ZingTruyen.Store

[Hoàn - P2] Trò chơi sinh tồn trong phòng ngủ nữ sinh - Hỏa Trà

Chương 296: Quy tắc văn minh ở làng đại học

Vivience99

"À, ngại quá, tôi quên mất." Sau khi phòng 606 nhắc nhở uyển chuyển nhưng không kém phần thẳng thắn, người này mới nhận ra mình chỉ để lộ một đôi tay. Giây tiếp theo, mảng màu từ đôi tay đó lan dần lên trên, một nữ sinh tóc vàng dáng người cao gầy xuất hiện trước mặt bốn người.

Thấy khuôn mặt nữ sinh đó, mấy người mới hiểu vì sao trước đó cách nói chuyện của cô ấy có phần kì lạ: Cô ấy là người nước ngoài?!

Dường như cô ấy cũng có thể nhận ra sự ngạc nhiên của bốn người, tỏ vẻ đã quen không trách: "Tôi đã trở thành học sinh của làng đại học từ rất sớm, chỉ có điều chắc do khả năng phát âm tiếng Trung lúc sinh thời không tốt lắm, năng lực học tập bây giờ còn giảm xuống nữa, nên vẫn không tiến bộ được. Chắc các cô vẫn nghe hiểu đúng không?"

Đường Tâm Quyết gật đầu: "Vẫn hiểu."

"Thế là tốt rồi." Cô ấy hoàn toàn không tỏ ra tức giận khi phòng 606 có ý đề phòng, hòa nhã giải thích: "Yên tâm, tôi không cùng bọn với đám phần tử phản xã hội kia, các cô gọi tôi là Thu là được."

Dường như Quách Quả đã hiểu: "Cô ở phe học sinh tốt sao?"

Việc này cũng không kỳ lạ lắm, từ biểu hiện của NPC trong phó bản là có thể nhìn ra, không phải toàn bộ làng đại học đều bị phe cánh Lý Tiểu Vũ khống chế. Đã có phe học sinh xấu của học sinh bản địa thì đương nhiên cũng có phe đối lập, chỉ là lần đầu tiên các cô gặp được quỷ quái hạng nhất có ít ác ý như vậy trong phó bản nên cảm thấy hơi là lạ thôi.

Thu: "Có thể nói là đúng, cũng có thể nói là không đúng."

Cô ấy dẫn bốn người đi lên cầu thang, thành thạo rẽ vào một lối đi nhỏ trên tầng hai, mở một cánh cửa ra: "Chúng tôi chỉ là học sinh bình thường, không tham dự vào kế hoạch của bất kì phe phái nào hết. Nhưng hiện giờ là thời kì đặc biệt, kể cả là trung lập cũng phải tham dự... Đi lối này."

"Thời kì đặc biệt?" Đường Tâm Quyết nghe ra ẩn ý trong lời cô ấy nói: "Có liên quan đến chúng tôi sao?"

Tuy có do dự một chút nhưng cuối cùng các cô vẫn bước vào phòng học. Trong quy tắc của làng đại học, "Phòng học" trong khu dạy học có vẻ là một nơi cấm kị chỉ thuộc về quỷ quái học sinh, cho dù tò mò nhưng các cô chưa bao giờ chủ động đi vào thăm dò. Có điều gian phòng học mà Thu lựa chọn này hiển nhiên khác biệt: Bên trong không có quỷ quái đang "Đi học", chỉ có một học sinh sắc mặt đờ đẫn ngồi ngơ ngác trên bục giảng như đang bảo vệ cái gì đó.

Thu gật đầu với nữ sinh đó rồi dẫn bốn người đến cuối phòng, vừa đi vừa trả lời Đường Tâm Quyết: "Đương nhiên rồi. Bài kiểm tra tốt nghiệp bị kích hoạt lần đầu tiên, toàn bộ làng đại học đã biết tin này."

