ZingTruyen.Store

Hao Da Vu Tuyet Huong Ngam

Chuyện xảy ra khi Lưu Vũ vừa gả vào Vương phủ, có ai còn nhớ đoạn có người nửa đêm vụng trộm lẻn vào phòng y không? Đoán xem đó là ai? Thỏa mãn khẩu vị tà ác của Vương gia.

.

"Ngươi cưới Tướng quốc công tử xinh đẹp như vậy, y đối với ngươi một lòng si tâm, ngươi một chút cũng không rung động? Đã thành thân hơn nửa tháng, ngươi vẫn không để ý người ta, ngươi thật sự nhịn được sao?"

Mika nhìn bóng lưng mảnh khảnh của Lưu Vũ tiếc hận không thôi, đổi lại là đôi mắt lạnh lùng của bằng hữu. 

"Cũng không đến mức như vậy, hơn nữa bởi vì thân hình y khác thường, Tướng quốc vẫn dốc lòng nuôi y ở sau viện, y không biết thế sự càng không hiểu... bí sự khuê phòng, bổn vương làm sao có thể xuống tay được, ngươi nhắc đi nhắc lại là có ý gì?"

Mika nheo mắt lại nhìn vị bằng hữu thân thiết này, hồi lâu cũng không vạch trần hắn —— Dụ vương này ngày thường hoa thiên tửu địa, chuyện phong lưu không thiếu, cũng không ngại tiểu quan công tử dính vào người hắn, sao đến lượt Lưu gia công tử lại khác? Rõ ràng cưới một đại mỹ nhân nổi tiếng xa gần, người ta đối với hắn lại là một mảnh si tâm, sao lại không hưởng thụ một phen? Đừng nói hắn yêu cầu, có khi chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, tiểu công tử kia sợ là cam tâm tình nguyện cái gì cũng theo hắn...

Hai nhà có ân oán nhưng cũng không phải lỗi của Lưu Vũ, tại sao Tán Đa tính tình đại biến giống như Liễu Hạ Huệ, không thích hợp chút nào... Chẳng lẽ... Mika lóe lên một ý niệm kỳ quái, lại bị cắt đứt khi thức ăn được mang lên. Hắn lưu ý mỗi lần Lưu Vũ tới, Tán Đa sẽ theo bản năng hướng về phía đó, tuy rằng Mika không thích xen vào việc của người khác, nhưng hắn vẫn rất muốn xem kịch hay, nhất là xem vở kịch của Vương gia che trời lấp đất này.

Mika nghĩ ra một kế, trước khi đi đem một cái lư hương tinh xảo nhỏ xinh đưa cho Tán Đa, nói: "Đây là thánh phẩm của Tây Vực ta, khi đốt hương có thể xuất hiện dị cảnh, người ngửi sẽ ngoan như cừu, tùy ngươi làm thế nào cũng được..."

"Vô sỉ!" Sắc mặt Tán Đa đại biến thành màu gan heo, vừa mắng to Mika vừa không chút do dự đem lư hương thu vào trong túi.

"Đây là đồ Vương gia đưa cho ta?" Lưu Vũ vừa nghe hạ nhân nói là Tán Đa đưa tới, ôm lư hương yêu thích không buông tay, rất trân quý đặt ở chỗ dễ thấy nhất trong phòng ngủ.

"Vương gia nói, có thể đêm nay sẽ đến." Lưu Vũ nghe lời người hạ nhân, trước khi đi ngủ thắp lư hương, mùi đàn hương ấm áp làm cho người ta mê man, không bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.

Cửa phòng lặng yên không một tiếng động mở ra, một bóng người cao lớn vọt vào đi tới trước giường. Trên trán Lưu Vũ lấm tấm mồ hôi, tựa hồ đúng như lời Mika nói, lư hương này có tác dụng làm thần trí mê man, có hiệu quả kích dục...

