ZingTruyen.Store

Hogwarts - Winrina

Chapter 14 -New Look - New People

justalovelycat

"Mẹ, bố." Karina gọi bố mẹ vào phòng. "Con cần bố mẹ ký giấy phép cho con."

Karina giải thích đó là gì và Sooyoung đã ký vào đó.

"Cảm ơn mẹ, con sẽ gửi thư cho Ryujin để báo cho cậu ấy biết rằng con sẽ đi, ông của cậu ấy đã mở một quán ăn ở đó."

"Sao bạn con luôn biết đường thế?" Minho hỏi, vẻ tò mò.

"Con không biết nữa bố ạ, có những điều chúng ta cứ chấp nhận mà không cần cố gắng hiểu."

"Đấy là bố khi con bắt đầu nói về phép thuật." Minho cười nói. "Các bài hát thế nào?"

Mắt Karina sáng lên khi nghe câu hỏi đó, nàng ngồi vào bàn và bật loa để cho bố mẹ nghe giai điệu bài hát mà nàng đang tập.

"Bố thích cây đàn guitar." Minho nói khi Karina hoàn thành. "Con đã có ý tưởng nào cho lời bài hát chưa?"

"Chưa, hôm qua con chỉ nghịch và thấy thế này con quyết định ghi lại để không mất ý tưởng. Ngày mai chúng ta sẽ ra ngoài lúc mấy giờ thế bố?"

"Vào giờ bình thường nhé, tình yêu của bố."

***

Ngày 1 tháng 9, Karina ôm bố mẹ, tạm biệt họ, nàng đã sẵn sàng cho năm thứ ba tại Hogwarts.

"Con sẽ gửi Harley đến cho bố mẹ mỗi tuần." Karina nói và hôn má bố mẹ. "Cho đến giáng sinh."

Karina lấy chiếc xe đẩy cùng với hành lý và cái lồng có con cú nhưng Taemin đã xuất hiện bên cạnh. Taemin đi qua bức tường đầu tiên, Karina mỉm cười, nàng mong chờ được trở về thế giới phép thuật. Karina chạy nhắm mắt lại như mọi lần nàng luôn nghĩ mình sẽ đâm sầm vào tường nhưng giống như lần trước luôn vượt qua. Điều Karina không ngờ là lần này nàng sẽ đâm vào nhưng không phải bức tường mà là ai đó.

"Trời ơi, cậu không nhìn đường sao?" Winter phàn nàn khi cảm thấy sức nặng của Karina đè lên mình.

"Tôi xin lỗi." Karina nói, ngượng ngùng.

Karina ngẩng đầu lên nhưng vẫn không rời khỏi Winter mà tìm kiếm sự giao tiếp bằng mắt. Đôi mắt của Winter mở to khi nhìn Karina, em cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi nàng ở rất gần và Karina đẹp hơn ở năm học trước rất nhiều, tóc nàng đã trở nên vàng, em chỉ nghĩ rằng Karina trông giống như một con búp bê barbie. Đúng là em ghét nàng nhưng em chưa bao giờ phủ nhận điều đó với chính mình. Mặc dù nhiều người biết Karina xinh đẹp, Winter thậm chí còn mạo hiểm nói với bản thân rằng Karina là cô gái đẹp nhất mà mắt em từng thấy.

Karina không nhúc nhích và Winter cũng không phàn nàn về điều đó, em đắm chìm vào đôi mắt màu socola của nàng cũng như toàn bộ khuôn mặt với những đường nét thanh tú đó.

"Tôi không thấy cậu." Karina nói chìm vào suy nghĩ. Nàng cảm thấy tim mình đập dữ dội hơi thở khó nhọc mà không biết phải phản ứng thế nào.

"Ổn thôi, tôi đoán vậy." Winter nói, mỉm cười nghiêng ngả khiến Karina nhướng mày ngạc nhiên và hành động đó khiến Winter trở lại thực tại và chỉ đến lúc đó mới nhận ra. "Tránh xa tôi ra."

Karina đảo mắt rồi đứng dậy đưa tay ra định giúp nhưng nhận được một cái tát từ chối và Winter tự mình đứng dậy.

Karina bước tới chỗ Taemin và bật cười trước tình huống này.

"Em hoàn toàn rắc rối rồi, Katarina.'

"Đầu tiên, đừng gọi em là Katarina, anh biết là em ghét khi mọi người nói về tên rửa tội của em mà. Và anh có ý gì khi gọi em như vậy?"

"Winter dù hơi khó tính nhưng vẫn là một cô gái xinh đẹp."

Karina đỏ mặt trước lời nói đó nàng đã nghĩ về điều đó rất nhiều trong kỳ nghỉ, thực tế là kể từ ngày Jeno suýt hôn nàng, nàng đã nghĩ rằng, có lẽ, nàng có một chút hấp dẫn không chỉ với con trai mà còn với cả con gái nữa. Thật khó hiểu, làm sao Karina có thể cảm thấy điều này?

