(Hoàn) Q8: Bạch Nhị Cơ - Xuyên nhanh phim ảnh
Chương 26
Chương 26
- - -
A Nhược chưa quỳ được bao lâu thì trời đổ cơn mưa như trút nước. Chẳng có một ai đến thăm hỏi nàng ta, ngay cả người từng tuyên bố coi A Nhược như tỷ muội ruột thịt Như Ý cũng không xuất hiện.
Điều này khiến trong lòng A Nhược bắt đầu oán hận Như Ý, nếu không phải Như Ý mở miệng phạt nàng ta, thì vốn dĩ nàng ta đã chẳng phải chịu phạt.
Bảo là tình tỷ muội ruột thịt, vậy mà mưa lớn thế này cũng chẳng thấy bóng dáng Như Ý đến an ủi? Dù không an ủi, ít nhất cũng có thể mang ô đến che cho nàng một chút chứ. Xét cho cùng Cao Hi Nguyệt cũng đâu có nói là không được che ô, Như Ý thì chỉ nói miệng cho có, từ nay nàng ta sẽ không bao giờ tin vào Ô Lạt Na Lạp thị nữa.
Lúc này, có một nữ nhân mặc bộ kỳ trang màu nhạt, bước tới trước mặt A Nhược, nàng ta nói với A Nhược:
"Đứng dậy đi, ta đã thay ngươi cầu tình với Hoàng hậu nương nương rồi, hẳn là lúc này, ngươi cũng nên nhìn rõ chủ tử của mình là loại người thế nào chứ? Chi bằng hợp tác với chúng ta đi!"
A Nhược nhìn người tới, lạnh lùng cười một tiếng: "Ô Lạt Na Lạp thị không phải người tốt, nhưng ngươi cũng y như vậy, kẻ tám lạng người nửa cân."
"Chẳng lẽ ngươi cam tâm hầu hạ bên cạnh một nữ nhân mà ngoài mặt một kiểu, trong lòng một kiểu sao? Hợp tác với chúng ta đi, sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu. Ta không cần ngươi phải đồng ý ngay bây giờ, ngươi có thể về suy nghĩ kỹ, xem điều gì mới là có lợi nhất cho ngươi."
Nữ tử kia dừng một chút rồi lại nói:
"Nhàn Phi đã có thể phạt ngươi quỳ ở đây, thì lần tới nàng ta cũng có thể lấy mạng ngươi. Nhưng hợp tác với chúng ta thì khác."
A Nhược trầm mặc giây lát, ánh mắt kiên định nhìn vào người kia: "Được! Ta đồng ý với ngươi."
Nữ tử kia khẽ nhếch mép: "Người thông minh thường đưa ra quyết định sáng suốt nhất, mong chúng ta hợp tác thành công."
Ngay sau đó, A Nhược loạng choạng trở về Diên Hi cung. Nữ tử đó nhìn theo bóng lưng nàng, lặng lẽ mỉm cười. Vài ngày sau, A Nhược đến chỗ đã hẹn với nữ tử kia, sau khi nhận nhiệm vụ của mình thì liền vội vã rời đi.
Lại qua ba ngày sau, Bạch Nhị Cơ dẫn Tục Vân ra Ngự Hoa viên dạo chơi, nhưng lại quên mất một câu: Từ xưa, Ngự Hoa viên luôn là nơi sinh ra âm mưu.
Trông thấy Phú Sát Lang Hoa và Vĩnh Liễn đang ở trong lương đình, Bạch Nhị Cơ biết mình không thể tránh được, nên liền bước tới chào hỏi.
"Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an!"
Phú Sát Lang Hoa quay đầu nhìn Bạch Nhị Cơ đang hành lễ: "Thì ra là Trân Tần à! Miễn lễ."
"Tạ Hoàng hậu nương nương!"
Bạch Nhị Cơ vừa đứng dậy, Vĩnh Liễn đã khoanh tay hành lễ:
"Vĩnh Liễn gặp qua Trân Tần nương nương!"
"Nhị A ca miễn lễ!"
Sau đó, Phú Sát Lang Hoa và Bạch Nhị Cơ trò chuyện vài câu, vốn dĩ Bạch Nhị Cơ đã định rời đi, nhưng Như Ý và mọi người lại bước tới.
Bất đắc dĩ, Bạch Nhị Cơ lại ngồi xuống, đợi Như Ý và Cao Hi Nguyệt đến gần. Bạch Nhị Cơ đứng dậy hành lễ xong thì thấy Cao Hi Nguyệt tùy ý phất tay: "Hiếm khi hôm nay thấy Trân Tần ra ngoài, không trốn trong cái mai rùa của cô nữa sao?"
Bạch Nhị Cơ mím môi cười nhẹ: "Quý Phi nương nương nói đùa rồi, thần thiếp chỉ là không muốn ra ngoài thôi, chứ không đến mức khó nghe như Quý Phi nương nương nói."
"Ồ!" Cao Hi Nguyệt lười nhác gật đầu.
Như Ý thì không nói gì, vẫn luôn làm nền ở phía sau.
Lúc này bỗng có một con chó lao ra, thật sự làm mọi người giật mình sợ hãi, mà con chó này phát điên, gặp ai là đuổi cắn người đó.
Bạch Nhị Cơ thấy vậy liền đưa tay xoa bụng, vội vàng lùi sang bên cạnh, nép vào cạnh một cây cột.
Ngay sau đó, con chó liền đuổi sát Cao Hi Nguyệt không buông, khi mọi người đều nghĩ rằng Cao Hi Nguyệt sắp bị cắn thì...
Con chó liền quay sang lao về phía Vĩnh Liễn, khiến Phú Sát Lang Hoa hoảng hốt, cuống quýt hét lớn: "Vĩnh Liễn, tránh ra mau! Tránh ra ngay!"
Trước tình huống bất ngờ ấy Vĩnh Liễn hoàn toàn không kịp phản ứng, chỉ có thể đứng yên nhìn con chó lao tới.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store