ZingTruyen.Store

Hoa Chi An Tobiizu Hashimada

Izuna ôm một chồng tài liệu lớn đến tìm Tobirama.

Dù trước cửa phòng Tobirama có hai Uchiha canh gác, lại còn nhấn mạnh rằng Madara đại nhân đã ra lệnh yêu cầu Izuna đại nhân phải nghỉ ngơi dưỡng bệnh, Izuna vẫn ung dung đi thẳng vào như không có gì xảy ra.

Tobirama vừa bước ra đã chạm mặt.

Hai người canh gác nhà Uchiha nhìn Tobirama bằng ánh mắt vô cùng thương tiếc, như thể hắn vừa phạm phải tội tày trời vậy.

Izuna thì chẳng buồn quan tâm tới hai người Uchiha kia, hắn đặt cả chồng tài liệu to tướng xuống trước mặt Tobirama: “Hashirama đại ca giao cho ta xử lý công việc tiếp theo của Hagoromo. Ngươi cũng tới phụ đi.”

Hắn ra lệnh cho Tobirama một cách vô cùng đương nhiên.

Hai người Uchiha canh gác tức sôi máu , nhà mình Izuna đại nhân đang bị thương nặng như vậy, thế mà cái tên Senju đầu bạc kia lại còn bắt đại nhân làm việc?! Quá đáng thật sự!!

Tobirama bây giờ cũng chẳng rảnh để quan tâm đến mấy lời bàn tán.

Hắn nhìn Izuna, hỏi: “Madara ca ngươi không đánh ngươi sao?”

Izuna liếc Tobirama một cái: “Có Hashirama đại ca ở đó để làm gì.”

Tobirama ngẩn người, hạ giọng nói: "Nhưng chẳng phải chỉ cần không đánh đến mức chết, hắn sẽ mặc kệ sao?”

Đời trước, Uchiha Madara từng đánh hắn không biết bao nhiêu lần! Mà ca ruột hắn thì cứ đứng cạnh ngó.

Izuna nhìn Tobirama đầy mỉa mai: “Nhưng hắn là ca ca ruột của ta.”

Ý ngoài lời: Còn ngươi đời trước chính là đi nhặt về.

Tobirama nghe xong, nghẹn đến nội thương, suýt nữa hộc máu tại chỗ.

Izuna bắt đầu cẩn thận lật xem tài liệu tình báo, đang định bàn bạc với Tobirama về công việc tiếp theo của Hagoromo thì Tobirama đột nhiên vỗ tay lên đống tài liệu, nghiêm túc nói:
“Madara ca đã kể hết chuyện của ngươi và ta cho phụ thân rồi.”

Phụ thân? Phụ thân hả!!

Izuna sững người, rồi đột nhiên nhớ ra.

Phải rồi! Uchiha Tajima vẫn còn sống! Ông ấy vẫn đang sống khỏe re bên Lôi Quốc, ngày ngày cưỡi gió tung hoành!

“……” Izuna trợn tròn mắt, giọng khô khốc hỏi: “Ông ấy… sắp về à?”

Tobirama gật đầu, biểu cảm như sắp chết đến nơi: “Không sai. Mấy trưởng lão phía Bắc cũng muốn quay về luôn.”

Izuna im lặng.

Trong chốc lát, hắn chẳng còn tâm trạng nào để đọc tình báo nữa.

Hắn hơi bực: Senju Butsuma đã chết, mà huynh trưởng như cha, Hashirama không phản đối, thì cả tộc Senju cũng không dám hó hé gì. Nhưng nhà Uchiha thì khác...

Nhớ tới cha mình cùng cái đám trưởng lão cố chấp, cổ hủ, ngoan cố không nghe ai kia, Izuna dứt khoát quay đầu nhìn Tobirama, ném ra một câu:“Nếu không… thôi đi?”

Lần này đến lượt Tobirama nổi gân xanh, ánh mắt như muốn giết người, Mangekyou Sharingan đỏ rực xoay tròn dữ dội: “Ngươi dám nói lại lần nữa thử xem?”

Izuna ngượng ngùng nói: "Ta cũng hết cách rồi mà.”

Dù Izuna rất tự tin có thể lừa được Madara ca, áp chế được Hashirama đại ca, thậm chí ngay cả cách diễn trò trước mặt kẻ thù sống còn hắn cũng có đủ. Nhưng nếu phải đối mặt với cha ruột của mình đời trước thì hắn thật sự chỉ có thể quỳ thôi!

