ZingTruyen.Store

Harry Potter Translate George Weasley X Reader Cuu Den

Lyra chưa hề nghe được một lời nào từ dì của mình. Cô đã đoán trước được điều đó nhưng chẳng có gì quay lại cả. Cô cảm thấy có lẽ Andromeda không tin cô. 

Một tháng sau, trong không khí vang lên tiếng yêu thương. Đây sẽ là ngày lễ tình nhân đầu tiên mà Lyra có một cuộc hẹn hò... Hoặc một cuộc hẹn hò bí mật. Liệu họ có đi hẹn hò không? 

Dù thế nào đi nữa, cô bé cũng xin mẹ mua một quả cầu tuyết tùy chỉnh, một quả cầu có hình một con bướm bạc và chim ác là bay lượn với nhau trên quả cầu pha lê trong khi tuyết đầy mê hoặc rơi xuống. Cô ấy nhận được nó một tuần trước ngày lễ tình nhân và để nó trong chiếc hộp dưới gầm giường. Cô vui mừng đưa nó cho anh. Cô hy vọng anh thích nó. 

Cô bắt gặp Fred đang hôn Angelina ở bàn Gryffindor, khiến cô co rúm người lại vì ghê tởm. Cô rất vui vì George không quá tình cảm. Rốt cuộc, thời gian bên nhau là ngôn ngữ tình yêu của họ.

Lyra ngồi xuống bàn Slytherin và bắt đầu ăn sáng khi một tấm thiệp Valentine rơi gần đĩa của cô. Cô hưng phấn cực kì. Cô nhìn quanh và thấy George đang nhìn cô với nụ cười tự mãn. Bạn bè của cô cũng nhìn cô với ánh mắt háo hức. Lyra lo lắng mở nó ra. Cô không ngờ một chùm pháo hoa màu hồng và đỏ sẽ nổ thành hình trái tim. 

Cô cắn môi khi mọi người đang nhìn cô. Khi những tia lửa tắt dần, mọi người xung quanh đều xì xào bàn tán. George có vẻ rất hài lòng với chính mình. Cô ấy yêu nó. Cô nghĩ thế là xong và cô khá hài lòng nhưng lá thư vẫn còn gì đó. 

Lyra

Em, tôi, trong bữa tối ở tháp thiên văn, Mặc áo ấm. Hẹn gặp ở đó. 

George xx

Cô ngước lên nhìn anh và khẽ gật đầu. Cô nhìn sang Draco, người dường như đang ở chế độ em trai bảo vệ, chế nhạo bạn bè của anh ấy, hỏi liệu họ có làm vậy không. 

-"Ai đã gửi cho chị thứ đó?" Draco thô bạo hỏi cô. 

-"Chị không biết." Cô ấy nhún vai. "Không có nói, chắc là vì chị xinh đẹp thôi." 

-"Đây chắc hẳn là một trò đùa nào đó." Penelope Parkinson lên tiếng với nụ cười chế nhạo. 

-"Cậu? Xinh đẹp?" Zõe cười lớn. 

-"Thế cậu có nhận được một cái nào không?" Lyra hỏi. Mặt họ đỏ bừng, không, không phải vậy. Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng với họ. "Luôn luôn có năm tới." 

-"Tôi nói rồi, cô ấy gửi nó cho chính mình." Cô nghe thấy Zoe lẩm bẩm. 

Lyra gặp Katie và Alicia ở phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor. Họ đang tràn vào góc trong cuộc trao đổi.

-"George đã trở lại trong nhiều tuần với mái tóc cháy sém, tớ đoán cậu ấy đang làm tấm thiệp đó cho bồ. Ai biết cậu ấy lại lãng mạn đến thế." Katie mỉm cười. 

Cô nhìn qua vai và thấy George đang nhìn qua với nụ cười hài lòng, khiến Lyra đỏ mặt. 

-"Tớ không thể đợi đến tối nay!" Cô ấy ré lên. "Ồ không, nếu anh ấy muốn tiến xa hơn là hôn thì sao?" Cô khẽ rít lên. 

-"Đó là George, cậu ấy sẽ không ép bồ làm bất cứ điều gì." Alicia nói. "Bây giờ bồ biết điều đó rồi. Mấy tháng nay bồ chẳng làm gì khác ngoài hôn." 

