Hardra Ke Nguyen Trung Thanh Voi Thuan Huyet
Harry trở lại ngọn đồi sau khi nhìn xung quanh một vòng, sau đó nghiêng người bước vào Lều Hét, ánh sáng mỏng manh chiếu vào từ khe hở tấm ván gỗ, bụi trong phòng tung bay dưới ánh sáng đó, một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề nhưng lại có thân hình gầy gò đã chờ từ lâu, khi cánh cửa bị đẩy cả người anh ngẩn ra, ánh mắt sắc nhọn phóng tới theo phản xạ tiến vào tư thế chuẩn bị chiến đấu, chờ khi thấy rõ người tới mới thả lỏng cơ bắp căng chặt, rũ xuống cánh tay nắm đũa phép, lộ ra một biểu tình khó đoán, tạm thời coi như là mỉm cười. Hiển nhiên khoảng thời gian từ Azkaban trở ra, người đàn ông này đã tự chăm sóc bản thân một cách bừa bãi, khó phân biệt được vui buồn.“Cha đỡ đầu, cha không nên tới nơi này.” Harry đi vòng quanh niệm chú phòng ngự, hành vi cẩn thận này làm mặt Hermione có chút đỏ lên, cô kỳ thật đã quên thi triển bùa phòng ngự cơ bản nhất, nhưng lại không biết đây là thói quen có từ kiếp trước của Harry —— sau khi bị nhắc rất nhiều lần.“Cháu không nên cảm thấy sợ hãi, Harry! Không sao cả, trước kia khi James ở đây.....”“Cha đỡ đầu.” Harry cất đũa phép, đi tới giữa ba người, “Con không sợ.” Hắn ngồi xuống, nhìn thẳng vào Sirius, sắc mặt nghiêm túc làm đối phương thậm chí cảm thấy một chút áp bách, mất tự nhiên rút khỏi trạng thái đối diện.“Được rồi, chú biết. Chú cho rằng..... Cháu sẽ mạo hiểm giống cha mình, ông ấy đã từng phá vỡ các quy tắc để ở bên chúng ta, như vậy mới xảy ra rất nhiều chuyện, hẳn là cháu đã học tập cha mình, điều này sẽ làm cháu co chút vui vẻ, không cần để ý nhiều như vậy, cứ làm những gì mình muốn, chú hy vọng cháu có thể vui vẻ một chút, Harry.”“Cuộc đời của con đã đủ xuất sắc rồi, có lẽ đó là một cuộc phiêu lưu đối với con nếu con giữ một vài quy tắc.” Hắn cười có chút tự giễu, “Nhưng con vẫn rất vui được gặp cha, cha đỡ đầu.” Hắn đứng dậy cho đối phương một cái ôm, một màn này khiến Ron và Hermione ở một bên nhìn nhau một cái, sau đó thở dài nhẹ nhõm.“Nè, vừa rồi bồ bỏ bọn này lại để đuổi theo con Chồn Tuyết kia à?” Ron đột nhiên tính sổ với Harry, “Nhìn nó chạy trốn như một con chuột kìa, có phải nó sẽ khóc lóc trở về nói cho cha nó không?”“Nó muốn gia nhập tổ đội học tập của chúng ta.”“Cái gì!?” Ron trợn tròn đôi mắt nhảy dựng lên, “Sao bồ có thể!? Không phải, làm sao nó dám?... Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng. Hermione bồ tới nói cho bồ ấy đi, chuyện này không có khả năng, mình tuyệt không đồng ý.”Phản ứng của nữ phù thủy so với Ron đang cứng lưỡi bình thường hơn một chút: “Harry”, cô có chút lo lắng sốt ruột, “Từ lúc nghỉ hè tới nay bồ vẫn luôn rất kỳ lạ, chẳng những chủ động trêu chọc Malfoy còn bí mật thương lượng với Snape, cả người đều trở nên…” Cô nỗ lực tìm từ ngữ trong cái đầu bách khoa toàn thư, “... Rất kỳ lạ, không, không phải kỳ lạ.... Rất khác thường.... Bồ liên tiếp làm những chuyện trước kia bồ căm ghét đến tận xương tuỷ, mình rất lo cho bồ.”Ron ở một bên mãnh liệt gật đầu hưởng ứng, mà Sirius lại nhíu mày thật sâu, anh vốn chỉ vì chuyện khắc văn mà đến, vì thăm dò tình hình gần đây của Harry mà đến, nhưng tình hình cũng không lạc quan lắm.Ánh mắt Harry thay phiên nhau lướt qua ba người trong chốc lát, sau đó dùng tay đẩy đẩy kính trên mũi, biểu tình giống như bị quấy rầy, Sirius ở một bên chuẩn bị đi thẳng vào vấn đề: “Chú cũng là vì thế mà đến, Harry.”Anh nói tiếp trong cái nhướng mày dò hỏi của Harry: “Snape cho chú xem một tờ giấy da dê viết khắc văn.”