ZingTruyen.Store

Hoan Tieng Long Cua Quan Gia Trong Truyen Nguoc Bi Vai Ac Nghe Thay

Trong nguyên tác Thẩm tổng, tên thật Thẩm Thù Bách, tuy rằng sinh ra trong xóm nghèo, nhưng cũng may có khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ , là người tâm tư thâm trầm, dựa vào đãi ngộ mama, thành công từ tiểu tử nghèo đến bá tổng vạn người mê.

Tiểu thuyết quá máu chó, Thẩm Thù Bách cùng Lệ Vấn Chiêu đấu với nhau 3000 chương, có thắng cũng có bại, ngẫu nhiên Lệ Vấn Chiêu cũng có thể chiếm thế thượng phong, nếu không phải tác giả giai đoạn trước nhét quá nhiều bom hẹn giờ, Lệ Vấn Chiêu chưa chắc đã thua.

Từ đầu đến cuối, nhân vật Lệ Vấn Chiêu thậm chí tích lũy được không ít fans, lúc tác giả cho Lệ gia phá sản , không ít người đọc nhắn tin diss.

Cảnh Nghi xuyên qua mới hơn nửa tháng, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Long Ngạo Thiên đại nam chủ, nói không hiếu kỳ là giả.

Nhưng tò mò xong rồi mất mát cũng là thật.

Cảnh Nghi chỉ chỉ trỏ trỏ: “ Đây là Hồng Môn Yến đi.”

Lệ Vấn Chiêu quay đầu: “Cậu còn biết Hồng Môn Yến.”

Nói mê sảng đâu.

Cảnh Nghi nhếch lông mày:

“Tôi chỉ là văn học ngoại không tốt, ngữ văn vẫn rất tốt đấy nhé.”

Lệ Vấn Chiêu nhớ tới câu kia “Từ ngữ chuyên ngành không nhiều lắm”, “Có điểm khó khăn”, còn có vừa rồi khâu khâu vá vá phiên dịch, nhìn Cảnh Nghi ha hả một chút.

Cảnh Nghi: “……”

Cậu vừa định phản bác, liền nghe Lệ Vấn Chiêu ví dụ: “Cậu còn nhớ vừa rồi mình phiên dịch thành cái giống gì không?”

Cảnh Nghi: “……”

Lệ Vấn Chiêu cười như không cười: “Về sau ra ngoài , vẫn là đừng có nói tên giáo viên.”

“……”

Thư ký Phàn cất iPad, hỏi: “Lệ tổng, muốn mang quà qua bên đấy không?”

Lệ Vấn Chiêu rũ mắt, sắc mặt ảm đạm: “Mang.”

“Ngài có yêu cầu gì không,  tôi đi chuẩn bị.”

Lệ Vấn Chiêu thất thần trong chốc lát, bỗng nhiên nhìn về phía tiểu quản gia: “Cảnh quản gia, cậu cảm thấy thế nào?”

Cảnh Nghi vẫn mang thù ,nhíu mắt lại .

Vừa rồi còn đối với mình kẹp dao giấu kiếm , giờ gặp khó khăn liền nghĩ tới cậu , hừ ,thứ đàn ông tồi.

Trong lòng mắng đến tận mây xanh, nhưng trên mặt Cảnh Nghi vẫn rất  quy củ, vui vẻ đề nghị:

“Hay là tặng cho hắn cái chuông đồng đi.”

Thư ký Phàn dùng lực một chút , bút máy cạo cấp liền rạch một đường trên giấy.

Hắn kinh ngạc nhìn về phía Cảnh Nghi.

Cảnh Nghi: “Ngụ ý là tôi thích anh đó.”

Thư ký Phàn : “…… Cảnh quản gia, cái từ này không phải dùng như vậy đâu.”

“Ừm.” Lệ Vấn Chiêu nheo mắt cười :

“Không tồi, liền dựa theo ý của Cảnh quản gia chuẩn bị đi.”

Thư ký Phàn ngơ ngác gật đầu, nhất thời không kiểm soát sức lực, bút máy cao cấp liền chọc thủng giấy : “……”

Không biết có phải do Thẩm Thù Bách ảnh hưởng, Lệ Vấn Chiêu hôm nay tan tầm rất sớm, không đến bốn giờ liền mang Cảnh Nghi trở về nhà.

Cảnh Nghi theo thói quen tính kéo ghế phụ, liếc mắt xuống liền phát hiện  đồng hồ siêu bự nằm ở ngay giữa .

Hình hộp chữ nhật vuông vắn nhìn không ra chất liệu gì, nhưng toàn thân đen nhánh…… Trông không giống mang ngụ ý điềm lành.