Cô gượng cười và gật đầu. Cô ấy chỉ đang ngốc nghếch thôi. George không hề kém cạnh một chút nào. Lyra ngày càng phấn khích và mất kiên nhẫn. Vào bữa trưa cô ước gì nó kết thúc nhanh hơn. Cô chỉ muốn ở bên George. Họ đã không thể tương tác nhiều như cô mong đợi. Draco và Pansy có vẻ rất thân thiết với nhau, nó cứ thì thầm vào tai con bé khiến nó đỏ mặt. Việc đó khiến Lyra đau bụng.

Người mà cô không ngờ tới là Terence Higgs, anh ấy đã để mắt tới Lyra. Anh ấy rất buồn khi biết có người đã đánh bại anh ấy và cô ấy đã được trao một lá bài tuyệt vời như vậy. Anh ấy biết mình phải nâng cao trò chơi của mình lên. 

Khi Lyra đang bắt đầu ăn thì một cô học sinh năm thứ hai bước vào với một bó hoa hồng đỏ lớn. Cô cảm thấy trái tim mình bay bổng khi đứa trẻ đến gần cô với một nụ cười. 

-"Từ một người ngưỡng mộ bí mật." Cô gái nói. 

-"Cảm ơn" 

Lyra lịch sự trả lời. Cô không thể ngừng mỉm cười với họ. George nhận thấy Lyra được tặng hoa, anh ấy nhíu mày. Đây hoàn toàn không phải là quà của anh ấy. Anh cảm thấy tay mình siết chặt chiếc thìa cho đến khi nó tan thành tro. 

-"Ồ, anh bạn." Lee lo lắng nói. "Tớ đoán là cậu đã không gửi nó." 

-"Không, tớ không làm vậy." Anh căng thẳng trả lời.

-"Có vẻ như em đang có sự cạnh tranh nào đó, Georgie. Nếu em cần chiến đấu, anh sẽ ném Angelina vào góc của em." 

Angelina tát mạnh vào cánh tay anh. 

-"Im mồm." 

-"Chuyện gì đã xảy ra với tình bạn của hai đứa mình vậy?" George trêu chọc cô. 

-"Vì cậu đang tranh giành một Malfoy." 

Angelina không hề ủng hộ quyết định hẹn hò với cô của anh. Khi biết chuyện, cô nhìn anh như thể anh đã thừa nhận tội giết người. Cô ấy phải vật lộn để đi lại. Lyra nhìn thấy một tấm thẻ. Nó bảo cô hãy gặp họ ở một lớp học bỏ hoang. Cô tự hỏi liệu đây có phải là một trong những trò đùa của George hay không. Cô mỉm cười nhìn bạn trai. Có lẽ anh không thể chờ đợi được nữa. 

Sau bữa trưa, cô đi thẳng vào lớp và cảm thấy choáng váng. Cô mở cửa và nụ cười vụt tắt khi nhìn thấy Terence Higgs đang đợi cô. 

-"Terrence..." 

Cô thở dốc vì sốc. Cánh cửa nặng nề đóng lại sau lưng cô.

-"Tôi xin lỗi vì những gì Flint đã làm với-" 

Cô ngắt lời anh ta bằng tiếng khịt mũi. Cô cay đắng khoanh tay lại.

-"Tôi bị cười vì hành động nhỏ đó. Mấy đứa con gái khác trêu chọc tôi vì tất cả các người đều nhìn thấy quần lót của tôi. Ngày hôm đó không ai có vẻ hối lỗi." 

-"Tôi có!" Anh vội vàng hét lên. "Lyra... tôi-tôi thích em." 

Cô cảm thấy cơn giận đang dâng lên trong mình. Đây là một trò đùa khác. 

-"Cậu là một người vô cảm." Cô rít lên. "Họ ở đâu? Trốn trong tủ?" Cô bước tới một chiếc tủ lớn và mở nó ra thì chẳng thấy gì ngoài một đám bụi. 

-"Lyra! Ý tôi là, tôi thích cậu! Nhân tiện, cậu trông thật tuyệt trong bữa tiệc Giáng sinh." 

Anh ấy cảm thấy tội lỗi khi chỉ muốn hòa nhập với bạn bè của mình và anh ấy nhận ra rằng mình đã phải trả một cái giá quá đắt. Cô bước tới chỗ chàng trai cao lớn. Cô nhìn vào mắt anh và ghét vẻ chân thành của anh. Nhưng điều đó không thành vấn đề, cô ấy đang ở bên George và cô ấy sẽ không bao giờ thích Higgs.