Cô ấy huýt sáo, thân thiện nói: "Các cô nổi tiếng hơn những gì các cô nghĩ nhiều. Mọi thế lực đều đang tìm kiếm tin tức về một phòng ngủ nữ sinh đánh số 606, xem xem các cô xếp hạng mấy trên bảng. Kết quả cô đoán mà xem, hoàn toàn không tìm thấy!"

Có vẻ như vừa nghĩ tới dáng vẻ buồn cười của người quen nào đó, Thu bật cười ha hả: "Bọn họ thậm chí còn lướt hết xếp hạng 1000! Nếu không phải hiện tại chính mắt nhìn thấy các cô thì có khi tôi cũng sẽ cho rằng đây là lời nói dối của Phòng Đào Tạo ấy chứ, hoặc là nhớ nhầm giới tính hay quốc tịch gì đó. Nhưng mà không thể không nói, đó quả thật là một chiêu tuyệt vời, dùng đạo cụ che giấu vị trí trên bảng xếp hạng của mình, các cô thông minh lắm."

Phòng 606: "..."

Có phải các cô nên đội ơn bug của trò chơi vì đã đối xử bình đẳng hay không?

Bây giờ mà giải thích vấn đề bug xếp hạng thì có vẻ không còn nghĩa lí gì nữa, huống chi đằng sau còn có người đuổi theo. Cách một phòng học và cả hành lang mà bốn người vẫn có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo toát ra từ một đám quỷ quái đang liên tục tới gần. Trong phòng học chỉ có một mình Thu tỏ ra thoải mái: "Không sao, chờ một chút."

Cô ấy vẫy gọi nữ sinh trên bục giảng xuống, không biết hai người nói thầm cái gì, nữ sinh đó im lặng đi đến trước cửa phòng học, đứng bất động tại chỗ như thần giữ cửa.

Nhìn nữ sinh kì lạ hành động máy móc trông không quá giống người bình thường đó, Quách Quả nhăn mặt, nhỏ giọng thì thầm trong kết nối tâm linh: [Nữ sinh này... Tớ nhìn không ra cô ấy là người hay quỷ.]

Trong thế giới của mắt âm dương, quỷ quái còn có thể giữ lại hình người đã được coi như là mặt mũi xinh xắn rồi. Nhưng thật ra điểm khác biệt lớn nhất giữa người và quỷ chính là thân thể quỷ quái ở vào trạng thái vặn vẹo nửa trong suốt như được đắp nặn từ thứ vật liệu nửa như đất sét dẻo nửa như keo, còn thân thể người là thực thể bình thường.

Nữ sinh này lại cực kì quái dị, từ lúc bắt đầu trò chơi tới giờ đã gặp qua không ít cả người lẫn quỷ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Quách Quả thấy một cơ thể một nửa trong suốt còn nửa kia lại là thực thể. Hai loại vật chất khác nhau chìm nổi trong cơ thể cô ấy khiến Quách Quả liên tưởng tới một bình thí nghiệm đang xảy ra phản ứng hoá học.

Đường Tâm Quyết cũng nhìn nữ sinh đó, qua tầm nhìn của tinh thần lực, "Ngọn lửa" trong đầu cô ấy đã vô cùng yếu ớt, sương đen quấn quanh khó mà thấy được ngọn lửa, dần dần ăn mòn hủy diệt đốm lửa còn lại.

Đường Tâm Quyết hiểu ra: "Cô ấy là thí sinh."

Nói đúng hơn, cô ấy hẳn là thí sinh "Chết" trong trò chơi.

Thí sinh có tỷ lệ bị chuyển hóa thành quỷ quái, trừ một số rất ít chuyển hóa từ khi còn sống như Việt Khung, phần lớn còn lại đều là người không thể vượt qua bài kiểm tra. Như nữ sinh số 7 trong phó bản kiểm tra vệ sinh sau khi chuyển hóa trở thành "Lệ Khởi", Chu Ngao trong cộng đồng hoán đổi có lẽ cũng có kết cục tương tự.

