Hoang Tu Chu Phong Va Lu Quai Vat
Sau khi tiêu diệt Dục Thần và trở về cung điện, Chu Phong dành vài ngày nghỉ ngơi, cơ thể rắn chắc dần hồi phục sau những trận chiến và cơn bão dục vọng liên tiếp. Cơ bụng sáu múi của anh lại săn chắc, “con cặc” to dài rung nhẹ trong bộ giáp đen mới, và các viên đá – ngọc đen, pha lê vàng, đá hỗn loạn, ngọc trắng, ngọc đỏ đen, ngọc vô sắc, ngọc đỏ nhạt – được anh cất kỹ trong tẩm cung như kỷ vật của những chiến thắng. Anh cảm nhận được sự yên bình tạm thời, nhưng lòng vẫn khao khát thử thách.Một buổi sáng, khi anh đang tuần tra gần ngôi làng cũ – nơi anh từng đấu với Hùng Đen – một người chạy tin từ làng đến, thở hổn hển: “Điện hạ, có một gã tên Trâu Điên trong làng thách đấu ngài! Hắn nói ngài không thể thắng hắn về sức chịu đựng!” Chu Phong nhíu mày, nhếch mép: “Trâu Điên? Hắn là ai?” Người chạy tin đáp: “Hắn là thợ rèn mới đến, cơ bắp như trâu, nghe đồn có thể không xuất tinh trong 2 tiếng dù bị kích thích dữ dội. Hắn muốn so tài với ngài!”Chu Phong cười lớn: “Thú vị đấy. Ta nhận lời.” Anh đến làng ngay chiều hôm đó, dưới ánh trăng sáng rực, dân làng tụ tập quanh bãi đất trống, không khí sôi động. Trâu Điên đứng đó – cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn hơn cả Hùng Đen, làn da đen nhẻm, ánh mắt kiêu ngạo. “Điện hạ, ta nghe ngài là huyền thoại, nhưng ta sẽ chứng minh ta bền hơn!” hắn gầm lên, cởi áo để lộ cơ thể như tượng đồng.Trưởng làng làm trọng tài, tuyên bố: “Cuộc thi có 3 vòng, nhưng hôm nay chỉ đấu 2 vòng. Vòng 1: bị trói, đấm bụng 50 cái và thọt lỗ cu trong 10 phút, ai xuất tinh sẽ thua. Vòng 2: sục cu, thọt lỗ cu, đấm dái, kẹp vú trong 1 tiếng, ai xuất tinh nhiều hơn sẽ thua. Tổng kết 2 vòng, ai xuất nhiều nhất sẽ thua!”Vòng 1: Đấm Bụng 50 Cái và Thọt Lỗ Cu – 10 PhútHai người cởi hết đồ, trói tay chân lên hai cái cây cách nhau vài mét, để lộ cơ bụng rắn chắc và “con cặc tuyệt đẹp” của Chu Phong cùng “con cặc” to lớn của Trâu Điên. Hai thợ săn bước tới, mỗi người đấm 50 cú vào bụng họ, tiếng đấm vang lên bồm bộp. Chu Phong nghiến răng, cơ bụng lõm xuống rồi bật lại, không rên rỉ. Trâu Điên cũng đứng vững, cười lớn: “Chỉ thế thôi sao?”Sau 50 cú đấm, hai cô gái trong làng tiến tới, dùng que nhỏ thọt lỗ cu của cả hai trong 10 phút, kích thích mạnh mẽ. Chu Phong hóp bụng, nhờ rèn luyện, anh trụ được, dù “con cặc” rung lên dữ dội, không bắn tinh. Trâu Điên cũng vậy, ánh mắt kiêu hãnh, không chút dao động. Vòng 1 hòa, không ai xuất tinh, đám đông reo hò phấn khích.Vòng 2: Sục Cu, Thọt Lỗ Cu, Đấm Dái, Kẹp Vú – 1 TiếngCả hai được thả ra, trói nằm ngửa trên bàn gỗ, tay chân bị dây thừng siết chặt. Hai cô gái sục cu mạnh mẽ, thọt lỗ cu bằng que nhỏ, trong khi hai thợ săn đấm nhẹ vào dái và dùng kẹp gỗ kẹp đầu vú. Chu Phong nghiến răng, “con cặc” rung điên cuồng, nhưng điểm yếu nhạy cảm khiến anh bắn lần đầu sau 15 phút – hai mươi luồng, văng lên bàn. Trâu Điên cười lớn, trụ đến phút 30 mới bắn – mười lăm luồng, ít hơn.Chu Phong bắn tiếp lần hai sau 40 phút – hai mươi lăm luồng, trong khi Trâu Điên bắn lần hai sau 50 phút – hai mươi luồng. Đến phút 60, Chu Phong bắn lần ba – ba mươi luồng, tổng cộng 75 luồng, cơ thể rung lên, mồ hôi túa ra. Trâu Điên chỉ bắn thêm lần ba – hai mươi lăm luồng, tổng cộng 60 luồng, vẫn bình tĩnh, không kiệt sức.