-"Tôi đã bị sỉ nhục và đức hạnh của tôi đã bị nghi ngờ vì trò đùa khốn nạn đó. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu. Tôi thấy cậu cười mà vẫn đau nhói vì tưởng cậu là bạn cùng nhà của tôi. Nhưng tôi đã được chứng minh là sai. Cảm ơn vì những bông hoa." 

Cô quay lại và lắng nghe lời cầu xin của anh nhưng cô đóng sầm cửa lại sau lưng, cảm thấy dễ chịu hơn. Cô tiếp tục đi dọc hành lang. Cô sẽ có một ngày hạnh phúc hơn khi được nhìn thấy bạn trai của mình. Cô không biết liệu cô có thể nói cho anh biết không... Cô biết điều đó là đúng, nhưng cô không muốn anh thực sự khó chịu. Cô không muốn phá hỏng buổi hẹn hò chút nào. Cô muốn mọi chuyện diễn ra tốt đẹp. Cô quyết định nói với anh sau đó. 

Lyra dành một giờ trước bữa tối để đánh răng và đảm bảo rằng cô tắm rửa sạch sẽ và có mùi thơm dễ chịu. Cô nắm lấy chiếc áo choàng da lộn màu đen có lót lông để giữ ấm và dễ chịu. Cô ấy rất phấn khích và lo lắng. Cô nhận thấy những người bạn cùng phòng đang nhìn cô và thì thầm, nhưng cô lờ đi. Cô đã tình cờ nghe được họ nói chuyện, không ai trong số họ có kế hoạch gì cả, cô nghĩ có lẽ đó là lý do tại sao họ nhìn cô, họ có thể bị sốc khi cô tìm thấy một người hẹn hò.

Cô đợi cho đến khi chắc chắn rằng mọi người đã đi ăn trưa rồi bỏ đi để đến tháp thiên văn. Cô ấy không gặp khó khăn gì khi đến đó. Cô leo lên cầu thang, tim cô đập thình thịch và cô không chắc liệu đó là do tập thể dục hay do cô căng thẳng trước cử chỉ lãng mạn này. Cô ôm chặt món quà của George, cảm thấy sợ mình sẽ vấp ngã và làm vỡ nó. Khi lên đến đỉnh, cô nhận thấy một vệt nến dẫn đến một tấm chăn dã ngoại trải dài với những khay phục vụ có bệ bên dưới. Cô nhìn thấy bánh tart chanh và dâu tây, cùng với bánh nướng nhân thịt, bánh nhân thịt và một chai rượu táo có ga, hoặc ít nhất là cô nghĩ vậy. Nhưng có lẽ cô nên biết đó là thứ gì đó mạnh hơn.

 Trên tấm chăn dã ngoại là George đang nằm nghiêng, trông ngốc nghếch, cố tỏ ra quyến rũ, trên tay là hai chiếc ly. 

-"Muốn tham gia cùng anh không?" 

Anh hỏi cô làm cô đỏ mặt. Cô ngồi xuống và nhìn xung quanh với vẻ kinh ngạc. 

-"Anh đã làm tất cả những điều này vì em ư?" Cô không thể tin được.

-"Thực ra tôi đã làm điều này cho Penelope Parkinson, nhưng cô ấy nói rằng cô ấy bận." Anh cảm thấy cô đánh vào chân anh. Anh ngồi dậy và cười khúc khích. "Rõ ràng là dành cho em." Anh cúi xuống chiếm lấy môi cô cho một nụ hôn thuần khiết. 

-"Em đang đói." Lyra lấy một cái nĩa và một chiếc bánh nhân thịt rồi bắt đầu ăn. "Sau này em sẽ tiếp tục hôn anh." Cô ấy nháy mắt. George tham gia cùng cô, lấy một chiếc bánh tart chanh. "Món tráng miệng trước ư?" 

-"Nếu có cơ hội, chắc chắn rồi." Anh cắn một miếng lớn và phát ra một tiếng rên thỏa mãn. "Anh đã cố gắng hết sức để không bắt đầu mà không có em." 

-"Em mừng vì anh đã không làm thế." Cô trao cho anh một nụ hôn lên má. 

-"Ai tặng hoa cho em thế?" Anh ấy hỏi. "Bởi vì đó không phải là anh, mặc dù anh rất vui lòng nhận lấy công lao đó." 

Cô chế giễu khi nghĩ đến thủ phạm. 