Tán Đa tỉ mỉ quan sát Lưu Vũ, không thể không công nhận y thật sự xinh đẹp, suýt nữa đã quên mất ngày thường toàn nói với bạn bè rằng y "tư sắc bình thường", bằng không làm sao có thể làm cho Lương Chiêu kiến thức rộng rãi trầm mê.

Có thể cướp được người Lương Chiêu coi trọng vẫn có chút đắc ý, Tán Đa cúi người xuống lặng lẽ sờ soạng thân thể mảnh khảnh của tiểu mỹ nhân này, ngửi thấy mùi hương thơm thơm ngát, xem ra ngày thường cũng rất tỉ mẩn, vì muốn thu hút sự chú ý của hắn mà tốn không ít công phu. Tán Đa không kìm lòng nổi vén cổ áo y ra, trước ngực bạch hoa lộ ra, hô hấp hắn căng thẳng, cách y phục đưa tay cầm lấy hai khối nhũ hoa mềm mại kia, đương nhiên không mềm mại bằng của nữ nhân nhưng lại mềm hơn của nam nhân, giống như một đôi thỏ nhỏ nhu thuận mặc cho hắn xoa xoa.

Ngón cái thô ráp không ngừng cọ xát nhũ đầu cứng rắn, dần dần đem thân thể vốn dâm dục của Lưu Vũ biến thành ửng hồng, bóp eo nhỏ nằm trên người y mút mút liếm liếm. Lưu Vũ đang mê man cứ ngỡ đây là giấc mộng xuân của mình và Tán Đa, không ngừng vặn vẹo nửa người dưới hừ hừ ríu rít dán vào thân thể nóng bỏng bên trên. 

Tán Đa qua lớp vải vóc làm ướt đầu vú, dùng răng cắn xé nhũ kiều kia, đầu lưỡi liếm vài vòng, vừa liếm cắn vừa đem chân y đặt trên tay mình, cường ngạnh bẻ hai chân y ra.

Lối hoa lầy lội mở ra, ở trong mắt Tán Đa quả thật đẹp đến không gì sánh nổi, non nớt như vậy, chặt chẽ như vậy. Âm hộ đầy đặn mềm mại, môi hoa mũm mĩm ngượng ngùng đầy nước sáng loáng phấn hồng, hoa đế giống như một hạt trân châu đỏ tươi mập mạp, mềm mại giống như ngọc trai đóng chặt, lúc mở lúc khép thổn thức, chờ đợi gậy thịt của Tán Đa đem cái miệng nhỏ nhắn này cường ngạnh cạy ra.

Khi đầu lưỡi liếm đến vùng trung tâm, mông cũng không khép lại được, hắn vuốt ve lối hoa ở giữa hai chân, huyệt thịt nóng ẩm trong nháy mắt liền đói khát nuốt hai ngón tay Tán Đa, đầu ngón tay vén mở môi hoa khép kín, giật giật chảy nước, phát ra tiếng nước dính dấp lại xấu hổ.

"Ô... A..." Lưu Vũ mồ hôi nhễ nhại chảy xuôi xuống, thân thể theo ngón tay đối phương khuấy đảo mà vặn vẹo như dâm xà, khuôn mặt xinh đẹp nổi lên diễm sắc. Thân thể không nghe theo ý chí của chủ nhân, cam tâm tình nguyện thần phục ở đầu ngón tay người.

Tán Đa như ma như quỷ dày vò Lưu Vũ rất lâu, hắn thấy rõ sự lạnh lùng của y dưới sự xoa nắn của mình dần dần sụp đổ, biến thành con thú nhỏ phát tình, giống như một đóa Mạn Đà La nở rộ, tản mát ra màu sắc dục vọng. Hắn biết Lưu Vũ nhất thời không thể tỉnh lại, to gan bò lên giường cởi quần ra, lấy ra cây gậy thịt to lớn đâm vào huyệt thịt bị ngón tay đùa bỡn đến sưng đỏ. Không hề phòng bị, mị thịt trơn trượt quấn lấy đầu khấc nóng bỏng, nước dâm ào ào chảy ra, gậy thịt lại lớn thêm một vòng.