"Đúng vậy, không sai." Thu gật đầu kiêu ngạo: "Trạng thái chuyển đổi này rất khó khăn. Việc chuyển đổi cần có thời gian, từ cơ thể đến linh hồn, có một khoảng thời gian bọn họ sẽ ở trong trạng thái hỗn độn như vậy, muốn giao lưu với bọn họ không phải là việc dễ dàng đâu, chính vì thế mới để tôi tới làm việc này đó."

Đối mặt với sự "Giúp đỡ" từ trên trời rơi xuống, Quách Quả vẫn hơi lơ mơ, thử hỏi: "Thế nên cô tới đây để giúp chúng tôi thật sao? Giúp chúng tôi vượt qua bài kiểm tra tốt nghiệp?"

Thu trả lời thoải mái: "Không phải đâu."

Quách Quả: "?"

Thu: "Bài kiểm tra là chuyện của chính bản thân các cô, bất kì sự can thiệp nào nằm ngoài quy tắc đều là hành vi vi phạm quy định. Mà điều chúng tôi có thể làm chỉ là cố gắng hết sức loại bỏ các nhân tố can thiệp vi phạm quy định đó, để các cô đi tới cuối đời... Cuối bài kiểm tra một cách công bằng."

Để cho thấy sự thân thiện, cô ấy cười hì hì để lộ ra hai hàng răng trắng: "Với cấp bậc của các cô chắc sẽ rất dễ đoán ra người khác có phải đang nói thật hay không."

Rồi cô ấy nghiêm mặt nói: "Tóm lại, lần gặp mặt này của chúng ta cực kì ngắn ngủi, các cô không cần phải nhớ kĩ làm gì. Có lẽ chỉ hai phút nữa chúng ta sẽ vĩnh viễn không gặp lại, trước đó..."

Sắc mặt phòng 606 lập tức nghiêm túc hẳn, tập trung chú ý: "Cô có chuyện gì cần nói với chúng tôi?"

Thu móc di động ra: "Chúng ta chụp ảnh chung đi!"

"..."

*****

Sự thật chứng minh, thị trường cạnh tranh là điều thực sự cần thiết, làng đại học bị hai doanh nghiệp lũng đoạn khiến đồ điện tử không quá phát triển. Thu còn chưa kịp khởi động xong phần mềm chụp ảnh trên chiếc điện thoại kiểu cũ màu vàng của mình thì đám quỷ quái đã đuổi kịp.

Lý Tiểu Vũ hiển nhiên không định nói chuyện tử tế với người bên trong cách một cánh cửa, nhưng ngay vào lúc bọn chúng chuẩn bị dùng bạo lực phá cửa vào thì nữ sinh đứng canh cửa lặng lẽ ấn cái nút bên cạnh, bảng số phòng trên cửa sáng lên ánh đèn đỏ.

[Phòng học đã tiến vào trạng thái đi học.]

Giọng nói máy móc đột nhiên vang lên.

Sắc mặt đám quỷ quái ngoài cửa lập tức thay đổi, nhưng chúng nó không thể không dừng lại, sau đó bỏ chạy tứ tán không chút do dự.

"Khoan đã, phòng học đi học?" Quách Quả đột nhiên nhớ tới việc gì đó, quay đầu hỏi: "Giáo viên ở nơi báo danh nói như thế nào?"

Trương Du bình tĩnh thuật lại nguyên văn lời nói của giáo viên: "Nếu gặp phải phòng học đang có người học thì chờ chết đi."

...

Bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh, Thu vừa mới từ bỏ việc chiến đấu với di động thì phát hiện sắc mặt bốn người không đúng lắm, vội vàng giải thích: "Quy tắc đó đúng, nhưng cũng không hoàn toàn đúng."

Cô ấy chỉ xuống đất: "Ý tôi là, nếu ở bên ngoài gặp được phòng học đang đi học trong khoảng thời gian vi phạm quy định thì toàn bộ học sinh cần phải rời đi ngay lập tức. Nhưng khi chúng ta là học sinh trong phòng học thì không cần vội vã như vậy. Ít nhất trước khi bị khí độc dưới lòng đất cắn nuốt xong chúng ta vẫn còn hai tiếng dư dả. Cố lên đi, các thanh niên!"