-"Terrence Higgs." Cô nhận thấy anh đang căng thẳng. "Cậu ta đưa em vào một lớp học bỏ hoang, chẳng có chuyện gì xảy ra ngoài việc em mắng cậu ta. Anh không cần phải tỏ ra căng thẳng như vậy, em đã nói với cậu ta là tôi không tha thứ cho những gì cậu ta đã làm với em."

-"Anh sẽ tặng cậu ta một món quà thật đẹp." George trả lời một cách u ám. 

-"Đừng nghĩ tới chuyện đó nữa!" Cô đã ra lệnh. "Đừng buồn, chúng ta hãy tận hưởng thời gian bên nhau. Thật tuyệt vời khi được ở bên anh. Em ước gì chúng ta có thể làm điều này mọi lúc." 

-"Anh cũng vậy." 

George thừa nhận, ăn xong chiếc bánh tart trước khi ăn tối. Lyra dựa vào anh khi họ ăn. 

-"Fred có giúp anh sắp xếp tất cả chuyện này không?" Lyra hỏi. 

-"Không, một mình anh thôi." 

-"Cậu ấy bận phải không?" 

-"Đúng" anh thừa nhận, khiến Lyra bật cười. "Ồ!" Anh đưa cho Lyra một cây sáo sâm panh. "Rượu sâm banh chứ?" Anh nhướng mày. 

-"Có thật không vậy? Anh lấy nó ở đâu thế?"

-"Từ văn phòng của Filch. Ông ấy thích tự thưởng cho mình sau khi trở thành một tên khốn. Đó cũng là nơi anh lấy lại được cái nồi của mình." 

-"George" cô thở dài. 

-"Cái gì! Anh đang bán nó!" 

Cô lắc đầu với anh. 

-"Điều đó không hợp pháp đâu." 

-"Anh là một cậu bé hư, em yêu." Anh trả lời khi rót nó vào ly của cô. "Xin lỗi vì nó không mới, anh không thể giấu được Fred và Lee." 

-"Nó vẫn rất hoàn hảo." Cô nhấp một ngụm và ậm ừ. "Nó rẻ - nhưng rất tốt. Cảm ơn anh." 

-"Lần sau em ăn trộm của bố mẹ nhé." 

-"Em sẽ làm vậy. Em sẽ lấy một ít từ hầm rượu của mình và chúng ta có thể say khướt và hôn hít cả đêm."

-"Em có một hầm rượu chết tiệt à?" 

-"Tất nhiên em có rồi." Cô ấy cười khúc khích.

-"A-anh đã uống một hoặc hai ly..." Anh ngượng ngùng thừa nhận. 

-"Em có thể kể." Cô nhấp thêm một ngụm nữa và lấy một chiếc bánh tart chanh nhỏ rồi nhét cả miếng vào miệng, khiến George bật cười. 

-"Không thích hợp lắm." Anh ta trả lời bằng một giọng sang trọng. 

-"Con đang cư xử như một kẻ khốn khổ vậy, Lyra!" Cô cố giữ vẻ mặt nghiêm túc. "Đoán xem ai đã nói điều đó." 

-"Lucius Đầu Ngốc Malfoy!" . 

-"Ding Ding!" 

Cô ấy cười khúc khích. Anh cúi xuống chiếm lấy đôi môi cô một lần nữa. Cô đan những ngón tay của họ vào nhau. "Em thích những khoảnh khắc lén lút của chúng ta. Em chỉ cảm thấy tội lỗi đến mức chúng ta không thể công khai hơn được. Mặc dù em chắc chắn rằng bạn cùng nhà của anh đều biết. Em ước gì được nắm tay anh trong hành lang và hôn anh trước mỗi buổi học." 

-"Lyra, anh không buồn." Anh nhẹ nhàng nói với cô. "Em đã nghe tin gì từ Andromeda chưa?"

-"Không, chưa." Cô thở dài, để phần rượu sâm panh còn lại trôi xuống cổ họng chỉ sau một ngụm. "Em tưởng tượng cô ấy không biết phải nói gì." 

Lyra cảm thấy George dịch chuyển áo choàng của mình, cô quên mất chiếc hộp. 

-"Đây là gì?" Anh lôi nó ra và nhìn nó, giấy gói màu đỏ. Anh cười khẩy với cô. 

-"Em hoàn toàn quên mất! Lễ tình nhân vui vẻ!" Cô ấy rạng rỡ. "E-em hy vọng anh thích nó." 

