Hôm nay vạn nhân mê đã sụp đổ nhân thiết chưa (Phần 1)
Chương 42
Đây là một cuộc gặp gỡ tình cờ đã được chủ mưu từ lâu.
Càng là một cái bẫy xinh đẹp nhìn như ngoài ý muốn nhưng kỳ thật được bố trí tỉ mỉ.
Cảm giác mềm mại dưới thân làm Thần Mặt Trời hơi sửng sốt một chút. Lúc này hắn mới phát hiện, hoàn toàn khác biệt với khí lạnh lẽo và tối tăm tỏa ra trên người Eris, cơ thể đối phương ấm áp, săn chắc mà dẻo dai như vậy.
Apollo thậm chí còn ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt, đó là một loại hương thơm vô cùng đặc biệt, thơm ngát mà không quá nồng liệt, giống như hoa Tulip dại tái nhợt mọc bên bờ sông Styx ở Minh giới, xông vào chóp mũi liền có ma lực làm người ta mê say và hoảng hốt.
Nhận thức được mùi hương mê người này là từ trong cơ thể Eris phát ra, là từ dưới làn da áo choàng đen thấm ra ngoài, nhịp tim Apollo liền bắt đầu chậm rãi tăng nhanh một cách khó hiểu.
Ngực hắn và ngực Phó Trăn Hồng dán sát vào nhau, vì thế tần suất nhịp tim đập này dường như xuyên qua quần áo truyền đến trong cơ thể Phó Trăn Hồng.
Giây tiếp theo, vị Thần Mặt Trời trẻ tuổi tuấn mỹ này liền chống người dậy, nhưng lại không lập tức rời khỏi người Phó Trăn Hồng.
Ánh mắt hắn rơi xuống khuôn mặt Phó Trăn Hồng bị sương đen dày đặc che đậy, có loại xúc động muốn lật chiếc mũ vướng víu của vị thần chỉ dưới thân này lên để nhìn trộm diện mạo chân thật.
Apollo thật sự quá tò mò.
Hắn nghĩ đến đôi tay xinh đẹp không tỳ vết kia, tự giác nói cho hắn biết khuôn mặt bị áo choàng đen che đậy này tất nhiên là tuyệt sắc khó gặp trên trời dưới đất.
Có lẽ còn xinh đẹp hơn cả Aphrodite.
Xin thứ lỗi cho hắn dùng mỹ lệ để hình dung một vị thần chỉ nam tính. Từ đôi tay thon dài trắng nõn kia mà xem, Apollo cảm thấy Eris nhất định là một nam tử cao gầy mảnh khảnh.
Nghĩ như vậy xong, sự thôi thúc muốn tìm tòi nghiên cứu của Apollo liền càng mãnh liệt. Hắn có chút căng thẳng nuốt nước bọt, tay chậm rãi vươn về phía vành mũ áo choàng đen của Phó Trăn Hồng.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được ánh mắt đối phương dưới sương đen đang nhìn chằm chằm hắn. Điều này dường như là sự ngầm đồng ý, làm Thần Mặt Trời cảm thấy vui sướng, giống như được Eris tán thành. Ngay cả chính hắn cũng không phát hiện, bàn tay vươn ra thế mà đang run nhè nhẹ, đó là sự kích thích và hưng phấn khi sắp phát hiện ra một bí mật chờ mong đã lâu.
Nhưng, ngay lúc hắn sắp chạm vào vành mũ áo choàng đen, vị thần chỉ dưới thân lại lên tiếng ngăn cản hắn.
"Đứng lên."
Phó Trăn Hồng vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng mở miệng. Giọng nói khàn khàn lại khô quắt, giống như bị liệt hỏa thiêu đốt, mặc dù chỉ nói đơn giản hai chữ, nhưng lại thật sự lạc giọng và tối nghĩa khó nghe.
Tay Apollo đột nhiên khựng lại. Nghe được giọng nói giống hệt như lời đồn miêu tả, một cảm giác chênh lệch cực lớn đột nhiên nảy sinh. Sự chờ mong và hưng phấn ban đầu cũng biến mất trong chốc lát. Hắn có chút thất vọng, sâu thẳm trong đáy lòng thậm chí còn có một sự mất mát và buồn bã nhàn nhạt.
Hắn rất nhanh đứng thẳng người, nhìn Eris sau hắn cũng đi theo đứng dậy, trong khoảng thời gian ngắn thế mà không biết nên nói gì.
Hắn yêu thích âm luật, thích giai điệu và khúc điệu động lòng người, càng thích tất cả âm thanh tốt đẹp trên thế gian này.
Hắn thật sự không cách nào thuyết phục chính mình bỏ qua giọng nói khàn khàn khó nghe đến có chút già nua của Eris.
