ZingTruyen.Store

[HOÀN/ST/NP] Đông Cung Tường - Hoả Phong L

Hồi 51: Cảnh đêm

muraseki

Giang Phụng Ân có chút choáng váng.

Lục Đại Cảnh vẫn luôn hôn cậu, đến bây giờ cậu đã có chút không thở nổi. Vòng tay hắn siết chặt, đè cậu xuống đệm mềm, khiến cả người cậu lún sâu vào trong. Trên giường không biết đã lót mấy lớp đệm, tuy mềm nhưng cậu vẫn cảm thấy eo như bị thứ gì đó cấn vào. Cậu khó chịu ưỡn người, liền bị Lục Đại Cảnh ôm dậy, đặt ngồi vào lòng hắn.

Môi vẫn bị hắn ngậm lấy, cậu cảm nhận được vật cứng nửa mềm nửa cứng của Lục Đại Cảnh đang cọ vào bụng dưới mình.

Không biết hôm nay thế nào, Lục Đại Cảnh dường như chủ động hơn bình thường rất nhiều. Tay hắn luồn qua eo Giang Phụng Ân, dễ dàng nắm lấy hai cánh mông thịt của cậu. Sau khi sinh con, nơi đó đầy đặn hơn trước nhiều, thịt dày lên từng lớp, một cái nắm tay khiến thịt tràn qua kẽ ngón tay, một bàn tay hắn gần như không nắm hết.

Lục Đại Cảnh hung ác xoa nắn vài cái, Giang Phụng Ân liền mềm nhũn, bất giác run lên trong lòng hắn.

Tình cảnh này vốn đã làm Lục Đại Cảnh rung động, cộng thêm hơi ấm trong lòng, xúc cảm mềm mại dưới tay, và tiếng thở dốc đứt quãng của Giang Phụng Ân bên tai, càng khiến hắn thêm khô nóng. Hắn siết chặt mông thịt, đầu ngón tay thon dài chạm vào mép ngoài lồn Giang Phụng Ân, nơi đó đã có chút ướt át.

Lục Đại Cảnh khựng lại, sờ soạng rãnh mông cậu một cái.

Lồn đột nhiên bị chạm vào khiến thân thể Giang Phụng Ân giật nảy lên, cửa động khát vọng khép mở, môi lồn đầy đặn quyến luyến dính chặt vào lòng bàn tay thô ráp của Lục Đại Cảnh.

Lục Đại Cảnh xoa xoa nơi mềm mại đó, đầu ngón tay liền lọt vào khe lồn trơn trượt. Lồn như có sự sống, chủ động mút lấy ngón tay hắn, hai ngón tay ẩn sâu vào trong môi thịt dày. Lục Đại Cảnh dùng lòng bàn tay mài một vòng bên trong.

Ướt đẫm.

Không biết từ lúc nào nước dâm đã tràn ra, toàn bộ lồn đều ướt nhẹp. Trong lòng Lục Đại Cảnh có chút không vui. Rõ ràng chỉ mới hôn một lát, sao lại có thể dâm đãng đến mức ướt thành thế này.

Hắn mím môi, ngón tay tách hai cánh môi lồn đầy đặn ra, luồn vào trong vuốt ve thớ thịt non.

Tay hắn có vết chai do cầm trường thương quanh năm, đối với nơi mẫn cảm của Giang Phụng Ân mà nói thực sự quá thô ráp. Vài cái cọ xát khiến Giang Phụng Ân vừa đau vừa sướng, mông không kìm được mà lắc lư.

Hai người dán sát vào nhau, Giang Phụng Ân vừa cử động liền cọ xát lên dương vật của Lục Đại Cảnh, như thể cố ý. Lục Đại Cảnh bị cọ đến da đầu tê dại, hắn siết chặt mông cậu, đè cậu xuống.

"Em đừng cử động." Giọng hắn khàn đặc.

Hơi nóng trong cơ thể cuộn trào mãnh liệt, thân cặc hoàn toàn cứng lên.

Hắn ngước mắt thấy ánh mắt Giang Phụng Ân tan rã, dựa vào vai hắn, hoàn toàn không biết mình đang làm gì. Lục Đại Cảnh trong lòng có chút thất bại, bực bội cắn một cái lên cằm cậu, để lại một dấu răng rõ ràng, rồi lại men theo cổ liếm hôn xuống dưới.