“Cái gì văn?” Ron lặp lại một lần.“Khắc văn.” Hermione không kiên nhẫn trả lời cậu ta, ánh mắt không rời khỏi Sirius, háo hức muốn biết nội dung tiếp theo.“Đó là thứ gì?”Sau khi bị Hermione trừng mắt một cái, Ron trề môi thức thời dừng truy vấn đem lực chú ý một lần nữa trở lại trên người Sirius.“Vâng, đó là đồ của con.” Harry như đang nghĩ là ai đã trộm bản nháp của hắn, rồi đột nhiên dịu dàng cười một chút, tiếp tục nói, “Cháu mơ thấy rất nhiều chuyện, có một lâu đài rất lớn, được tạo thành từ những khối đá xếp thành cụm, bên cạnh lâu đài là một sân Quidditch, còn có rồng, rồng bay trên trời tạo thành một cái bóng thật lớn trên sân...”Harry còn chưa nói xong, đã bị Sirius kích động cầm cánh tay, cặp mắt lam phiếm hồng tơ máu, không chớp mắt nhìn chằm chằm Harry, trong mắt xuất hiện ánh sáng chiếu rọi sự yên lặng nhiều năm, giống như đó là tất cả những gì anh dựa vào để tồn tại: “Còn gì nữa không?”“Con đi vào đó, bên trong có rất nhiều phòng, con tùy tiện vào một căn, hoá ra là một thư viện rất lớn, sau đó con thấy mẹ đứng trước kệ sách, bà ấy dạy con rất nhiều thứ....”“Lily không biết khắc văn....” Sirius lẩm bẩm tự nói, tay nắm càng chặt, nếu không phải cách một cái áo thì thiếu chút nữa đã đâm vào trong thịt Harry, “... Có lẽ chỉ là ảo giác mà thôi.... Chị ấy ngoại trừ dạy cháu khắc văn còn nói cho cháu những gì?”“Gia tộc William.” Harry nhẹ giọng nói, sau đó nhìn biểu tình của Sirius trở nên chết lặng, đó là sự ghê tởm cùng trốn tránh trở thành đồng lõa của kẻ bị xóa khỏi gia phả, Harry tiếp tục nói, “Cho nên... Đó là sự thật ạ? Những điều con làm trong mơ đều là sự thật? Những chuyện mẹ nói đều là sự thật?”“Cháu đã mơ thấy lâu chưa?” Sirius không trả lời thắc mắc của Harry.“Rất lâu rồi.”“Tại sao không nói cho Dumbledore!?” Sirius có chút táo bạo chất vấn.“Nói cho Dumbledore? Ha! Giống như con có thể nhìn thấy ông ấy bất cứ lúc nào! Căn bản là ông ấy không nhìn thấy con, thế thì tại sao con còn còn muốn biết nữa!?” Harry đột nhiên lớn giọng áp chế Sirius, khiến người đàn ông này cảm xúc xao động trở nên bi thương. Anh nhìn Harry thật sâu trước khi đứng dậy và đi đi lại lại trong phòng, “Lily còn nói gì nữa? Cháu biết được bao nhiêu rồi?”“Từ từ! Ai có thể nói cho cháu biết, nãy giờ rốt cuộc đang nói về chuyện gì không? Khắc văn rốt cuộc là cái quỷ gì? Còn có gia tộc William là thứ gì? Có quan hệ gì với Voldemort?” Ron cảm thấy khó hiểu.“Cha đỡ đầu, con mơ thấy những gì còn quan trọng sao? Hình như cha còn biết nhiều hơn so với những gì con mơ thấy. Cho nên cha mới quyết định cùng Dumbledore lừa gạt con thay vì nói cho con biết?” Trong giọng nói bình tĩnh của Harry mang theo trào phúng khó có thể nghe thấy, Sirius nghe ra trong đó có chút bi thương, mang theo sự im lặng chấp nhận tất cả những gì số phận ban tặng cùng với sự truy đuổi nhưng không tìm ra sự thật, nỗi đau như sét đánh bị thời gian mài mòn, sau cơn mưa cũng không gột rửa được những thứ nó đã lưu lại, cơn mưa lất phất cứ rơi, lạnh buốt thấm vào linh hồn anh. Đứa con đỡ đầu của anh đã sống như thế, ngoan cường chờ mây tan và bình minh lên. Học được tính cách không cao ngạo không nóng nảy, hiểu rằng không được kiêu ngạo và hống hách, trưởng thành tốt như vậy trong những ngày anh bất lực, suy sụp gục đầu xuống ngồi trở lại vị trí của mình, anh có thể làm gì cho nó? Anh nên làm gì cho nó đây.