Cảnh Nghi bị chấn động một hồi: “Đại thiếu gia, Thư ký Phàn thật biết làm việc a.”

Lệ Vấn Chiêu liếc mắt một cái, vừa lòng: “Đây là năng lực cơ bản của thư ký .”

Chính là, Cảnh Nghi bỗng nhiên nhớ tới cái gì: “Kia tôi không có chỗ ngồi.”

Lệ Vấn Chiêu: “Ngồi ở ghế sau.”

Cảnh Nghi vẻ mặt thẹn thùng:
“Kia tôi thật ngượng ngùng a.”

Lời còn chưa dứt , cậu liền kéo cửa xe Lệ Vấn Chiêu , như cá chạch chui vào, dịch đến trong góc, hưng phấn vỗ vỗ đệm:
“Đại thiếu gia mau lên xe, tan tầm về nhà.”

Lệ Vấn Chiêu: “……”

Ô tô cao cấp từ dưới lầu công ty đi ra ngoài.

Cảnh Nghi lần đầu tiên ngồi ở dãy ghế sau, so với ghế phó lái thoải mái hơn không ít, cậu ghé vào cửa sổ nhìn cảnh sắc đang lướt qua, chớp mắt nhìn vị trí phó lái lộ ra chút vi diệu…… hình dáng Đồng hồ , biểu tình hưng phấn liền tắt ngấm: “……”

Lệ Vấn Chiêu như đang có điều suy nghĩ.

“Đại thiếu gia.” Cảnh Nghi chỉ chỉ đồ vật phía trước: “Chúng ta như vậy, có phải là không tốt không……”

Lệ Vấn Chiêu trầm giọng: “Cảnh Nghi!”

Đối mặt với đôi mắt nặng nề của Lệ Vấn Chiêu, Cảnh Nghi thức thời ngậm miệng, “Được rồi tôi không nói nữa .”

Thiếu chút nữa, cậu lại miệng quạ đen.

Hai người cùng nhau trở lại Lệ gia, Lệ Úc Lệ Đình cũng chưa trở về, nhà chính chỉ có Lệ Minh Chức, lúc này đang xem văn kiện hơi hơi xuất thần.

“Minh Chức.” Lệ Vấn Chiêu hỏi: “Nhìn cái gì đấy”

Lệ Minh Chức ngấng đầu nhìn Cảnh Nghi, ánh mắt  sáng ngời:
“Cảnh quản gia Cảnh quản gia, anh rốt cuộc đã về, tôi chờ anh lâu quá .”

Cậu như một cơn gió lao đến bên cạnh  Cảnh Nghi.

Lệ Vấn Chiêu hoàn toàn bị ngó lơ: “……”

Lệ Minh Chức bỏ qua anh trai, kéo Cảnh Nghi đến sô pha ngồi xuống:

“Tôi chuẩn bị tham gia một chương trình tuyển tú , một lúc báo danh mấy cái chương trình, không nghĩ tới đều thông qua, nhưng tôi không biết nên chọn cái nào, hay anh giúp tôi chọn đi?”

Cảnh Nghi kinh ngạc: “Tiểu thiếu gia, cậu muốn vào giới giải trí hả.”

“Ừm.” Lệ Minh Chức nói:

“Ở nhà ăn không ngồi rồi không tốt, tôi tùy tiện tìm việc gì đó để làm.”

Nguyên văn cuộc đời Lệ Minh Chức kết thúc ở bốn ngày sau, kết cục thê thảm , hiện giờ mọi chuyện đều thay đổi, Cảnh Nghi cũng không biết Lệ Minh Chức trong tương lai thế nào càng đoán không được cậu lại muốn chen chân vào giới giải trí.

Cảnh Nghi lật xem mấy phần sắc mặt ngưng trọng: “Vậy cậu cũng không cần báo danh nhiều như vậy đi , cậu là con quay hả?”

“Tôi không biết có thể thông qua sơ kháo hay không nên liền báo danh hết.” Lệ Minh Chức buồn rầu nói: “Ai biết bọn họ thông qua hết.”

Đã hiểu, giăng lưới lớn bắt cá.

Cảnh Nghi cũng xem không hiểu văn kiện chuyên nghiệp, nhưng tầm mắt cậu bỗng nhiên dừng ở một chỗ, sắc mặt kinh ngạc.

Lệ Minh Chức thấy thế, vội vàng hỏi: “Làm sao vậy làm sao vậy?”

Cảnh Nghi nhìn tên công ty—— Giải trí Thịnh Thế.

【 a, nhà giam của Lệ giám ngục trưởng . 】

Lệ Vấn Chiêu ngón tay run lên, thiếu chút nữa đem cái ly quăng mất.