Tay đang véo khe lồn đã bị nước từ lồn Giang Phụng Ân làm ướt sũng. Hắn lại vuốt ve đến hạt đậu kẹp giữa hai cánh môi thịt, vẫn đang co rút bên trong. Hắn ấn mạnh, dùng sức tra tấn, phát hiện Giang Phụng Ân run rẩy càng kịch liệt, tiếng rên rỉ cũng không kìm được nữa.

Trước đây hắn đã nhận ra, hễ chạm vào nơi này là Giang Phụng Ân liền cực kỳ kích động hưng phấn, nước dâm cũng sẽ chảy ra nhiều hơn.

Hắn đột ngột kéo chăn đệm lót dưới thân Giang Phụng Ân, để cậu nằm ngửa ra, dang rộng hai chân.

Quần lót mỏng manh của Giang Phụng Ân đã bị nước thấm ướt, có thể lờ mờ nhìn thấy cái lồn múp míp màu da bên trong.

Thái dương Lục Đại Cảnh giật thình thịch, mũi nóng lên. Hắn hắng giọng, kéo quần Giang Phụng Ân xuống. Kéo mãi không được, hắn dứt khoát xé toạc chiếc quần mỏng manh kia ra. Vết rách ở giữa để lộ hoàn toàn nơi tư mật của Giang Phụng Ân trước mắt hắn.

Gió lùa đột ngột làm cái lồn non mềm co rút lại, miệng lồn phập phồng theo nhịp thở.

Động tác thô bạo của Lục Đại Cảnh làm Giang Phụng Ân không khỏi nhớ lại sự đối đãi thô bạo của hắn trước kia. Cậu bất giác rụt người, khép chân lại, nhưng rất nhanh lại bị Lục Đại Cảnh tách ra, chen người vào giữa. Lần này nơi đó của cậu hoàn toàn phơi bày.

"Điện hạ."

Giang Phụng Ân đột nhiên gọi hắn.

Lục Đại Cảnh không thích Giang Phụng Ân gọi mình như vậy, nhưng khi ngẩng đầu thấy vẻ sợ hãi trên mặt cậu, động tác hắn khựng lại, trong thoáng chốc không biết nên làm thế nào.

"Ta..."

Nửa ngày không nghe thấy Lục Đại Cảnh nói gì, chỉ cảm thấy đùi trong được người ta vuốt ve trấn an qua lại. Giang Phụng Ân nhìn theo bàn tay đó lên mặt Lục Đại Cảnh. Vẫn là khuôn mặt lạnh lùng, nhưng Giang Phụng Ân quen biết hắn nhiều năm, nhìn kỹ liền thấy được sự luống cuống trong mắt hắn.

Giang Phụng Ân ngẩn người.

Cậu vốn tưởng mình đã đủ chậm chạp rồi, nhưng đôi khi cậu cảm thấy trong chuyện tình dục, Lục Đại Cảnh còn ngốc hơn cậu. Bất kể là trước đây hay bây giờ, không có chút tiến bộ nào.

Giang Phụng Ân nghiêng đầu đi. Lục Đại Cảnh thấy cậu thả lỏng cơ thể, nhưng miệng lồn vẫn chậm chạp đóng mở, hắn vươn tay sờ soạng lên đó một cái.

Giang Phụng Ân run lên.

Lục Đại Cảnh nhìn chằm chằm không chớp mắt vào viên thịt nhỏ vừa bị cọ xát đến nhô lên, vươn tay tách môi lồn, nhìn kỹ bên trong một lượt.

Trước đây hắn từng thấy vài lần, nhưng chưa bao giờ nhìn rõ ràng như thế này.

"Điện hạ..." Giang Phụng Ân mím môi, "Đừng nhìn nữa." Cậu cảm thấy nơi đó của mình sắp bị Lục Đại Cảnh nhìn đến bốc hỏa, nóng rực lên rồi.

Lục Đại Cảnh lúc này mới dời mắt, lại giơ tay úp lên cái lồn nhỏ. Chưa cần đến nửa bàn tay đã có thể che kín nó. Bàn tay to của hắn đè lên lồn, khe thịt bị cán đến mở rộng. Giang Phụng Ân run chân muốn khép lại, bị Lục Đại Cảnh chặn lại. Nước dâm tràn ra đầy tay hắn. Lục Đại Cảnh còn muốn xoa tiếp, đột nhiên bị Giang Phụng Ân nắm lấy cổ tay.

