ZingTruyen.Store

Hoan Taekook Dua Be La Con Anh


Ngày hôm sau, Jungkook lại đưa cháo mình mua lên cho Kim Taehyung. Không biết ông trời có sắp đặt hay không mà lần này người cậu chạm mặt sau khi ra khỏi phòng giám đốc là Nohara Yumi.

Cô ta đứng khoanh tay soi xét cậu từ trên xuống dưới.

"Cậu có chỗ nào tốt mà anh Jae Wook có thể thích vậy chứ?"

Jungkook lườm cô ta, chỗ nào là chỗ nào chứ? Chính cậu cũng biết mình hoàn hảo từ đầu đến chân nên cô ta đừng ở trước mặt cậu mà làm ra vẻ.

"Tôi không có chuyện gì nói với cô hết."

Jungkook bước về phía trước, Yumi chạy đến kéo cậu đến cầu thang bộ, cô ta cần phải làm rõ với cậu.

"Cậu cũng thấy tôi quan trọng với anh Jae Wook như thế nào rồi đấy. Hai bọn tôi là tình đầu của nhau nên tình cảm rất sâu đậm, người như cậu không chen chân vào được đâu."

Cậu cũng chẳng muốn chen chân vào mối quan hệ tay ba này nữa. Bây giờ cậu đã bắt đầu cuộc sống mới của mình, chuyện về Park Jae Wook cậu chẳng muốn nghe một chữ. Còn Yumi vẫn tiếp tục so sánh mình với cậu, bản thân cô ta tất nhiên vượt trội hơn rồi.

"Cậu là một kẻ đáng thương. Tuy trước kia cậu là thế thân của tôi, hạnh phúc bên Jae Wook được một thời gian nhưng đừng ảo tưởng. Khi tôi về nước thì mọi chuyện đã kết thúc rồi, tôi chính là người mà anh Jae Wook không thể từ bỏ."

Jungkook nhếch mép cười khẩy: "Phải, cô là người mà anh ta yêu nhất, điều đó tôi biết rất rõ. Nhưng tôi không có hứng thú nghe cô nói nhảm, dành thời gian mà yêu đương với Park Jae Wook đi."

"Cậu đừng nói mình không ghen tức."

"Một chút cũng không, sao tôi phải ghen tức vì một người trong khi có biết bao nhiêu người yêu mến tôi chứ. Chỉ có cô là làm quá mọi chuyện lên thôi."

Jungkook phẩy tay bảo cô ta mau biến đi. Nohara Yumi không muốn kết thúc một cách ê chề như vậy, cô ta đưa tay đẩy Jungkook xuống cầu thang. Cậu phản xạ nhanh nhạy tránh được, Yumi mất đà ngã lăn mấy vòng xuống dưới.

Cô ta ôm chân mình khóc toáng lên, Jungkook đứng nhìn Yumi với ánh mắt lạnh nhạt rồi rời đi. Cô ta nói cậu không nên xen vào bất cứ chuyện gì của mình, chắc chuyện cô ta bị thương như thế nào cũng không nằm trong bổn phận của cậu.

...

Mấy tuần sau, khi về nhà vào buổi trưa thứ bảy, Taeguk chạy ra đón hai người. Thằng bé rất vui khi thấy ba và papa đi làm về vì Kim Taehyung đã hứa sẽ cho nó đi thảo cầm viên chơi.

Jungkook bế bé con, thằng bé hôn chụt vào má cậu rồi hối thúc: "Ba mau đi tắm đi rồi chúng ta cùng đến thảo cầm viên."

"Ba biết rồi, con nôn nóng quá nhỉ."

"Vâng, vì đây là lần đầu con được đi thảo cầm viên mà, papa nói chỗ đó thú vị lắm."

Jungkook nhìn sang Kim Taehyung, cậu đã không phát hiện ra cái nhìn chăm chú của hắn hướng về phía mình. Jungkook hơi xấu hổ khi bị nhìn chằm chằm như vậy, cậu bế Taeguk đi nhanh lên phòng để chuẩn bị.

Lúc thay đồ, Taeguk bỗng lôi ra bộ đồ mà lúc trước Park Jae Wook mua cho ra rồi nói với Jungkook:

"Ba, mặc đồ cho con đi."

Jungkook nhìn bộ đồ liền cau mày lại, cậu giật phăng nó khỏi tay Taeguk.

"Không được mặc bộ này, con chọn bộ khác đi."