Bị đàn hương vây khốn, Lưu Vũ đang mê man hừ một tiếng đau đớn, theo bản năng mút lấy kẻ xâm nhập xa lạ. Tán Đa phát ra tiếng thở dài cực kỳ thỏa mãn, vị kiều thê kim quý này của hắn, thân thể ngây ngô mà non nớt mang đến cho hắn sung sướng cùng thỏa mãn trước nay chưa từng có, hắn dùng toàn bộ định lực mới nhịn được không trực tiếp vọt vào thao lộng bên trong.

Kích thước đáng sợ đến mức đem huyệt hoa yếu ớt chống đỡ đến một vòng, vách thịt cơ hồ muốn nứt, khe thịt nuốt chặt dương vật đến nước cũng không lọt ra được, chỉ có thể gian nan lại nhu thuận mút lấy gậy thịt, huyệt nhãn vừa ướt vừa nóng kẹp chặt rễ thịt của Tán Đa vào trong, thân thể bán khỏa thân lộ ra đôi thỏ non trắng nõn kia, vặn vẹo eo nhỏ bị Tán Đa đụng đến nhún nhún một cái, rụt đầu vai mượt mà đâm về phía trước. Đôi thỏ con trắng nõn trên ngực xóc nảy phập phồng, Tán Đa một bên nhún nhún trêu chọc y một bên ghé vào ngực y liếm cắn.

Thân thể Lưu Vũ run rẩy, bụng co giật phun ra đầy nước, trên bầu ngực sữa non mềm lưu lại vài hàng dấu răng sáng bóng lấp lánh. Tán Đa không cam lòng mà đâm chọc mị thịt sung huyết, chơi đến huyệt thịt nhỏ bé phía sau đều sảng khoái không chịu nổi, hút ngực sữa của y, nhũ đầu xấu hổ đáp lại như nở hoa, chờ mong Tán Đa liếm liếm làm ẩm. Nhiêu đó còn chưa đủ, Dụ vương ác liệt lại đem hai tay Lưu công tử hồn nhiên không biết gì đặt trên vai mình, mạnh mẽ hữu lực tiếp tục xâm phạm thân thể tuyệt vời mà thuần khiết của y...

Đợi lư hương cháy hết, Tán Đa lúc này đã hoàn toàn thỏa mãn mới mặc xong quần áo, đem hết thảy sắp xếp lại vẹn toàn, lặng yên không một tiếng động từ trong phòng Lưu Vũ đi ra.

Liên tiếp mấy ngày, hắn đều làm như vậy, mỗi một lần đều đem Lưu Vũ giày vò một phen, trong ngoài đều chơi đủ, ban ngày lại làm bộ như không có việc gì, rồi lại nhằm lúc Lưu Vũ không để ý dùng ánh mắt ve vuốt y vô số lần.

Những ngày đó thân thể Lưu Vũ luôn có chút mệt mỏi, thậm chí có chút cảm giác quái dị khó có thể mở miệng, chẳng lẽ giao hợp trong mộng cũng hao tổn nguyên khí? Y nhìn lư hương đang cháy hết, cho rằng mình quá mức dâm đãng, mộng cảnh quá chân thật, lại không nghĩ nhiều, ngược lại mỗi lần nhìn thấy Tán Đa càng lúc càng thêm e lệ.

Tán Đa đặt lư hương trong tay chơi đùa, chuyện cũ cất giấu bấy lâu chợt ùa về. Hắn nhìn Lưu Vũ dựa vào đầu giường, không muốn nói cho y biết. Hắn sợ Lưu Vũ sẽ cười nhạo mình. Dù sao... Hắn khi đứng trước vị tiểu công tử đơn thuần đáng yêu này vĩnh viễn không biết mình có bao nhiêu ác liệt, hắn vậy mà sau lưng vụng trộm...