Anh xé giấy gói và mở hộp để tìm quả cầu tuyết cô tặng bên trong, một con chim ác là và một con bướm, bay lượn quanh nhau trong làn tuyết đầy mê hoặc. Cô nhìn khuôn mặt George sáng lên. 

-"Em yêu, anh thích nó." 

Anh ôm lấy khuôn mặt cô và trao cho cô một nụ hôn say đắm, một nụ hôn khiến ngón chân cô co rúm lại và bụng cô cồn cào. Cô mở miệng rộng hơn để lưỡi anh trượt qua môi cô. Cô cảm nhận được bàn tay anh trên cơ thể mình. Anh đặt cô xuống một cách thận trọng và cô cảm thấy anh dựa vào cô, tay anh chạy dọc theo đùi cô. Cô lướt ngón tay qua tóc anh khi cô cảm thấy chúng dần dần quấn vào nhau, quả cầu tuyết ngồi xuống bên cạnh họ, thần hộ mệnh của họ đuổi theo nhau, biểu tượng cho tình yêu trẻ trung của họ. Nếu ngày mai kết thúc, họ vẫn sẽ lưu giữ những kỷ niệm thân thương nhất.

-"Chết tiệt" 

Anh rên rỉ trên môi cô. Anh hôn quai hàm rồi đến cổ cô, cô cảm nhận được chiếc lưỡi nóng hổi của anh lướt qua mạch máu mình, cắn nhẹ và mút lấy da thịt cô. Cô cảm thấy tim mình đập rộn ràng và nhịp đập bên dưới. Cô cảm thấy đầu ngón tay anh di chuyển lên xuống đùi cô, trêu chọc cô. Cô không thể ngăn được ham muốn đang lớn dần giữa hai đùi mình. Cô khao khát được anh chạm vào cô một cách mãnh liệt. Cô hơi dạng chân ra. Cô cười toe toét khi cảm thấy bàn tay anh nắm lấy đùi trong của cô. Cô phát ra một tiếng rên nhỏ chờ đợi. Cô thở hổn hển khi cảm thấy ngón tay cái của anh lướt qua làn da nhạy cảm của cô. Cô cảm thấy có một lực kéo mạnh từ bên trong và cơ thể cô cảm thấy rất ấm áp. Cô cảm thấy anh chạm vào cô lần nữa, cô nhấc hông lên, khao khát nhiều hơn nữa. 

-"Anh muốn em cầu xin" 

Cô nghe thấy anh thì thầm vào tai cô. Cô không ngờ những lời đó sẽ thoát ra khỏi miệng anh.

-"L-làm ơn, xin hãy chạm vào em." 

Cô cầu xin, không biết liệu đó có phải điều anh muốn nghe hay không. Cô cảm thấy ngón tay cái của anh xoa đều vòng tròn trên âm vật của cô. Anh đánh đúng vào dây thần kinh khiến hông cô giật lên. Cô cảm thấy tim mình đập mạnh vào lồng ngực. Cô hé môi ra và George chớp lấy cơ hội đó để áp môi anh vào môi cô. Cô tách ra để mũi họ chạm vào nhau. Anh nhìn cô hít những hơi thở nhỏ trước cảm giác mới mẻ. 

-"Trước đây đã có ai chạm vào em như thế này chưa?" Anh quan sát khi hông cô bắt đầu nghiến mạnh vào tay anh. 

-"Không" cô thở ra.

Cô cảm thấy anh luồn tay vào bên trong quần lót của cô và cô không quan tâm rằng mình đang vi phạm quy tắc. Cô cảm thấy ngón giữa và ngón đeo nhẫn của anh trượt vào trong cô, khiến cô rên rỉ. 

-"Em ướt quá." 

Anh ấy gừ gừ. Anh vuốt ve bức tường của cô, khiến cô run rẩy. Anh ấn vào âm vật của cô từ bên trong, khiến mắt cô trợn ngược ra sau đầu. Ngón tay cái của anh đặt trở lại âm vật của cô khi anh vuốt ve bức tường của cô. Cảm giác đó thật choáng ngợp. Cô không thể kiểm soát được hông mình, cô liên tục cọ mình vào tay anh khi cướp đi những nụ hôn nóng bỏng. Cô dụi mặt vào vai anh để phát ra những tiếng rên rỉ và thút thít nghèn nghẹt. Cô muốn anh dừng lại và tiếp tục ngay lập tức. 

