Haobin Binhao Xuat Ngon Thanh Chuong Transfic Mua Ha Huong Bac Ha
"Không phải nói muốn mau chóng trở về phòng sao?"
"Mình không nói, đừng có đổ cho mình." Hanbin ném khoai tây chiên vào giỏ hàng, vừa đi vừa nói chuyện với Zhang Hao.
Zhang Hao dừng lại khi nhìn thấy quầy kẹo, và Hanbin biết rằng Alpha này nghiện đồ ngọt, vì vậy cậu ấy cũng kiên nhẫn mà đứng sang một bên và chờ đợi.
Zhang Hao rõ ràng đang tìm kiếm thứ gì đó, mấy năm nay cậu đến Hàn Quốc du học, trình độ tiếng Hàn của cậu không tệ, nhưng nhận biết sản phẩm luôn là việc không dễ dàng vì bao bì của chúng quá bắt mắt khiến chữ trên đó hơi khó phân biệt. Hanbin nhặt một túi kẹo cứng vị chanh và hỏi cậu "Còn cái này thì sao?"
"Ừm~~ Thực ra gần đây mình không muốn ăn vị chanh."
"Hả? Tại sao?"
Theo quan sát của Hanbin, cậu luôn nghĩ rằng Zhang Hao rất thích vị chanh. Dù sao lúc trước hai người cùng nhau đi mua sắm, cuối cùng Zhang Hao chọn đi chọn lại toàn mấy cái có vị chanh.
"Mình chán nó rồi... Thực ra mình không thích chanh lắm, thích vị bạc hà hơn, nhưng cửa hàng tiện lợi ở trường luôn hết hàng. Vị bạc hà rõ ràng là vị rất phổ biến nhưng sao ở đây lại không có? Quên đi, hay là lần sau trên đường về nhà mình đi nơi khác mua đồ đi. Lần này mua nho, được không nhỉ?" Zhang Hao lẩm bẩm rất nhiều, có vẻ hơi bực bội.
Trong mắt Hanbin hiện lên một tia cảm xúc không rõ, nhưng rất nhanh liền biến mất: "Cậu ... thích bạc hà?"
Zhang Hao cầm lấy một túi kẹo vị nho, tùy ý nói: "Đúng vậy. Bạc hà rất tốt, vị thanh mát, gợi nhớ mùa hè."
"Chà"
Chuyện gì đã xảy ra thế? Zhang Hao mơ hồ cảm thấy Hanbin có chút lơ đễnh nên quay đầu liếc nhìn Hanbin, nhưng Hanbin dường như không có gì khác thường, cậu ấy cũng đang cúi người xem xét những món đồ trên kệ.
"Cái này thì sao?" Không biết từ đâu Hanbin lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Hương dâu tây bạc hà.
Zhang Hao im lặng hai giây, sau đó vừa nghiến răng vừa nói: "Sung Hanbin, cậu cố ý phải không?"
"Cậu biết mình thích bạc hà, phải không? Đặt bạc hà yêu thích của mình với thứ mùi mình ghét nhất, hả?
Hanbin cười lớn: "Không. Cậu muốn không? Không muốn thì đành chịu thôi."
"Không! Cảm ơn!"
Zhang Hao cảm thấy việc đến cửa hàng tiện lợi với Hanbin hôm nay đúng là một quyết định sai lầm, vậy mà cậu đã luôn đã mong chờ nó từ lâu. Cuối cùng cậu đã mua kẹo vị nho, nhưng cậu vẫn không ngăn được việc Hanbin mua hộp kẹo bạc hà vị dâu tây đấy.
Hai người di chuyển sang kệ khác và Zhang Hao vẫn ở phía sau Hanbin kiên trì ngăn cản với hy vọng Hanbin sẽ đổi sang hương vị khác, lẩm bẩm: "Mình đã nói rồi, vị đó nhất định không ngon, nhất định không được chia sẻ nó cho mình."
Hanbin đột ngột dừng lại, vẻ mặt ngây thơ: "Mình không ngửi thấy mùi pheromone của cậu, nhưng mình rất hứng thú. Liệu mình có thể cảm nhận được nó qua kẹo vị dâu không?"
Quên mất việc Hanbin là Beta, Zhang Hao cảm thấy hơi đồng cảm, Hanbin không ngửi thấy mùi pheromone. Điều này làm Zhang Hao chợt nhớ ra chủ đề được thảo luận nhiều nhất trên diễn đàn của trường chính là giới tính của Hanbin.