Winter nhìn chằm chằm vào một điểm cố định trong chỗ em đang ngồi trong khi Aeri thì nói chuyện bên cạnh. Suy nghĩ của em dao động giữa mùa thu cách đây vài phút và cuộc trò chuyện với mẹ trong kỳ nghỉ nơi em thú nhận rằng không có chàng trai nào ở Hogwarts thu hút sự chú ý của em nhưng một số cô gái thì có. Taeyeon xử lý tình huống rất tốt nói với con gái mình rằng điều đó là bình thường không có gì sai khi bị thu hút bởi một cô gái.

"Cậu có nghe tớ nói không?" Aeri hỏi và búng tay trước mặt người bạn thân của mình.

"Xin lỗi, Riri, nhưng tớ không nghe thấy."

"Cậu đang nghĩ về cuộc nói chuyện với mẹ phải không?"

"Ừ..." Winter trả lời bỏ qua phần cơ thể vẫn còn ngứa ran khi nhớ lại cảm giác cơ thể Karina đè lên mình.

Tàu bắt đầu chuyển động khi các học sinh đã ổn định chỗ ngồi trong khoang.

Somi đi ngang qua và mỉm cười với Winter.

"Tớ nghĩ Somi để ý đến cậu đấy." Aeri nói

"Và tớ cũng nghĩ vậy." Renjun nói, bước vào và ngồi. "Tớ ở phía sau khi Somi nói rằng cô nghĩ Winter rất đẹp và muốn đi chơi cùng đó."

"Cậu là sắp hẹn hò với một cô gái lớn tuổi hơn." Aeri nói lảm nhảm nhìn Winter.

"Cậu không nghĩ là mình đang đi quá xa chứ, đúng không? Để yêu ư? Tớ đã trao đổi vài lời với Somi vào đêm giáng sinh và sau đó không nói gì thêm nữa." Winter nói. "Cậu sẽ thử sức với đội Quidditch, đúng không?"

Nhận ra rằng Winter muốn thay đổi chủ đề nên Aeri quyết định trả lời là đồng ý sau cùng thì cô và Winter đã tập luyện trong kỳ nghỉ để có cơ hội tốt hơn để giành được chiến thắng.

Khi gần đến nơi Karina rời chỗ cùng bạn bè để đi tìm một chỗ trống, sau cùng thì Karina cần thay quần áo, nàng quên không mặc áo đồng phục bên trong nên cần phải thay hoàn toàn. Karina cởi đồ nhanh chóng, cảm thấy tàu dừng lại, hẳn đã đến ga và nàng cần phải nhanh lên. Winter thấy Karina đi một mình nên bảo bạn bè xuống dưới trước vì em ở lại lấy hành lý.

Khi bạn bè rời đi Winter đi xuống thì thấy Karina đang bán khỏa thân với đôi mắt mở to nhìn người mở cửa.

"Chết tiệt...tôi xin lỗi, Karina." Winter nói vẫn nhìn vào cơ thể Karina nhưng em nhanh chóng quay lưng lại vội vã rời khỏi tàu miệng khô khốc.

Sau khi thay đồ Karina là người cuối cùng rời khỏi tàu để đến gặp Ryujin.

"Có chuyện gì đó bất thường đã xảy ra." Karina nói . "Winter Kim đã xin lỗi tớ."

"Sao thế?" Ryujin hỏi.

"Khi tớ đi thay đồ, cậu ta vô tình bước vào."

Ryujin đỏ mặt khi nghe lời nói đó và Karina cũng vậy.

"Winter đã nhìn thấy..hả?"

"Cậu ta nhìn thấy tớ rồi."

"Ôi trời ơi...chắc hẳn là sốc lắm."

"Chắc chắn là vậy." Karina đáp nhưng nhún vai. "Năm nay chúng ta sẽ học lớp nào?"

"Cậu cần phải đối phó với những sinh vật huyền bí, Karina...cậu biết tớ định trở thành một nhà nghiên cứu sinh vật huyền bí mà."

"Tớ cũng sẽ học môn đó với cậu. Tớ nghĩ tớ sẽ thử bói toán và nghiên cứu về Muggle."

"Tớ sẽ không đi cùng cậu với việc bói toán, tớ nghĩ điều đó quá xa vời với tớ nhưng tớ sẽ nghiên cứu về Muggle, vì vậy tớ hy vọng cậu sẽ giúp vì cậu đã sinh ra ở thế giới đó."

Karina cười.

Ngay khi họ đến trường và lễ tuyển chọn bắt đầu, hai điều đã được bàn tàn.

Những người mới đến thuộc về ngôi nhà nào và diện mạo mới của Karina Yoo.

Những thiếu nữ và thanh thiếu niên có cơ thể thay đổi liên tục kể từ năm ngoái, họ đang lớn lên gần giống với cơ thể người lớn. Một cô gái với cơ thể đang phát triển và mái tóc nhuộm thậm chí còn thu hút nhiều sự chú ý hơn từ những người khác.

"Thầy thích mái tóc này, Rina." Ted nói khi đi ngang qua. "Nó sẽ tạo nên một xu hướng."

Vài giây sau, mắt Karina mở to khi thấy tóc của Ted cũng màu vàng.

"Tuyệt." Karina nói với vẻ phấn khích.