-"Cô gái ngoan" 

Cô cảm thấy điều này đang tích tụ trong lòng mình.

-"Chính là nó" 

Cô rên rỉ khi hông cô bắt đầu ngày càng nhanh hơn và cuối cùng cô cảm thấy mình bám chặt vào anh. Cô rên rỉ trong cổ họng khi cảm nhận được cảm giác tuyệt vời này lan khắp người mình. Cô tiếp tục nghiến hông khi anh để cô cảm nhận những làn sóng cực khoái đầu tiên của cô.

Khi cô đổ người vào chăn, thở mạnh và người đầy mồ hôi, anh trượt ngón tay ra khỏi cô. Chúng được bao phủ dày đặc bởi cô ấy. Cô mở đôi mắt có mũ trùm nặng nề của mình để nhìn anh đang mút ngón tay. Cô nghe thấy anh rên rỉ trước khi anh vòng tay ôm lấy cô. Cô cảm thấy môi anh trên trán mình. 

-"E-em làm ổn chứ?" Cô nhẹ nhàng hỏi khi nhắm mắt lại. 

-"Thật tuyệt vời." Cô có thể thấy anh đang cười lớn. "Em đã bao giờ chạm vào mình chưa?" 

-"Không bao giờ," cô thừa nhận. 

-"Cái gì?" Anh thở hổn hển. "Không bao giờ?" 

-"Mẹ nói với tôi rằng cơ thể em là dành cho chồng và nếu em chạm vào mình thì đó sẽ là sự ích kỷ vô cùng." Cô mở mắt ra vẫn thấy anh bàng hoàng. "Cái gì, việc thành thạo là bình thường à?" 

Anh cười nhạo cô. 

-"Vâng chính nó."

-"Ồ" 

-"Không sao đâu. Không phải ai cũng làm như vậy, giống như các nữ tu vậy." 

-"Đừng so sánh em với một nữ tu sau khi em nằm trên ngón tay của bạn." 

Cô rên rỉ. Cô nghe thấy anh cười và cô nhanh chóng làm theo. Họ trở thành một mớ hỗn độn cười khúc khích. Họ nghe thấy tiếng bước chân nặng nề đang đến gần. Lyra nhanh chóng kéo váy xuống và che người bằng áo choàng. Cả hai ngồi dậy và nhìn một bóng đen bước vào tòa tháp. Họ đối mặt với giáo sư Snape, ông ấy không hề cười. Ông có vẻ ngạc nhiên khi thấy hai người thân thiết với nhau đến thế. Lyra thầm biết ơn vì ông đã không đến khi cô đang bị chơi đùa. Đó sẽ là vết sẹo cho cả hai. 

-"Gryffindor năm mươi điểm, Slytherin hai mươi điểm." Giáo sư Snape gầm gừ. 

-"G-Giáo sư, em-"

-"Bây giờ hãy về ký túc xá của trò." Lyra đứng dậy và cảm thấy chân mình vẫn còn khá yếu. Cô nhìn George đang nở một nụ cười tinh nghịch. Anh ta nhặt món quà của mình và rời khỏi tòa tháp trước. Anh quay lại nhìn cô và nháy mắt trước khi biến mất. "Tôi có nên cho bố trò biết về... bạn của trò không?" 

-"Xin đừng nói cho ông ấy biết." Cô cầu xin. "Làm ơn, em sẽ bị cấm túc một tháng, đừng nói cho ông ấy biết về George." 

Giáo sư Snape khá sốc khi bắt gặp cô đi cùng Weasley như bất kỳ ai khác. Nhưng ông sẽ không can dự vào, mặc dù cha cô muốn biết và Snape khá thân thiện với ông, nhưng đời sống tình cảm của Lyra không phải để ông biết. Và nhìn cô ấy, có vẻ như cô ấy không phải là học sinh Slytherin duy nhất phải lòng một Gryffindor. 

-" Về ký túc xá của trò đi." Anh ra lệnh.

Cô nhanh chóng bước qua ông và lao xuống cầu thang. Cô ấy sẽ không nói ra rằng vẫn chưa đến giờ giới nghiêm. Ở cuối cầu thang là George. Anh vòng tay quanh người cô và họ bế cô đi qua sân. Cô cảm thấy anh đặt một nụ hôn trấn an lên đầu cô. Đó thực sự là ngày Valentine tuyệt vời nhất của cô, ngay cả khi Snape cắt ngang nó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store