Tobirama đặt hai tay lên vai Izuna, trầm giọng nói: “Không thể để ông ấy quay về được.”

Izuna chớp mắt, hơi ngơ ngác: “Ngươi định làm sao?”

Tobirama đáp thẳng: “Nếu phụ thân ta quay về, chúng ta tiêu chắc.”

Dù có trì hoãn thêm được một thời gian, hắn cũng không vui nổi! Khó khăn lắm mới bắt được người rồi, sao có thể buông tay?

Tobirama nói tiếp: “Phải nghĩ cách để phụ thân không thể quay về.”

Izuna lập tức đáp: “Nói Uchiha ở Lôi Quốc gặp sự cố là được. Với tính cách của phụ thân ta, chắc chắn sẽ không rời đi.”

Tobirama lắc đầu: “Cách đó không ổn.”

Izuna lại nói: “Vậy thì để Đại Danh triệu tập ông ta đến kinh đô rồi giữ chân luôn ở đó. Dù gì Hagoromo đã chết, tộc trưởng bị giết, cả tộc bị diệt, tộc nhân sống sót thì chạy tán loạn. Chuyện này chắc chắn phải cho Đại Danh một lời giải thích. Dù là Madara hay Hashirama, bọn họ cũng không có đủ tư cách thay mặt hai tộc.”

Tobirama ánh mắt sáng lên: “Chủ ý này không tệ chút nào.”

Izuna nói tiếp: “Bất quá vẫn cần ngươi ra tay. Ngươi phải nghĩ cách khiến đám trưởng lão Uchiha bên kia lén thổi gió bên tai phụ thân ta. Dù sao ông ấy cũng là người cùng thế hệ với Đại Danh, nếu ông ấy tự mình ra mặt, áp lực với Đại Danh sẽ lớn hơn, đồng thời cũng thể hiện rằng chúng ta rất coi trọng chuyện này.”

Tobirama gật đầu không chút do dự, miệng đầy khí thế nói: “Chuyện đó cứ giao cho ta.”

Hai người Uchiha canh gác ngoài cửa lúc này đồng loạt quay sang nhìn nhau, rồi lập tức trợn tròn mắt, há hốc mồm.

Chúng ta vừa nghe thấy cái gì vậy?!

---

Cách một sân viện, ở một góc khác trong tộc địa, Uchiha Madara đang xử lý các vấn đề liên quan đến tình báo trong tộc.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Uchiha Horyoku.

“Chuyện truyền tin sau này cứ theo hệ thống phân cấp như thế này mà làm. Còn vụ lần này ta không muốn thấy chuyện tương tự lặp lại. Cho dù là Izuna ra lệnh, các ngươi cũng phải báo cho ta một tiếng, hiểu chưa?”

Uchiha Horyoku mồ hôi đầy đầu, vẻ mặt cực kỳ cung kính: “Vâng, thần hiểu rồi.”

Madara lại nhìn chằm chằm Horyoku thêm hai giây nữa, lúc này mới dời mắt. Hắn cúi đầu lật xem đống tài liệu tình báo trong tay, ánh mắt dừng lại ở phần liên quan đến Uchiha Togu, thở dài một hơi.

Chỉ khi trực tiếp đọc những báo cáo tình báo này, Madara mới thực sự hiểu tại sao Izuna lại thận trọng đến vậy.

Bởi vì đối phương thao túng tình báo vô cùng tinh vi, không phải kiểu bịa đặt trắng trợn, mà là từng chút thay đổi rất có tính dẫn dắt, cực kỳ kiên nhẫn và có mục tiêu rõ ràng.

Ví dụ như số lượng người mà Hagoromo đưa vào kinh đô được điều chỉnh tăng hoặc giảm một chút. Hoặc các cuộc gặp mặt giữa các quý tộc trong kinh đô được viết lại thành "gặp mặt bí mật”. Lý do khiến các quý tộc của Uchiha bị bệnh rõ ràng là do thời tiết giá rét, lại bị ghi thành “sau khi gặp ai đó thì phát bệnh”…

Từng mẩu thông tin riêng lẻ thì đều rất hợp lý, không hề có gì bất thường. Nhưng khi đối chiếu với tình báo từ phía Senju và phân tích kỹ càng, mới nhận ra những chi tiết này được sắp xếp rất khéo léo như cái bẫy ngầm dẫn dắt suy nghĩ người đọc đi chệch hướng.

Nếu lúc đó chỉ dựa vào tình hình trên giấy để phán đoán, thì rất dễ đưa ra kết luận rằng Uchiha nhất tộc đang ở trong một hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị Đại Danh và tộc Senju liên thủ vây giết.