Apollo lại nghĩ đến lời đồn không nhiều lắm trên đỉnh Olympus về Eris. Giọng nói của vị thần chỉ trước mặt này đúng như lời đồn miêu tả, vậy dung mạo có phải cũng như lời đồn hình dung, làn da mặt xám đen, khô quắt lại thô ráp, có một khối sẹo xấu xí dữ tợn tựa con rết?
Sự mất mát trong lòng Apollo không khỏi
lại nhiều thêm vài phần.
"Ô uế."
Giọng Phó Trăn Hồng cắt đứt suy nghĩ của Apollo, bình tĩnh và lạnh băng, không có bất kỳ cảm xúc phập phồng nào.
Lúc này Apollo mới chú ý tới áo choàng đen của đối phương cũng dính bùn đất sền sệt vẩn đục vì mình.
Nghĩ đến Eris cũng vì kéo hắn mới làm dơ quần áo, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Apollo hiện ra một tia xin lỗi. "Eris thân mến, ta nhớ rõ phía trước có một con sông, chúng ta có thể đến đó tẩy rửa."
Phó Trăn Hồng gật gật đầu.
Apollo thấy vậy, cũng không nói nhiều nữa, đi ở phía trước dẫn đường cho Phó Trăn Hồng.
Trên đường, hai người đều không hề nói chuyện. Phó Trăn Hồng thì lười nói, còn Apollo thì bởi vì nội tâm vẫn còn những cảm xúc phức tạp đan xen.
Vị Thần Mặt Trời này trong đầu chốc lát
là giọng nói khàn khàn khó nghe của Eris, chốc lát là mùi hương quá mức mê người toát ra trên người đối phương, chốc lát lại là đôi tay làm người ta nhịn không được muốn vuốt ve hôn môi kia.
Apollo cảm thấy chính mình dường như bị ma chướng vậy, không tìm tòi nghiên cứu được bí mật, ngược lại còn bị bí mật làm cho tâm thần không yên.
Cũng may con sông cách đầm lầy cũng không xa.
Apollo không chỉ là quần áo dính bùn đất, trên mặt và trên tóc cũng đồng dạng dính bẩn lầy lội. Đến con sông xong, hắn liền trực tiếp nhảy vào trong nước.
Phó Trăn Hồng lại không chật vật như Apollo. Hắn chỉ bị dính một chút bùn đất ở nửa người dưới vì chân Apollo hoàn toàn ngâm trong bùn lầy đã đè lên hắn, cho nên hắn chỉ cởi giày của mình, sau đó liền ngồi ở bờ sông, thả chân người vào trong nước.
Dòng nước này vô cùng thanh triệt, mặt nước dưới ánh mặt trời phản chiếu ra vầng sáng sóng nước lấp lánh. Chân Phó Trăn Hồng ngâm mình ở bên trong, được dòng nước thư giãn bao bọc lấy, mát lạnh, làm hắn không khỏi đung đưa chân.
Theo động tác hắn, mặt nước liền đẩy ra từng vòng gợn sóng nhàn nhạt, khuếch tán về phía Apollo.
Sóng gợn chậm rãi lan đến bên cạnh Apollo. Vị Thần Thái Dương dung nhan tuấn tú này liền ngước mắt nhìn về phía nơi gợn nước phát ra, vì thế liếc mắt một cái liền nhìn thấy đôi chân ngọc tinh xảo của Phó Trăn Hồng được dòng nước bao bọc lấy.
Non mịn trắng nõn, thanh tú mà cân đối, đường cong mu bàn chân trôi chảy mà tuyệt đẹp, đầu ngón chân tròn trịa lại nhỏ nhắn, giống như mầm củ sen non.
Không biết khi nắm đôi chân trắng nõn này trong tay, có phải cũng giống như đôi tay mềm mại kia tinh tế và trơn bóng không. Apollo nghĩ như vậy, tầm mắt lại từ đôi chân ngọc chậm rãi hướng về phía trước.
Phó Trăn Hồng bởi vì hai cái đùi đều ngâm sâu vào trong nước, vạt áo dài liền cũng vì thế bị ướt nhẹp. Vải vóc màu đen ướt đẫm dán vào làn da Phó Trăn Hồng, phác họa ra hình dáng chân thon dài xinh đẹp của hắn.
Thần sắc Apollo khẽ nhúc nhích, đồng tử màu xanh thẳm lưu chuyển ra một tia suy nghĩ. Hắn lại có chút không xác định, không xác định về những lời đồn Eris.
Rõ ràng đối phương cái gì cũng không
làm, nhưng Apollo nhìn thấy đôi chân Eris được quần áo màu đen phác họa ra, lại vô cớ cảm giác được một loại dụ hoặc không thể diễn tả bằng lời.
Ngực hắn thậm chí ẩn ẩn dâng lên một luồng khí khô nóng.