Bởi vì Hanbin chưa bao giờ chính thức đề cập đến vấn đề này, các sinh viên trên diễn đàn trường đã đánh giá cậu ấy là Alpha dựa trên khí chất và dáng người của cậu ấy. Ngày nay, vì có quá nhiều Beta, các hoạt động phân chia theo giới tính như chỗ ở và phòng tắm hầu như đều phụ thuộc vào số lượng chỗ trống của các giới tính khác. Beta được thêm vào để thay thế các vị trí trống, và Hanbin đã được phân lẫn cùng các Alpha và không bị phát hiện.
Còn giới tính thật của Hanbin, chắc chỉ có hồ sơ học sinh được khoá kín trong phòng giáo viên mới có thể giải đáp.
Còn về việc tại sao Zhang Hao biết giới tính của Hanbin, đó là bởi vì một lần, thời kỳ nhạy cảm tình cờ đến khi cậu đang trong ký túc xá, Hanbin không bị ảnh hưởng gì và cậu ấy thậm chí đã đưa cậu đến giao cho bác sĩ của trường một cách an toàn. Đương nhiên, Zhang Hao cũng không phải người thích bàn tán về những chuyện như này, cậu cũng chưa từng công khai điều này ra bên ngoài, đây có thể coi là bí mật giữa hai người bọn họ.
"Được, được, mình nhận thua." Zhang Hao tình nguyện nhận thua, hoàn toàn không để ý tới việc có người nói hứng thú với mùi vị của mình "Còn có cái gì muốn mua không? Sắp đến về giờ rồi."
"Ừm..." Đáng tiếc, Hanbin còn chưa nói xong, Zhang Hao đột nhiên kéo mạnh cậu một cái, hai người liền trốn sau kệ hàng.
Hanbin: ?
"Có chuyện gì thế?"
Hanbin bối rối, không hiểu Zhang Hao nhìn thấy gì mà lại có phản ứng lớn như vậy.
"Đằng kia..." Zhang Hao lỗ tai đỏ bừng, hồi lâu vẫn không thể nói ra được câu nào trọn vẹn, chỉ dựa vào kệ hít một hơi thật sâu, Hanbin lặng lẽ quay đầu nhìn theo.
Thì ra bên cạnh một cái kệ khác còn có một đôi tình nhân đang thân mật, Hanbin rụt đầu lại, hơi hơi híp mắt cười: "Không thể nào, cậu nhìn thấy cái này sẽ xấu hổ sao? Thật sự là ngây thơ một cách khó tin đấy"
"Làm gì có chuyện đó !"
Tuy phủ nhận nhưng lúc này mặt Zhang Hao càng đỏ hơn.
"Là bởi vì việc này quá xấu hổ, được chưa? Giờ mà chúng ta đi ngang qua thì sẽ thật khó xử! Đi thôi, chúng ta đi thanh toán tiền!"
"Có gì đâu mà khó xử, cậu xấu hổ cái gì cơ chứ?"
Sau khi thanh toán xong và ra ngoài, Hanbin nói rằng mình phải vào trong lần nữa.
Zhang Hao trợn tròn mắt: "Cậu có rảnh quá không vậy? Vừa rồi sao không mua luôn đi?"
"Còn không phải là vì lúc nãy chưa chọn xong đã cậu kéo đi thanh toán sao."
Hanbin vội vàng trở vào trong: "Chờ mình một chút, nhanh thôi!"
Rất nhanh, trước khi Zhang Hao đếm xong số đồ uống trong cửa kính của cửa hàng tiện lợi, Hanbin đã quay lại.
"Cái này cho cậu." Hanbin lấy ra hai cây kem và đùa: "Vị sữa, không có vị nào khác nên cậu không cần chọn."
"...Ngay từ đầu sẽ không có kem vị bạc hà!"
"Cũng có thể là vị dâu tây."
"Cậu còn dám nhắc tới nó! Mà này, kem bao nhiêu tiền thế? Để mình chuyển cho cậu."
"Không cần đâu, chỉ có một nghìn won thôi. Với lại, coi như phần thưởng của ngày hôm nay đi."
"Hả? Phần thưởng gì?"
"Hmm... giống như phần thưởng bạc hà."
"?"
Hai người sánh bước bên nhau, bóng của bọn họ hòa vào bóng cây, thanh âm của bọn họ lan toả trong gió.
Tbc
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store