Lưu Vũ có một gương mặt xinh đẹp đến khó tin, ai có thể nghĩ đến dưới lớp quần áo lại có thân thể song tính chứ? Vừa thuần khiết vừa đầy dục vọng, nhất là khi ở trong vòng tay Tán Đa. Mà tên ngốc kia, lại vẫn nghĩ hắn chưa bao giờ mê luyến y. Cho dù hai người có con, cho dù ở bên nhau nhiều năm như vậy, hắn chỉ có y, Lưu Vũ tựa hồ vẫn sẽ bất an, mỗi lần nhìn thấy y tự coi thường bản thân mình, Tán Đa càng ngày càng nghiêm túc dùng thân thể chứng minh mình yêu y đến nhường nào.

Trên đầu nhũ mềm nhũn phản chiếu ánh nước, Tán Đa dùng đầu lưỡi liếm láp nhũ thịt trắng như tuyết xung quanh núm vú đang sưng lên, giống như rưới lên từng lớp dầu bóng loáng trên đó. Toàn thân Lưu Vũ nổi lên màu ửng hồng khác thường, tay y quấn lên cổ Tán Đa, thở dốc phối hợp với nam nhân đang bú mút hết sức tình sắc.

"Ô... Ha... Không..."

"Ngươi rốt cuộc muốn ta như thế nào... Càng không cho phép ngươi nghĩ lung tung..." 

Lưu Vũ càng cố gắng nghiêng đầu né tránh Tán Đa càng thêm bá đạo mút, mỗi lần đều sẽ bị Tán Đa ấn ót ép buộc cùng hắn hôn môi, thậm chí trong huyệt thịt bị cắm vào cũng hung hăng co giật, làm cho Lưu Vũ trong nháy mắt không dám giãy dụa nữa, đành phải ngoan ngoãn để cho hắn tùy ý liếm môi răng của mình.

"Đủ rồi... Ta không nói nữa..."

Lưu Vũ dần dần bị làm cho thần trí không rõ, cảm giác khoang tử cung của mình sắp bị quấy nát, Tán Đa còn đang điên cuồng mạnh mẽ chống đỡ, liều mạng cắm vào trong, thậm chí ngay cả túi tinh cũng muốn chen vào. Điên cuồng va chạm vào đỉnh khoang tử cung, cơ hồ muốn đâm thủng, nhìn thấy tiểu thê tử mềm nhũn thành một vũng nước trong ngực, khóc lóc cầu xin tha thứ, Tán Đa rốt cục mềm lòng bắn ra.

Lưu Vũ trong quá trình bắn tinh không ngừng của Tán Đa kéo dài cao trào, toàn bộ thân thể run rẩy liên tục. Tán Đa muốn rút thanh thịt mềm nhũn ra, nhưng nước mắt nóng bỏng của Lưu Vũ dán lên cổ hắn, một bên ủy khuất hôn hắn, trong huyệt còn đang không ngừng co giật muốn giữ lại nó. Lượng lớn nước dâm trắng bị từ huyệt khẩu trào ra, triền miên làm cho Tán Đa lại làm thêm mấy cái ưỡn người. Lưu Vũ thở hổn hển rốt cục được hắn thả xuống. Tán Đa nhìn bộ dáng đáng thương đã hoàn toàn mệt mỏi của Lưu Vũ nhịn không được nở nụ cười.

"Không được nghĩ lung tung nữa... Ta trước giờ chỉ có một mình ngươi..."

Tán Đa nắm tay y, kiên định mà ôn nhu nhìn chằm chằm y. Ánh mắt Lưu Vũ run lên, vươn tay ôm lấy hắn, khóe miệng ở nơi hắn không nhìn thấy vô thức nhếch lên.

Cố ý... Muốn khiến chàng... Cam tâm tình nguyện...

.

Phiên ngoại "Lư hương" kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store