[Hoàn - P2] Trò chơi sinh tồn trong phòng ngủ nữ sinh - Hỏa Trà
Chương 289: Quy tắc văn minh ở làng đại học
"Đừng giục... Đang tăng tốc..."Đám mắt nhỏ lắc lư, tốc độ truyền tay văn kiện từ từ nhanh hơn một phần mười lúc đầu, trông có vẻ hết sức nỗ lực.Phòng 606:...Thôi được.Bên kia, đầu người thấy kết cục thất bại đã định, quyết đoán ngừng tấn công phòng 606 mà quay đầu chạy trốn. Nhưng bốn người sao có thể để nó chạy được?Quách Quả còn nhớ mối thù bị nhắm vào đầu tiên, bèn tung kĩ năng thanh lọc trói nó lôi về. Đầu người giãy giụa, điên cuồng nguyền rủa: "Bọn mày sẽ hối hận! Làm học sinh tốt là con đường sai lầm, bọn mày sẽ vĩnh viễn rơi xuống địa ngục vì sự lựa chọn của mình..."Trong tiếng hét oán hận độc địa, quy trình kí tên văn kiện cuối cùng cũng xong. Khi phần văn kiện cuối cùng rơi xuống trước bàn con mắt xám, một luồng sáng trắng sắc bén xuyên qua trần nhà rơi xuống, bao phủ đầu người ở giữa.Ánh sáng chói lòa khiến bốn người không nhịn được hơi nheo mắt lại. Chỉ một thoáng đó thôi, cái đầu người gần như sắp chen chật cứng phòng biến mất, chỉ còn lại một đống bột phấn đen trắng lẫn lộn trôi nổi giữa không trung.Con mắt xám thu bột phấn màu đen lại, còn bột phấn màu trắng bị chế thành ba tấm thẻ học sinh.[Chúc mừng, các bạn đã tìm thấy thẻ học sinh của mình thành công! Bây giờ hãy quay trở lại nơi báo danh một lần nữa, hoàn thành đợt báo danh cho sinh viên mới đi nào!]Xuất hiện thông báo có nhiệm vụ mới: [Hoàn thành báo danh cho sinh viên mới: 01]Tiểu Minh ở bên cạnh mừng như điên: "Nếu mấy người đã có đầy đủ thẻ học sinh hết rồi thì có thể buông tha cho tôi được không?"Cả đời này nó chưa từng tích đức làm việc thiện, thế mà ông trời vẫn chứng giám sao?"Chỉ sợ không được." Con mắt xám phủ quyết, lạnh lùng nói: "Các vấn đề còn tồn đọng cần điều tra của Phòng Giáo Vụ vẫn chưa kết thúc, cần có tư liệu của Hội Học Sinh. Đúng lúc em đến đây rồi thì ở lại phối hợp điều tra đi."Tiểu Minh: "..."Không ai biết nội dung điều tra cụ thể của Phòng Thanh Tra là gì, nhưng từ hai cái đùi run như cầy sấy và gương mặt biến thành màu đất của Tiểu Minh mà xem, có lẽ còn thảm hơn biến thành "Nguyên vật liệu" nữa.Phòng 606 cũng không có tâm trạng lãng phí thời gian, lấy được thẻ học sinh rồi liền lập tức rời đi. Đồng tử của con mắt xám hơi hơi đảo xuống coi như gật đầu, tiện thể nhắc nhở đơn giản: "Cảnh vật làng đại học rất phức tạp, cẩn thận đừng lạc đường.""Vâng thưa thầy, chúc các thầy điều tra thuận lợi, hẹn gặp lại!" Quách Quả vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt."Nếu thật sự gặp lại thì không tốt với các em lắm đâu." Con mắt xám điều khiển một luồng sức mạnh đưa các cô ra khỏi cửa: "Chúc các em và tôi không bao giờ gặp lại."Quả nhiên con mắt xám không nhắc nhở thừa, phòng 606 vừa mới ra khỏi khu dạy học đã phát hiện con đường bên ngoài có vẻ không ổn.Rõ ràng mỗi con đường đều giống khi tới như đúc, nhưng đi lên lại khiến người ta cảm thấy không ổn. Chưa đi được bao lâu thì bốn người ngừng lại."