Cảnh Nghi châm cố tìm từ phù hợp: “Tiểu thiếu gia, hay cậu đổi tiết mục đi?”

Lệ Minh Chức: “Vì sao?.”

Cảnh Nghi nhìn Lệ Vấn Chiêu liếc mắt một cái: “mấy cái tiết mục này ……không hợp với khí chất của cậu lắm.”

【 thật ra đây đều là mấy cái tiết mục rác rưởi 】

【 nhóm thực tập sinh nói xấu nhau, , còn chưa phát sóng tin tức người ẩn hôn debut đã tuôn ra, đam mê “Nhiều người vận động”, mười mấy tên thực tập sinh thanh danh bị hao tổn,cái này thực tập sinh phát sóng trực tiếp trong quá trình tiết lộ album di động, phát hiện ra lượng lớn video 18+, bị phong sát, trực tiếp lặn luôn, cái này……】

“Anh nói như vậy, tôi cũng cảm thấy này mấy cái tiết mục này không hợp với tôi.”
Lệ Minh Chức đem văn kiện lấy về , trực tiếp ném vào thùng rác: “Tôi ứng tuyển chương trình khác.”

Lệ Vấn Chiêu chậm rãi siết ngón tay, sắc mặt khó coi.

Anh nghĩ rằng đem mấy nghệ sĩ có phốt giải quyết hết thì Thịnh Thế vẫn tiếp tục được,không nghĩ đến hạng mục đều nát hết.

Công ty này không thể giữ lại nữa .

Lệ Minh Chức móc di động ra: “Tôi lại tìm xem còn tiết mục nào thể báo danh……”

Cảnh Nghi mơ hồ chớp chớp mắt.

【 lại xuất hiện cái hiện tượng kỳ quái này . 】

【 là ảo giác sao, giống như dù mình nói gì , Lệ gia đều có thể tiếp nhận không hỏi lí do cũng không có nghi ngờ…… A, các bá tổng đối với quản gia nhà mình khoan dung vậy sao? 】

Cảnh Nghi ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm Lệ Vấn Chiêu cùng Lệ Minh Chức .

【 tốt nhất đừng bị tôi phát hiện cái gì kỳ quái, Makka Pakka. 】

Lệ Vấn Chiêu: “……”

Lệ Minh Chức: “……”

Vừa lúc tài xế ôm đồng hồ tiến vào sảnh: “Lệ tổng,  đồng hồ này muốn đặt ở nơi nào?”

Lệ Vấn Chiêu thuận miệng nói: “Để trước cửa đi.”

Tài xế: “?”

Ông liền thấy lạ lạ : “…… Này hình như rất đáng giá.”

Hai ngày này có mưa, để ở cửa sợ sẽ bị  ướt hỏng a.

Lệ Vấn Chiêu quét mắt nhìn tiểu quản gia, nâng cốc nước uống:
“Không có việc gì, chủ yếu là tâm ý .”

Tài xế: “……”

Cảnh Nghi nhìn Lệ Vấn Chiêu cười, cạc cạc cạc cạc cười nhẹ hai tiếng, “Không có việc gì Lâm thúc,là đồ vật không may mắn, để ở cửa là được, nếu là sợ bị nước vào hỏng , lấy miếng vải phủ lên.”

Lệ Vấn Chiêu giương mắt nhìn lại.

Tài xế Lâm thúc bàn tay run rẩy kịch liệt , không, không may mắn? Ông sợ tới mức suýt nữa không ôm nổi đồng hồ, nuốt nước miếng:
“Cảnh quản gia, lấy miếng vải đắp…… Giống như càng không may mắn.”

Cảnh Nghi tưởng tượng cũng là.

Nhưng thứ này tốt nhất vẫn là đừng để vào trong Lệ gia, cậu nghĩ tới nghĩ lui, thật đúng là tìm được một chỗ, “Lần trước Ninh Khương cùng ai đó…… Lết ngoài mương còn ở đấy không?”

Tài xế Lâm thúc lo sợ bất an gật gật đầu: “…… Còn.”

“Vậy tạm thời chôn chỗ đó đi……” Qua hai ngày lại đào lên đem đi tặng.

Phịch một tiếng.

Lâm thúc tay run lên, đồng hồ trực bị  tiếp quăng ngã.

Lễ kỉ niệm tập đoàn Thẩm thị hai ngày sau.

Lo lắng Lệ Vấn Chiêu không dám dự tiệc, sáng sớm Thẩm Thù Bách còn cố ý cưỡng chế gọi video tới thúc giục, Lệ Vấn Chiêu có cài app chống xâm nhập, hắn không gọi được, quanh co lòng vòng liền gọi video tới chỗ Cảnh Nghi.