Qua 2 vòng, Chu Phong xuất tinh 75 luồng, trong khi Trâu Điên chỉ 60 luồng. Chu Phong thua cuộc, dù vòng 1 hòa, vì vòng 2 anh bắn nhiều hơn. Trâu Điên đứng dậy, cười lớn: “Điện hạ, ngài mạnh, nhưng ta bền hơn!” Đám đông ồ lên kinh ngạc, trưởng làng tuyên bố: “Trâu Điên thắng! Chu Phong thua, sẽ chịu phạt!”Chu Phong ngồi dậy, cơ thể lấm tấm mồ hôi và tinh trùng, thở dài: “Lại thua sao?” Anh nhìn Trâu Điên, ánh mắt vừa phục vừa quyết tâm: “Ngươi giỏi đấy. Nhưng lần sau, ta sẽ thắng.” Trâu Điên vỗ vai anh: “Chờ xem, Điện hạ!”
Sau thất bại trước Trâu Điên trong cuộc thi sức chịu đựng, Chu Phong bị dẫn đến một căn phòng lớn trong cung điện, nơi ánh trăng lạnh lẽo chiếu qua cửa sổ, soi rõ từng góc tối. Hôm nay, căn phòng này không còn là nơi tổ chức lễ hội, mà trở thành đấu trường để thử thách giới hạn của anh. Chu Phong bị trói chặt vào một cột đá lạnh ngắt, dây thừng siết chặt tay chân đến mức không thể nhúc nhích. Quần áo anh bị lột sạch, để lộ cơ thể trần trụi: cơ bụng sáu múi rắn chắc, lồng ngực rộng lớn, và “con cặc” to dài đầy kiêu hãnh, căng cứng dưới ánh mắt tò mò của đám đông.Trâu Điên đứng đó, cười lớn: “Điện hạ, hôm nay ta muốn xem ngài chịu được đến đâu!” Đám chiến binh trong làng, với cơ bắp cuồn cuộn và ánh mắt lạnh lùng, bước vào, sẵn sàng thực hiện hình phạt khắc nghiệt theo lệnh của trưởng làng.---Phần 1: Đấm Vào Cơ ThểHình phạt bắt đầu. Một chiến binh cao lớn tiến tới, tung những cú đấm mạnh mẽ vào cơ bụng của Chu Phong. Tiếng “bộp bộp” vang lên đều đặn, mỗi cú đấm làm cơ bụng anh rung lên, nhưng anh nghiến răng, không rên rỉ. Sau 500 cú đấm liên tục, cơ bụng anh đỏ ửng, in hằn dấu tay, nhưng vẫn cứng như thép, không chút suy yếu.Tiếp theo, họ chuyển lên cơ ngực, đấm 100 cái. Mỗi cú đấm làm lồng ngực anh rung chuyển, mồ hôi chảy dài, nhưng ánh mắt Chu Phong vẫn rực cháy thách thức. Cuối cùng, một chiến binh khác đấm vào “hòn dái” của anh 20 cái. Mỗi cú đấm như búa bổ, làm anh nhăn mặt, cơ thể giật lên vì đau đớn, nhưng anh vẫn đứng vững, chỉ thở hổn hển, không chịu khuất phục.
Phần 2: Sục Cu và Dừng Lại – 2 Giờ Hành HạSau màn đấm, một người phụ nữ xinh đẹp bước vào, có lẽ là người hành hạ chuyên nghiệp của làng. Cô ta nắm lấy “con cặc” của Chu Phong, bắt đầu sục lên xuống với kỹ thuật điêu luyện. Tay cô ta mềm mại nhưng đầy lực, sục nhanh và mạnh, đẩy anh đến gần đỉnh điểm. Nhưng mỗi khi Chu Phong sắp xuất tinh, cô ta dừng lại đột ngột, để anh hụt hẫng, cơ thể quằn quại trong dục vọng không được giải tỏa.Chu Phong rên rỉ, cơ bụng hóp lại, mồ hôi túa ra như suối: “Ngươi… đồ ác quỷ!” Nhưng cô ta chỉ cười khẽ, tiếp tục trò chơi tàn nhẫn. Quá trình này kéo dài liên tục trong 2 giờ, khiến anh gần như phát điên vì cảm giác sướng và đau đớn đan xen. “Con cặc” của anh đỏ rực, căng tức đến mức đau nhức, nhưng không được phép bắn tinh.
