[Hoàn] [0421 - Dũng Trọng] Thương
[0421] Nơi ấy xuân về chưa (2)
Crepic: FB Xuân Hưng
_____________________
****
*Cộc cộc cộc*- Trọng ơi, ngủ chưa emNhững tâm tư của bạn Ỉn phút chốc đã tan biến khi nghe tiếng anh Xuân Hưng ngoài cửa phòng, bạn lại chống nạng đi từ từ từng bước ra mở cửa, gương mặt đầy tâm sự phút chốc được thay bằng một nụ cười tươi tắn.- Anh Hưng gọi em ạ, muộn rồi anh vẫn thức à- Chú em cũng đã ngủ đâu, bên phòng anh thằng Tới nó ngủ ngáy to quá, anh không ngủ nổi, tính qua đây xin ngủ nhờ- À vâng, giường anh Thanh cũng để không, anh qua đây mà ngủ cho đỡ ồnNgười ta xin đi ngủ nhờ thì mang theo chăn gối, Xuân Hưng đi ngủ nhờ thì xách theo... túi bia và mấy gói bò khô. - Uống ít bia cho dễ ngủ không chú em- Haha, anh kiếm đâu ra bia đấy, để y tá người ta thấy được rồi họ mắng cho thì sao, chân cẳng đang chấm phẩy thế này thì chớ- Họ mắng tiếng Hàn mình có hiểu cái quái gì đâu mà lo, mà anh với chú uống ít ít để ngủ cho ngon thôi chứ có nhậu say bét nhè đâu, sợ gì- Hì, vâng, thế để em lấy chanh vắt vào bò khô rồi anh em mình nhậuNếu có ai thắc mắc là sao bạn Ỉn kiếm được quả chanh để vắt vào bò khô, thì xin thưa, chanh ấy là do anh Thanh trước khi về nước đã mua một lố mang cho bạn Ỉn để dành mà vắt nước uống dần. Nhưng anh Thanh quên mất rằng bạn Ỉn trước giờ luôn được chiều hết cỡ nên những việc tự vắt nước chanh sẽ không bao giờ có, thế là đống chanh ấy gần như vẫn còn nguyên, nếu có ngót mấy quả thì cũng do bạn Ỉn sai nhóc Văn Tới vắt nước chanh cho mấy anh em cùng uống, hoặc mang đi vắt vào bò khô như lúc này thôi.- Trọng này, chú em có tâm sự gì à- Có đâu anh- Chú không giấu anh được đâu, cùng phận "thương binh" với nhau, cảm giác của chú lúc này anh còn lạ gì, là nhớ sân cỏ, nhớ quả bóng, muốn mau chóng đi lại tập luyện bình thường để tìm lại phong độ chứ gì- Đúng là đàn anh đi trước có khác, chẳng gì qua mắt anh được- Anh chẳng dám nhận mình từng trải hay gì đâu, chỉ là cảm giác bị chấn thương ảnh hưởng đến sự nghiệp này, anh trải qua nhiều hơn một lần rồi, cảm xúc của anh cũng lên xuống thất thường lắm, đang vui vẻ tự dưng chấn thương cái là thấy mọi thứ trước mặt tăm tối hẳn. Ban ngày có người bên cạnh cười nói chuyện trò thì còn đỡ, đêm xuống chỉ còn một mình, ngủ được thì không nói, mất ngủ thì lại nghĩ lung tung, Trọng này, chú có biết không, anh từng nghĩ liệu có nên giải nghệ, rồi tìm việc khác làm đỡ đần cho mẹ không khi mà anh cứ chấn thương liên miên thế này- Anh đừng bi quan thế, rồi chấn thương sẽ bình phục, anh em mình sẽ lại được xỏ giày ra sân mà- Giờ chú nói với anh như thế, còn lúc chú em ở một mình, chú có nghĩ lạc quan như thế không- Em..._____________________
(*) Lời bài hát Đêm mùa đôngBạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store