Thu nắm tay trước ngực, phát biểu lạc quan.

****

Bất kể thế nào, đối với phòng 606 mà nói, phát hiện "Thời hạn tử vong" vốn không còn thừa nhiều lắm lại tăng thêm hạn chế, muốn cố lên cũng vẫn có chút khó khăn. Đặc biệt là khi các cô nhận ra "Khí độc dưới lòng đất" rất có thể chính là sương đen cắn nuốt hết quỷ quái học sinh trong cả một tầng bằng tốc độ cực kì nhanh chóng trong vở kịch ngày hôm qua.

Nhưng tốc độ chấp nhận sự thật của các cô cũng cực kì nhanh chóng, chỉ 5 giây sau đã bình thường trở lại.

Bởi vì nếu trước khi mặt trời xuống núi mà các cô không hoàn thành thủ tục báo danh nhập học, khiến làng đại học ngày đêm đảo điên thực sự tiến vào "Thời gian học tập" thì thứ chào đón các cô chỉ sợ sẽ không đỡ hơn "Khí độc dưới lòng đất" bao nhiêu.

Nên 2 tiếng đếm ngược này đối với các cô mà nói quả thật không có ý nghĩa gì.

"Thế còn cô?" Đường Tâm Quyết hỏi Thu: "Các cô có thể giải quyết khí độc không?"

"Không nhất định." Thu lắc đầu, tỏ vẻ không quan tâm lắm: "Nhưng chấp nhận khả năng bị hủy diệt bất kì lúc nào vốn dĩ chính là một phần trong sinh hoạt hằng ngày của chúng tôi. Với cả chỉ cần làng đại học còn ở đây, chúng tôi sẽ không thực sự bị hủy diệt. Đây là lí do vì sao tôi đến giúp mọi người."

Đường Tâm Quyết nhìn cô ấy: "Các cô không phải đang giúp thí sinh, mà là đang giữ gìn làng đại học."

Ban đầu bọn cô cho rằng làng đại học là một thế giới âm u kỳ quái, sau này bọn cô lại cảm thấy làng đại học là một vật chứa cực lớn. Nhưng dần dần khi tin tức càng ngày càng nhiều, cô mới nhận ra rằng làng đại học giống một chương trình hệ thống, "Trò chơi sinh tồn trong phòng ngủ" là một bộ phận trong đó, nhưng quỷ quái và thí sinh lại không phải.

Giống với thí sinh, quỷ quái tự có phán đoán, ích lợi và lập trường của mình.

Thu không bày tỏ ý kiến: "Chúng tôi cho rằng cùng tồn tại với làng đại học là phương án tốt nhất, nhưng luôn có vài người tham lam mong muốn nhiều hơn. Đối với chúng tôi mà nói, làng đại học là sự che chở; đối với bọn họ mà nói, làng đại học là sự trói buộc. Đương nhiên, không thể bắt tất cả mọi người đều yêu thích học tập được, đúng không?"

Cô ấy chớp mắt, nhẹ nhàng nói sang chuyện khác: "A, đến tầng mới rồi!"

Sau khi nữ sinh đứng ở cửa điều chỉnh phòng học sang trạng thái "Đang đi học", không quá hai phút sau, khung cảnh ngoài cửa lặng lẽ biến hóa.

Quách Quả cảm thấy mình đã sắp chết lặng: "Không gian trong khu dạy học cũng biết di động?"

Cả cái làng đại học to như vậy, không có chỗ nào mặt đất không mọc chân bỏ chạy sao?

"Đúng vậy." Thu gật đầu: "Cho nên nếu các cô muốn tìm về thư viện thì cứ đi theo đường cũ sẽ không thông đâu, cần phải dùng phương tiện giao thông mới được."

Phòng 606 ngẩn ra: "Phương tiện giao thông?" Ở đâu cơ?

Thu cười hì hì, cúi đầu ra hiệu: "Ở đây này!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store