Cứ như là trên người Eris có một loại lực mê hoặc kỳ diệu nào đó vậy, hấp dẫn chặt chẽ ánh mắt hắn.
Mãi đến khi đối phương rửa sạch sẽ và xỏ giày vào, Apollo mới bỗng nhiên ý thức được chính mình dường như có chút quá mức để ý vị thần Tranh chấp và Bất hoà này.
Quả nhiên vẫn là vì đối phương quá thần bí đi.
Phó Trăn Hồng không quản suy nghĩ trong lòng Apollo giờ phút này, hắn đứng lên dùng thần lực hong khô quần áo xong, liền trực tiếp xoay người rời đi.
Apollo đối với thái độ lạnh nhạt của Phó Trăn Hồng cũng không cảm thấy bất kỳ mạo phạm nào. Tính cách vị thần này lạnh nhạt cổ quái, thích độc lai độc vãng.
Điều này ở đỉnh Olympus cơ hồ đã là sự thật được công nhận.
Apollo cứ thế nhìn chằm chằm bóng dáng Phó Trăn Hồng rời đi, mãi cho đến khi thân hình bị áo choàng đen to rộng che đậy hoàn toàn không thấy nữa, hắn mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Hắn rũ mắt nhìn nhìn bàn tay mình, trên đó dường như còn sót lại xúc cảm tế hoạt mềm mại khi nắm tay Eris.
Khoé môi Apollo gợi lên một độ cong
nhàn nhạt. "Eris......" Hắn nhẹ nhàng niệm một tiếng, giọng nói trầm thấp từ tính lại lần nữa mang lên vài phần hứng thú và tìm tòi nghiên cứu.
.....................
Đợi đến khi Apollo đuổi kịp bữa tiệc, hôn
lễ của Peleus và Thetis đang sắp bắt đầu.
"Apollo," Artemis Nữ thần Ánh Trăng và Săn Bắn vẫy tay về phía đệ đệ đến muộn của mình: "Ngồi bên ta."
Sau khi Apollo đi qua, Thần Rượu Dionysus trêu ghẹo nói: "Huynh đệ thân mến của ta, chúng ta vừa rồi đang đàm luận nguyên nhân ngươi đến muộn, có phải là vì gặp phải một cuộc gặp gỡ đẹp đẽ tình cờ không."
Dionysus vốn dĩ cũng chỉ là thuận miệng nói, nhưng không ngờ Apollo sau khi nghe xong lời trêu ghẹo hắn lại không đáp lại dí dỏm như mọi khi, ngược lại lại hiếm thấy có chút trầm mặc.
Dionysus khựng lại, "Sẽ không thật sự bị chúng ta nói trúng rồi đi?" Nói xong, cũng không đợi Apollo trả lời, hắn liền vuốt cằm bắt đầu phân tích: "Hôm nay yến hội long trọng này, các vị thần cơ hồ toàn bộ đều đã đến đông đủ, nào còn có vị thần chỉ xinh đẹp nào có thể cùng ngươi lúc riêng tư gặp gỡ tình cờ, chẳng lẽ là những công chúa kiều diễm xinh đẹp ở nhân gian?"
Hermes cũng gia nhập chủ đề, cười tủm tỉm nói: "Dionysus, ngươi chẳng lẽ đã quên trên đỉnh Olympus này còn có một vị thần chỉ vẫn chưa được mời đến yến hội này sao."
Dionysus lập tức phản ứng lại: "Eris?"
Hắn lắc đầu: "Ta không tin Apollo sẽ gặp Eris, dù sao nghe nói số lần vị thần kia bước ra khỏi cung điện thật sự là đếm được trên đầu ngón tay."
Dionysus bọn họ ngồi ở vị trí phía dưới bên trái của Zeus và Hera, tự nhiên cũng nghe thấy được những lời nói chuyện này.
Ngay khi Dionysus nhắc đến tên Eris, Thiên Hậu cao quý xinh đẹp Hera theo bản năng nhìn thoáng qua Zeus bên cạnh nàng. Thấy trên khuôn mặt anh tuấn của chồng nàng vẫn chưa có cảm xúc dao động khác, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Chồng nàng dũng mãnh cường đại, là vị vua tôn quý nhất toàn bộ Thần giới, nhưng cũng là tồn tại phong lưu đa tình nhất. Nàng phẫn nộ với sự hoa tâm của Zeus, càng ghen ghét những người từng được Zeus sủng ái.
Nàng là người bảo hộ hôn nhân, nhưng lại không thể làm hôn nhân của chính mình được trinh trung và viên mãn.
Nàng không làm gì được Zeus, liền chỉ có thể đi tra tấn những người từng được Zeus yêu thương chiếm hữu.