Taeguk không chịu, papa bảo nó mặc đồ màu đỏ mới đẹp trai. Trong tủ đồ của nó hiện giờ chỉ có bộ đồ đó màu đỏ thôi.

"Không chịu đâu, con muốn mang bộ đó... Ba cho con mang đi mà."

"Không là không, con có cầu xin thêm cũng vậy thôi."

Taeguk mếu máo, thằng bé mang mỗi quần sịp màu trắng chạy qua phòng Kim Taehyung để mách với hắn chuyện này. Hắn hiểu lý do của Jungkook nên đã khuyên nó: "Không phải nhất định là màu đỏ đâu, dù có mặc màu gì thì Taeguk cũng đẹp trai cả."

"Thật chứ ạ?"

"Papa chưa từng nói dối Taeguk mà."

Đợi thằng bé nín khóc, Kim Taehyung bế nó về phòng của mình để mang đồ vào. Hắn ra hiệu cho Jungkook lấy bộ đồ màu vàng, nhưng khi cậu đưa đến thì Taeguk lại không chịu mang.

"Con không mang đồ ba lựa đâu! Ba lớn tiếng với Taeguk nên Taeguk giận ba rồi."

"Này! Con là con của ai vậy hả?" Jungkook nổi đóa lên, cậu càng lớn tiếng thì thằng bé càng không muốn nhìn cậu. Jungkook đành hết cách, cậu để cho Kim Taehyung mang đồ cho Taeguk.

Ba người chuẩn bị xong thì ra xe đi đến thảo cầm viên. Taeguk rất thích thú với những con vật ở đó, đôi mắt bé con cứ lóe sáng liên tục. Sau khi đi chơi mệt rồi, hai người cho Taeguk ăn tối rồi để thằng bé vào nhà banh chơi cùng những đứa trẻ khác.

Jungkook và Kim Taehyung ngồi ở chiếc ghế đá gần đó để trông chừng thằng bé. Kim Taehyung đưa đồ ăn cho cậu rồi nói: "Chút nữa sẽ có biểu diễn trống nước, chúng ta ăn tối xong thì đến đó xem thử."

"Lần đầu tiên tôi xem biểu diễn trống nước đó."

Kim Taehyung mỉm cười hiền hòa: "Đây cũng là lần đầu tiên bố con em đến thảo cầm viên, liệu có gì không phải là lần đầu tiên không?"

Jungkook nhìn về phía chiếc máy chụp ảnh tự động, nó dường như trở thành nơi quen thuộc cậu phải đến mỗi khi đến công viên trò chơi.

"Chúng ta thử cái đó đi."

Jungkook kéo Kim Taehyung đi theo mình. Hai người ổn định chỗ ngồi rồi đút chỗ xu vừa mua qua khe hở trên máy.

"Bắt đầu chụp rồi đó."

Jungkook hớn hở tạo dáng, cậu hết tinh nghịch rồi ra vẻ lãng tử đẹp trai. Hoàn toàn không chú ý gì đến con người đang nhìn cậu say đắm mà không màng tạo dáng. Hình vừa chụp đã có ngay, Jungkook cúi người tới phía trước lấy ảnh ra. Cậu chăm chú xem hình của mình rồi tự cười, lúc nhìn sang Kim Taehyung thì nụ cười trên môi bỗng tắt ngúm.

Sao hắn lại nhìn cậu như vậy, thật là biết làm người ta ngượng. Jungkook khó xử không dám nhìn người bên cạnh. Kim Taehyung cũng chẳng làm khó cậu, hắn bỏ xu vào máy rồi nói: "Chúng ta chụp thêm mấy bức nữa đi."

Jungkook ngồi thẳng dậy, cậu không tạo dáng nữa vì cả người đông cứng cả rồi, cả nụ cười trên môi cũng thật gượng gạo.
Ánh đèn bên trên nháy ba lần, đến lần cuối thì Kim Taehyung nghiêng đầu qua hôn lên má cậu. Đôi môi giữ thật lâu rồi rời đi.

"C... Cái gì vậy?"

Jungkook sờ lên má mình, mặt cậu bây giờ đã đỏ như trái cà chua rồi. Jungkook cảm giác tim mình đập như điên trong lồng ngực. Cậu xấu hổ nên đã đứng dậy tính ra ngoài thì...

*Bủm*

Jungkook đã xì hơi thật to trước mặt Kim Taehyung...

"T...tôi... tôi..."

Ngại...

Ngại quá trời ơi!!! Cái chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy nè!!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store