Phần 3: Sục Nhanh và Xuất Tinh Mạnh MẽSau 2 giờ hành hạ, họ quyết định đã đủ. Người phụ nữ tăng tốc, sục “con cặc” của Chu Phong nhanh như máy, tay di chuyển với tốc độ kinh hoàng. Chu Phong, sau thời gian dài kìm nén, cuối cùng được giải phóng. Anh gầm lên, cơ thể căng cứng như dây đàn, và “con cặc” bắn ra tinh trùng mạnh mẽ chưa từng thấy. Đợt tinh trùng đầu tiên kéo dài 1 phút, văng tung tóe khắp phòng, dính vào tường, sàn đá, và cả người hành hạ. Luồng tinh dày đặc, nóng hổi, làm không khí nồng nặc mùi dục vọng.
Phần 4: Hành Hạ Tiếp Theo – Xuất Tinh 20 LầnNhưng hình phạt chưa kết thúc. Trâu Điên ra lệnh: “Tiếp tục! Ta muốn xem hắn kiệt sức!” Nhóm chiến binh và người phụ nữ thay phiên nhau hành hạ Chu Phong để anh xuất tinh thêm 20 lần nữa. Họ sử dụng đủ kiểu tàn nhẫn:- **Thọt lỗ cu**: Dùng que nhỏ thọt sâu vào lỗ cu, kích thích đến tận cùng.
- **Đập búa vào dái**: Dùng búa gỗ đập nhẹ vào “hòn dái”, vừa đau vừa sướng.
- **Máy rung VIP**: Đặt máy rung công suất cao lên đầu cu, khiến anh không thể chịu nổi.Mỗi lần, Chu Phong rên rỉ, cơ thể rung lên dữ dội, bắn ra tinh trùng. Đến lần thứ 10, anh đã kiệt sức, mồ hôi và tinh trùng phủ đầy người, nhưng “con cặc” vẫn cứng, không chịu khuất phục. Lần thứ 15, lượng tinh ít dần, chỉ còn vài luồng yếu ớt. Đến lần thứ 20, anh gần như ngất đi, nhưng họ vẫn ép anh bắn tiếp.
Phần 5: Bắn Ra Nước ĐáiSau lần thứ 20, họ không dừng lại mà tiếp tục sục “con cặc” của Chu Phong. Lúc này, anh đã cạn kiệt tinh trùng. Thay vì tinh, anh bắn ra nước đái – một luồng mạnh mẽ, vàng óng, văng tung tóe lên sàn đá, chứng tỏ cơ thể anh đã chạm đến giới hạn cuối cùng.
Cuối cùng, họ thả Chu Phong ra. Anh ngã xuống sàn, cơ thể rung rẩy, mồ hôi, tinh trùng và nước đái phủ đầy người. Anh thở hổn hển, ánh mắt mờ mịt, nhưng vẫn thì thào: “Các ngươi… sẽ trả giá…” trước khi ngất đi trên sàn đá lạnh lẽo. Trâu Điên nhìn anh, ánh mắt vừa thán phục vừa cảnh giác: “Hắn đúng là quái vật… nhưng ta đã thắng.”Đám đông rời đi, để lại Chu Phong nằm đó, kiệt sức nhưng ý chí bất khuất vẫn cháy bỏng trong lồng ngực.
Chu Phong nằm ngã trên sàn đá lạnh lẽo trong cung điện, cơ thể trần trụi rung rẩy sau hình phạt khắc nghiệt – bị đấm 500 cái vào bụng, 100 cái vào ngực, 20 cái vào dái, sục cu quằn quại 2 giờ không được xuất tinh, rồi bắn tinh 20 lần và cuối cùng là nước đái văng tung tóe. Cơ bụng sáu múi của anh đỏ ửng, lồng ngực rộng lấm lem mồ hôi, tinh trùng và nước đái khô lại, “con cặc tuyệt đẹp” to dài giờ đây mềm nhũn, kiệt sức hoàn toàn. Anh thở yếu ớt, mắt nhắm nghiền, ý thức chìm vào bóng tối, nhưng nguồn sống vô hạn trong dòng máu vẫn âm ỉ, giữ anh sống sót.Đám đông đã rời đi, để lại anh trong căn phòng trống trải dưới ánh trăng nhạt. Trâu Điên và các chiến binh tưởng rằng anh đã ngất xỉu hoàn toàn, không còn sức phản kháng. Nhưng khi tiếng bước chân họ xa dần, một nhóm bóng đen lặng lẽ xuất hiện từ góc tối – không phải dân làng, mà là những kẻ lạ mặt mặc áo choàng đen, khuôn mặt ẩn sau mũ trùm, đôi mắt ánh lên màu đỏ nhạt, dấu hiệu của Dục Thần mà anh từng tiêu diệt. Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Hắn chưa chết… Dục vọng của hắn vẫn mạnh. Chúng ta sẽ hút cạn nó.”Họ kéo Chu Phong xuống một hầm ngục bí mật dưới sàn đá, nơi ánh sáng không chạm tới, chỉ có mùi đất ẩm và khí lạnh bao trùm. Anh bị trói chặt vào một bàn đá, tay chân dang rộng, cơ thể trần trụi phô bày trước mắt kẻ địch. Dù ý thức mờ mịt, anh vẫn cảm nhận được sự hiện diện của họ, thì thào yếu ớt: “Các ngươi… là ai?”Một kẻ áo đen, có lẽ là thủ lĩnh, bước tới, giọng mềm mại nhưng đầy cám dỗ: “Chúng ta là tàn dư của Dục Thần, được hồi sinh từ dục vọng của ngươi và kẻ khác. Ngươi đã giết chủ nhân chúng ta, nhưng chúng ta sẽ khiến ngươi trả giá.” Chúng bắt đầu hành hạ anh, không để anh có cơ hội hồi phục.
