứng rắn nhét đồ ăn quá mức cần thiết thật sự rất bối rối. "Có thể chỉ là do di truyền thôi, dì con cũng rất gầy."

"Nhưng cha con thì khỏe như trâu vậy, Lily cũng không gầy yếu." Lầm bầm một câu, phu nhân Pomfrey cảm thấy mình vẫn cần đọc ít sách vở dinh dưỡng của Muggle, nghe nói Muggle có rất nhiều phương pháp không tồi. "Được rồi, cô biết con không chờ nổi, nhóc con. Trở về ký túc xá của con đi, cô cũng không hy vọng lần sau con tới không phải là vì trò chuyện với con."

Mỉm cười, Harry không phản bác —— điều đó không cần thiết. Lễ phép gật đầu tạm biệt, cầm lấy công việc cậu hoàn thành trong mấy ngày nay, Harry đẩy cửa chính Bệnh thất, trong nháy mắt cảm thấy mình đã nằm một thế kỷ.

Đang trong thời gian đi học, lâu đài gần như nhìn không thấy bóng người, Harry rất hài lòng với việc này. Mặc dù bức tranh trên hành lang cũng sẽ mở miệng nói chút chuyện, chúc mừng cậu đã khôi phục, hoặc căn dặn cậu chăm sóc bản thân thật tốt các loại. Quẹo qua một khúc cua, Harry suy tính nên về ký túc xá hay nên tới rừng Cấm trước, lại thấy một bóng dáng mình tuyệt đối sẽ không nhận sai ở phía trước —— Snape. Dừng bước, Harry phát hiện cậu xem không hiểu ánh mắt và biểu tình của đối phương —— thật là đáng kinh ngạc.

"Poppy đồng ý thả trò ra?" Bàn tay siết chặt trong ống tay áo buông lỏng, cứ lặp lại liên tục như vậy. Snape không xác định mình có che đậy đủ tốt hay không—— sau khi được các bức tranh thông báo Potter đã ra khỏi Bệnh thất y gần như chạy tới.

"Ừm." Bởi vì đoán không ra dụng ý, Harry cẩn thận không dám nhiều lời. Đối với Snape, cậu vĩnh viễn không thể hoàn toàn tự tin —— dù là ngụy trang hay thứ gì khác.

" Hôm nay trò không có chương trình học và công việc, cho dù có, Poppy cũng sẽ không cho phép." Để ngập ngừng gì đó gặp quỷ đi, Severus Snape y cho tới bây giờ đều là người đã ra quyết định thì tuyệt đối không quay đầu, lấy danh nghĩa Slytherin, y sẽ không cho Potter cơ hội cự tuyệt mình lần thứ hai. Nghĩ như thế, Snape đột nhiên không cảm thấy khẩn trương nữa, khóe miệng cong lên thành một độ cong dễ thấy.

Nghi hoặc, Harry hoàn toàn không nghĩ ra, nhưng trực giác nói cho cậu biết mình nên là nhanh chóng tránh xa Snape —— nhất là khi nhìn nụ cười quỷ dị trên mặt Snape. Từ trước đến nay tin tưởng đồng thời trung thành với trực giác của mình, Harry ngay cả lý do cũng lười nghĩ, trực tiếp bước chân muốn lướt qua Snape trở về ký túc xá —— trở lại địa bàn của mình mới an toàn.

Nhưng mà, Snape lại nhanh hơn Harry, bỗng nhiên vươn tay bắt được cổ tay Harry, không nói hai lời đi ra ngoài lâu đài.

"Snape!" Bị động tác đột ngột của Snape dọa sợ, Harry trong lúc nhất thời ngoại trừ gầm nhẹ ra không biết nên phản ứng thế nào.

"Trò có thể lựa chọn giơ đũa phép công kích, xét thấy ta cũng không có nắm tay cầm đũa phép của trò." A ha, quả nhiên kiểm soát sự việc ở trong tay mình vẫn tương đối dễ chịu, Snape sung sướng nghĩ."Nếu như trò không công kích, vậy thì im lặng ngoan ngoãn đi theo ta."

Harry trừng mắt nhìn Snape nắm lấy cái tay kia của chính mình, công kích hay nghe theo, hai sự lựa chọn ở trong đầu tranh đấu kịch liệt, nhưng không đợi cậu lựa một cái, đã đi ra khỏi phạm vi lâu đài. Tiếp theo, cậu bị Snape Độn thổ mang đi.

..........................................

"Snape vậy mà để chúng ta tự học?" Không thể tin trừng mắt nhìn bảng đen, Ron quả thực hoài nghi có phải sắp có cái tai nạn lớn gì hay không —— Snape lại không dạy tiết Độc dược mà để bọn họ tự học?!

"Nhỏ giọng chút nào, Ron, tự học cũng không nên lớn tiếng ồn ào xôn xao!" Khoát tay dùng sách vở đập vào đầu Ron, Hermione cũng nghi hoặc, quay đầu dùng ánh mắt hỏi thăm Draco.

"Tớ..." Ngập ngừng không biết nói sao, Draco nghiêm túc suy tính vấn đề bức tranh đến tột cùng có thể nói dối hay không."Nếu như, nếu như mấy bức tranh không nói dối, như vậy..."

"Như vậy cái gì?" Bất chấp đầu bị đập đau, Ron lại gần tò mò nhìn Draco khó có khi ấp a ấp úng.

"Harry xuất viện hơn nữa sau khi ra viện đã bị viện trưởng mạnh mẽ mang đi, đã vậy bức tranh còn nói viện trưởng nắm tay Harry trực tiếp kéo đi." Một hơi thuật lại chuyện mình nghe được, bản thân Draco cũng cảm thấy việc này sẽ không có bất kỳ độ tin tưởng nào. Merlin làm chứng, cha đỡ đầu sao có thể đi kéo Harry chứ? Harry sao có thể ngoan ngoãn bị cha đỡ đầu kéo? Ôi, không, ai tới nói cho cậu biết đây chỉ là một giấc mơ đi có được không! Draco đang hỗn loạn cũng không ý thức được mình không có đè thấp âm lượng, cho nên người chung quanh cậu nhóc đại khái đều nghe được.

Học sinh ngồi xung quanh Draco mỗi người đều há miệng thành hình chữ O, nhất là Ron, phòng học trong nháy mắt im lặng đến dọa người.

"Lẽ nào Snape muốn mang Harry ra ngoài trường sau đó hai người quyết đấu?!" Xét thấy quan hệ cho tới nay có thể nói là ác liệt của hai người kia —— cái loại xa lánh và lạnh lùng này còn hỏng ben bét hơn quan hệ giữa Gryffindor cùng Slytherin, Ron không thể tránh khỏi việc tưởng tượng phong phú ra cảnh hai người nhìn nhau sinh chán ghét cuối cùng quyết định phải quyết đấu một trận thống khoái, cũng vì suy nghĩ này kinh sợ kêu lên.

Thế là, dưới tình huống Snape và Harry đều không nghĩ tới, tất cả mọi người trong lâu đài sau tiết Độc dược năm bảy đã biết một sự thật —— giáo sư Snape và trợ giáo Potter cùng nhau rời khỏi lâu đài. Đến nỗi hai người rời khỏi lâu đài để làm gì... Quá trình các học sinh càng truyền càng thái quá đại khái chỉ có Merlin mới biết được.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store