"Lợi thế của việc trở thành phù thủy biến hình là không phải tốn tiền nhuộm tóc." Ted đáp lại cười và ngồi vào bàn tiệc cùng các giáo sư khác.

Ánh mắt của Winter không thể rời khỏi Karina Yoo dù chỉ một giây vì em đã bị mê hoặc bởi cô gái có mái tóc vàng kia.

"Trái đất đang gọi Winter." Aeri nói búng tay trước mặt bạn mình người vừa thoát khỏi trạng thái mơ hồ. "Somi đã nhìn chằm chằm vào cậu suốt bữa tối."

Winter nhìn vào chiếc bàn trước mặt cuối cùng cũng thấy cô gái Ravenclaw lớn tuổi, người mỉm cười với Winter. Aeri đánh vào đùi bạn mình nhiều lần còn phấn khích hơn cả Winter. Winter sau đó đáp lại nụ cười và nháy mắt với Somi rồi nhấp một ngụm nước ép bí ngô.

"Trời ơi, Winter Kim, cậu đang tán tỉnh một cô gái lớn tuổi hơn đấy." Aeri nói nhỏ nhưng phấn khích.

"Im đi, tớ đã lo lắng rồi vì đây là lần đầu tiên tớ thử việc này."

Aeri cười và gật đầu rồi tiếp tục ăn ly đá bào của mình.

***

Winter, Renjun và Aeri đang ngồi trong vườn quan sát những cái cây đã rụng hết lá vì mùa thu nhưng trời vẫn còn nóng. Winter ngay lập tức chú ý đến cơn gió thổi vào mặt mình mang theo mùi vani của cô gái tóc vàng, Winter không thể chắc chắn khi nào bản thân bắt đầu nhận ra Karina đang ở gần chỉ bằng cách ngửi mùi hương của nàng, em chỉ biết rằng điều đó luôn là em thấy thích.

"Chào Winter." Somi xuất hiện trước mặt  khiến em giật mình vì quá mất tập trung.

"Chào." Winter đáp lại mỉm cười ngượng ngùng vì không biết phải nói gì thêm.

"Renjun, cậu nghĩ sao về việc đi dạo?" Aeri hỏi

"Nhưng ở đây tốt lắm." Renjun rồi nằm xuống bãi cỏ.

"Đừng có cản trở nữa và đi với tớ, tớ sẽ đưa cậu đi cùng." Aeri phàn nàn, nắm tai Renjun bà kéo đi.

Somi ngồi cạnh Winter.

Winter nín thở, em thực sự không biết phải diễn thế nào mọi thứ đều rất mới mẻ.

Ở phía bên kia Karina cau mày nhìn cảnh tượng của những người khác chỉ trở lại thực tại khi Ryujin chọc hỏi thăm mọi chuyện có ổn không.

"Tớ chỉ bị mất tập trung thôi." Karina nói "Hôm nay sẽ có buổi tập luyện sau khi kiểm tra Quidditch, tớ sẽ đi thay đồng phục, gần đến giờ rồi."

Ngay khi đi qua trước mặt Winter. Karina đã nghe được một chút gì đó mà cả ha đang nói.

"Vậy cuối tuần này em có đi Hogsmeade không?" Somi hỏi nhưng Karina không nghe được câu trả lời nữa vì nàng đã nhanh chóng đi mất.

"Có."

"Em nghĩ sao nếu chúng ta đi cùng nhau?"

"Có lẽ là tất cả chúng ta sẽ đi cùng nhau chứ?"

"Em hiểu ý chị mà, Kim." Somi nói với một nụ cười mỉm.

"Được... thôi, tôi nghĩ chúng ta có thể đi cùng nhau." Winter nói rồi quay mặt đi để cô gái kia không nhận ra mặt em đang đỏ.

"Tuyệt đấy." Somi đáp lại. "Chị đã biết sẽ nên đưa em đi đâu rồi, Winter Kim."

Winter mỉm cười.

"Sẽ có bài kiểm tra Quidditch trong một thời gian ngắn nữa, Aeri sẽ thử sức để giành vị trí đó, chị có muốn xem cùng tôi không? Đôi khi có những người ngã khỏi chổi, thật thú vị khi xem."

Somi cười và gật đầu đi theo Winter đến sân nơi Hufflepuff đang chọn ra những đại diện mới.

Slytherin là nhà cuối cùng Aeri lo lắng, cô thích môn thể thao này và hy vọng sẽ có được vị trí đó. Khi được chấp thuận, Aeri bay và né đòn rất tốt thậm chí còn ghi được ba bàn đảm bảo là người ghi bàn nhiều nhất vì Aeri là con gái duy nhất trong đội. Winter và Somi ăn mừng thành tích của Aeri, họ mỉm cười và vẫy tay về phía họ, nhưng một lần nữa sự chú ý của Winter lại bị Karina bay lượn đẹp mắt trên sân thu hút nụ cười của Karina lan tỏa trên khuôn mặt chỉ có nàng mới biết cảm giác bình yên mà việc bay mang lại cho bản thân.

"Đi không?" Somi hỏi Winter và em gật đầu đi theo.

Jeon Somi...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store