Cảnh Nghi còn đang ngủ, xoay người một cái liền cùng người đàn ông cười nhe răng trong di động đối mặt.

Thẩm Thù Bách có thói ở sạch, quần áo trên người, trang trí trong nhà , tất cả đều lấy màu trắng làm chủ đạo, lại phối hợp với khuôn mặt tái nhợt của hắn ,lộ ra khí thức quỷ dị của người chết .

Cảnh · linh hồn bay ra ngoài· Nghi, trực tiếp bị dọa ngây người: “…………”

“Chào cậu , cậu hẳn là quản gia mới của Lệ gia đi?” Thẩm Thù Bách cười nhẹ :

“Lớn lên rất xinh đẹp, nhan sắc cũng không tồi, sao lại đi làm công ở Lệ gia, đến chỗ tôi đi, trong vòng 3 ngày, nâng cao phẩm giá .”

Cảnh Nghi trầm mặc vài giây.

Không phải, hắn có bệnh đi?

Nam chính thì ghê gớm à, nam chính thì có thể giả quỷ dọa người?

“Sao lại không nói lời nào?” Thẩm Thù Bách nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng vuốt cằm:
“Ngắm tôi đến người? A, nam nhân, thèm nhỏ dãi dung nhan của bổn thiếu gia quả thật rất nhiều đấy.”

Cảnh Nghi câm lặng, giơ tay muốn tắt video.

“Ai từ từ.” Thẩm Thù Bách nói:
“Cậu còn chưa có đồng ý đâu? Tới công ty tôi , tiền lương tùy cậu yêu cầu, trừ bỏ có được tôi, bất cứ điều kiện gì đều có thể yêu cầu.”

“ Yêu cầu cái thứ quỷ nhà anh.” Cảnh Nghi tức giận mắng:
“Không thấy tôi đang ngủ sao, anh có bệnh à .”

Thẩm Thù Bách: “……”

Thân là vai chính,  đại khái là lần đầu tiên bị người ta mắng, Thẩm Thù Bách tròn mắt vài giây, mới lãnh đạm cười:

“Thiếu niên, cậu cho rằng như vậy có thể hấp dẫn sự chú ý của tôi sao? Tôi chẳng qua chỉ nể mặt cậu thích khuôn mặt này……”

Cảnh Nghi chọc chọc màn hình, phát hiện không thể tắt video, đại khái là dính virus, cậu thở phì phì nói:
“Đồ điên, tôi mới không làm giao dịch thân thể đâu.”

Thẩm Thù Bách: “…… Tôi mẹ nó cũng không phải tới bán thân!”

Cảnh Nghi khó chịu nhíu mày: “Anh nếu có bán thì tôi cũng không thèm mua.”

“Cậu chỉ là một tên quản gia, dựa vào cái gì không mua……”

Ý thức được mình giống như tự trả giá chính mình , Thẩm Thù Bách kịp thời phanh lại, dừng hành động như học sinh tiểu học.

“Hừ, tôi không thèm chấp nhặt, cậu đi nói cho Lệ Vấn Chiêu, buổi chiều tôi ở Hoàng Đình khách sạn chờ hắn, là đàn ông liền tới dự tiệc.”

Cảnh Nghi: “Anh không tự mình gọi điện , tôi lại không phải cái loa phát thanh.hơn nữa lời này của anh giống học sinh tiểu học hẹn đánh nhau.”

“…… Tôi nếu có thể gọi được thì tìm cậu làm gì?” Thẩm Thù Bách có chút ngao ngán: “Cũng không biết Lệ Vấn Chiêu cài tường lửa gì tôi thuê nhân viên kỹ thuật cao cấp cũng không phá được……”

Nói tới đây, hắn bỗng nhiên tạm dừng vài giây:
“Cảnh quản gia, nếu cậu có thể đem kĩ thuật trộm cho tôi thì tôi cho cậu từng này ……”

Cảnh Nghi nhớ tới mấy hôm trước thấy Lệ Vấn Chiêu mân mê APP, lập tức cúi đầu, cũng cài một cái chỗ di động của mình.

【 tích tích tích ——】

【 kiểm tra đo lường thấy thông tin tín hiệu phi pháp, chú ý tài sản cá nhân an toàn! 】

Màn hình hiện lên màu đỏ , Thẩm Thù Bách xụ mặt liền biến mất trong điện thoại .

Hô.

Cảnh Nghi nhẹ nhàng thở ra.

Rốt cuộc cũng im lặng

Quả nhiên lưng dựa đại thụ mãi mãi bền lâu, quốc gia ba ba, yyds!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store