Đây là một nỗi bi ai dữ dội. Hera không ngừng một lần cảm thán sự thiện ý của mình đang bị ghen ghét từng chút phá hủy, nhưng nàng quá yêu Zeus. Có một số tình yêu quá nồng, liền sẽ ăn mòn lý trí, trở nên điên cuồng.
Nếu nói đối mặt với những người tình của Zeus, Hera là sự không cam lòng, muốn hủy diệt, muốn làm cho bọn họ toàn bộ biến mất, vậy đối với Eris, Hera chỉ còn lại sự kiêng kị nồng đậm và một tia chua xót ngay cả nàng chính mình cũng không nói rõ được.
Hera vẫn luôn biết, cho dù bên cạnh Zeus luôn thay đổi những người tình khác nhau, nhưng chỉ có Eris trong sâu thẳm nội tâm chồng nàng là tồn tại không thể chạm đến nhất.
Khi nàng và Zeus vẫn còn là chị em, Eris là tồn tại đầu tiên được đặt trên đầu quả tim ái mộ sâu sắc khi Zeus tình khiếu sơ khai.
Có lẽ cũng là vị thần chỉ đầu tiên và duy nhất đạt được tình yêu thuần tuý nhất của Zeus.
Nhưng đối mặt với sự ái mộ chân thành nóng cháy của Zeus, Eris lại trước nay đều là cao cao tại thượng, lãnh đạm, coi thường, thậm chí khinh thường nhìn lại.
Hera không biết hiện tại tình ý của Zeus đối với Eris rốt cuộc vẫn còn lại bao nhiêu phần, nhưng không thể phủ nhận Eris đã để lại dấu vết không thể xoá nhoà
nhất trong lòng Zeus.
Quan hệ Zeus và Eris rất ít người biết, chỉ có những Thần tộc đê thản năm xưa và mấy anh chị em mới hiểu rõ một vài điều.
Poseidon Hải Thần giờ phút này cũng đang không dấu vết quan sát thần sắc Zeus. Nghĩ đến Eris, khoé môi hắn cũng hiếm thấy không còn ý cười, tròng mắt đen nhánh lưu chuyển một tia tối nghĩa và không cam lòng.
Hermes làm sứ giả thần thông minh nhất, bất động thanh sắc đem sự biến động cảm xúc rất nhỏ trên mặt mấy vị thần này xem vào trong mắt. Hắn thưởng thức cây quyền trượng bàn xà trong tay, giống như vô tình nói: "Dionysus, thế gian này nào có cái gì tuyệt đối, nói không chừng Apollo gặp phải thật sự là Eris đâu?"
Apollo hơi mỉm cười nói: "Chỉ là gặp được một nam tử tương đối thú vị. Hôn lễ sắp bắt đầu, ta nghĩ các ngươi hẳn là nên đặt ánh mắt lên đôi tân nhân Peleus và Thetis."
Tư tâm, Apollo cũng không muốn để những vị thần này biết chuyện gặp được Eris. Dù sao đó là bí mật giữa hai người hắn và Eris, là một cuộc gặp gỡ tình cờ vô cùng kỳ diệu lại khó quên, hắn một chút cũng không muốn chia sẻ ra ngoài.
Apollo cũng không giỏi nói dối, cho nên liền chỉ có thể lấy cách nói này để kết thúc chủ đề.
Hermes vô cùng thông minh, từ thái độ
Apollo cũng đã đoán được một chút.
Eris nha......
Hermes mặc niệm tên này trong lòng, đỡ đỡ vành mũ có cánh nhỏ trên đầu, sau đó bưng chén rượu lên gia nhập vào lời chúc phúc của các vị thần đối với đôi tân nhân này.
..................
Yến hội náo nhiệt tràn ngập tiếng hoan hô và cười nói, các thị nữ kiều diễm theo giai điệu múa lên dáng người linh động lại mềm mại.
Mà ngay dưới bầu không khí tốt đẹp vui mừng này, một quả táo vàng trực tiếp từ ngoài đại sảnh cực nhanh bay vào, không nghiêng không lệch vừa lúc nện trúng chiếc bàn tiệc lớn nhất, phát ra một tiếng vang thanh thúy.
Âm luật ngừng lại, các thị nữ cũng nhao nhao bị sự cố bất thình lình này làm sợ hãi mà lùi về một bên.
Quả táo vàng này là vật cực kỳ trân quý,
mọc ở bờ Tây Hải xa xôi, do trăm con cự long trông coi. Một số vị thần có thần cách thấp thậm chí còn chưa từng thấy qua.
Chỉ thấy trên quả táo vàng này có khắc một hàng chữ: Dành cho người đẹp nhất
Người đẹp nhất?
Aphrodite cười khẽ, còn không phải là lễ vật cho nàng sao?
Vị Nữ thần Tình yêu và Sắc đẹp này đang
định đứng dậy, ngoài sảnh tiệc lại chậm rãi bước vào một người.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store