"Đừng, đừng làm nữa..."

Giang Phụng Ân đã sớm có cảm giác. Dương vật dựng thẳng đứng, lồn cũng bị xoa đến sung huyết, nước nôi lênh láng. Lục Đại Cảnh thu tay về, nhìn thấy miệng lồn đóng mở càng thêm kịch liệt, đột nhiên cắm ngón tay vào.

Giang Phụng Ân thở hắt ra một hơi nặng nề, ngón chân bất giác co quắp lại.

Lục Đại Cảnh nhìn mặt cậu, rút ra rút vào nhè nhẹ. Con cặc nóng rực của hắn đỉnh vào gốc đùi Giang Phụng Ân, miệng nói: "Em đang mang thai, không thể vào đó."

Giang Phụng Ân ngẩn người một cách chậm chạp, không ngờ Lục Đại Cảnh sẽ nói câu này. Đêm nay như vậy, cậu còn tưởng hắn có tâm tư đó.

Nhưng ngay sau đó, cậu cảm nhận được tay Lục Đại Cảnh trượt xuống theo đáy chậu, chạm vào lỗ đít của cậu.

"Ta muốn dùng chỗ này."

Giang Phụng Ân khựng lại, ngước mắt nhìn hắn. Ngay cả Lục Duyên Lễ cũng ít dùng chỗ này, không biết Lục Đại Cảnh sao đột nhiên lại hứng thú.

"Thái y nói có thể dùng chỗ này, không cần quá mạnh là được."

Dứt lời, Lục Đại Cảnh lại nhìn vào mắt cậu: "Chúng ta là phu thê, nên có cái thực chất của phu thê."

Giang Phụng Ân nhíu mày, càng không hiểu lời hắn nói.

Nhưng không để cậu kịp nghĩ nhiều, Lục Đại Cảnh không biết từ đâu lấy ra hộp cao bôi trơn đã chuẩn bị sẵn, bôi lên hậu huyệt của cậu.

"Ưm..."

Thuốc cao mát lạnh đẩy vào trong hậu huyệt. Nơi đó đã lâu không được khai phá, vô cùng chật hẹp. Rất nhanh thuốc cao tan ra trong huyệt, bên trong trở nên cực kỳ trơn trượt.

Lục Đại Cảnh nhớ lại hình ảnh trong sách, đột nhiên nâng tay vỗ nhẹ lên dương vật của Giang Phụng Ân, xoa nắn để giúp cậu thả lỏng.

Giang Phụng Ân duỗi chân. Lục Đại Cảnh chậm rãi cắm vào cúc huyệt, lòng bàn tay cọ qua điểm mẫn cảm của cậu. Cả người cậu giật bắn.

"A a..."

Lục Đại Cảnh nhìn chằm chằm mặt cậu, rồi lại nhìn xuống hậu huyệt, ngón tay cắm rút vài cái bên trong, rồi từ từ cho thêm ngón tay thứ hai vào.

Rất nhanh một lọ thuốc mỡ đã bị hắn dùng quá nửa. Giang Phụng Ân cũng cảm thấy bên trong trơn trượt. Không biết Lục Đại Cảnh đã cho vào mấy ngón tay, khi hắn rút ra, nơi đó khó có thể khép lại ngay, không khí lạnh lùa vào, bụng dưới Giang Phụng Ân bất giác run run.

Nhưng gió lạnh rất nhanh biến mất, con cặc của Lục Đại Cảnh đã đỉnh ở cửa huyệt.

Người đàn ông nằm đè lên người cậu: "Nhịn một chút..." Nói rồi, cây gậy thô to kia từ từ cắm vào.

Như nhét gậy gỗ vào một cái lỗ nhỏ, Giang Phụng Ân chỉ cảm thấy cửa huyệt mình sắp bị xé rách. Đồ vật của Lục Đại Cảnh vừa to vừa cứng, dù đã khuếch trương kỹ lưỡng cũng khó mà vào được. Ra ra vào vào vài lần mới miễn cưỡng nhét được quy đầu vào.

Giang Phụng Ân đã toát mồ hôi đầy người. Lục Đại Cảnh cúi xuống hôn cậu, một tay tuốt lộng dương vật có chút mềm nhũn của Giang Phụng Ân. Một lúc lâu sau cậu mới hơi thả lỏng, Lục Đại Cảnh liền từng tấc từng tấc nện vào trong.

