ZingTruyen.Store

(Hoàn) Q8: Bạch Nhị Cơ - Xuyên nhanh phim ảnh

Chương 13

hanginbd

Chương 13

- - -

  Nhờ câu nói của Bạch Nhị Cơ, cộng thêm việc Càn Long và Như Ỷ cá cược một phen, Bạch Nhị Cơ lại được Càn Long đọc sủng trọn một tháng rưỡi, hơn nữa còn từ Trân Quý nhân thăng lên làm Trân Tần.

  Điều này khiến Kim Ngọc Nghiên bắt đầu sốt ruột không yên, độc sủng thì cũng thôi đi, chưa có con mà đã được phong làm Tần rồi, nàng ta hầu hạ Hoàng Thượng từ lúc ở trong tiềm để cho đến bây giờ vẫn chỉ là một Quý nhân.

  Kim Ngọc Nghiên vốn là quý nữ Bắc quốc, vậy mà còn chẳng bằng một nhạc kỹ ở Nam phủ, khiến người ta thật sự cảm thấy vô cùng nực cười!


  Vào đêm của ngày mà Bạch Nhị Cơ được phong Tần, cả Hàm Phúc cung liền bắt đầu ồn ào náo nhiệt lên, Hải Lan bị phạt quỳ trên tuyết. Toàn thân rất đáng thương, nước mắt chảy không ngừng, miệng còn lớn tiếng kêu oan.

  Cao Hi Nguyệt tay ôm lò sưởi, toàn thân quấn chặt kỹ càng, nói: "Oan? Nếu mà oan, thì than hồng la của cô ở đâu ra, rõ ràng là ăn trộm của bổn cung, còn dám nói không phải, thật đúng là tiện tỳ, gan không nhỏ đâu!"

  "Tần thiếp không có, số than hồng la này không phải của Người, là..." Nói được nửa chừng, Hải Lan liền dừng lại, không nói nữa.

  Không được, nàng không thể gây rắc rối cho tỷ tỷ được, trong khoảnh khắc do dự của Hải Lan, Cao Hi Nguyệt đã bắt được.

  "Là gì? Mau nói đi."

  Đối mặt với thái độ hung hăng của Cao Hi Nguyệt, Hải Lan chỉ biết lắc đầu, điều này càng khiến Cao Hi Nguyệt thêm tức giận điên cuồng.

  "Người đâu, lột y phục của cô ta, xem cô ta còn dám ăn trộm nữa không." Ngay lập tức các cung nhân chuẩn bị dùng vũ lực lột bỏ y phục trên người Hải Lan, trong lúc Hải Lan giãy giụa hết sức, thì Như Ý xuất hiện.

  Như Ý gắng hết sức ngăn cản những cung nhân đang định lột y phục của Hải Lan, lại còn tranh luận với Cao Hi Nguyệt, cuối cùng còn lộ ra chính mình là người đã tặng than hồng la cho Hải Lan.

  Cao Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng nhướng mày nói: "Làm sao cô chứng minh được số than hồng la này là của cô tặng, lại còn có ai có thể chứng minh lời cô nói là sự thật?"


  Như Ý giật mình, lúc đó nàng cũng sợ bị người phát hiện, nên đã để Tam Bảo lén lút đem đến, chắc chắn không có ai có thể nhìn thấy qua.

  "Lúc đó thần thiếp đã sai Tam Bảo trong cung của thần thiếp đem đến, không có người khác nhìn thấy."

  "Cũng chính vì Tam Bảo là người của Nhàn Phi cô, như vậy lời của hắn càng không đáng tin." Cao Hi Nguyệt dừng lại một chút rồi lại nói, "Ai mà chẳng biết cô với Hải Lan thân thiết, chưa chắc cô làm vậy là để cứu cô ta mới cố ý nói như vậy."

  Cuối cùng Hải Lan vẫn không tránh khỏi kết cục bị lột y phục, khi Phú Sát Lang Hoa Hoàng Hậu chạy đến, vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh Hải Lan lao đầu vào tường.

  "Hải Lan!"

  "Chủ tử!"

  Tất cả mọi người đều sửng sốt! Không ngờ Hải Lan lại ra chiêu này, Cao Hi Nguyệt càng thêm hoang mang sợ sệt.

  Nhưng nàng lập tức nhớ tới lời Kim Ngọc Nghiên thì lại không cảm thấy áy náy nữa. Gia Quý nhân nói đúng, Hải Lan là kẻ trộm đồ của nàng, nàng phải áy náy làm gì chứ!


  "Mau! Mau gọi thái y tới!" Như Ý khóc lóc sai người đi mời thái y.

  Lúc này, trong lòng Phú Sát Lang Hoa vẫn còn sợ hãi, cũng biết sự việc nghiêm trọng, liền lập tức sai Liên Tâm đi mời thái y tới.

  Sau đó lại sai Tố Luyện đi thông báo cho Càn Long tới, Tố Luyện không dám chậm trễ, liền chạy một mạch tới Vĩnh Thọ cung.

  Lúc này cửa Vĩnh Thọ cung đóng chặt, Tố Luyện cũng không kịp nghĩ tới việc có làm kinh động hay không, trực tiếp đập cửa gọi: "Mau mở cửa! Nô tỳ có việc gặp Hoàng thượng, mở cửa!"

  Lúc này trong cung điện, Bạch Nhị Cơ và Càn Long vừa mới kết thúc một trận mưa xuân, liền nghe thấy tiếng huyên náo ở bên ngoài.

  Điều này khiến Càn Long không vui mà cau mày, "Vương Khâm! Đi xem ai mà không có quy củ như vậy."

  "Vâng!" Vương Khâm vội vàng đáp lời, sau đó liền dẫn theo hai tiểu thái giám đi mở cửa cung.

  Vương Khâm nhìn thấy Tố Luyện, "Hóa ra là Tố Luyện của nương nương! Không biết giữa đêm khuya lại làm ồn làm náo cái gì vậy? Làm phiền Hoàng thượng, đừng trách ta nói với cô, mạng cũng có thể không còn đó."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store