Kẻ thủ lĩnh nắm lấy “con cặc” của Chu Phong, dù đã mềm, vẫn bị kích thích trở lại căng cứng bởi sức mạnh ma thuật đỏ nhạt của Dục Thần. Nó sục lên xuống mạnh mẽ, trong khi một kẻ khác dùng que sắt nhỏ thọt sâu vào lỗ cu, xoáy liên tục. Một kẻ thứ ba bóp “hòn dái” của anh, siết chặt đến mức đau đớn, còn kẻ thứ tư dùng tay chà đầu cu, đẩy anh vào cơn sóng kích thích điên cuồng.Trong 30 phút đầu, anh rên lên yếu ớt, cơ thể rung lên, và đợt tinh trùng đầu tiên bắn ra – mười luồng, yếu ớt nhưng vẫn văng lên bàn đá lạnh. Anh ho khan, mồ hôi túa ra, nhưng chúng không dừng. Đợt thứ hai – mười lăm luồng, lần thứ ba – hai mươi luồng, lần thứ bốn – hai mươi lăm luồng, mỗi lần cách nhau chỉ vài phút, không cho anh nghỉ ngơi. Đến lần thứ năm – ba mươi luồng, anh gần như ngất đi lần nữa, nhưng luồng khí đỏ nhạt từ kẻ địch kích thích “con cặc” của anh, buộc nó tiếp tục cứng.Họ thay đổi kiểu hành hạ: một kẻ dùng máy rung ma thuật – mạnh hơn cả máy rung VIP của làng – đặt lên đầu cu, rung dữ dội như động đất. Kẻ khác dùng búa gỗ đập vào dái anh, mỗi cú đập làm anh giật lên đau đớn. Đợt thứ sáu – ba mươi lăm luồng, lần thứ bảy – bốn mươi luồng, văng khắp bàn đá, làm không khí nồng nặc mùi tinh dịch.
Sau 2 giờ hành hạ liên tục, anh bắn đến lần thứ mười – năm mươi luồng, cơ thể rung lắc dữ dội, ánh mắt mờ mịt. Nhưng chúng vẫn không dừng, sục nhanh hơn, thọt sâu hơn, đập mạnh hơn. Đến lần thứ mười lăm – sáu mươi luồng, anh gầm lên yếu ớt: “Đủ rồi…” nhưng giọng nói tan vào bóng tối. Lần thứ hai mươi – bảy mươi luồng, tinh trùng ít dần, chỉ còn vài giọt yếu ớt.Cuối cùng, khi chúng sục tiếp, anh không còn tinh trùng để bắn. Thay vào đó, một luồng nước đái mạnh mẽ phun ra – vàng óng, văng tung tóe lên bàn đá và dính cả vào áo choàng của kẻ địch. Chúng cười khẽ: “Hắn đã cạn rồi.” Nhưng ngay lúc đó, một luồng khí đỏ rực từ dòng máu anh bùng nổ, hòa cùng sức mạnh của các viên đá trong túi áo gần đó, phá tan dây trói.
Chu Phong bật dậy, dù cơ thể gần như không còn sức, lao tới kẻ thủ lĩnh, tung cú đấm yếu ớt nhưng đầy ý chí. Kẻ đó ngã xuống, tan thành khói đỏ nhạt. Những kẻ còn lại hoảng loạn, nhưng anh vung tay, dùng chút sức mạnh từ viên ngọc vô sắc, khiến chúng tan biến. Anh ngã xuống bàn đá, thở dốc, cơ thể lấm tấm mồ hôi, tinh trùng và nước đái, thì thào: “Dục Thần… ta sẽ không để ngươi thắng…”Anh nằm đó, kiệt sức hoàn toàn, nhưng ánh mắt vẫn rực cháy, chờ cơ hội hồi phục để truy tìm nguồn gốc tàn dư này.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store