Thân cặc như sắt nung nghiền qua điểm mẫn cảm của Giang Phụng Ân. Dương vật cậu kích động phun ra nước, ngay cả lồn cũng tự trào ra nước dâm.

"Ưm... Sâu quá..."

Vẫn chưa vào hết, nhưng cúi đầu thấy cậu há to miệng, như đau đớn lại như đang thở dốc, Lục Đại Cảnh đành phải dừng lại.

Giang Phụng Ân hiện tại kiều quý vô cùng, hắn sợ dùng sức một chút là làm cậu bị thương. Hiện giờ cậu đờ đẫn đến mức miệng cũng không khép lại được, Lục Đại Cảnh vừa vặn ngậm lấy lưỡi cậu, liếm láp mút mát trong miệng, nước miếng tràn đầy mặt Giang Phụng Ân, ánh mắt cậu hoảng hốt lộ ra vẻ si mê.

Lục Đại Cảnh bắt đầu chậm rãi rút động. Giang Phụng Ân bất giác kẹp chặt eo hắn, hai tay bám chặt lưng hắn.

"A a... Chậm một chút, chậm một chút ưm..." Lục Đại Cảnh vẫn giữ nguyên tốc độ rút động. Bên trong chật chội vô cùng, chắc hẳn Lục Duyên Lễ rất ít khi dùng nơi này.

Hắn đột nhiên dời môi: "Gọi tên ta."

"Ưm, Lục, Lục Đại Cảnh..."

Lục Đại Cảnh mặt vô cảm. Giang Phụng Ân gọi như vậy nhưng hắn vẫn không hài lòng. Hắn trầm mặc cúi đầu cắn lên cổ Giang Phụng Ân, ôm cậu hung hăng thúc vào.

"Đau quá! Ưm a... Đừng dùng sức như vậy..."

Lục Đại Cảnh cắn răng rút ra. Gân xanh trên bụng dưới nổi lên, cặc trông càng thêm dữ tợn đáng sợ. Hắn dùng sức tuốt lộng cặc mình, một tay vuốt ve lồn Giang Phụng Ân, sờ dương vật cậu, lại xoa bóp mông cậu, như thể việc vuốt ve Giang Phụng Ân có thể khiến hắn sinh ra khoái cảm.

Giang Phụng Ân thở hổn hển, bị Lục Đại Cảnh sờ đến cả người khô nóng. Tay cậu không tự chủ được mà vỗ về lồn, ngón tay cắm vào trong moi móc. Nước bên trong tí tách chảy xuống ga giường đỏ, làm ướt một mảng lớn.

Nhìn bộ dạng tự an ủi của cậu, Lục Đại Cảnh càng thêm kích động, tay tuốt lộng càng nhanh, nhưng mãi vẫn không bắn.

Giang Phụng Ân liếc mắt nhìn qua, thấy mặt Lục Đại Cảnh đỏ bừng vì nhịn, nhưng lại không cắm vào, như sợ làm cậu bị thương. Giang Phụng Ân sững sờ, đột nhiên nâng tay nắm lấy con cặc nóng rực của hắn.

Lục Đại Cảnh giật mình. Đôi tay kia của Giang Phụng Ân còn dính nước dâm chảy ra từ lồn, hiện tại nắm lấy dương vật hắn, mát lạnh, vẫn là đôi tay không có một vết chai sạn nào.

Giang Phụng Ân rũ mắt, tay kia lại xoa nắn lồn mình, đồng thời cũng giúp Lục Đại Cảnh giải tỏa. Bộ dạng này của cậu khiến Lục Đại Cảnh không thể rời mắt, dục vọng càng thêm bồng bột.

Hắn không chịu nổi cúi xuống hôn Giang Phụng Ân lần nữa, gặm cắn môi cậu, bộ dáng cực kỳ hưng phấn. Không biết qua bao lâu, tay Giang Phụng Ân đã mỏi nhừ. Cậu vừa buông tay, Lục Đại Cảnh liền cắm dương vật vào hậu huyệt của cậu, hung hăng đâm rút vài cái rồi bắn toàn bộ dòng tinh dịch đặc sệt vào trong huyệt cậu.

Lời tác giả: Cửu (Lục Đại Cảnh) trước kia luôn có tiếc nuối, hiện tại bổ sung đã trở lại. Mấy chương gần đây nhịp điệu sẽ rất chậm, mọi người có thể tích chương rồi đọc một thể.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store