“Cháu có quyền biết sự thật.....” Anh hạ quyết tâm, thong thả đem chuyện năm đó Dumbledore chia sẻ ma pháp gia tộc giữa các gia tộc thuần huyết và lịch sử mờ mịt mà các gia tộc thuần huyết mà sau này gọi là “Thảm sát thuần huyết” nói một lần.Hermione khiếp sợ nghe xong, đôi môi có chút run rẩy muốn biện hộ, “Cháu không thấy ở thư viện có bất kỳ quyển sách nào nhắc đến chuyện này trong lịch sử...”“Bởi vì dòng máu thuần huyết rất hiếm trong thế giới ma thuật hiện tại, chứ đừng nói đến một gia tộc thuần huyết với ma pháp gia tộc. Không ai ngu ngốc đến mức đứng lên và trở thành mục tiêu để cải chính lịch sử.” Sirius cười một tiếng, “Giống như gia tộc Black cổ xưa đã từng phụ thuộc vào gia tộc Potter, bởi vì chúng ta không có ma pháp gia tộc. Đừng nhìn Lucius hiện tại kiêu ngạo như vậy, hắn năm đó không có ma pháp gia tộc chính là bằng chứng cho địa vị thấp kém nhất, nhà bọn họ cũng chỉ biết cúi đầu và kiếm tiền bằng giọng nói bị bóp nghẹt.”“Là giáo sư Dumbledore.... Bóp méo lịch sử sao?” Câu hỏi của Hermione chứa đầy sự tức giận vì bị phản bội cùng chút may mắn hèn mọn.“Phải, nhưng cũng không phải. Bóp méo có đôi khi... Là một loại bảo vệ.” Đây cũng là lý do tên con lai Voldemort không biết đến ma pháp gia tộc ma.“Nhưng... Không đúng, không nên như vậy.” Hermione cau mày lâm vào tự mình đấu tranh.“Nhà chúng cháu...” Ron vừa mới bình tĩnh lại sau khi khiếp sợ, “Nhà của chúng cháu cũng....”Sirius đột nhiên cười giảo hoạt, mang chút nghịch ngợm, “Với tư cách là người đã ủng hộ Dumbledore năm đó, chú biết rằng gia tộc của các cháu thực sự là một trong những dòng máu thuần huyết có ma pháp gia tộc... nhưng ma pháp của các cháu có chút... Khác loại. Cho nên năm đó mới không bị công khai, cũng trời xui đất khiến mới có thể bảo toàn.”“Khác... Khác loại?” Ron nuốt nuốt nước miếng, nói thật, nghe được gia tộc của mình thế mà lại cao hơn so với gia tộc Malfoy một chút như vậy, nói không hưng phấn là giả.“Weasley là gia tộc huyết thuật, về phần huyết thuật của cháu có thể làm được cái gì, cháu về hỏi Arthur đi.” Sirius không tiếp tục để ý tới Ron, nhìn về phía Harry, “Chú sẽ nói cho cháu mọi chuyện mà chú biết, cháu cũng nên tin tưởng chú.”“Sau khi trải qua những việc đó, tại sao chú còn đi theo giáo sư Dumbledore…?”Một sự im lặng kéo dài giữa bốn người, “Dumbledore... không làm gì sai cả... Chuyện này không có đúng sai, là do sự khinh suất của chúng ta, chúng ta không tạo ra một thế giới mới, nhưng chúng ta đã phải trả giá rất nhiều cho nó. Harry, cháu có hận Dumbledore không?”“Không, con chỉ đang lý giải vì sao Malfoy lại hận Dumbledore, hoặc hiểu rằng những Slytherin thuần huyết đó có địch ý với ông ấy. Không có lý do gì để không thù hận những người theo chủ nghĩa lý tưởng đã hy sinh mạng sống của mình để mở đường.”“Nhưng không phải do bọn họ đi theo Voldemort à!”“Nếu ai đó có thể hướng dẫn họ...” Harry đứng lên nhìn xuống Sirius, “nếu ai đó có thể xây dựng một thế giới lý tưởng khác với thế giới của Dumbledore, nếu ai đó sẵn sàng nhận lá cờ thất bại và đi trên con đường trải đầy thi thể...”Sirius siết chặt tay, anh gần như biết Harry sẽ nói gì tiếp theo, anh nín thở và thậm chí cơ bắp run lên vì phấn khích, phấn khích như mỗi lần anh đi theo James trước đây, đúng vậy, một cuộc phiêu lưu thực sự, chỉ có một cuộc phiêu lưu thực sự mới mang lại anh một cảm giác như vậy.“Cha có nguyện ý đánh cuộc vào con một lần nữa không, cha đỡ đầu?”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store