Người của Hagoromo tiến vào kinh đô ngày càng nhiều, các quý tộc Senju và Đại Danh lén gặp nhau nhiều lần, còn các quý tộc của Uchiha sau khi diện kiến Đại Danh thì lại báo bệnh liên tục…

Mà đó chỉ mới là một phần nhỏ của hệ thống tình báo. Nếu đem toàn bộ tin tức trong một tháng gần đây, thậm chí ba tháng, ra rà soát kỹ càng một lượt, Madara tin rằng còn có thể tìm thấy thêm nhiều kiểu bóp méo tương tự.

Trong lòng Uchiha Madara không khỏi dâng lên một nỗi sợ lạnh sống lưng.

Nếu không phải vì em trai hắn và Senju Tobirama có quan hệ cá nhân khá thân thiết, hơn nữa mức độ tin tưởng giữa hai bên cũng không giống như những gì người ngoài vẫn nghĩ. Khi mà Izuna thẳng thắn chia sẻ toàn bộ tình báo trong tộc với Tobirama, còn Tobirama cũng không keo kiệt gì, mở ra cả hệ thống tình báo của Senju để đối chiếu, sau khi so sánh hai bên...

Nếu không có Izuna, e rằng chính hắn cũng rất khó phát hiện ra những vấn đề ẩn trong đống tình báo kia. Rất có thể hắn cũng sẽ đưa ra kết luận giống y như Izuna trước đó, rồi từng bước từng bước rơi vào cái bẫy mà kẻ địch đã tinh vi giăng sẵn.

Nghĩ đến đây, cảm giác sợ hãi vừa trôi qua, lập tức bị một ngọn lửa giận dữ bùng lên dữ dội nuốt chửng.

Ngọn lửa giận bừng bừng kia gần như đốt cháy toàn bộ lý trí của Uchiha Madara, khiến hắn chỉ muốn gầm lên một tiếng, tung ra Long Viêm, thiêu sạch kẻ địch thành tro bụi cho hả giận.

Nhưng cái bóng đen đen như mực kia rốt cuộc là thứ quái gì?

Uchiha Madara đã lục tung cả tàng thư gia tộc, vậy mà vẫn không tìm thấy manh mối nào hữu dụng.

Đúng lúc hắn đang vùi đầu suy nghĩ, hai Uchiha thủ vệ canh cửa Tobirama bỗng hoảng hốt chạy tới tìm hắn, thần sắc đầy lo lắng: “Madara đại nhân! Senju Tobirama tới thăm Izuna đại nhân rồi!!”

Uchiha Madara chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh như băng găm thẳng vào hai người kia. Hắn không nói gì cả.

Nói thật, hiện tại tâm trạng của Madara cực kỳ phức tạp.

Rõ ràng là hắn đích thân hạ lệnh không ai được làm phiền Izuna nghỉ ngơi.

Nhưng mà nếu Senju Bạch Mao mà không đến thăm Izuna, hắn lại cảm thấy tức giận kiểu khác = =

Cho nên, ngay khi nghe hai tên trông cửa báo rằng Senju Tobirama tới thăm Izuna, phản ứng đầu tiên của Uchiha Madara chính là.

Má nó! Không được! Giận thật rồi! Đệ đệ của ta bị Senju Bạch Mao cướp mất rồi!!

Lý trí trong đầu Madara bắt đầu đánh nhau loạn xạ.

Đáng lẽ phải tẩn Senju Tobirama một trận!

Không được! Phải nhịn! Nếu không có hắn, mình đã không nhìn thấy đệ đệ rồi!!

Nhưng mà, đệ đệ bị hắn ngậm đi rồi!
Lại càng phải tẩn!

Bình tĩnh! Bình tĩnh! Đánh hắn đệ đệ sẽ buồn đó!!

……

Rồi hai tên Uchiha kia lại tiếp tục, không sợ chết mà báo thêm sự việc Izuna và Tobirama đang thảo luận.

Uchiha Madara: “CÁI GÌ??!! Senju Tobirama dám tính kế phụ thân?!”

Madara dứt khoát lựa chọn giả vờ quên mất chính đệ đệ mới là người đề xuất cái kế đó đầu tiên.

Cuối cùng, Uchiha Madara rốt cuộc không nhịn được nữa.

Hắn đột ngột bật dậy, ánh mắt bốc lửa, lý trí bay màu, sải bước xông thẳng ra khỏi viện khí thế như muốn đi tẩn người ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store