ZingTruyen.Store

Hoa đào nở trong đêm

Chương 2: Phủ tướng quân và mùi hương cấm kỵ

QuyNguyen0

Sau buổi gặp gỡ thoáng qua nơi đầu phố, Lee Dae Kyung trở về phủ Tướng quân nằm ở phía Bắc kinh thành. Đây là phủ đệ được phụ thân hắn – lão tướng quân – để lại, rộng lớn nhưng đơn điệu với những sân tập võ đầy binh khí. Tuyết bắt đầu rơi nặng hạt hơn, phủ một lớp dày lên những cành thông già cỗi trong sân.
"Tướng quân, người đã về!"
Phó tướng vội vàng chạy ra đón, nhưng khựng lại khi thấy sắc mặt của Dae Kyung. Đôi mắt đen của hắn dường như sâu hơn mọi ngày, và khí chất Alpha Apex tỏa ra nồng đậm đến mức khiến những kẻ cấp dưới đều cảm thấy hô hấp khó khăn.
"Chuẩn bị nước nóng. Ta muốn tắm rửa." Dae Kyung gằn giọng, thanh âm trầm đục át cả tiếng gió rít.
Hắn bước vào đại sảnh, cởi bỏ lớp chiến bào nặng nề. Trong đầu hắn lúc này không phải là bản báo cáo công trạng sẽ dâng lên nhà vua vào sáng mai, mà là đôi mắt của nam nhân tóc vàng nâu ấy. Mùi dược thảo thanh khiết kia dường như vẫn còn vương vấn nơi đầu mũi, kích thích bản năng chiếm hữu đang ngủ yên trong huyết quản của một Alpha cấp cao.
Cùng lúc đó, tại phủ họ Kim, Kim Doyoon đang cẩn thận sắp xếp lại những thang thuốc quý. Cậu nhận được một phong thư từ nội cung: "Đại thần Park đang nguy kịch, vết thương cũ ở ngực tái phát, cần đại y vào cung gấp ngay trong đêm."
Doyoon thở dài, đeo lên vai túi châm cứu rồi bước ra xe ngựa. Tuy nhiên, thay vì tiến thẳng vào cung, xe ngựa của cậu lại bị chặn lại bởi một toán binh sĩ ngay trước cửa phủ Tướng quân.
"Có chuyện gì vậy?" Doyoon vén rèm kiệu, chân mày khẽ nhíu lại.
"Thưa đại y, Tướng quân của chúng tôi... ngài ấy đột nhiên lên cơn co thắt lồng ngực do vết thương cũ từ chiến trường phía Bắc. Người của cung điện nói ngài đang ở gần đây, xin mời ngài vào phủ cứu người trước!" Phó tướng của Dae Kyung khẩn khoản, mồ hôi vã ra dù trời đang âm độ.
Doyoon nhìn về phía cung điện, rồi nhìn vào cánh cổng phủ Tướng quân đang mở rộng. Lương y như từ mẫu, cậu không thể ngó lơ người bệnh trước mắt.
"Được rồi, dẫn đường đi."
Bước vào phủ Tướng quân, Doyoon cảm thấy một luồng áp lực vô hình. Không khí nơi đây đầy mùi thuốc súng, mùi sắt thép và đặc biệt là mùi hương của chủ nhân nơi này – một Alpha Apex đang trong trạng thái mất kiểm soát.
Trong căn phòng tối, Dae Kyung đang ngồi tựa lưng vào thành giường, lồng ngực vạm vỡ phập phồng sau lớp áo lót mỏng. Khi Doyoon tiến lại gần, đôi mắt Dae Kyung bất chợt mở trừng. Sắc đen thường ngày đã biến mất, thay vào đó là một màu đỏ rực đầy đe dọa.
"Đừng lại gần..." Dae Kyung gầm nhẹ, bàn tay siết chặt lấy ga giường đến rách toạc.
Doyoon không hề sợ hãi, cậu thản nhiên ngồi xuống cạnh giường, lấy ra một cây kim bạc. "Nếu tôi không lại gần, Tướng quân định dùng ý chí để chữa lành vết thương hở này sao?"
Hương thơm dược thảo từ người Doyoon lan tỏa, ngay lập tức làm dịu đi sự cuồng bạo trong không khí. Dae Kyung khựng lại, đôi mắt đỏ rực nhìn xoáy vào gương mặt thanh tú của vị đại y.
"Ngươi... là kẻ ban nãy?" Dae Kyung khàn giọng.
"Phải. Và bây giờ, tôi là người nắm giữ tính mạng của ngài." Doyoon bình thản đáp, đôi tay mảnh khảnh chạm vào lồng ngực nóng rực của hắn để tìm huyệt đạo.
Cú chạm ấy như một tia điện xẹt qua, khiến đồng tử của Dae Kyung một lần nữa biến đổi, từ màu đỏ gắt gao chuyển dần sang sắc hổ phách mê hoặc – dấu hiệu của một Alpha Apex hoàn toàn bị khuất phục bởi sự xoa dịu của Omega định mệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store