Đằng trước không phải khu kí túc xá." Trịnh Vãn Tình tin chắc mình không nhìn nhầm.Bên ngoài kí túc xá là một đoạn đường ngắn, đi xuyên qua con đường đó mới có thể tới khu dạy học, giữa hai bên không có tòa kiến trúc cao lớn nào. Nhưng giờ phút này cuối tầm mắt các cô rõ ràng có một tòa nhà hai tầng đang đứng sừng sững.Sắc mặt Quách Quả càng kém hơn nữa, cô ấy có mắt âm dương nên có thể thấy khói đen ngưng tụ bên ngoài tòa nhà đó đậm đến mức nào. Đây là trường hợp không hề có ở khu dạy học.Kết hợp với lời cảnh cáo của giáo viên chỗ báo danh, một suy đoán không tốt lắm không hẹn mà cùng hiện lên trong lòng bốn người.Tòa nhà đằng trước... Là Phòng Đào Tạo sao?Quy tắc nhắc nhở các cô là gặp Phòng Đào Tạo tốt nhất quay đầu chạy. Bốn người không chần chừ chút nào quay đầu về đường cũ ngay lập tức, chọn lấy một con đường khác.Nhưng không bao lâu sau tòa nhà đó vẫn xuất hiện trước mắt các cô như cũ, vẫn ở cuối đường, giống như phòng 606 chưa từng thay đổi đường đi.Hơn nữa rõ ràng thời gian đi đường lần này vẫn y như lần trước nhưng khoảng cách giữa các cô với tòa nhà lần này gần hơn lần trước.Bốn người chọn lại lối đi lần thứ ba, lần này đi chưa đến hai phút các cô đã dừng lại.Nhìn tòa nhà màu đen gần ngay trước mặt có khắc ba chữ "Phòng Đào Tạo" cực lớn, Quách Quả im lặng vài giây: "Dưới tình huống bình thường, hai con đường ngược lối nhau cuối cùng đều sẽ dẫn đến cùng một nơi sao?"Đường Tâm Quyết: "Nếu chiều dài của hai con đường này cộng lại bằng một vòng trái đất thì trên lí thuyết là đúng."Hiển nhiên hiện tại các cô chỉ đơn giản là bị quỷ đánh tường thôi.Đang tự hỏi xem nên phá giải như thế nào thì lại xuất hiện vài nốt nhạc đệm. Một đám người không tính là lạ dần dần xuất hiện ở đầu kia thảm cỏ, đúng là đám quỷ quái học sinh bị phái đi tìm kiếm thẻ học sinh lúc trước!"Sao mấy người đã quay lại rồi?" Trịnh Vãn Tình đứng trước hỏi.Đám quỷ quái học sinh này tỏ ra rất hưng phấn: "Lượng pin điện thoại của bọn tôi đã quay trở lại! Nghĩ một chút là hiểu nhất định tên ăn trộm kia đã bị trừng phạt, mọi người lợi hại quá, giải quyết vấn đề khiến chúng tôi bối rối đã lâu nhanh như vậy, không hổ là thí sinh có thể khiêu chiến phó bản làng đại học!"[Ting! Nhiệm vụ phụ "Nghi ngờ ăn trộm" đã hoàn thành, nhận được phần thưởng nhiệm vụ phụ: Sự kính trọng của học sinh.]Giữa tiếng quỷ quái liên thanh nói lời cảm ơn và tiếng hệ thống nhắc nhở, Trịnh Vãn Tình cho phép chúng nó tới gần. Quỷ quái học sinh thấy bốn người đã đeo thẻ học sinh trước ngực, lập tức ân cần nói: "Các bạn học mới đáng kính, các cô muốn quay lại cửa ký túc xá báo danh sao? Tình hình giao thông ở đây phức tạp, hay là để bọn tôi chỉ đường đi."Có học sinh bản địa chỉ đường, phòng 606 lại lựa chọn một trong vô số con đường quanh khu dạy học. Lần này cuối cùng cũng không thấy Phòng Đào Tạo nữa, chỉ là cuối con đường vẫn bị một màn sương mù mênh mông bao phủ, không thấy rõ cảnh vật cụ thể phía sau.Nữ sinh quỷ quái cầm đầu, cũng là kẻ bị bẻ sạch rất nhiều răng lúc trước, giải thích với bốn người: "Bây giờ là buổi chiều, càng gần lúc "Mặt trời xuống núi" thì sương mù ở làng đại học càng nồng đậm, đây là hiện tượng bình thường."Đường Tâm Quyết gật đầu: "Thì ra là thế. Nhưng mà tôi thấy hình như trong sương mù có một ít bóng đen, đó là gì vậy?"Quỷ quái vội vàng giải thích: "Đó là linh hồn lang thang, cũng là hiện tượng thỉnh thoảng sẽ xuất hiện lúc trời xẩm tối, không cần để ý."Đường Tâm Quyết lại tiếp tục hỏi: "Đám linh hồn lang thang đó hình như đang di chuyển xung quanh một điểm trung tâm khổng lồ, vì sao lại thế?""À, đó là... Cũng là tình huống bình thường. Các cô cứ đi tiếp một chút nữa là biết, đúng, cứ đi tiếp... Sao không đi nữa vậy?"Bọn quỷ quái học sinh phát hiện ra phòng 606 đang đi bên cạnh không biết đã biến mất từ khi nào, quay đầu lại thì thấy bốn người đứng đằng sau chúng nó, không có ý định đi tiếp."Đi nhanh lên đi bạn học, chỗ báo danh ở ngay đằng trước rồi, các cô sắp hoàn thành nhiệm vụ, qua màn phó bản rồi đó!" Đám quỷ quái vội vàng nở nụ cười nịnh nọt, ra sức khuyên bảo bốn người."Cô biết không, vừa rồi tôi đang nghĩ xem đối với quỷ quái thì cái buff "Sự kính trọng" này sẽ biểu hiện cụ thể như thế nào." Đường Tâm Quyết từ từ mở miệng: "Dù sao mọi người đều biết rằng, tuy cùng một từ ngữ nhưng khái niệm giữa con người và quỷ quái khác biệt không nhỏ chút nào. Nếu chúng tôi cứ dùng hiểu biết của mình để giải thích ý nghĩa của từ ngữ trong làng đại học thì có lẽ sẽ gây ra một ít hậu quả không quá tốt đẹp.""Thế nên bây giờ," Cô gật đầu ra hiệu: "Tôi có thể xác nhận đại khái rồi. Đối với mấy người mà nói, biểu hiện của sự kính trọng chính là lúc đào bẫy sẽ càng nghiêm túc cẩn thận hơn, sự tôn kính tối cao đi kèm với quyết tâm đào bẫy nghiêm túc nhất, đúng không?"Đám quỷ quái há miệng: "Ơ kìa, bạn học Đường đáng kính, chúng tôi không hiểu cô đang nói gì...""Mấy người nghe không hiểu cũng không sao." Quách Quả bỗng nhiên lên tiếng ngắt lời chúng nó, mím miệng chỉ hai mắt của mình: "Tôi thấy được là được."Ở "Tầm nhìn" khác của cô ấy, phía sau màn sương trắng mà đám quỷ quái học sinh ra sức dẫn bọn họ tới chẳng phải vẫn là tòa nhà Phòng Đào Tạo kia hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store